TruyenHHH.com

Into The Rose Garden Quyen 3

Mãi đến ngày thứ ba, Clough mới trả lại quần áo cho Alok. Mặc cho Masa đang sửa soạn bộ quần áo sạch sẽ và tươm tất, cậu nhặt chiếc áo choàng lên lần cuối, lục lọi các túi bên trong và nhìn Clough đang đứng ngay bên cạnh.

"Đưa lại nó cho tôi."

"Ý ngài là sao?"

Anh giả vờ như không biết, nhất thời không nói gì. Lọ thuốc kia cũng đã được xử lý. Anh không thể chịu đựng được việc Alok có được loại thuốc như thế trong người trừ khi đến bây giờ anh đã thực sự biết rằng Alok là một omega. Ngoài ra, nếu Alok cần dùng loại thuốc đó trong tương lai, thì anh sẽ là người tự mình uống chứ không phải Alok. Biết rằng Clough sẽ không dễ dàng đưa nó cho cậu, Alok nhanh chóng quay đi.

"Tôi có thể mua nó một lần nữa."

Nghe những lời đó, Clough hoảng hốt quay sang.

"Ngài vẫn muốn đến đó một lần nữa sau khi gặp những chuyện như thế? Nếu như không phải tình cờ gặp tôi, thì ngài đã bị cưỡng hiếp rồi."

Anh không thể che giấu sự hoảng hốt của mình rồi hỏi một cách quyết liệt, và Alok chỉ trả lời một cách bình tĩnh.

"Tôi biết."

"Tôi biết?"

Nói về chủ đề này một cách hời hợt như những con cờ ngu dốt bị ngã gục nhận lấy kèo thắng của đối phương. Bây giờ anh thấy tức giận khi Alok dám trả lời một cách vô lý như vậy, Alok người đã chóng khô nước mắt trước lời mỉa mai đó. Ngay cả lúc buổi sáng, không, cho đến trước đó, cậu dường như không phải là người dễ thể hiện nhiều cảm xúc trên mặt như ngạc nhiên, bĩu môi, tức giận, thích thú, yêu mến và hài lòng.

"Tôi biết anh có ý tốt."

"Vì vậy, làm thế nào ngài có thể chịu được, người được sinh ra là con trai của một bá tước và được bao quanh bởi tất cả những thứ xa hoa và chỉ phục vụ ..."

"Tôi đã trải qua rồi."

Lúc đầu, anh không hiểu câu trả lời bình tĩnh đó có nghĩa là gì. Trong khi Clough nghĩ về những gì đã xảy ra với alok trong một thời gian dài, thì những hậu quả nhỏ ngày càng trở nên dữ dội hơn. Sau cùng, nó trở thành một xoáy nước và nuốt chửng Clough. Alok mỉm cười mệt mỏi khi nhìn anh đứng yên, không thể phản ứng trước cú sốc.

Lúc đó, trong đầu anh như bị đánh mất đi một thứ gì đó. Vô cùng tức giận với những kẻ đã chạm vào Alok, đồng thời vô cùng hối hận vì đã không thể bảo vệ omega của mình trong khi bản thân là alpha.

Một cảm giác khó tả nảy sinh trong ý nghĩ. Anh cần phải bảo vệ Alok, người chắc chắn đã bị tổn thương rất nhiều, nhưng sai lầm ở chỗ miệng anh lại vô tình nói ra một lời mỉa mai xoắn xuýt bằng cách nào đó.

" Vì rõ ràng là omega nhưng ngài lại hành động như bản thân là alpha, vậy nên ngài sẽ có kết cục như vậy."

Thấy Alok cười buồn mà không trả lời gì khiến anh càng tức hơn. Nắm lấy cánh tay của Alok, anh gần như muốn giam giữ người trước mặt.

"Sau này nếu không có sự cho phép của tôi mà ra khỏi nhà, tôi sẽ không buông tha cho Ngài đâu. Hoặc."

"Hoặc? Anh định nhốt tôi lại à?"

Alok, cau mày như thể đang bị đau, cố gắng vặn cánh tay của mình ra. Cảm giác như cánh tay sẽ bị gãy ra nếu tiếp tục, thay vì buông ra, Clough đã nhanh chóng vòng tay qua eo và áp sát phần thân dưới của anh. Rồi Alok vặn vẹo lưng như thế không thích nó, nhưng lần này anh không hề có ý định buông tay. Anh cúi đầu, liếm nhẹ gáy cậu, dụi mặt vào vành tai đối phương, khẽ thì thầm bằng một giọng khá nhu mì chứa đầy tức giận.

