Jakehoon Falling
tiếng kim đồng hồ tích tắc đều đặn từng giây, tiếng viên phấn chạm vào bảng đen nghe lạch cạch, âm thanh bút bi lướt sột soạt trên những trang vở, giọng của thầy giáo vang vọng khắp cả không gian phòng học, mọi âm thanh đều như cũ bắt đầu lặp đi lặp lại, park sunghoon nằm dài ra bàn, hướng tầm mắt về phía bầu trời thu dịu mát với những gợn mây trắng trôi nổi bồng bềnh, nó thở dài, còn chưa chơi đã lại phải đi học lại rồi. "bạn học bàn cuối, park sunghoon ngồi ngay ngắn lên xem nào!" thầy giáo đặt phấn xuống, nghiêm mặt nhìn về phía nó, sunghoon nặng nề nhấc cái thân trên của mình lên, giữ một dáng ngồi nghiêm chỉnh nhất có thể, chống cằm nhìn lên bảng, nhưng đầu óc nó thì chẳng tiếp thu được gì cả, đúng hơn là nó chẳng muốn tiếp thu cái gì cả. sunghoon là một học sinh cá biệt, mặt mũi thì đẹp theo kiểu ngây thơ đáng yêu nhưng tính tình thì chẳng có tí đáng yêu nào cả. có lần lớp bên cạnh có một nhóm nam sinh gây sự với nó, thế là nó không kiêng nể gì lao vào ẩu đả một trận. hôm đó park sunghoon bị gọi lên phòng giáo viên vì gây rối ở trường. mà nói chung thì giám thị cũng quen mặt nó rồi, tuần nào mà không thấy nó lên đây đâu, hết cúp tiết đến đánh nhau, mà thật sự park sunghoon chả có rảnh rỗi mà đi gây sự với ai cả, chính nó cũng không hiểu vì sao mấy đứa láo lếu trong trường toàn tìm nó để kiếm chuyện thôi. "đây là lần thứ bao nhiêu em vi phạm nội quy rồi hả?" thầy giám thị đẩy kính, ông ấy thực sự chính là người ghim nó nhất cái trường này, lí do đơn giản là vì một ngày đẹp trời nọ sunghoon trong lúc đùa giỡn với thằng bạn vô tình ngã trúng người ông ấy, cũng không biết cái tay của nó bị yểm bùa gì, trong lúc ngã vô tình giật mất tóc mái giả của ông ấy, hôm đó vì là giờ giải lao nên trên hành lang rất đông học sinh, hơn chục cặp mắt hướng về chỗ vừa xảy ra chấn động vừa rồi, kết quả hôm sau tin đồn thầy giám thị bị hói lan khắp trường, nhục như con cá nục, thế là bạn học park sunghoon bị ông ấy ghim từ đó. "bọn kia gây chuyện trước mà, sao lại phạt em chứ?" "còn cãi nữa? còn mấy đứa nữa, rảnh rỗi không có chuyện làm đúng không?" nguyên nhóm đứng bên cạnh nãy giờ cũng chả bị nói câu nào, mấy lời phê bình đều cho sunghoon nghe hết rồi."mỗi đứa viết một bản kiểm điểm cho tôi rồi mới được về lớp." sunghoon quen với việc này rồi, số lần nó viết kiểm điểm còn nhiều hơn số lần nó làm bài kiểm tra nữa.ngồi mài mông viết xong kiểm điểm nguyên đám mới được thả về lớp, lúc đi ra khỏi cửa sunghoon chợt nhìn thấy một bóng người mặc sơ mi trắng lướt qua tầm mắt, là một người con trai đeo kính gọng vàng, bình thường nó không quan tâm đâu, nhưng hôm nay không hiểu vì sao mà nó lại nhìn theo người kia nữa. đợi đến khi bóng người nọ khuất sau cánh cửa phòng giáo viên nó mới hoàn hồn, huých vào vai thằng bạn thân vừa chạy đến. "ê, ai vậy?" park jongseong liếc vào phòng giáo viên."người mới đi qua hả? thầy giáo mới đến đó." sunghoon kinh ngạc."thầy giáo, nói thật hay nói giỡn vậy?!" "tao gạt mày thì tao có tiền chắc?" sunghoon đánh thằng nọ một cái rồi cong chân bỏ đi, nó không thích mấy anh chàng thư sinh kiểu thế, nhưng mà cái người này cũng đẹp trai quá rồi. được phân vào lớp nó thì hay nhỉ?
