Iz One Ghet Roi Yeu Hate Then Love
1 ngày , 2 ngày , 3 ngày rồi đến 1 tuần và bây giờ là ngày cả 3 người Yena , Hitomi và cả Yujin sẽ cùng nhau bước lên chuyến bay hướng đến nơi xứ sở cờ hoa. Hyewon đã không đi cùng vì đơn giản là Hyewon không có điểm yếu để bị nắm thóp như 3 người chị em của mình , với nhiệm vụ được cả 3 người giao cho phải giữ kĩ những người quan trọng của họ. Chuyện này không thể hứa trước được nên Hyewon cũng chẳng đồng ý hay từ chối.Buổi chào tạm biệt nhau không hề có bất cứ niềm vui hay nỗi buồn nào cả mà chỉ có sự oán hận và tức giận đến tột độ. Cảm giác như thế nào khi đã có thứ mình muốn nhưng không thể nào chạm tới? Khó chịu và đau lòng là không thể tả cảm giác ấy. Họ bị ép buộc rời xa người mà họ xem như cả thế giới. Sẽ thắc mắc vì sao lại không liên lạc qua điện thoại thì câu trả lời là không thể vì cả 3 người đều đã bị đổi điện thoại và họ cũng chẳng có số của 3 người kia.-Đừng cố tìm cách liên lạc. Còn sẽ không biết được hậu quả của điều đó nếu ba được đâu.-Đừng hòng đụng đến em ấy.-Nếu con ngoan ngoãn.Trong khi Yena đang cự cãi với ba mình thì Hitomi lại chẳng thèm đoái hoài gì đến người mẹ mà cô cho là "độc ác" của mình , lại nói đến ba Hitomi mặc dù ông đã cố thuyết phục nhưng tuyệt nhiên vẫn là không thể thay đổi được điều gì. Hướng tầm mắt ở khắp mọi để tìm hình bóng mình mong chờ nhưng cũng bằng không , đã hứa là sẽ đến rồi cuối cùng lại không đếm. Nhìn đồng hồ chỉ còn lại chưa đầy 10 phút lại càng sốt ruột hơn nữa.Đến khi thời gian đã hết và loa phát thanh đã bắt đầu thông báo thì ai nấy cũng chỉ biết ngậm ngùi chấp nhận sự thật rằng họ sẽ không thể chào tạm biệt lần cuối với người họ yêu.Những đôi chân nặng trĩu bước qua khu vực thu vé rồi đến kiểm tra sau đó thì yên vị trên băng ghế hạng nhất nhưng tuyệt nhiên là họ chẳng có một chút nào của sự vui vẻ cả.Khoảng chừng 2 phút sau thì phi công thông báo chuẩn bị cất cánh , Yujin buồn chàn ngã đầu qua phía cửa sổ và trùng hợp lại chứng kiến được cảnh vừa có 3 cô gái đang chạy đến.-Hai chị ơi!!Yena và Hitomi theo sự kêu gọi của Yujin cũng ngay lập tức nhìn ra để rồi phải cay sóng mũi khi thấy người mà mình muốn thấy. Cả Nako , Wonyoung hay tậm chí là Yuri chỉ đơn giản là mỉm cười vẫy tay chào tạm biệt họ. Cả 3 muốn xuống ngay lập tức nhưng máy bay đã lăn bánh và từ từ rời khỏi khu vực.-Tomi hãy nhớ giữ sức khoẻ!!!!-Tạm biệt cún bự!!!!-Hãy trở về nhé...Yena!!!!Họ đã thực sự khóc , khóc trong sự tiếc nuối cho đến lúc này , dù không nghe rõ nhưng họ vẫn có thể cảm nhận được từng câu từng chữ đã được nói ra. Bây giờ những cô gái đã là người của hai thế giới theo đúng nghĩa , giương đôi mắt nhìn theo chiếc máy bay đã lơ lửng trên bầu trời cao và một vài giọt nước mắt bắt đầu rơi.