Jaeyong
Jaehyun mở cửa phòng tắm, đi vào và ôm lấy Taeyong. Anh đang đứng dưới vòi hoa sen nước chảy rả rít. Jaehyun cứ ôm anh như thế, mình ướt nhẹp."Có phải tại anh không, Jaehyun.""Tất cả là tại anh. Em đã đi cùng anh vào một con đường không lối thoát. Em đã đi tới mức chính bản thân mình không còn muốn thoát ra. Vì anh, em đã đi rất xa, và không bao giờ còn có thể trở về nữa.""Anh xin lỗi.""Đừng. Không cần nữa rồi."
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com