Izana Touman X Reader Thay The
Tôi nghe tin em đang nằm trong bệnh viện phụ sản và chờ sinh con. Tôi tức tốc lấy chiếc áo khoác và đi theo Mikey đến bệnh viện. Tôi mất kiểm soát mà mở cửa những phòng chờ sinh để tìm em, chẳng may lại khiến nhiều bà bầu hoảng sợ. Mikey giữ tôi lại và lắc đầu ra hiệu, tôi im lặng đi theo nó bởi nó vừa hỏi cô y tá phòng của em. "Nói nhỏ thôi, trong kia kìa" - nó chỉ vào ô cửa kính nhỏ của cánh cửaTôi ngó vào trong nhìn, em đang nằm và xoa bụng mình và nói vài lời gì đó nhưng tôi không nghe được. Trái tim đau thắt lại khi thấy em sinh con nhưng chẳng có tôi bên cạnh như những cặp vợ chồng bên cạnh. "Con anh à?" - Mikey nhìn tôi với ánh mắt vui vẻ cho người anh trai mìnhNếu không sai thì chưa đầy một năm ngày chúng ta chia tay thì "Ừ, con anh mày" "Vậy là anh có gia đình nhỏ rồi" - nó vỗ vai tôi "Nhưng gia đình này có cần tao không?" - đôi mắt anh đầy u buồn khi phải hỏi lại Mikey"Nếu cô ấy thì không sao đâu, sẽ tha lỗi thôi" Tôi không tin được, bản thân mình là người làm em khóc thì làm sao có sự tha thứ từ em. "Y/n ngủ rồi" - Mikey nhìn vào trongMang thai như thế chắc em cực khi ở một mình nhỉ?Bỗng một cô gái đi đến bên cạnh em và đắp chăn cho em. Cô tém những sợi tóc rơi lên má em xuống và xoa bụng cho em, bụng em cho sự động đậy nhẹ của nhóc con nên cô ấy đã xoa bụng cho em dễ ngủ và thoải mái hơn. "Ai vậy?" - Mikey hỏi tôi"Không biết, tao chưa gặp bao giờ" #Cạch "Xin lỗi, cho tôi đi ra" - Li mở cửa ra ngoài "Xin hỏi" - Izana chạy đến giữ tay Li "Có gì sao?" - Li xoay người lại nhìn Izana"Cô ấy là bạn cô sao?" "Ừ, bạn thân. Anh là ai? Sao lại hỏi về bạn tôi??" - Li nghiêng đầu nhìn Izana và hỏi"Tôi..tôi.." - Izana ấp úng trả lời"Bạn cùng thôn lên thăm" - Kisaki đi từ xa đến "Kisaki?" - Izana bất ngờ trước sự xuất hiện của Kisaki"Xin lỗi đã làm gián đoạn giờ giấc của cô" - Kisaki lịch sự nói chuyện với Li"À không sao. Nếu bạn của Y/n thì vào thăm đi. Tôi phải về lo một số chuyện" - Li chạy đi "Vào thăm đi" - Kisaki đẩy Izana đến trước cửa phòng "Tao vào được?" - Izana quay đầu nhìn Kisaki và MikeyCả hai chỉ gật đầu và ngồi bên ngoài chờ. Anh bước vào trong, ánh nắng nhẹ nhàng xuyên qua những khung cửa sổ phòng, tôi bước đến bên em, khuôn mặt em tròn hơn trước một chút nhưng trông ưa nhìn hơn. Nhìn em ngủ lúc này thoải mái hơn cả lúc em ngủ với tôi. Có vẻ như em rất khó khăn hoạt động khi mang thai nên những giấc ngủ ngon hoàn toàn khan hiếm với em. Tôi đặt tay lên bụng em mà vuốt ve, một sự động đậy nhẹ của nhóc con làm tôi giật mình nhưng vẫn khiến tôi vui trong lòng khi nhờ vậy mới biết con khoẻ mạnh. Không biết là tiểu công chúa hay tiểu hoàng tử đây? Một người đàn ông ba mươi tuổi giờ có con với cô gái thua mình mười tuổi, khá là thú vị nhỉ. Anh trước giờ chưa nghĩ đến bản thân sẽ có gia đình với một cô gái tốt và một đứa con ngoan bởi từ nhỏ anh chỉ thân mỗi Kakucho và thêm vài tuổi thì gặp Kisaki và Hanma, Mikey, Yuko nên tính cách dần méo mó, hư hỏng hơn.
