Jane And Harry Potter
WRITTEN AND DIRECRED BY: SWRI
[SEASON ONE, PHILIPPA AND HARRY POTTER AND THE SORCERER'S STONE]
—EPISODE ONE.
—•—
THIRD PERSON POV ||
MỘT BUỔI TỐI BÌNH THƯỜNG TẠI SURREY, một con cú bay tới đậu ngay trên một tấm biển có dòng chữ "PRIVET DRIVE", máy quay đảo qua một con đường đầy những ngôi nhà có mái ngói giống hệt nhau. Con cú bay đi và từ trong đám bụi cây bên đường, một ông lão mặc chiếc áo choàng dài màu đỏ thắm và bộ râu dài trắng bước tới. Ông cụ đó chính là Albus Dumbledore.
"Giáo sư Dumbles!" Sirius reo lên. Giáo sư Dumbledore vuốt vuốt râu của mình, thích thú với biệt danh mà Bộ Tứ Đạo Tặc đặt cho mình. Ông lão đi ngang qua một con mèo mướp, nó đang ngồi kế bên một thứ gì đó giống cái tủ, nó ngước nhìn ông cụ. Cụ lấy ra một cái gì đó như cái bật lửa, cái đấy chính là Tắt Sáng, rồi bấm nút, cái Tắt Sáng đã thu hết ánh sáng ra khỏi mấy cột đèn đường. Sau khi đã thu hết ánh sáng, cụ cất cái bật lửa đi, con mèo bỗng nhiên kêu lên một tiếng. Cụ ngó xuống con mèo."Mình muốn cái đó." "Giáo sư Minnie." Remus và Peter đồng thanh. Bà McGonagall đập trán, tỏ vẻ ngán ngẩm. Bà nghiêm nghị nói: "Các trò, tôi đã nhắc cái gì nhỉ?""Không được gọi giáo sư là 'Minnie'." Remus nói nhanh."Nhưng xin lỗi cô. Bọn em không bao giờ làm được." Sirius nhí nhảnh nói.Giáo sư McGonagall chỉ biết thở dài ngao ngán nhìn đám học trò xán lạn nhưng không kém phần nghịch ngợm của mình. DUMBLEDORE: Tôi biết bà ở đây,... giáo sư McGonagall.Con mèo lẳng lặng nhìn cụ, máy quay di chuyển hướng về phía bức tường. Cái bóng của con mèo dần dần biến thành một bà lão với cái mũ chóp nhọn trên đầu. Rồi cái bóng bước đi, giáo sư McGonagall xuất hiện trên khung hình. MCGONAGALL: Buổi tối tốt lành, hiệu trưởng. Không biết lời đồn có thật không?"DUMBLEDORE: Tôi e đó là sự thực, thưa bà. Về cả điều lành lẫn điều dữ.MCGONAGALL: Vậy còn hai đứa trẻ?DUMBLEDORE: Hargid sẽ đưa thằng bé tới.MCGONAGALL: Ông có chắc khi giao cho lão Hargid một nhiệm vụ quan trọng như thế này là tốt sao?DUMBLEDORE: À vâng, thưa bà, tôi có thể giao cả đời mình cho Hargid.Lão Hargid rưng rưng nhìn phiên bản tương lai của vị hiệu trưởng đáng kính."Chỉ có một mình tới quan tâm tới việc chỉ có bé trai thôi sao?" MCGONAGALL: Khoan! Tại sao chỉ có thằng bé? Còn cô chị thì sao?DUMBLEDORE ôn tồn đáp: Đây chính là điều dữ mà tôi nói. Có thể con bé được cặp vợ chồng Potter hay ai đó đưa đi, mà khi chúng tôi tới đó. Con bé đã biến mất. "Ôi lạy Merlin!" Bà Potter đau buồn. Không khí xung quanh trầm xuống. Tiếng động cơ vang lên, hai vị giáo sư ngước mắt lên nhìn. Một chiếc mô-tô từ trên không trung đáp xuống gần hai vị giáo sư. Một người đàn ông khổng lồ với mái tóc đen xõa xuống hai vai và râu ria xồm xoàm cùng màu.HARGID hớn hở nói: Chào ngài, giáo sư Dumbledore! Chào bà, giáo sư McGonagall!DUMBLEDORE: Chào buổi tối, Hargid. Không có chuyện gì chứ?HARGID: Vâng, mọi thứ đều ổn. Cậu nhóc ngủ thiếp từ hồi tôi bắt đầu đi. Cụ đừng làm thằng nhóc tỉnh. Hargid ôm đứa trẻ được quấn chặt bằng một cái chăn ấm áp trên tay một lúc rồi giao cho cụ Dumbledore. Đứa bé trai mặc bộ đồ ngủ hình con hưu con, tay cầm một chú chó nhồi bông.Toàn bộ nữ sinh trong đại sảnh tan chảy trước cảnh đáng yêu này của đứa bé. Vài người còn nói muốn nựng cậu bé. "Con trai bồ dễ thương y bồ vậy á, Gạc Nai." Sirius buông lời bỡn cợt."Mình. Không. Có. Dễ. Thương!" James gằn từng chữ."Đúng, đúng. Câu không dễ thương. Cậu chỉ đáng yêu thôi." James trừng mắt nhìn SiriusMCGONAGALL lo lắng nói: Cụ Albus à, ngài có thể suy sét lại không? Cụ có chắc chắn chúng sẽ sống an toàn với những người này không? Tôi đã quan sát ở đây cả một ngày. Họ là những Muggle tệ nhất mà tôi từng thấy, ông không thể nào tưởng ra được đâu, họ quá..."