TruyenHHH.com

Isakainess Not A King



mình có lập 1 nhóm sìn kai bot trên mess á, ai muốn tgia thì ib mình nka




Ness Alexis hối hả về nhà sau một ngày làm việc đầy mệt mỏi. Có lẽ là sớm hơn thường ngày, nhưng gã nhất định phải về đúng bảy giờ tối. Hôm nay đằng nào cũng là trận chung kết giữa đội tuyển Đức và Pháp. Cho thế nào đi chăng nữa, gã cùng từng có ước mơ như thế mà.

Màn hình ti vi sáng khắp gian phòng trọ chật hẹp. Ness chăm chú theo dõi trận đấu. Dường như lợi thế đang nghiêng về đội tuyển Đức. Mặc cho trận đấu có căng thẳng thế nào đi chăng nữa, gã vẫn chăm chăm dõi theo màn ảnh nhỏ. Không phải vì mấy tên cầu thủ Ness chẳng nhớ tên, mà dõi theo bước chân tên cầu thủ có mái tóc khác biệt nhất.

Đấy là vị vua trong quá khứ của gã.

Ness đưa tay rít lấy điếu thuốc vài hơi, rồi phả vào trong không khí từng đợt khói mỏng, rồi lại trầm ngâm. Và gã ngẫm lại cuộc sống của mình. Thay đổi rất nhiều. Có tự do, có bình yên, lại được sống theo cuộc sống của người bình thường. Công việc tay chân hiện tại tuy hơi khó sống, nhưng đủ cho gã sống an nhàn với một căn chung cư xập xệ.

Gã lại bật cười. Ness thầm cảm thán, là do gã đưa ra quyết định, sao lại thấy hối tiếc nhỉ? Là hối tiếc về gì? Quá khứ huy hoàng? Tương lai tươi sáng? Hay một người chẳng coi gã là cái thá gì trong đời? Gã chẳng biết, chỉ lẳng lẳng suy tư ngẫm nghĩ.

Ness dụi điếu thuốc ngay trên chiếc bàn cũ nát. Rồi gã lại cầm mảnh gương vỡ, ngắm nhìn lại chính gương mạt của mình sau biết bao năm. Tồi tàn và mục nát, là điều chắc chắn.

Bỗng dưng, tiếng chuông điện thoại đánh thức gã ra khỏi đống suy nghĩ bâng quơ.

Còn có ai gọi cho gã giờ này à? Ness đâu còn quen biết ai?

Gã vẫn nhẫn nại bắt máy. Là chủ nợ tiền nhà? Hay tiền nước?

Giọng nói đầu dây bên kia khiến Ness không khỏi bất ngờ. Là...là giọng nói trầm đục năm ấy. Và là giọng nói gã suốt đời không quên...

"Alo, có phải là Alexis Ness không? Nếu còn nhớ tao và còn giữ cái mơ mộng hão huyền của mày năm nào thì tự tìm đến gặp tao. Phòng 5 tầng 3 khách sạn Park Hotel Tokyo. Nếu không đến thì năm đó là lần cuối mày được gặp tao."

Gã chưa kịp đáp lại, đầu dây bên kia đã tắt máy. Gã còn chưa kịp nói lời chào, hay một lời hỏi thăm. Người đó vẫn như ngày xưa ấy, không hề thay đổi. Hoàng đế của gã, vẫn hệt ngày xưa.

Ness mỉm cười đầy nhẹ nhàng, trong đáy mắt bình yên hệt như đáy biển thầm lặng, bên ngoài sóng tràn nhưng sâu trong lòng lại dịu nhẹ. Ánh mắt dịu nhẹ như cánh bướm ấy, có lẽ từ lâu đã không còn.


Ness từng bước vội vàng tiến vào hành lang khách sạn. Ánh sáng từ đèn chùm chẳng như ánh đèn bên cầu thang chung cư, sáng lòa chứ không lập lòe mờ ảo.