Đến khi gặp cô thì anh mới biết bản thân mình đã có người thân bên cạnh, giờ lại thêm đứa con máu mủ với cả hai làm hai người gắn bó với nhau hơn. Nhưng giờ thì..."Ưm.." - em khó khăn lật người quaChết tôi rồi.. "Izana?" - cô tỉnh dậy"Anh...anh.." - anh bối rối nhìn cô"Sao anh ở đây!?" - em bất ngờ nhìn tôi"Anh..anh đến.." - anh ấp úng đảo mắt nhìn xung quanh Cô nắm tay anh kéo lại gần mình "ngồi xuống đi" Tuy cô không muốn gặp anh nhưng đã gặp thẳng thế này rồi thì đuổi đi cũng khá là kì. Anh lấy ghế và ngồi xuống, đôi tay để yên lên giường và nhìn bụng cô. "Là bé gái" - cô xoa bụng và nhìn anh "À ừ, con khoẻ không em?" - anh áy náy nhìn xuống đất "Con khoẻ. Anh biết nó là con mình!?" - cô có chút bất ngờ khi anh nói đúngBầu không khí nặng trĩu xuống, chẳng ai mở lời nữa rồi. "Em có khó chịu khi anh ở đây không?" - anh lén nhìn cô và lại nhìn bụng "Không đâu, bình thường thôi. Nhưng sao anh biết em ở đây?" "À anh tự tìm kiếm thôi.." "Ra là vậy" - cô gật đầu nhẹ rồi thôi"Chồng con sao?" - một người mẹ của cô gái giường bên cạnh hỏi thăm Cô nhìn anh và anh nhìn cô, không gian có chút gượng gạo, sau một hồi im lặng thì cô lên tiếng."Vâng, chồng con" - cô vui vẻ trả lời. "Ra là vậy. Trông cháu trai này hơi lạ, không giống người nơi mình ha" - bác gái đến vỗ vai Izana "À vâng, anh ấy khác mình một chút thôi ạ" "Thôi cho qua đi, hai vợ chồng nói chuyện đi nha" - bác kéo màn lại Anh nhìn cô - "vợ chồng..""Sao cơ? À em nói vậy cho anh chút hình ảnh thôi" "Anh xin lỗi.." - anh dùng hai tay giữ bàn tay bé nhỏ ấy. "Anh có ngại khi nghe tiếng con nhúc nhích không?" - cô mở lời muốn anh nghe tiếng con động đậyAnh nhìn bụng cô có chút bối rối. "Không sao, mọi tội lỗi của anh sẽ được tha thứ thôi. Em không phải người giận lâu đâu" "Thật sao?" - anh hớn hở nhìn cô Cô gật đầu nhẹ nhìn anh. Anh đứng dậy và từ từ áp tai mình lên bụng, tiếng con đạp mẹ lại đạp trúng tai anh làm anh giật mình. Cô cười nhẹ "con đạp thôi, anh hoảng ghê vậy?" "Có chút ngại.." "Ôm em đi" - cô dang tay ra muốn anh ôm. Anh có chút gượng nhưng từ từ ôm cô. Đã bao lâu rồi cả hai mới có một cái ôm thế này nhỉ?.