Ông để thằng nhóc đó cho Muggle chăm sóc?! Đấy là một sự sỉ nhục!!!" Bellatrix ré lên đầy kinh tởm."Những đứa trẻ mang dòng máu pháp thuật đáng lẽ nên sống cùng cha mẹ chúng chứ không phải bọn Muggle." Orion tiếp lời Bellatrix, rồi ông ngước mắt nhìn đám trẻ một cách đầy lo lắng.DUMBLEDORE: Đây là gia đình duy nhất mà thằng bé có.Fleamont và Euphemia ái ngại nhìn nhau. Con trai và con dâu họ ở đâu? Tại sao cụ Albus lại nói vậy? Sao hai đứa trẻ lại được đưa đến cho một gia đình Muggle nuôi dưỡng? Hai vợ chồng lo sợ những thứ mình nghĩ thực sự là sự thật, hai ông bà giờ đây không biết mình nên làm gì. Họ nhìn sang đứa con trai bé bỏng của mình, cậu chàng nhìn chăm chú vào hai đứa trẻ trên màn hình rồi cười một cách ngây ngô. Họ dập tan đi cái ý nghĩ đó, thầm nghĩ mọi chuyện sẽ ổn thôi. Rồi họ tiếp tục xem phim.MCGONAGALL nhìn cậu bé với ánh mắt đượm buồn: Chúng rồi sẽ nổi tiếng. Mọi đứa trẻ trong thế giới chúng ta rồi sẽ biết đến tên chúng."Nhưng hai đứa nổi tiếng vì cái gì?"Regulus hỏi nhưng chẳng ai trả lời cậu vì họ cũng có thắc mắc giống cậu.DUMBLEDORE: Đúng vậy. Sẽ tốt hơn cho bọn nhỏ cách xa tất thảy. Đến khi chúng sẵn sàng.Hargid gật gật, cụ Dumbledore đặt lá thư lên cái bọc chăn quấn hai đứa trẻ đang nằm ngay trên bậc cửa. Thằng nhóc thì đang vùi mình trong cái chăn êm ái mà ngủ ngon lành, đứa bé gái thì mở đôi mắt to của mình, miệp bập bệ nói.ĐỨA BÉ TRAI: Pu-pu? Mộm mớn? Chưn nồi ông?Bộ Tứ Đạo Tặc tròn xoe mắt nhìn cậu bé trên màn hình."Mấy bồ nghe không?" Remus cố gắng kìm nén."Con bé gọi mình là Chân Nhồi Bông!!!" Sirus hứng khởi nói . Cậu cười thật tươi."Gạc Nai? Cậu ổn không?" Peter lo lắng nhìn vị thủ lĩnh của bộ tứ."THẰNG BÉ GỌI MÌNH LÀ BA! Các cậu nghe đúng không? ĐÚNG KHÔNG?"Cậu chàng nhảy tót lên, miệng thì ngân nga một giai điệu nào đó."Đúng, đúng. Bọn mình nghe được và giờ thì hãy bình tĩnh lại nào." Remus bất lực, trấn an cậu bạn.Sau vài phút, cuối cùng James cũng bình tĩnh hơn và ngồi ngay ngắn. Bộ phim được tiếp tụcDUMBLEDORE: Ngủ đi nào cậu nhóc. Rồi cụ ếm một bùa ngủ say cho cậu nhóc khiến cho cậu từ từ nhắm mắt, và rồi chìm vào giấc ngủ. DUMBLEDOR: Chúc trò may mắn... Harry Potter. Và cầu mong, chúng ta sẽ tìm thấy chị gái trò, Philippa Potter."Phililppa và Harry Potter, hai đứa sẽ là những chú nai nhỏ của mình."James cười rạng rỡ, trong lòng anh chàng không khỏi trào dâng cảm giác ấm áp.Trên trán cậu bé có một vết sẹo hình tia chớp. Máy quay chầm chậm phóng to vào cái vết sẹo đang sáng rồi nó lóa lên một cách rực rỡ, chuyển đến cảnh một bầu trời bão bùng. Tựa phim được mạ vàng hiện trước ống kính một tia chớp lóe lên làm nó càng sáng, cảnh lại chuyển tới thời điểm hiện tại."Khoan đã... ÔNG DÁM ĐỂ CHÁU TÔI TRÊN BẬC THÈM CỬA Á!!!" Euphemia tức giận hét lên."Đó là một ý tưởng tồi khi để một đứa trẻ ở nơi đó suốt một đêm mà không có bất kì một bùa bảo vệ nào." Molly cũng bất mãn nói."Bình tĩnh nào các quý cô. Tôi chắc chắn bản thân của mình có ếm bùa bảo vệ lên cậu bé." Cụ Albus thề thốt."Ông nên làm vậy, nếu không..." Fleamont cũng tham gia vào câu chuyện."Nếu không, tôi sẽ cho ông vài cái bùa." Euphemia cắt ngang lời của chồng."Tôi sẽ phụ bà một tay, bà Potter." Andromeda và Molly đồng thanh nói."Đương nhiên là tôi cũng sẽ giúp." Bà McGonagall lườm vị hiệu trưởng đáng kính."Còn một điều nữa. Ông! Bằng mọi giá! Phải tìm ra cháu gái tôi!" Ánh mắt của Euphemia phừng phực lửa giận.Vị hiệu trưởng đáng ngay lập tức gật đầu. Toàn bộ phái nam rùng mình trước một màn đáng sợ này.
[END EPISODE ONE]
[TO BE CONTIUNED]—
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com