-Chúng ta về thôi. Tôi sẽ đưa các em về.-Họ...sẽ về chứ?Hyewon thở dài rồi im lặng nhìn theo hướng chiếc máy bay bây giờ đã mất hình mất dạng trên bầu trời rồi nhìn sang 3 cô gái đang như 3 bức tượng chìm trong nỗi nhớ của mình. Hyewon không biết những cảm xúc này nó có cảm giác như thế nào nhưng với những gì mà cả 6 người đã làm thì thật sự Hyewon phải nghiêm túc nghĩ về nó. Một cảm giác muốn ai đó ở bên , muốn luôn được nhìn thấy người đó.-Thời gian sẽ trả lời cho câu hỏi đó. Chúng ta nên về thôi nhất là Yuri đó , em vẫn chưa hồi phục hoàn toàn đâu.-Ừm.Một lần nhìn lại cuối cùng rồi cất bước cùng Hyewon đi ra xe. Cả 3 cũng đã được dặn dò là cần gì hãy cứ liên lạc với Hyewon vì bây giờ Hyewon sẽ đóng vai là người bảo vệ cho cả 3 người. Cảm giác lúc này của Hyewon không thể nói là vui hay là buồn vì tự nhiên lòi đâu ra 3 đứa em và tụi nó muốn cái gì thì mình phải cho , thôi thì vì đã lỡ hứa nên cũng đành phải làm thôi.-Ủa cái này sao giống của chị Eunbi vậy?Là một người gặp Eunbi nhiều ở lối vào cổng trường nên Nako có thể biết Eunbi hay mang theo những gì mà thứ vừa đập vào mắt Nako là chiếc túi xách tay màu tím được cất gọn gàng trong ngăn chứa đồ khi Hyewon mở nó ra để lấy đồ.-Cái này...Câu nói của Hyewon lấp lửng khi cảm nhận được có ánh mắt không đúng lắm đang nhìn mình và đúng thật là như vậy khi mà Nako đã chồm lên nhìn muốn cháy luôn những gì đang hiện diện ở trước mắt.-Cái này là tôi vô tình nhặt được khi trên đường , không có giấy tờ gì bên trong đó nên không biết của ai với lại nó cũng đẹp nên tôi giữ luôn.-Tôi lại cứ tưởng chị Eunbi để quên trên xe.-Vớ vẩn. Chị ta làm sao có thể lên chiếc xe này được.Cuộc đối thoại nhanh chóng được kết thúc khi Hyewon bắt đầu lái xe đi. Trong chiếc xe chỉ có tiếng nhạc violin nhẹ nhàng và cũng là thứ âm thanh duy nhất tồn tại trong xe. Hyewon dừng lại trước cổng vào bệnh viện để Nako và Wonyoung giúp Yuri về phòng. Chỉ còn lại một mình Hyewon trên xe cùng với những nốt nhạc , bàn tay vô thức đưa lên mở ngăn chứa đồ và lấy chiếc túi xách ra. Bàn tay lướt qua một cái rồi đến một hành động có hơi giống biến thái một chút khi mà Hyewon đưa lên mũi ngửi một hơi.-Mùi nước hoa này lạ nhỉ? Thông thường thì nước hoa sẽ có mùi nồng hoặc nhẹ nhưng mùi trên chiếc túi thì rất lạ , nó không nồng cũng không nhẹ , nó có vẻ giống với chủ của nó khi mà lúc thì thế này lúc thì thế kia , vì đang là mùa đông mà còn cái mùi này lại hợp cực kỳ nên Hyewon quyết định sẽ không trả lại nó. Nghĩ cũng lạ vì Hyewon có thể hỏi loại nước hoa đó thay vì giữ luôn chiếc túi nhưng Hyewon sẽ không bao giờ hỏi han bất cứ điều gì từ Eunbi nên Hyewon quyết định sẽ giữ nó luôn không trả lại. Vội vàng cất vào trong ngay khi thấy Wonyoung và Nako trở ra , lấy lại dáng vẻ thường ngày của một Hyewon lãnh đạm.