.ồ, xem này, cái người đó dạy lớp nó thật."giới thiệu một chút nhé, tôi tên sim jaeyoon, tôi vừa công tác ở úc về, cô kim chủ nhiệm của các em sắp sinh nên tôi tạm thời sẽ là giáo viên phụ trách môn vật lý và chủ nhiệm lớp này, mong rằng thầy trò chúng ta có thể hợp tác vui vẻ, có ai có thắc mắc gì không?" sunghoon chống cằm nhìn lên bảng, thực ra cái nó đang nhìn không phải bảng mà là cái anh chàng giáo viên mặt mũi như học sinh kia cơ.lúc sim jaeyoon thấy nó mặt mày cau có ngồi trong phòng giáo viên thì tám phần anh chắc nó là học sinh cá biệt rồi, nhưng mà sim jaeyoon thấy trong tiết học sunghoon ngồi nghe giảng cũng khá là ngoan cho nên cũng cho rằng là mình đoán sai thôi, nhưng anh đâu có ngờ nó ngồi vậy chứ nó có thèm quan tâm miếng nào đâu, đầu óc treo vắt vẻo trên đám mây nào đó rồi, mà thôi, sunghoon nó chịu ngồi nghiêm chỉnh đã là một chuyện may mắn rồi.
.sim jaeyoon mở sách, sunghoon bắt đầu mệt mỏi nằm dài ra, nó ghét vật lý, đống công thức bày ra trước mặt nó cũng không biết đường mà áp dụng nữa.hết tiết. sunghoon chỉ chờ người kia vừa đi là đạp cửa chạy ra ngoài, ở trong phòng học thêm giây nào nữa chắc đầu nó nổ bùm bùm luôn, sunghoon chạy băng qua một dãy hành lang toàn người là người, đang hí ha hí hửng chuẩn bị cho chuyện quan trọng mỗi ngày thì đột nhiên có người nắm nó kéo lại, sunghoon mất đà loạng choạng suýt nữa ngã nhào vào người của người ta luôn.ngẩng đầu, trước mắt hiện ra gương mặt thư sinh có phần chững chạc nọ."thầy." "không được chạy trên hành lang." sunghoon muốn phản bác, mà lại không biết phản bác kiểu gì, quả thực là không được chạy trên hành lang mà, nó chun mũi, không biết bị sao nữa, sunghoon không có muốn gây sự với người này. nó không nói không rằng nhanh chóng giặt tay mình ra khỏi tay người kia, chỗ tiếp xúc khi nãy đột nhiên nóng ran lên, cơ mặt nó hơi căng, trước giờ chưa có ai tiếp xúc với nó ở cự li gần như vậy hết. chết rồi.
."park sunghoon đâu rồi?" sim jaeyoon đặt tài liệu xuống bàn, đẩy kính, ánh mắt sắc bén nhìn một lượt khắp phòng học, ở bàn cuối chẳng có ai cả. "cậu ấy...chắc đang ở phòng y tế ạ." "phòng y tế?" phòng y tế của trường, có tên gọi khác là chỗ ngủ của park sunghoon, ngày nào mà có môn nó không muốn học thì nó cúp tiết chạy xuống đó nằm ngủ, giáo viên y tế thì thường không ở trong phòng, mà có thì cũng ít khi hỏi này hỏi nọ nên cũng đỡ phiền, sunghoon nó không biết thôi chứ cô giáo trong phòng y tế thấy mặt nó là biết trốn học rồi hỏi làm gì nữa, hồi trước cũng có nhắc nhở, nhưng mà rồi đâu lại vào đấy, nó không ở phòng y tế thì cũng trốn xuống chỗ kho dụng cụ của lớp thể dục thôi.sim jaeyoon cũng đã nghe qua những học sinh khác nói về sunghoon, cũng nghe được mấy lời phàn nàn của các thầy cô khác. có vẻ như đứa trẻ này ngoài một người bạn thân ra thì chẳng được lòng ai trong cái trường này hết. mấy đứa trẻ ở trường nói nó chưa qua tuổi phản nghịch, giáo viên thì than vãn nói nó cứng đầu khó bảo, suốt ngày đánh nhau. thì cũng phải thôi. tính tình lầm lì lại còn là học sinh cá biệt thì lại chẳng bị người ta ghét. sim jaeyoon chỉ ừ rồi thôi, thế nhưng bài giảng hôm đó kết thúc nhanh, anh để lại lớp học cho lớp trưởng rồi nhanh chân đi xuống lầu, đứng trước cửa phòng y tế của trường, chầm chậm đi vào. trong phòng chẳng có ai trực cả, sim jaeyoon lẳng lặng tiến đến chỗ mấy cái giường, ở trên giường là một nam sinh mặc áo đồng phục trắng, cà vạt thắt lệch, gối đầu lên hai bàn