"Ngài sẽ phải khỏa thân, bị đeo xích vào mắt cá chân, tôi sẽ buộc chắc chúng lên cột giường và kéo căng ra hai phía cho đến khi chân của ngài không thể khép lại mỗi khi làm tình. Ngài thậm chí sẽ không thể nghĩ đến việc uống thuốc cho đến khi ngài đạt đến cao trào và kêu lên. Tôi sẽ nhuộm sạch hoàn toàn cơ thể của ngài để bất cứ ai cũng có thể thấy rằng ngài là omega của tôi. Sau đó bá tước sẽ mang thai con của tôi. Ngài sẽ cùng tôi sinh thêm vài đứa nữa cho đến khi già và hết hưng phấn."

Một cái nhìn kinh ngạc trở lại. Cậu nhìn Clough bằng ánh mắt buồn bã, như bị tổn thương sâu sắc.

"Sao thế? ngài có nghĩ rằng tôi sẽ làm những điều như thế không?."

Alok không còn ý chí để đáp lại điều đó. Cậu vùi đầu vào vai Clough và nhiều lần ngập ngừng khi không thể giữ chặt người đang giữ mình bằng đôi tay run rẩy. Alok ưỡn ngực như vô cùng đau đớn, nín thở mấy lần thở dài thườn thượt rồi nhỏ giọng phản đối.

"Tôi là Alpha đấy."

Bây giờ anh cảm thấy hơi mệt mỏi khi Alok vẫn cứ nói những điều vô nghĩa. Anh không có ý định từ bỏ Alok vì lí do này, Clough đã nhắm vào Alok trong sự tức giận ngày càng tăng.

Anh nhìn Alok rồi lạnh lùng đáp lại.

"Ngài biết bản thân mình không phải là một alpha, và tôi cũng biết điều đó"

"Alok Taywind là một alpha. Tôi sẽ gặp rất nhiều rắc rối nếu phát hiện ra mình có thai ".

"Lúc đó nghĩ lại cũng chưa muộn."

"Tôi là..."

Clough không muốn nghe thêm bất kỳ lời phản đối hay bào chữa nào nữa. Cắt ngang lưng, anh dùng tay túm gáy bắt cậu nhìn thẳng vào mình. Khi cả hai nhìn gần hơn, đôi mắt xanh khẽ lay động.

"Nếu ngài suy nghĩ có ý định nói rằng ngài không thích tôi hoặc là như không muốn có con với tôi, thì hãy từ bỏ đi. Không có thứ gọi là sự lựa chọn cho ngài đâu."

Không trả lời lại sự ép buộc nửa vời, anh ôm lấy đầu Alok đang ngậm miệng đặt lên gáy. Và anh hít hà mùi hương phảng phất lẫn lộn lan tỏa qua mái tóc vàng mềm mại chạm vào chóp mũi. Khi Clough nghĩ rằng mùi hương cơ thể của các omega khác là hỗn hợp, anh không thích mùi hương cơ thể đó mặc dù nó mang lại cho anh cảm giác hưng phấn tình dục.

Tuy nhiên, ngọt ngào này là mùi cơ thể tự nhiên, đồng thời, sau hai ngày làm tình lặp đi lặp lại, mùi hương cơ thể của cả hai đã được trộn lẫn vào nhau, vì vậy anh không biết mình thèm muốn nó bao nhiêu lần. Anh cảm thấy bụng đủ no dù chưa ăn gì.

Sau một lúc, Alok, người vẫn đang nằm trong vòng tay Clough, thả lỏng người và hỏi.

"Lần này tôi nên sinh bao nhiêu?"

Có gì đó không ổn với câu hỏi của Alok. Khi anh hỏi lại.

"Lần này?"

Anh có thể cảm thấy sự ngạc nhiên của cơ thể trong vòng tay mình. Khoảnh khắc đó, Clough suýt chút muốn bóp cổ Alok.

"Ngài đã từng có con với người khác?"

Khi anh hỏi bằng một giọng rất lạnh lùng, như thể đang phun ra một trận bão tuyết trong cổ họng, Alok ngay lập tức lắc đầu.

