TruyenHHH.com

Ie Fanfiction Chuyen Di Tham Quan Dao Inakuni Cua Truong Outei


Nếu không phải điện thoại hiện rõ hôm nay là một ngày thứ bảy vô cùng bình thường, thì Asuto có lẽ cũng đã nghĩ hôm nay là ngày cúng cô hồn. Cái gì mà hết lần này tới lần nọ có người muốn ăn trộm gà vậy??? Này có phải là thời Trung Cổ dân tình ốm đói nên phải thay nhau bắt trộm gà của địa chủ đâu?? Asuto rất muốn dắt mấy đứa trộm gà vào nhà mình mà xem cái sự nghèo không tả nổi của bản thân, cho chúng biết cậu nhiều khi còn nghèo hơn chúng đấy.

Xách cái bồ cào ra, bước một bước khỏi cửa thì nghe tiếng quác quác, hai bước khỏi cửa thì bắt đầu nghe thêm tiếng người xen vào:

"Để đó cho tớ!!!"

Ủa khoan, cái tiếng này nghe quen lắm.

Hikaru đi phía sau Asuto cũng thấy cái âm thanh này khá quen, cực kì quen, hình như đã nghe nó ong ong trong đầu lúc cả đội Nga bị tẩy não...

Nhưng Asuto và Hikaru chưa kịp định thần để nhớ ra chủ nhân của giọng nói nọ thì đã nghe BANG một tiếng thật lớn. Kế tiếp sau đó là tiếng quác quác không ngừng nghỉ của đàn gà và cả tiếng cục cục, tiếng chân gà chạy vùn vụt....mà để nghe tiếng gà chạy ở khoảng cách thế này thì ít nhất cũng phải có năm, sáu chục con cùng chạy đi...

Nhiều gà thế thì cả Shining Bird cũng không ăn thua đâu, Asuto bắt đầu lo lắng thực sự.

"Shining Bird không đủ thì dùng thêm Blue Stardust được không?", Hikaru vừa chạy vừa hỏi Asuto, mặt cũng bắt đầu lo lắng. Được rồi, cậu chắc mẩm 80% cái người gây rối ở chuồng gà là một người quen, nhưng không xử lý tên trộm thì cũng phải xử lý lũ gà...Theo kinh nghiệm của Hikaru, gà nguy hiểm hơn trộm nhiều.

Asuto chưa kịp trả lời thì đã nghe một giọng nói cứng rắn hơn vang lên như đang khiển trách ai đó:

"ENDOU!!! Cậu phá nát cửa chuồng gà rồi."

Hikaru và Asuto: Endou-san????

Sao anh ta lại ở đây??

Thực ra suy nghĩ đầu tiên lóe lên trong Hikaru là không phải Nosaka-san mời cả đội Inazuma Japan đi kiểm định chất lượng thịt gà đấy chứ, nhưng cậu mau chóng bỏ qua suy nghĩ đó.

Đột nhiên trước mặt họ, một cơn lốc cực mạnh bắt đầu thành hình ngay giữa đàn gà đang chạy. Một bóng người chạy vòng quanh cơn lốc đó xong rồi nhảy về phía trước, hét to:

"Spinning Fence!"

Trong khoảnh khắc, sáu chục con gà bị hất tung lên trời và uỵch, rơi xuống đất như lá vàng mùa thu, như muỗi bị vợt điện hất chết- à khoan, lũ gà chưa chết, nếu chết thì chàng trai tóc lục lam kia sẽ không biết đào đâu ra tiền để đền bù.

Đúng lúc Asuto và Hikaru chạy lại thì cũng thấy rõ được hai bóng người đang đứng ngay trước cửa chuồng ấp bị phá banh chành. Một người thì đang cáu bẩn trách móc, một người thì chỉ biết cười trừ lấy tay gãi đầu.

"Cậu có cần phải dùng Majin the Hand để tông ra không hả??"

"Ahaha. Bí quá nên dùng đại."

Asuto và Hikaru nhìn Kazemaru đứng trách móc Endou trong sự ngạc nhiên lẫn bàng hoàng. Ồ trông họ cũng giống một cặp vợ chồng mới cưới đang cãi nhau đ- bậy bậy!! Hikaru tự vả vào mặt trong tiềm thức.

"Sao hai anh lại ở đây?", trong lúc Hikaru còn đang nghĩ vẩn nghĩ vơ thì Asuto đã chạy lại phía chỗ hai người nọ tự bao giờ. Endou và Kazemaru cũng kinh ngạc không kém.

"Sao em lại ở đây, còn cả Ichihoshi nữa?", Endou vẫn là người lên tiếng trước.

"Này là....chuồng gà nhà em.", Asuto gượng cười.