Cái ôm này như trút hết những mệt mỏi của cuộc sống đè lên vai cả hai. Người thì khó khăn mang thai khi không có chồng bên cạnh, người thì không có vợ bên cạnh nên cuộc sống tẻ nhạt đến lạ. "Khoan chút" - cô bất ngờ lên tiếng#M.A.N
Chủ nhật hàng tuần sẽ có chap mới
Đến khi gặp cô thì anh mới biết bản thân mình đã có người thân bên cạnh, giờ lại thêm đứa con máu mủ với cả hai làm hai người gắn bó với nhau hơn. Nhưng giờ thì..."Ưm.." - em khó khăn lật người quaChết tôi rồi.. "Izana?" - cô tỉnh dậy"Anh...anh.." - anh bối rối nhìn cô"Sao anh ở đây!?" - em bất ngờ nhìn tôi"Anh..anh đến.." - anh ấp úng đảo mắt nhìn xung quanh Cô nắm tay anh kéo lại gần mình "ngồi xuống đi" Tuy cô không muốn gặp anh nhưng đã gặp thẳng thế này rồi thì đuổi đi cũng khá là kì. Anh lấy ghế và ngồi xuống, đôi tay để yên lên giường và nhìn bụng cô. "Là bé gái" - cô xoa bụng và nhìn anh "À ừ, con khoẻ không em?" - anh áy náy nhìn xuống đất "Con khoẻ. Anh biết nó là con mình!?" - cô có chút bất ngờ khi anh nói đúngBầu không khí nặng trĩu xuống, chẳng ai mở lời nữa rồi. "Em có khó chịu khi anh ở đây không?" - anh lén nhìn cô và lại nhìn bụng "Không đâu, bình thường thôi. Nhưng sao anh biết em ở đây?" "À anh tự tìm kiếm thôi.." "Ra là vậy" - cô gật đầu nhẹ rồi thôi"Chồng con sao?" - một người mẹ của cô gái giường bên cạnh hỏi thăm Cô nhìn anh và anh nhìn cô, không gian có chút gượng gạo, sau một hồi im lặng thì cô lên tiếng."Vâng, chồng con" - cô vui vẻ trả lời. "Ra là vậy. Trông cháu trai này hơi lạ, không giống người nơi mình ha" - bác gái đến vỗ vai Izana "À vâng, anh ấy khác mình một chút thôi ạ" "Thôi cho qua đi, hai vợ chồng nói chuyện đi nha" - bác kéo màn lại Anh nhìn cô - "vợ chồng..""Sao cơ? À em nói vậy cho anh chút hình ảnh thôi" "Anh xin lỗi.." - anh dùng hai tay giữ bàn tay bé nhỏ ấy. "Anh có ngại khi nghe tiếng con nhúc nhích không?" - cô mở lời muốn anh nghe tiếng con động đậyAnh nhìn bụng cô có chút bối rối. "Không sao, mọi tội lỗi của anh sẽ được tha thứ thôi. Em không phải người giận lâu đâu" "Thật sao?" - anh hớn hở nhìn cô Cô gật đầu nhẹ nhìn anh. Anh đứng dậy và từ từ áp tai mình lên bụng, tiếng con đạp mẹ lại đạp trúng tai anh làm anh giật mình. Cô cười nhẹ "con đạp thôi, anh hoảng ghê vậy?" "Có chút ngại.." "Ôm em đi" - cô dang tay ra muốn anh ôm. Anh có chút gượng nhưng từ từ ôm cô. Đã bao lâu rồi cả hai mới có một cái ôm thế này nhỉ?.
Cái ôm này như trút hết những mệt mỏi của cuộc sống đè lên vai cả hai. Người thì khó khăn mang thai khi không có chồng bên cạnh, người thì không có vợ bên cạnh nên cuộc sống tẻ nhạt đến lạ. "Khoan chút" - cô bất ngờ lên tiếng#M.A.N
Chủ nhật hàng tuần sẽ có chap mới
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com