"Đó là một sai lầm, chỉ là... "

Alok không thể nói. Anh nhìn xuống để xem đó có phải là lời nói dối hay không. Omega này rất giỏi nói dối nên anh phải cẩn thận. Cậu sợ hãi và run lên một chút, nhưng đôi mắt và biểu cảm của Alok không thể là nói dối.

Lần đầu tiên, anh quyết định tin vào điều đó.

"Đừng phạm những sai lầm không cần thiết trong tương lai."

Anh đặt tay lên gáy Alok, sắc mặt đanh lại, kéo bá tước gần lên môi, đặt nụ hôn ngắn rồi tiếp tục hỏi.

"Ngài có đủ tự tin để sinh bao nhiêu đứa trẻ?"

Cho dù đó là sự lo lắng hay sợ hãi liệu cậu có thích nụ hôn đó hay không, Alok thở ra một hơi phấn khích giữa đôi môi ấm áp của anh.

"Có lẽ là sáu?"

Cơn thịnh nộ bùng lên như muốn đốt cháy toàn bộ cơ thể anh đã bị dập tắt chỉ bằng một từ đó. Choáng váng, anh mở miệng và nhìn kỹ hơn vào omega xảo quyệt, giả vờ ngây thơ đang nằm  gọn trong lòng anh. Thành thật mà nói, Clough đã bắt đầu thấy lo lắng hơn. Cho dù anh đã cảnh báo bao nhiêu lần rằng sẽ có ngày đứa bé sẽ chết trong bụng, anh nghĩ ba người con là quá đủ, nhưng Alok lại một mực muốn chọn sáu.

Bá tước đang nghĩ đến việc dành tất cả thời gian tốt đẹp sau này chỉ để sinh con? Anh thậm chí không thể tức giận nổi.

"Tôi không biết là ngài thích trẻ con đến thế đấy."

Khi anh nói một lời đánh giá cao dựa trên lẽ thường, Alok nhìn chằm chằm vào anh với một chút hoảng sợ, rồi ngay lập tức hạ ánh mắt xuống với một chút không hài lòng. Dù vậy, khi Alok chỉ đến gần xương quai xanh của Clough.

"Nó giống như trái tim của tôi."

Thấy bá tước khăng khăng với những thứ vô dụng như thế, anh nghĩ rằng Alok cần phải được đối xử đàng hoàng hơn nữa để tránh gặp những nguy hiểm như bị tấn công bởi một alpha đang trong thời kỳ động dục và cơ thể khi không có mảnh vải che thân.

"Ngài có vẻ tự tin nhỉ, nhưng có lẽ tôi sẽ giúp ngài một chút."

Anh hạ tay xuống khỏi phần eo trên của Alok và đưa nó xuống lưng quần, nơi đang quấn quanh chiếc hông nở nang của Alok. Ngón tay không ngừng thọc sâu vào mông trong tích tắc. Khi chạm ngón tay giữa vào lỗ dưới vẫn còn sưng húp giữa lớp da thịt mịn màng, Alok hít một hơi thật sâu và nhấc gót chân lên.

"Anh đang làm gì thế ... này..."

Khi những ngón tay đầu tiên luồn vào lối đi nhỏ hơi ẩm ướt, Alok nghiêng đầu với vẻ mặt buồn bã. Cái miệng hơi hé mở và chiếc cằm khẽ run lên. Bàn tay đang đặt trên bộ ngực rộng và mạnh mẽ của Alpha co lại. Anh có thể nhìn thấy những nếp nhăn và đầu của hai lông mày tập trung lại gây ra một cơn co thắt nhỏ. Tuy nhiên, nó dường như đau hơn là cảm nhận khi Alok cắn chặt răng và phát ra âm thanh đau đớn.

Thật đáng tiếc, nhưng nếu tiếp tục có lẽ sẽ gây khó khăn cho cơ thể Alok. Có chút hối hận, anh chỉ nhào vào cặp mông đàn hồi của Alok và liếm vào gáy. Alok thở phào nhẹ nhõm và ngoan ngoãn nghiêng đầu như dâng một món ngon trước mắt kẻ săn mồi.

"Khi nào thì kỳ phát tình tiếp theo sẽ đến?"

"Có lẽ khoảng hai tháng nữa."

