TruyenHHH.com

Janeciize Thuong

Một sáng tháng bảy nọ. Nắng hạ chiếu xuyên qua những chiếc lá, những kẽ tóc của cô gái trẻ qua ô cửa kính của thư viện. Khuôn mặt nào đó được tô điểm bởi tia nắng nọ.

Rực rỡ. Như ánh hào quang đang bao phủ cô gái đấy. Thu hút đến kì lạ.

Đôi mắt trầm ngâm vào cuốn sách nọ. Là Pollyanna- Mặt trời bé con. Quyển sách nhỏ bé ra đời từ hơn 1 thế kỉ trước.

Dì ơi, chỉ hít thở thôi thì không thể gọi là sống được dì ạ

Đó là lời nói trong trẻo của bé con Pollyanna. Ồ, đã có ai từng nói với bạn rằng, bé con đó mang một mái tóc vàng rực rỡ như ánh nắng. Và là một mặt trời bé con của tất cả những nhân vật trong truyện, từ dì Polly, cô giúp việc Nancy đến già Tom chưa nhỉ? Trong bất cứ hoàn cảnh nào, cô bé đều sẽ tìm ra được một niềm vui trong điều đó.

Phải. Niềm vui. Giờ cô cũng có niềm vui cho riêng mình, một mặt trời bé con cho riêng cô.

" Pí Jane!"

Giọng nói đó lại xuất hiện rồi. Giọng nói trong những giấc mơ, như mật ngọt mà rót vào tai cô. Là ánh mắt như mảng trời đêm tưởng chừng lạnh lẽo mà lại được những vì sao và ánh trăng thắp sáng.

Là mái tóc đen nhánh thơm mùi của hoa cỏ, một mùi thật tươi mát và dễ chịu. Mùi bạc hà.

Và cả đôi môi đỏ mọng nữa. Như những trái anh đào mới chín hái về, mọng nước và ngon lành, còn đọng ánh sương sớm mai.

Thỏ, à không. Người ta là Tây Thi mà nhỉ. Là mỹ nhân đấy.

Là Tây Thi, là ước mơ, là khát vọng của thanh xuân, của tuổi trẻ. Năm tháng sau này nhìn lại, điều không bao giờ hối hận nhất chính là gặp được em giữa biển người. Trong hàng triệu hạt cát, lại chỉ có một viên ngọc quý lạc vào mắt cô.

Mùa thu năm ấy, xuất hiện một bóng hình khiến ta mãi nhớ nhung.

Giờ đã là giữa tháng 10 rồi. Sao ta lại quên mất nhỉ? Cuối tháng 10 là công bố hoa hậu Miss Teen Thailand 2014.

Jane tham gia mà quên mất không nói cho thỏ biết, cô đã lọt vào top 5 rồi.

" Ciize. Em có biết cuộc thi " Miss teen Thailand 2014" không?"

" Em có nghe nhưng không có xem. Sao chị?"

" Chị lọt vào top 5 rồi. 30/10 là đêm trao giải."

" Thật hả chị? Ôi chị giỏi quá, sao em không xem nhỉ?"

" Đêm chung kết đến xem chị là được mà."

" Vâng. Vậy chị thi tốt nhé! Em sẽ cổ vũ hết mình cho chị!"

" Ừm!"

Jane mỉm cười. Bé con này, em là động lực lớn nhất của chị đấy!

Ciize cười. Nụ cười của em đẹp lắm, là nắng mai chiếu rọi ấm áp, là ánh trăng đến khi bóng tối ùa về.

Dù là Nhật hay Nguyệt, thì đều luôn là em.

Dù cho chăng sao đi nữa. Xuân, hạ thu, đông có đi qua.

Em cứ hãy ngoảnh nhìn lại.

Sẽ luôn có chị, Ciize ạ.

Sẽ luôn có người trông chờ em ngoảnh lại.

Để ôm em vào lòng, để thủ thỉ những câu hát, những lời nói dễ thương.

Để thơm lên mái tóc, để hôn lên bờ môi.

Người đó – trong trái tim dã có em ngự trị.

______

P/S : Nay ra chap khá ngắn so với bình thường mình viết. Mình nghĩ mình sẽ khai thác thêm trong những chap sau vì mình muốn câu văn chao chuốt nhất có thể. Câu chuyện này mình lại nảy ra thêm suy nghĩ rồi, sẽ kéo dài không kém " Đơn phương" và " Trước ngày em cưới" đâu ha.

Cảm ơn mọi người đã đọc ạ!

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com