Đúng phòng năm rồi !

Ness lưỡng lự đứng trước cánh cửa gỗ. Gã không sợ, mà là hồi hộp. Hồi hộp hệt như những ngày đầu bước thấp bước cao bước chân vào cánh cửa Bastard Munchen. Nhưng ngày hôm nay, người thử thách gã không phải là Noa Noel, mà là Michael Kaiser. Lấy hết can đảm, Ness căng thẳng gõ cửa.

"Tao biết thế nào mày cũng đến"- Kaiser cười giễu cợt, hắn qua rõ Ness rồi. Sẽ không làm trái lời gã. Tuyệt đối không.

Ness vẫn nhìn hắn không rời mắt. Dù có quan sát Kaiser trên ti vi, tua lại vài giây hắn xuất hiện chục lần, Ness vẫn cứ ngỡ bản thân lạc vào giấc ảo mộng không tên. Gã sợ mộng rồi cũng phải tan biến. Gã sẽ lại đơn độc trong căn gác nhỏ, lặng lẽ bên chiếc ti vi, rồi lại một mình làm bạn bên điếu thuốc tàn. Và sống chẳng có mục đích.

Chẳng biết là có tiềm thức hay hành động trong vô thức, gã vuốt nhẹ lấy má Kaiser. Nếu là Kaiser lúc trước, hắn sẽ cho đây là hành động vô phép, lập tức gạt tay gã ra. Nhưng thay vì phát cáu, Kaiser lại nắm lấy bàn tay gã, hướng tay mơn trớn đến cổ.

"Mày chắc cũng biết tao gọi mày đến đây không chỉ để nói chuyện thôi, đúng chứ?"

"Ừm...Cậu khác quá rồi. Có vợ, có tất cả..."

Ness không hiểu ý trong lời Kaiser nói. Không tự nhiên hắn lại nhớ tới gã, ắt hẳn phải có lý do nào khác. Kaiser trong lời nói có vẻ khiêu khích, nhưng bên trong thì lại như đang bất an.

"Vợ con thì mày biết đấy...Tao yêu cô ấy thật lòng, và cô ấy cũng yêu tao nhiều. Nhưng tao...tao không thể cho cô ấy một đứa con. Mày có lẽ không hiểu, nhưng vợ chồng tao cần có con..."- Kaiser ngập ngừng nói.

Ness biết cả. Kaiser cưới vợ cũng ba năm, không tính là khoảng thời gian ngắn, người hâm mộ khắp nơi cũng mong chàng cầu thủ người Đức này sớm có đứa con trai. Nhưng hơn ba năm ròng chẳng có tin vui. Gã không quan tâm đến cô ấy, gã chỉ có Kaiser. Chỉ có hoàng đế của gã mà thôi.

"Vợ cậu hiếm muộn liên quan gì đến tôi? Tôi không có cách..."

"Tao biết chứ? Nhưng là do tao...Mày giúp tao mang thai thay cô ấy, có được không?"

Thấy gã ngập ngừng hồi lâu, Kaiser càng làm liều hơn. Hắn vội vàng cởi áo choàng ra khỏa thân, hai tay đang có ý định banh đùi ra. Quần lót cũng bị tụt ra, treo lủng lẳng ở mắt cá chân.


Đập vào mắt Ness là cảnh tượng không thể nào đáng kinh ngạc hơn. Hoàng đế mà gã từng bên cạnh, nay lại làm ra cảnh tượng khó coi nhường nào. Không hẳn là khó coi, nhưng cũng quá nóng mắt rồi. Và gã cũng sắp phát điên, khi bừng mặt vì một thằng đàn ông cao to trần truồng. Càng điên hơn nữa, khi thấy lấp ló bên dưới háng Kaiser là một cái miệng nhỏ xinh non nớt.

" Đ-đừng nhìn lạ như thế...Tao là song tính...Không thể có con. Làm ơn đi. Địt tao và làm tao mang thai."