"Hai tháng có vẻ rất ngắn. Thay vì chờ đợi sao chúng ta không cùng nhau đứng trước linh mục nhỉ?."

Anh để lại dấu vết bằng cách tạo vết hôn trên lớp da mỏng trên cổ. Lưng của Alok dường như mất thêm một chút sức mạnh.

Cuối cùng nó vẫn được Clough giữ chặt lại và cố định.

"Anh đang nói về cái gì vậy."

Alok dường như không hiểu. Anh quyết định nói ràng và tử tế hơn một chút. Đó là bởi vì anh muốn đối xử với bá tước tử tế nhất có thể bởi vì bây giờ Alok là omega của anh.

"Nếu là ngay bây giờ cũng có thể bắt đầu chuẩn bị, cũng có nhiều vấn đề sẽ xảy ra, tổ chức đám cưới trong vòng hai tháng là không hợp lý. Nhưng nếu như ngài có thai sau lần này thì sau khi ngài ký tên vào giấy đăng ký kết hôn, chúng ta sẽ làm điều đó".

Cơ thể người đang dựa vào ngực anh như bị rút hết sức lực. Clough vòng tay ôm lấy Alok để giữ cho cậu khỏi bị ngã. Lợi dụng lúc Alok không có ý chí phản kháng, anh đã chạm vào má Alok. Sẽ tốt hơn nếu cả hai cứ nhẹ nhàng ôm nhau như thế này. Nhưng sau cùng anh vẫn không thể làm  chuyện đó.

"Hồ sơ của tôi được ghi là một alpha hợp pháp, vì vậy tôi không thể kết hôn như thế được"

Clough chế nhạo câu trả lời có ngay lập tức.

"Tôi là chuyên gia pháp lý ở đây. Không cần lo về nó, tôi sẽ tự mình xử lí nên ngài chỉ cần làm theo lời tôi nói thôi."

Muốn hôn Alok một lần nữa, anh nâng lấy cằm và Alok quay đầu đi với vẻ mặt tức giận.

"Giá như tôi biết trước được anh là loại người như thế này... "

"Ngài sẽ làm gì nếu ngài biết trước?"

Alok cau mày và nhìn chằm chằm vào không trung một lúc, rồi lại lườm Clough.

"Anh có hành động như vậy với Raphiel không?"

"Tôi không biết tại sao ngài cứ luôn nhắc đến Raphiel. Tôi có nên thủ tiêu luôn cậu ta không?"

Alok vội vàng lắc đầu trước lời nói giết người.

"Đừng hỏi những câu vô ích. Tôi không thích điều này một chút nào khi omega của tôi hay quá để ý đến người khác. "

Khi anh nói điều đó với sự bình tĩnh nhưng đủ cứng rắn, Alok gật đầu mà không trả lời thêm gì. Cậu vùi mặt vào chiếc cổ mạnh mẽ và từ từ di chuyển cánh tay quanh vòng eo mạnh mẽ của anh. Một chuyển động yếu ớt đến nỗi Clough không thể cảm thấy, do đó Clough chỉ nghĩ đơn giản là do Alok không có đủ sức.

Một âm thanh ướt át vang lên bên tại Clough. Phần vai áo sơ mi mà Alok chạm vào da thịt, trước mắt Clough trở nên ẩm ướt. Anh lấy tay nâng cằm đối phương và giật mình khi thấy Alok đang khóc.

Anh không có làm đau Alok, và dường như cũng không có ý định làm cậu đau, nhưng khi nhìn thấy cậu khóc một cách đáng thương như vậy, lòng Clough lại thắt lại. Mặc dù trong mọi trường hợp, điều anh nên làm lúc này là lau khô dòng nước mắt trên mặt của đối phương một cách nhẹ nhàng, nhưng Clough lại chọn cách liếm dòng nước ngọt ngào ấy. Anh nhẹ nhàng vuốt ve tấm lưng đang thút thít và để lại nụ hôn dịu dàng trên mái tóc vàng rối bù.

"Tại sao em lại khóc? Em bị đau ở đâu sao?"

"Tôi không biết. Tôi không bị đau."

"Mấy chuyện đó sẽ không bao giờ xảy ra đâu, nhưng tại sao em lại rơi nước mắt."