-Ngày mai chị có thể giúp chúng tôi đưa đồ cho Yuri không?-Đồ?-Là đồ ăn , chúng tôi sẽ làm sẵn rồi chị chỉ cần đưa cho cậu ấy thôi.-Ừm.━━━━━━━━━━━━Hôm nay là một ngày rất vui với Minju khi mà Nako đã quyết định xin chuyển lớp để có thể học cùng với Minju vì nếu cứ ở lớp cũ chắc chắn Nako sẽ cứ nhìn về chiếc bàn mà ai cũng biết là của ai đó mất. Thật sự trong lòng Nako bây giờ cực kỳ rối loạn chỉ vì cái tên Hitomi. Lúc có Hitomi ở đây thì lúc nào cũng thấy phiền và hơn hết là cực kỳ chán ghét nhưng lúc đi rồi thì lại thấy nhớ nhung đến ăn không ngon , ngủ cũng chả thể yên.-Cậu lại nghĩ về Hitomi hả?-Đ-đâu có đâu.-Trên mặt cậu hiện rõ chữ Hitomi kìa.-Thì...cũng có...chút chút.-Mới một ngày mà cậu đã như vậy thì không biết sau này sẽ thế nào luôn đó.Nako chỉ im lặng lắc đầu rồi lại nằm gục xuống bàn. Minju không có trải qua cảm giác giống Nako thì làm sao mà biết được nó bứt rứt và khó chịu đến cỡ nào chứ. Lần đầu tiên Nako biết cảm giác yêu là như thế nào và cũng là lần đầu tiên Nako được nếm trải cảm giác xa người mình yêu là thế nào. -Nếu cậu rơi vào hoàn cảnh giống mình thì cậu cũng sẽ không thể bình tĩnh được đâu.-Mình biết chứ. Cậu còn có thể quay lại với cậu ấy chứ mình thì hết khả năng rồi. Mình và chị Chaewon bây giờ không khác gì hai đường thẳng song song không có điểm nối , nhìn thấy nhau nhưng không thể chạm vào nhau.-Mình biết là sẽ khó lắm nhưng nếu cậu thử cho chị ấy cơ hội thì sao? -Cơ hội cho chị ta á? Không.Nako cho dù có giả mù thì cũng không thể nào không thấy được những hành động ấm áp của Chaewon dành cho Minju từ việc luôn mua sẵn đồ ăn cho Minju theo chế độ dinh dưỡng hợp lí cho đến luôn muốn đưa đón Minju mỗi ngày và những điều này thật sự làm Nako cảm thấy khá ghen tị mặc dù đôi khi Hitomi cũng rất ấm áp với Nako.-Chị ấy rất tâm lý với cậu đó. Cậu cũng không thể xem những điều đó là vô nghĩa được.-Thế cậu nghĩ thế nào về việc mình đã xém mất mạng dưới tay chị ta? -...Nako giơ tay đầu hàng vì chẳng còn lời nào để nói. Thôi thì việc nhà người ta thì để người ta tự giải quyết còn mình thì cứ sống cuộc sống đang trầm xuống của mình. Mân mê chiếc vòng cổ trong tay lại cứ nghĩ về con người ngoài lạnh trong nóng kia , nói thật thì Nako chưa từng nhận được món quà nào từ người khác ngoài ba mình và đây là món quà đầu tiên. Chiếc vòng cổ nhỏ nhắn phù hợp với dáng người của Nako , mặt dây chuyền của nó hình giọt nước và nếu đưa lên ánh sáng thì sẽ thấy rõ dòng chữ bên trong nó là tên của Hitomi với Nako và được liên kết với nhau bằng một trái tim.Minju ngồi kế bên nhìn Hitomi nhớ nhung về người yêu cũng khiến Minju phải nghĩ đến con người đáng ghét kia. Nói ghét thì ghét nhưng nói yêu thì cũng yêu , lằn ranh giữa yêu và ghét chỉ cách nhau bởi một sự lựa chọn duy nhất nhưng có lẽ lựa chọn chữ yêu nó sẽ dễ thở hơn chỉ là Minju không thể tha thứ cho Chaewon được , không chỉ riêng vì vụ việc năm xưa mà còn là khoảng thời gian Chaewon xem Minju không khác gì đầy tớ mà sai khiến. Càng nghĩ càng điên máu mà!