Ness không nói gì. Mặt gã đen lại. Suy cho cùng việc gặp gã không phải vì nhớ nhung hay hối hận, mà muốn gã cấp tinh cho miễn phí ư? Kaiser coi thường gã đến nhường nào?

Bàn tay gã không khỏi tò mò, di chuyển từ vùng cổ sang đến hai mép lồn. Tay gã run run, Kaiser không rõ thế nào, nhưng hắn biết gã đã đồng ý. Bầu không khí vốn dĩ ngượng ngùng, nay lại càng ngột ngạt. Mới vuốt nhẹ rìa ngoài, lồn non không chịu được việc nó bị đàn ông sờ mó mà không kiềm chế được chảy nước. Lần đầu lạ lẫm, chưa biết chừng Kaiser tự lấy tay chơi bản thân từ lúc nào.

Ness nheo mắt nhìn chăm chăm vào vùng nhạy cảm của hắn, không do dự mà úp mặt vào liếm mút. Đầu lưỡi của gã như có thêm gai nhọn, tiết ra cùng nước bọt, không ngừng rê rê hột le như rê bóng trên sân cỏ. Kaiser không khỏi bàng hoàng. Lồn non hắn gìn giữ bao năm nay, đến vợ mới chỉ có thấy qua, giờ lại bị thằng đàn ông khác ụp mặt liếm mút. Cái giá phải trả khi có con là thế sao?

Lồn chẳng những tiết ra nước dâm, còn dính đầy nước bọt. Hắn chỉ cảm thấy ngứa và nhột, nhưng khi ngón tay Ness chen vào, hoàn toàn là cảm giác kì lạ. Theo hắn nhớ, tay Ness không thô cứng như này.

"Tay mày...lạ lắm..."

"Lạ cũng đúng, làm việc chân tay nhiều mà, không như cầu thủ được."

Nghe Ness nói, Kaiser không rõ cảm xúc của bản thân là gì. Hắn nhớ rằng, tay Ness dài, mịn chứ không chai sạn như này. Đáng lẽ ra, Ness phải được tiếp tục bùng cháy trên sân cỏ...

Máu đàn ông không cho phép Kaiser lờ đi gã. Gã tăng tốc độ ngón tay, không ngừng chọc ngoáy lồn non, khiến hắn re ré lên như mèo con đòi sữa. Ness được nước làm tới khuấy mạnh hột le bên trong, Kaiser chưa từng trải qua khoái cảm làm tình nào như vậy, rõ là nứng tới điên rồi. Mặt hắn đỏ au, mắt lờ đờ nhíu lại, miệng đang dần dần bật ra tiếng rên trầm trầm.

"Nứng rồi chứ hả?"

Kaiser không hề trả lời. Rõ là bị ngón tay địt tới phê rồi.

Lòng kính trọng hay cái gì đấy vứt hết, khi mà giờ đây đức vua cao cả hóa thân thành người vợ đàng điếm banh rộng chân mở lồn mong chồng đút cặc vào thụ thai. Hắn cần thụ thai, hắn cần tinh dịch đàn ông bắn sâu vào trong tử cung hắn. Ness không ngăn nổi cơn hứng tình thôi thúc trong gã, không ngừng thúc giục gã nhanh chóng thỏa mãn con cặc cứng ngắc này đi.

Quy đầu to béo vừa tiến vào, Kaiser khẽ rùng mình. Của Ness to quá...Miệng lồn như máy hút, hút chặt không nhả đầu khấc ra, càng hút chặt vào bên trong, lại càng khó di chuyển. Gã cố gắng tiến vào hơn nữa, nhẹ nhàng hết sức có thể. Trái ngược với gã, hắn càng thít chặt hơn, níu cặc to cắm mãi sâu trong lồn. Môi lồn bị căng to, hệt như miệng người hăng say bú cặc.