Đó không phải là một lời trêu chọc, nhưng Alok, người không thích lời nhận xét đó, đã nhìn Clough với đôi mắt ngấn lệ đầy phẫn uất.

"Tất cả là lỗi của anh."

Alok chỉ trích bằng giọng điệu khá mạnh mẽ, nhưng nó chỉ khiến cậu trở nên dễ thương vì ướt đẫm nước mắt và run rẩy.

"Khóc vì em xinh đẹp cũng không tệ, nhưng sau này em không nên làm điều đó trước mặt bọn trẻ. Rất khó khăn để một những chàng trai alpha học hỏi điều này từ mẹ của mình khi nó được sinh ra."

"Mẹ?"

Ngay cả khi đang khóc, Alok vẫn tỏ ra ngạc nhiên hỏi. Có lẽ đó là vì cậu đã luôn sống và hành động như một alpha cả đời, vẻ ngoài ngạc nhiên trước những điều tầm thường của anh ám chỉ một tương lai không bằng phẳng. Tuy nhiên, Clough đã không thể nhịn cười khi thấy Alok lặp đi lặp lại nhiều lần về vai trò của một người mẹ, giống như một đứa trẻ mới tập nói lần đầu tiên với khuôn mặt lấm lem nước mắt.

Anh đặt trán mình lên vầng trán của đối phương.

"Gọi là mẹ liệu em có thấy khó xử không?"

"...Tôi sẽ là mẹ sao?"

Mặc dù hỏi lại điều đó nghe có vẻ ngu ngốc, nhưng Clough vẫn kiên nhẫn và tử tế giải thích. Nếu anh tức giận, anh sẽ chỉ nhận được thêm một cơn giận dữ.

"Bởi vì nếu em sinh ra những đứa trẻ, nên em sẽ được gọi là mẹ, đương nhiên tôi sẽ là cha. Không có ngoại lệ. Trẻ em luôn có xu hướng học hỏi mọi thứ từ mẹ của chúng, vì vậy từ bây giờ hãy cẩn thận hơn."

"...Trẻ em có thể học hỏi bằng cách xem tôi?."

"Nếu chúng không học bằng cách quan sát người mẹ đã nuôi nấng mình, thì chúng sẽ phải học từ ai? Chắc chắn em không định yêu cầu tôi nuôi con một mình đấy chứ?. "

Anh đã nghĩ rằng sẽ có trường hợp khác như vậy, vì vậy sau khi nghe một cách tử tế và rõ ràng, Alok, với đôi mắt ngấn lệ, đã thốt lên một tiếng ah và cảm thán ngu ngốc. Nước mắt không ngừng tuôn ra từ đôi mắt đỏ hoe, Clough tặc lưỡi xoa dịu omega của mình bằng vô số nụ hôn.

Thành thật mà nói, anh thậm chí không thích Alok rời khỏi phòng. Tuy nhiên, không thể tiếp tục giam lỏng cậu như vậy, vì vậy anh quyết định cho Alok quay trở lại biệt thự. Masa trông hơi thất vọng khi Alok từ tầng hai đi xuống để chuẩn bị ra ngoài.

"Ngài ấy trông như sắp chết vậy? Tôi đang chuẩn bị một bữa ăn."

"Để cơ hội này cho lần sau được chứ."

Trước khi chủ nhân có thể nói bất cứ điều gì, Alok đã nói điều đó với Masa và đáp chào với ánh mắt bà. Một phép lịch sự hiếm khi đối xử với người hầu.

Masa đi ra tiễn hai người họ với một nụ cười thật tươi, tâm trạng có lẽ đã khá hơn. Khi cả hai cùng leo lên xe ngựa,

"Xin hãy đến vào lần sau. Tôi sẽ đãi ngài món cá hồi đặc biệt của tôi.".

Thấy bà vẫy tay, Alok lúng túng gật đầu.

"Bà ấy không phải là người hầu của gia đình Westport sao?"

"Masa sao? Masa là người mà tôi đã thuê từ lâu. Trước đó, bà ấy là một bà nội trợ của một gia đình đông con. Tại sao ngài lại nghĩ vậy?"

"Không, chỉ là."

"Tôi không còn giữ liên lạc với Westport, vì vậy đừng bận tâm về điều đó nữa."