tay nằm ngủ. hai cái nốt ruồi nhỏ kia thực sự không lẫn đi đâu được, là park sunghoon. nhìn nó ngủ trông hiền thật đấy. mặc kệ, có đẹp hơn nữa cũng vô ích."em...dậy mau." sim jaeyoon đưa tay búng trán sunghoon. nó giật thót cả mình bật dậy, bị đau kêu lên một tiếng, nó quay đầu muốn tìm cái kẻ vừa mới phá giấc ngủ ngon của mình, kết quả bắt gặp gương mặt tỉnh bưng của anh chàng trước mặt. "thầy? sao thầy ở đây? không phải thầy nên ở lớp sao?" "vậy tại sao em ở đây? em nên ở trên lớp mới phải chứ?" sunghoon lảng tránh ánh mắt của anh, nó trề môi dưới ra cả tấc. sau đó đột nhiên nghĩ ra một kế, nó bắt đầu nhập vai như diễn viên hạng A vậy. "em bị đau đầu đó. mệt chết đi được." "thật không?" giả bộ chắc, nhìn cái biết giả bộ liền luôn, nhưng mà sim jaeyoon cứ thích hỏi như vậy đó. "thật." "không tin, về lớp mau. em vừa viết kiểm điểm xong đấy, muốn bị phạt tiếp hả?" "sao thầy biết em viết kiểm điểm? thầy mới tới mà?" sim jaeyoon không trả lời nó, gì chứ mấy đứa mà mặt mày như mất sổ gạo đi từ trong phòng giáo viên ra thì ngoài bị phạt còn gì khác đâu. "nói chung là em về lớp hoặc tôi gọi phụ huynh em lên đấy." sunghoon tặc lưỡi đứng dậy, dù sao cũng hết tiết vật lý rồi, hơn nữa nó không có muốn đôi co với người này, sim jaeyoon không giống những giáo viên khác. mới nói chuyện qua có mấy lần thôi nhưng nó bị anh nói cho cứng họng rồi. "được rồi em về lớp đây, thầy không cần phí công gọi cho người nhà đâu." đúng rồi, chẳng cần phí công như vậy, đằng nào cũng chả có ai đến.
.ồ, xem này, cái người đó dạy lớp nó thật."giới thiệu một chút nhé, tôi tên sim jaeyoon, tôi vừa công tác ở úc về, cô kim chủ nhiệm của các em sắp sinh nên tôi tạm thời sẽ là giáo viên phụ trách môn vật lý và chủ nhiệm lớp này, mong rằng thầy trò chúng ta có thể hợp tác vui vẻ, có ai có thắc mắc gì không?" sunghoon chống cằm nhìn lên bảng, thực ra cái nó đang nhìn không phải bảng mà là cái anh chàng giáo viên mặt mũi như học sinh kia cơ.lúc sim jaeyoon thấy nó mặt mày cau có ngồi trong phòng giáo viên thì tám phần anh chắc nó là học sinh cá biệt rồi, nhưng mà sim jaeyoon thấy trong tiết học sunghoon ngồi nghe giảng cũng khá là ngoan cho nên cũng cho rằng là mình đoán sai thôi, nhưng anh đâu có ngờ nó ngồi vậy chứ nó có thèm quan tâm miếng nào đâu, đầu óc treo vắt vẻo trên đám mây nào đó rồi, mà thôi, sunghoon nó chịu ngồi nghiêm chỉnh đã là một chuyện may mắn rồi.
.sim jaeyoon mở sách, sunghoon bắt đầu mệt mỏi nằm dài ra, nó ghét vật lý, đống công thức bày ra trước mặt nó cũng không biết đường mà áp dụng nữa.hết tiết. sunghoon chỉ chờ người kia vừa đi là đạp cửa chạy ra ngoài, ở trong phòng học thêm giây nào nữa chắc đầu nó nổ bùm bùm luôn, sunghoon chạy băng qua một dãy hành lang toàn người là người, đang hí ha hí hửng chuẩn bị cho chuyện quan trọng mỗi ngày thì đột nhiên có người nắm nó kéo lại, sunghoon mất đà loạng choạng suýt nữa ngã nhào vào người của người ta luôn.ngẩng đầu, trước mắt hiện ra gương mặt thư sinh có phần chững chạc nọ."thầy." "không được chạy trên hành lang." sunghoon muốn phản bác, mà lại không biết phản bác kiểu gì, quả thực là không được chạy trên hành lang mà, nó chun mũi, không biết bị sao nữa, sunghoon không có muốn gây sự với người này. nó không nói không rằng nhanh chóng giặt tay mình ra khỏi tay người kia, chỗ tiếp xúc khi nãy đột nhiên nóng ran lên, cơ mặt nó hơi căng, trước giờ chưa có ai tiếp xúc với nó ở cự li gần như vậy hết. chết rồi.
