Jaemle Nacl Xac Suat Yeu Nhau Sau Khi Gap Trong Quan Ca Phe La Bao Nhieu
"Thật ngại quá, anh cứ ... cứ giả như chuyện chưa từng xảy ra đi." "Tại sao?" Na Jaemin cảm thấy thích thú, "Món quà này rất tốt, anh rất thích." "Anh không cần trái lương tâm như vậy." Zhong Chenle ngẩng đầu lên, Na Jaemin cảm thấy em ấy như muốn khóc, "Anh Jaemin trông như thế này, sẽ có rất nhiều người đuổi theo anh đúng không? Những món quà anh nhận được khẳng định cũng là ... chính là, không giống em như vậy ... bình thường. " Em ấy rốt cục là lấy từ đâu để đưa ra những kết luận này? Không phải chỉ là đi vẽ tranh thực tế rồi về thôi sao? Hôm gọi điện thoại video còn rất vui vẻ nha! Sẽ không phải là nghe ai nói gì, em ấy lại quá để tâm đến kết quả nên mới như vậy đi? Nhưng vấn đề cụ thể vẫn phải được phân tích một cách cụ thể! Cho nên hiện tại nếu phản bác, sẽ làm em ấy càng cảm thấy anh là vì lịch sự ngại ngùng nói ra, không bằng nghe theo em ấy nói những lời tiếp theo. "Quả thực, món quà đắt giá nhất mà anh từng nhận được là một chiếc máy ảnh." Máy ảnh ... chắc chắn là đắt tiền. Zhong Chenle cảm thấy Na Jaemin thật tàn nhẫn, cứ việc đó là kết quả mà cậu đã đoán, nhưng nghe từ miệng anh nói ra theo phương thức này vẫn thật đau lòng. Thời điểm khi mới bắt đầu tặng quà còn cảm thấy khá thích thú, nghĩ rằng chắc chắn Na Jaemin sẽ thích. Kết quả lấy cậu lấy "Một người bạn của em" làm bắt đầu, sau khi nghe Kim Jungwoo phân tích một đống lớn xong đột nhiên chợt nhận ra hành vi của mình liệu có liều lĩnh quá hay không. Cũng là nha, xung quanh anh ấy chắc chắn không thiếu những người tặng quà, cậu như vậy ... hơi kỳ lạ phải không? Sau lại tuy nghĩ rằng mình sẽ bị từ chối, nhưng cậu chưa bao giờ nghĩ rằng nó sẽ tàn nhẫn như vậy. Na Jaemin tiếp tục: "Nhưng món quà em tặng anh có thể dùng tiền để đánh giá sao? Mỗi chiều thứ tư đều đúng giờ đi vào cửa hàng của anh, gọi một tách cà phê và ngồi bên cửa sổ, cúi đầu vẽ vời, nhưng đôi mắt em lại đang nhìn anh, tầm mắt chạm nhau lại nhanh chóng cúi đầu xuống vẽ tranh. " "Sát thủ và thần chỉ cách biệt một chút, ban ngày là thần gieo rắc tình yêu, ban đêm là sát thủ cầm kéo cắt sợi tơ hồng- Đúng rồi, hôm nay anh lại bị cự tuyệt " "Tinh linh dâu tây không thích dâu tây, kia tinh linh dâu tây có thích tinh linh quýt hay không? tinh linh quýt có thích tinh linh dâu tây một chút ... Không nhiều lắm, nhưng nhất định so với số bức tranh đã từng vẽ nhiều hơn một chút" "Em nghĩ rằng anh không biết sao? Chenle, dù sao anh cũng sống lâu hơn em mấy năm, cho nên chuyện này làm sao có thể không nhìn ra." Nghe Na Jaemin đọc to những thứ cậu viết trong tập, mắt Zhong Chenle bắt đầu sáng lên nhưng khuôn mặt cũng biến hồng. Lúc này Na Jaemin lại đưa tập tranh cho Zhong Chenle, lần này Zhong Chenle không từ chối nữa, nhanh chóng cầm lấy, cũng đem tập tranh nâng lên che nửa mặt. Xấu hổ, cũng hạnh phúc. "Cho nên em có thể làm ơn đem phần nửa sau của tập tranh cũng vẽ được không? Anh muốn xem thêm càng nhiều câu chuyện thú vị hơn nữa"