Anh hơi khó chịu khi Alok vẫn luôn liên tục nhắc đến người yêu cũ, nên anh thật sự càu nhàu rất nhiều về điều đó, và Alok lại nhanh chóng gật đầu với một nụ cười nhẹ. Lẽ ra Clough muốn có thể đi chậm hơn một chút, nhưng cỗ xe hôm nay lại đi quá nhanh khiến anh không hề thích. Ngay sau khi đi qua vùng ngoại ô, anh bắt đầu lái xe qua các khu dân cư và tạt vào lối đi nơi có những biệt thự sang trọng. Alok nhìn ra ngoài cửa sổ một lúc khi ngắm nhìn những khung cảnh quen thuộc ùa vào ánh mặt, rồi đột ngột lên tiếng.

"Không ai biết."

"Về điều gì?"

"Rằng tôi là một omega."

Clough, người đang ngồi đối diện với Alok và nhìn ra cửa sổ theo sau cậu, ném ánh mắt về phía anh.

"Cả quản gia nữa sao?"

"Tôi chưa từng nói, cho nên tôi đoán là người ấy cũng không biết."

Bỏ qua sự hài lòng vụn vặt trong lòng khi biết bí mật của Alok mà ngay cả người quản gia thân cận nhất cũng không biết, việc ông ấy, người gần giống như một người cha đỡ đầu từ những gì mà anh đã được nghe, không hiểu sao nghe có hơi thiếu thuyết phục.

Anh không muốn lộ cảm xúc vui vẻ lúc này nên đưa tay lên miệng hắng giọng rồi khoanh chân hỏi.

"Tôi không hiểu làm thế nào mà ông ấy lại không thể biết. Ông ấy là người gần gũi nhất với ngài. Tất nhiên thì không phải bây giờ."

"Tôi đã bị thay đổi cách đây không lâu và tôi đã cố gắng hết sức để không cho ông ấy biết về nó."

"Đợi đã, không lâu trước đây, đó là sao?"

Khi anh nhìn Alok với đôi lông mày nhướng lên, cậu lại mỉm cười như thế ngượng ngùng. Thay vì cố giấu không biết nói thế nào, đành im lặng chờ anh lựa lời. Khi cỗ xe đến lối vào Phố Taywind và đợi cánh cổng sắt khổng lồ mở ra, Alok mở lời.

"Tôi ban đầu là một alpha. Tôi đã chuyển thành omega cách đây không lâu, nên ngay cả quản gia cũng không biết."

"Đây có phải là một khả năng hiếm gặp không? Alpha biến thành omega?"

Cho dù anh hạnh phúc thế nào khi biết Alok là một omega, cho dù anh hài lòng vì bị cậu hấp dẫn và không bị phát điên lên, thì cũng không đủ để anh tin rằng cậu đã thay đổi từ một alpha thành một omega. Tuy nhiên, biểu hiện trên khuôn mặt của Alok bấy giờ rất nghiêm túc như không hề đùa giỡn, và thay vào đó, cậu nhìn Clough với vẻ hoài nghi như thể cậu đang chỉ trích anh.

"Tôi đã nói điều đó trước đây, nhưng tất cả đều là do anh."

"Tôi không làm gì cả."

"Vô lý. Cơ thể tôi đã thay đổi sau khi gặp anh ...Kể cả trước đây...Ngay cả bây giờ anh đã làm cho tôi thành ra như thế này."

Những lời chỉ trích bay đến với cái nhìn lạnh lùng, như thể đối phó với một con quỷ đang trao lời nguyền rủa, nhưng vào lúc đó, điều khiến Clough tràn ngập suy nghĩ trong đầu chỉ đơn giản là anh đã làm gì để được nghe những lời thú vị như vậy. Vốn dĩ cậu là alpha sau đó bị thay đổi, hay là ngay từ đầu Alok đã là omega đều không quan trọng. Điều quan trọng mà anh thấu được bây giờ chỉ là Alok đã nói rằng cơ thể của cậu thay đổi một cách kỳ diệu là vì anh.

Clough sốt ruột kéo mạnh cánh tay Alok. Sau đó kéo cậu ngồi vào lòng mình, anh đã hôn Alok, người đột nhiên tức giận với anh vì những gì anh đã làm. Một tay anh giữ lấy vai bá tước, tay còn lại vòng qua gáy Alok mà hôn. Ngay cả Alok lúc đầu còn cố gắng lảng tránh cũng không thể từ chối khi bị anh hôn cuồng nhiệt như sắp tan chảy. Alok thích hôn. Cậu thở ra hơi nóng giữa môi và trượt môi như thể vuốt ve chúng trên má và cằm, thở đều rồi vòng tay ôm chặt lấy vai Clough. Ngồi lên đùi Clough, vòng tay qua cổ và áp trán vào nhau.

