Jaywon Khong Con Rang Buoc
13.Khi nhìn thấy Park Sunghoon, tôi có chút ngoài ý muốn, nhưng sau đó tôi lại cảm thấy tất cả ủy khuất đều tràn ra."Cậu sao lại bị người ta biến thành như vậy?"Park Sunghoon cười, trong tay cầm theo bình giữ nhiệt, nhưng hốc mắt lại đỏ.Đối với tôi, Park Sunghoon chính là người nhà quan trọng nhất, là anh trai và cũng là bạn.Có một đoạn thời gian, Park Jongseong còn cãi nhau với tôi vì Park Sunghoon, chúng tôi chiến tranh lạnh hết nửa tháng.Mà nguyên nhân chẳng qua là tôi cùng Park Sunghoon uống rượu với nhau đến sáng.Tôi nhếch mép một cái, cà lơ phất phơ nói:"Không phải cậu nói, đàn ông có sẹo mới có hương vị sao?"Park Sunghoon cẩn thận đút cháo cho tôi ăn, nhưng lại bị Lim Youngdae đến kiểm tra phòng làm ngừng lại giữa chừng, âm dương quái khí nói:"Chậc, nằm trên giường bệnh mà vẫn có thể quyến rũ người khác..."Tôi không để ý đến Lim Youngdae, nhưng Park Sunghoon bên cạnh lại nhìn Lim Youngdae một cái, lạnh lùng nói:"Bác sĩ bây giờ cũng không có đạo đức như vậy?""Tôi!" Lim Youngdae nắm chặt nắm đấm, cắn răng nghiến lợi nói:"Park Jongseong năm đó vì để ở bên cạnh cậu mà bị cha hắn đánh đến mức cả người là vết thương, sốt cao mấy ngày. Bây giờ cậu quay đầu một cái lại ở với người đàn ông khác?"Tôi cúi xuống, tiếp tục uống cháo mà Park Sunghoon đưa tới, lãnh đạm nói:"Anh nói sai rồi, như thế nào đi nữa, hắn cũng chỉ vì Lee Jeong, yêu cũng là Lee Jeong. Liên quan gì đến tôi.""Năm đó có thể chỉ là vì cần tôi làm ngụy trang, muốn trước tiên để cho gia đình hắn đồng ý cho hắn ở bên cạnh một người đàn ông."Đến bây giờ, nếu tôi còn không hiểu được tình cảm thật của nam chính, tôi chính là một kẻ ngu.Lim Youngdae tức giận rời đi, lúc đi còn không quên mắng tôi một câu.Tôi nằm trên giường, quay đầu từ chối hành động tiếp tục đút cháo của Park Sunghoon.Im lặng trong thời gian dài.Park Sunghoon không hỏi tôi điều gì, dọn dẹp bát đĩa đứng dậy, như một lời đề nghị ngẫu nhiên, nhưng cũng giống như thông báo trực tiếp:"Cùng tôi đến Thụy Điển đi."Tôi đồng ý.Khi tôi đi, Park Jongseong vẫn không xuất hiện, chỉ có Lim Youngdae hùng hùng hổ hổ nói tôi không tim không phổi.Nhưng tôi đoán hắn chỉ mong tôi đi sớm một chút, sợ tôi sẽ lại đi gây rối cho Park Jongseong, trực tiếp cấp cho tôi giấy chứng nhận xuất viện.Ở sân bay, Park Sunghoon đẩy xe lăn của tôi suốt chặng đường, đôi khi còn cúi đầu hỏi tôi thế nào, tôi lười biếng vuốt vài sợi tóc của cậu ta, như một ông già, nhắm mắt nói "Không sao".Tôi có lẽ là hết cứu nổi rồi, sau khi máy bay hạ cánh ở Thụy Điển, tôi vẫn đang suy nghĩ: Park Jongseong có nhớ tôi hay không?Nhưng ý nghĩ này nhanh chóng bị tôi phủ nhận, vì tôi đã đọc được tin tức về Park Jongseong và Lee Jeong.______________________________________14.Park Jongseong và Lee Jeong, cặp đôi kiên cường bất khuất đã trở nên nổi tiếng.Tình yêu của họ được nhiều người mơ ước theo đuổi.Trong video, Lee Jeong luôn nhìn Park Jongseong với đôi mắt ngập tràn tình yêu, trong khi Park Jongseong lại có vẻ lạnh lùng.Đột nhiên, hắn ngẩng đầu lên, một đôi mắt đào hoa thâm tình nhìn chằm chằm vào ống kính.Tôi tắt điện thoại, che chắn trái tim đang đập mạnh:"Con mẹ nó, thâm tình như vậy, còn tưởng là đang nhìn tôi."Sau lần này, tôi đã chặn tất cả tin tức trong nước, tập trung hoàn toàn vào sự nghiệp hội họa của mình.Thỉnh thoảng, tôi đăng quá trình vẽ lên mạng, sau hơn một năm, tôi đã dần dần tích lũy được một số lượng người hâm mộ, cũng như nhận được nhiều yêu cầu hợp tác.Trong khi tôi một lòng tập trung vào sự nghiệp, trong nước lại xảy ra một tin tức gây chấn động:Doanh nhân tài ba Park Jongseong tự tay đưa người bạn thời thơ ấu Lee Jeong của mình vào tù, nhưng không biết tại sao Lee Jeong đã được bảo lãnh ra.Sau đó, vô số quần chúng ăn dưa bắt đầu tiết lộ thông tin về việc Lee Jeong làm lố, bắt nạt người mới và những tin tức khác, nhưng không ai biết vì sao Lee Jeong lại vào tù.Tôi không biết gì về điều này."Ngày mai bạn có đi xem triển lãm không?"Tôi liếc nhìn tin nhắn, đó là một fan của tôi, hình đại diện là một con mèo mun phiên bản hoạt hình rất đáng yêu, nhưng tên lại hết sức đơn giản là s.d.Có thể nói, bạn fan này đã luôn động viên tôi trong quá trình làm truyền thông cá nhân.Tôi trả lời: "Không muốn đi."s.d: "Tại sao?"Tôi: "Ngày mai tôi đi chọn nội thất với bạn bè."Người đối diện không trả lời nữa.Theo thời gian trôi qua, tôi nghênh đón mùa Tết đầu tiên ở Thụy Điển.Những năm trước tôi đều ở phòng trọ một mình, vùi ở trên ghế sa lon nhàm chán nhìn đêm xuân.Mùng 8 Park Jongseong mới có thời gian để đến gặp tôi vào ngày, vì vậy tôi một chút cũng không muốn đến Tết.Mà nay năm cùng Park Sunghoon cùng nhau ăn Tết, có một chút không khí mùa xuân.Khi tôi đang cầm câu đối tìm Park Sunghoon, tôi phát hiện cậu ta đang nói chuyện điện thoại trong một gian nhỏ ở tầng hai.Rõ ràng, Park Sunghoon đang làm một việc gì đó sau lưng tôi, bởi vì khi cậu ta nhìn thấy tôi, có chút kinh hoảng cúp điện thoại.Tôi tựa vào cửa sổ, cười nhạo cậu ta, Park Sunghoon đang rơi vào tình yêu.Tôi nhìn vào chữ "Phúc" trên cửa, vui mừng nghĩ: mọi thứ ở đây đều đang đi vào quỹ đạo.Nhưng không lâu sau đó.Cơ thể của tôi dường như đã chệch hướng...
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com