."park sunghoon đâu rồi?" sim jaeyoon đặt tài liệu xuống bàn, đẩy kính, ánh mắt sắc bén nhìn một lượt khắp phòng học, ở bàn cuối chẳng có ai cả. "cậu ấy...chắc đang ở phòng y tế ạ." "phòng y tế?" phòng y tế của trường, có tên gọi khác là chỗ ngủ của park sunghoon, ngày nào mà có môn nó không muốn học thì nó cúp tiết chạy xuống đó nằm ngủ, giáo viên y tế thì thường không ở trong phòng, mà có thì cũng ít khi hỏi này hỏi nọ nên cũng đỡ phiền, sunghoon nó không biết thôi chứ cô giáo trong phòng y tế thấy mặt nó là biết trốn học rồi hỏi làm gì nữa, hồi trước cũng có nhắc nhở, nhưng mà rồi đâu lại vào đấy, nó không ở phòng y tế thì cũng trốn xuống chỗ kho dụng cụ của lớp thể dục thôi.sim jaeyoon cũng đã nghe qua những học sinh khác nói về sunghoon, cũng nghe được mấy lời phàn nàn của các thầy cô khác. có vẻ như đứa trẻ này ngoài một người bạn thân ra thì chẳng được lòng ai trong cái trường này hết. mấy đứa trẻ ở trường nói nó chưa qua tuổi phản nghịch, giáo viên thì than vãn nói nó cứng đầu khó bảo, suốt ngày đánh nhau. thì cũng phải thôi. tính tình lầm lì lại còn là học sinh cá biệt thì lại chẳng bị người ta ghét. sim jaeyoon chỉ ừ rồi thôi, thế nhưng bài giảng hôm đó kết thúc nhanh, anh để lại lớp học cho lớp trưởng rồi nhanh chân đi xuống lầu, đứng trước cửa phòng y tế của trường, chầm chậm đi vào. trong phòng chẳng có ai trực cả, sim jaeyoon lẳng lặng tiến đến chỗ mấy cái giường, ở trên giường là một nam sinh mặc áo đồng phục trắng, cà vạt thắt lệch, gối đầu lên hai bàn tay nằm ngủ. hai cái nốt ruồi nhỏ kia thực sự không lẫn đi đâu được, là park sunghoon. nhìn nó ngủ trông hiền thật đấy. mặc kệ, có đẹp hơn nữa cũng vô ích."em...dậy mau." sim jaeyoon đưa tay búng trán sunghoon. nó giật thót cả mình bật dậy, bị đau kêu lên một tiếng, nó quay đầu muốn tìm cái kẻ vừa mới phá giấc ngủ ngon của mình, kết quả bắt gặp gương mặt tỉnh bưng của anh chàng trước mặt. "thầy? sao thầy ở đây? không phải thầy nên ở lớp sao?" "vậy tại sao em ở đây? em nên ở trên lớp mới phải chứ?" sunghoon lảng tránh ánh mắt của anh, nó trề môi dưới ra cả tấc. sau đó đột nhiên nghĩ ra một kế, nó bắt đầu nhập vai như diễn viên hạng A vậy. "em bị đau đầu đó. mệt chết đi được." "thật không?" giả bộ chắc, nhìn cái biết giả bộ liền luôn, nhưng mà sim jaeyoon cứ thích hỏi như vậy đó. "thật." "không tin, về lớp mau. em vừa viết kiểm điểm xong đấy, muốn bị phạt tiếp hả?" "sao thầy biết em viết kiểm điểm? thầy mới tới mà?" sim jaeyoon không trả lời nó, gì chứ mấy đứa mà mặt mày như mất sổ gạo đi từ trong phòng giáo viên ra thì ngoài bị phạt còn gì khác đâu. "nói chung là em về lớp hoặc tôi gọi phụ huynh em lên đấy." sunghoon tặc lưỡi đứng dậy, dù sao cũng hết tiết vật lý rồi, hơn nữa nó không có muốn đôi co với người này, sim jaeyoon không giống những giáo viên khác. mới nói chuyện qua có mấy lần thôi nhưng nó bị anh nói cho cứng họng rồi. "được rồi em về lớp đây, thầy không cần phí công gọi cho người nhà đâu." đúng rồi, chẳng cần phí công như vậy, đằng nào cũng chả có ai đến.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com