━━━━━━━━━━━━~Cạch~-Ai vậy?-Hyewon. Buổi sáng tốt lành.-Cảm ơn ạ.Hyewon vô thức nhếch môi cười một cái rồi tiến đến đặt hai túi đồ xuống bàn. Đúng là không tiếp xúc thì sẽ không biết mà tiếp xúc rồi thì sẽ nắm trong lòng bàn tay , Hyewon đã nhận ra lí do vì sao những 3 người kia lại mê đắm mê đuối những cô gái có gia cảnh bình thường này. Không giả tạo , không đào mỏ và rất thân thiện. Có thể nói từ bây giờ Hyewon sẽ có 3 người em gái nuôi trên danh nghĩa.-Em đã ăn gì chưa?-Lúc nãy có ăn nhẹ cái bánh.-Minju có nấu cho em vài món đủ để ăn trưa. Em có muốn ăn sáng bây giờ không?-Sao chị lại...tốt vậy?-Nếu tôi nói vì Yena? Chắc chắn là không rồi. Em có thể thay đổi được Yena thì em chắc chắn phải có gì đó đặc biệt và tôi biết điều đó là gì. Thời gian tới tôi sẽ đến đôi mỗi sáng nếu bạn của em không có thời gian.-Cảm ơn chị. Nếu chị Yena biết thì chị ấy sẽ vui và yên tâm lắm.Hyewon mở hộp thức ăn ra rồi đặt vào tay Yuri sau đó thì đi đến cửa sổ kéo rèm lại vì nắng có vẻ đã gắt hơn rồi. Hyewon không quen đút người khác nên chỉ đành ngồi ở chiếc ghế kế bên vừa canh chừng và vừa làm việc. Cũng từ đây một số sự việc hy hữu xảy ra khiến Hyewon cũng phải khó hiểu bắt đầu từ việc Hyewon lỡ tay xoá nhầm file hình ảnh của 4 người. Sau khi Hyewon giúp Yuri dọn dẹp và chờ cho 3 người kia đến thì Hyewon cũng rời khỏi bệnh viện rồi ghé đến nhà hàng cả nhóm hay ăn thì lại phát hiện chiếc bàn cả nhóm hay ngồi nay lại bị người khác ngồi vào nên chỉ đành mua về nhà ăn. Tưởng chừng như chỉ là trùng hợp thì hơn 1 tuần sau , khi mà Hyewon đang nằm trên sofa xem phim thì bức ảnh chụp chung của 4 người lại rơi xuống đất vỡ tan. Hyewon đi đến nhặt những mảnh kính vỡ lên thì vô tình để bị đứt tay mà tay của Hyewon lại đang để ngay tấm ảnh nên những giọt máu đã rơi xuống tấm ảnh và buộc Hyewon phải nhanh chóng lau đi nhưng có một điều mà Hyewon không để ý đó là những giọt máu đó lại rơi đúng vào 3 người còn lại trong bức ảnh trừ Hyewon ra.━━━━━━━━━━━━Tình hình là tui có một nhóm mess nhỏ để giao lưu về fic và iz*one nếu ai muốn tham gia thì kết bạn Facebook với tui nha. Link Facebook tui sẽ để ở đâyhttps://www.facebook.com/profile.php?id=100063530850362&mibextid=ZbWKwLHoặc vào link nhóm nha!https://m.me/j/AbZR58sRlRnBi-LO/Chúc cả nhà đọc truyện vui vẻ!!Script belong to YoungSeungWritter by Sophia
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com