Anh hít vào và lại để lại một nụ hôn nhẹ trên miệng. Clough thì thầm khi hướng ánh mắt về phía đôi môi ngọt ngào như thể bản thân đã bị nghiện nó.

"Ngài không thích việc bản thân đã bị thay đổi vì tôi sao?."

"..."

Alok không nói gì. Cậu trông hơi bối rối. Nếu Alok thực sự thay đổi từ alpha thành omega, anh sẽ biết. Clough vui mừng khôn xiết, nhưng anh đoán rằng sự bối rối mà Alok sẽ trải qua là không bình thường. Nếu Clough gặp Alok và biến thành omega, chắc anh đã phát điên mất rồi. Đó là một sự kiện lớn đã thay đổi cả cuộc đời anh, và Clough không biết rằng lòng tự trọng của mình sẽ bị ảnh hưởng nặng nề.

Thật khó để chấp nhận nó một cách dễ dàng và anh không muốn ai phát hiện ra. Đó là lý do tại sao, trong hai tháng qua, cậu đã luôn từ chối anh để rồi đi lang thang dưới "đáy" để mua loại thuốc đó. Tuy nhiên, Alok đã không từ chối quan hệ tình dục trong hai ngày qua. Cậu hoàn toàn không chuẩn bị trước, và chắc hẳn Alok đã buộc phải chịu đựng những điều đó, nhưng cuối cùng cậu vẫn vui vẻ chấp nhận anh. Điều đó một là quá đủ với Clough bây giờ.

Sợi dây lí trí không thể chịu nổi nếu phải rời xa Alok, vì anh quá yêu cậu. Ngay cả khi cỗ xe dừng lại trước cổng biệt thự, anh cũng không thể để cậu đi. Anh ôm chặt lấy Alok vùi mặt vào ngực đối phương.

"...Clough!"

"Tôi đang rất hạnh phúc. Tôi chỉ muốn cảm ơn Chúa".

Ngoài mùi hương cơ thể ngọt ngào và cay đắng, còn phảng phất hương thơm của chính anh. Anh không thể làm điều này nếu xa Alok. Bây giờ bá tước đã trở thành omega của riêng Clough và anh đã xác nhận điều đó vô số lần trong hai ngày qua.

Anh không có ý định để Alok đi như thế này. Clough ngẩng đầu lên. Nhìn chằm chằm vào đôi mắt xanh của người đàn ông trong vòng tay, anh lại một lần nữa đánh cắp hơi thở của cậu. Lần này, Alok không từ chối. Cả hai đang hôn nhau một lúc thì đột nhiên nghe thấy tiếng gõ cửa. Alok giật mình cắt đứt nụ hôn và nhìn ra ngoài. Bên trong xe tối om nên không thể nhìn rõ từ cửa kính bên ngoài, nhưng sau khi nhận ra rằng họ đang hôn nhau điên cuồng mà không kéo rèm, Alok đã thoát ra khỏi vòng tay của Clough. Anh đã cố gắng giữ chặt và không bỏ lỡ nó, nhưng lại không thể bắt được Alok vì cậu rời đi quá nhanh, khoang xe bây giờ chỉ còn mình anh ngồi lại đầy trống rỗng.

------------
-----------------------
Edit: Đọc đoạn này thấy thương Alok lắm luôn, ẻm vẫn bị ám ảnh tâm lý nặng ở thế giới trước. Từ việc Klopp hỏi em muốn sinh bao nhiêu con, hay cả việc bà giúp việc Masa nữa. Ẻm thấy bản thân có lỗi với nhiều người, rất tự ti khi nói ra những điều Alok đã trải qua từ thế giới cũ luôn. Chắc câu nói của Masa ở thế giới cũ "Chủ nhân của tôi đang nằm dưới đất cùng đứa trẻ chưa sinh ra của ngài ấy" nó đánh mạnh vào tâm lý Alok nên ẻm luôn nghĩ bà ấy là người hầu của Raphiel.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com