Endou và Kazemaru nhìn nhau, mặt đỏ lịm đi, quay xuống nhìn lũ gà quằn quại trên đất, quay sau nhìn cánh cửa nát bét, xong rồi chỉ biết thều thào hai chữ:

"Xin lỗi...."

Thế là trong khi Hikaru đưa hai người đàn anh đang hối lỗi của mình về nhà Asuto, thì gia chủ phải ở lại lùa gà vào trong chuồng ấp, lấy tạm vài cái thùng cạc tông chồng lên nhau làm cửa, định sáng mai sẽ nhờ ba của Goujin-senpai làm một cái cửa mới.

Đêm nay chắc sẽ mất ngủ, Asuto thầm nghĩ.

--- oOo ---

"Hiểu rồi, hóa ra là hai anh đuổi theo một bóng đen chạy vào chuồng ấp nhà Asuto, xong rồi cửa tự nhiên bị khóa và trong lúc tiến thoái lưỡng nan, sắp bị đàn gà mổ chết thì Endou-san dùng Majin the Hand phá nát cửa."

Nosaka thong thả nhấp trà, tư thế vô cùng quý phái mặc dù trên tay chỉ là một cái ca nhựa và cái đĩa kê cũng chỉ là một cái đĩa nhựa còn bị mẻ một miếng. Sau khi nghe câu chuyện thuật lại từ hai người đàn anh, Nosaka bắt đầu rơi vào trầm mặc.

"Cái bóng đen ấy trông thế nào ạ?", đây là chuyện liên quan tới cả cuộc sống của người dân trên đảo, Asuto không thể bỏ qua được.

"Khá lùn và mập...nhưng lại rất nhanh nhẹn, vụt một phát vào chuồng gà là anh và Endou đã mất dấu hắn."

Kazemaru cố gắng nhớ lại và mô tả cuộc rượt đuổi. Kazemaru và Endou vốn là tới đây để đi thăm trường Inakuni, nhưng trên đường về nhà trọ thì đột nhiên thấy một bóng đen khả nghi vô cùng, đành bám theo.

"Anh dùng cả Shippu Dash mà vẫn không bắt kịp tên đó.", một tiếng nghiến răng khe khẽ từ Kazemaru.

Cả đám hít vào một ngụm khí lạnh. Người nhanh nhất Inazuma Japan không thể đuổi kịp tên đó ư? Chẳng lẽ là một tên siêu trộm? Hikaru bắt đầu đưa ra rất nhiều giả thuyết trong đầu mình, đồng thời cũng lo lắng họ sẽ dính vào một rắc rối mang tính thế kỷ.

"Các cậu có biết truyền thuyết Chicken-man không?"

Một câu nói từ chàng trai nhà quê Asuto làm không thời gian như lắng đọng lại.

Asuto-kun!!! Cậu lại đang nói cái thứ dễ th- à không, cái thứ điên khùng gì vậy?? Hikaru khóc thét trong lòng.

"Có, tớ đã nghe về truyền thuyết ấy của đảo Inakuni.", Nosaka nhẹ nhàng đáp lời trong không khí chả ai biết nên nói gì.

Thế mà lại có thật??? Nosaka-san, anh biết hết truyền thuyết đông tây kim cổ hay gì??

"Không hổ là Nosaka-san", người hầu trung thành bên cạnh cậu trai tóc hồng cũng thừa dịp tung hứng theo.

Hikaru gật gù, nhưng mà khoan??? Có ai có thể nói chuyện này thật kì quái không?? Đừng có hùa nhau đồng tình như đang nói "là người thì phải ngủ, là gà thì phải thành tinh" chứ??

"Tớ nghe là thuở xa xưa, có một người do bị gà mổ vào tay mà bị dính căn bệnh đặc biệt chỉ có 1 trên 1 tỷ con gà mới nhiễm và lây lan được, mà tỷ lệ lây lan cũng rất là thấp. Căn bệnh ấy khiến người nọ có tốc độ và giác quan của một con gà thật sự, có thể chạy tới 100 km/h khi đang ở trạng thái hưng phấn và tay lẫn chân sẽ mọc cựa"

Nosaka giảng giải chi tiết cho cả lũ. Ngoài Asuto luôn đồng tình và đăm chiêu, Nishikage mang vẻ mặt "Nosaka-san nói gì cũng đúng", thì những người còn lại đều nghĩ đây là chuyện hài, cuộc sống của người dân đảo nơi đây thật là thú vị khi có nhiều chuyện hài tới vậy.

"Thật ra, tớ tới đây còn có một nhiệm vụ khác do chính chủ tịch đương nhiệm mới của Gekko giao phó", Nosaka bắt đầu ngồi chéo chân, đưa tay lên cằm vẻ đăm chiêu.

Sự nghiêm túc của Nosaka cũng khiến cả đám nín thở chờ nghe.

"Tớ cần phải tìm thuốc giải căn bệnh dịch zombie gà"

....

...........

............gì?

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com