***
"Sao cậu lại ở đây?" Na Jaemin ôm một chồng sách đi đến giá sách thì nhìn thấy Lee Haechan đeo kính râm đứng ở cửa, anh đem sách đặt sách xuống mặt đất, vỗ vỗ bụi trên tay, "Không phải hôm nay ra ngoài chơi à? " "Tụi tớ cãi nhau, chia tay, dỗ đều không được cái loại này." Lee Haechan tháo kính râm, hướng cửa hàng bước vào , "Tớ muốn uống trà sữa lúa mạch." Nhân viên cửa hàng liếc nhìn qua màn hình, món đồ uống mà Lee Haechan gọi đã chuyển sang màu xám: "Tôi xin lỗi, vừa rồi một phần trà sữa lúa mạch cuối cùng đã bán hết , có người đã đặt hàng qua Internet, anh có muốn đổi loại khác không?" "Quên đi, không sao." Cậu xua tay, chạy tới giúp Na Jaemin "Tớ hôm nay đúng là thích hợp ở trong nhà, trà sữa cũng bị bán hết sạch rồi. Đúng rồi, đống sách này cứ chồng lên là được phải không". "Cuốn sách trên cùng đặt lên giá này, sách khác thì tùy cậu." "Đây là sách gì?" Lee Haechan cầm lên cuốn sách mà Na Jaemin nói - "Thế giới mà bạn chưa biết", sau đó nhìn về phía tác giả Zhong Chenle, cậu "à" lên một tiếng, "Giúp bạn trai bán hàng?" Na Jaemin nở nụ cười: "Chỉ có một quyển mà bán cái gì?" "Quên đi, không hiểu hai người." cậu dang hai tay, "Tớ vốn tưởng cậu chỉ kinh doanh nghiệp vụ thần cupid làm cho người khác, không ngờ lại làm cho cả chính bản thân mình". "Thần cupid không thể tự làm nghiệp vụ cho chính mình sao?" Na Jaemin hướng quầy bar bước đến , nghe được tiếng chuông gió theo tiềm thức quay đầu lại, đúng vậy, thần cupid tính danh này của anh lại được xác nhận một lần nữa, Lee Jeno đến tìm người. Lee Jeno không tìm Lee Haechan, mà bước thẳng đến quầy bar còn cố ý lớn tiếng hỏi người phục vụ "Ly trà sữa lúa mạch của tôi đã xong chưa?" Lee Haechan quay đầu, đang muốn xem ai đã mua tình yêu của cậu,vừa thấy là Jeno,cậu trợn mắt quay lưng đưa về phía quầy bar. Lee Jeno cầm trà sữa đi tới, Lee Haechan vẫn tức giận khi nghĩ về nội dung của cuộc cãi vã với anh ấy vào buổi sáng nên không thèm để ý đến anh. Đánh vỡ sự xấu hổ của hai người họ là một trận chuông gió khác, Zhong Chenle bước vào cửa hàng với một tấm bảng vẽ trên lưng. Cậu tò mò đánh giá cảnh tượng khó xử này, ở khung cảnh chuẩn xác nhận ra bìa sách phối màu quen thuộc. Cậu cùng hai người họ chào hỏi, chạy lại nhặt sách liền hướng quầy bar đi tới. Lee Haechan nghĩ rằng không nên cãi nhau trước mặt trẻ con, vì vậy cầm lấy trà sữa:"Ừm, trước giữ lại." "Nếu có vấn đề thì phải giải quyết càng sớm càng tốt. Tớ làm không đúng, ly trà sữa này thay mặt lời xin lỗi được không?" Lee Haechan thở dài: "Được rồi, cũng chỉ đối với cậu mềm lòng." "Oa" Tiếng kêu của Zhong Chenle phá vỡ bầu không khí lãng mạn bên này, cả hai quay lại nhìn, cậu bé đang cầm sách và nói chuyện với Na Jaemin ở quầy bar, "Anh Jaemin, anh nhập vào cuốn sách này sao? Có người muốn mua à ? Em nổi tiếng rồi? Lại là người bạn của anh phải không? " Na Jaemin cúi đầu lau chùi ly thủy tinh, trên mặt vẫn luôn nở nụ cười.. "Có bao giờ em suy nghĩ qua, người bạn kia của anh, từ trước đến nay vẫn luôn là anh không?" Zhong Chenle vẫn ở nguyên vị trí của mình, nhân viên bán hàng thấy ông chủ bắt đầu yêu đương liền im lặng rời ra xa, Lee Jeno và Lee Haechan chỉ nhìn thấy cử động của Zhong Chenle mà cũng không nghe được câu trả lời của Na Jaemin. "Xác suất gặp gỡ ở quán cà phê thấp như vậy, nếu có kết quả tốt, nếu không phải vì người tạo nên thì chính là do số mệnh". Thật trùng hợp, anh chính là thần cupid hạ phàm.Hình ảnh Jaemin đang vuốt tóc em tinh linh quýt
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com