Ness đâu thua kém gì Kaiser. Gã nóng ran hết mặt, miệng kẽ rít ra vai tiếng sung sướng. Muốn có con gì chứ? Rõ ràng chỉ là thứ đĩ điếm níu chân đàn ông. Bản năng đàn ông thôi thúc gã, lật người thằng điếm đang nứng sảng lên để dạy cho nó một bài học đáng đời. Gã nắm lấy tóc Kaiser, giật mạnh, hông liên tục nắc mạnh vào sâu bên trong lồn dâm. Bên trong lồn luôn ấm nóng, tràn ra đầy nước dãi, co bóp hầu hạ con cặc đang nghiền nát điểm nứng bên trong. Gã nghe thấy tiếng hắn rên rỉ, rất to, như đang chống lại sự tẩy nào tình dục đem lại.

"Ahh...um....aaaa...m-mạnh lên...a..."

Nếu mọc thêm con mắt đầu giường, Ness sẽ thấy được toàn bộ cảnh tên hoàng đế ngạo mạn đang bị con cu to lớn làm khuất phục. Trông hệt như tên Rin top 1, nhưng gợi tình hơn rất nhiều. Ness dấy lên trong lòng suy nghĩ tàn bạo, vừa địt mạnh, vừa tát mông hắn. Kaiser nào có cảm nhận được cái gì, tử cung sắp tàn đầy tinh dịch, chỉ nghĩ đến khoái cảm do đàn ông mang lại. Có lẽ, hắn quên mất mục đích bản thân chịu hầu hạ dưới háng đàn ông là gì, mà chỉ nhớ con phê tình dục đem lại đang lấy đi tâm trí của mình.

Đến khi bụng Kaiser tràn ngập tinh dịch, đến nỗi ấn ra cũng có thể thấy tinh đàn ông trào ra ngoài, Ness mới thỏa mãn buông xuôi. Ôm Kaiser trong vòng tay, gã ngả lưng xuống giường. Đêm nay là đêm duy nhất chăng? Là đêm duy nhất mà gã được thoải mái ôm ấp người thương vào lòng, được hôn lên trán hắn nụ hôn chân thành nhất. Và có thể sau này, Kaiser sẽ thật sự hạnh phúc bên cô gái ấy, cùng đứa con mà chẳng biết cha nó thực sự là ai. Ness không thôi nghĩ ngợi, nhưng lại nhanh chóng chìm vào giấc ngủ cùng người thương trên chiếc giường sặc mùi tanh tưởi.

Trong gần một năm về sau, người ta không còn thấy tên cầu thủ nổi tiếng người Đức ra trận nữa. Nghe nói là tạm nghỉ một thời gian chăm lo cho vợ con. Đến độ tháng chín, báo chí khắp nơi truyền tin phu nhân Michael hạ sinh cậu con trai trông hệt nét người Đức. Ness lại lần nữa tắt ti vi, trở về với điếu thuốc lá cùng căn phòng cũ nát.

Tiếng động lại lần nữa vang lên. Không phải tiếng chuông điện thoại, là tiếng chuông cửa. Gã lười nhác ra mở, không rõ lại là ai tìm đến.


A! Chẳng phải là...một con điếm dâm loàn thiếu hơi đàn ông...


Từ đấy, cầu thủ người Đức Michael Kaiser chính thức giải nghệ. Không ai rõ tung tích, ngay cả vợ con cũng mải miết đi tìm, tiếc thay cho một cầu thủ thiên tài. Nhiều giả thuyết cũng được đặt ra, nhưng đáp án chính xác lại không có.

Cũng kể từ đấy, bên trên căn phòng bên gác, hàng xóm không còn ngửi thấymùi thuốc lá hay tiếng bản tin bóng đá. Mà họ nghe thấy nhưng tiếng động kìquái, ngại ngùng như cặp đôi mới cưới hàng đêm âu yếm

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com