Ie Fanfiction Chuyen Di Tham Quan Dao Inakuni Cua Truong Outei
"Shark the Deep!"Hiệp hai bắt đầu bằng một cú sút xa bất ngờ của Haizaki. Thế nhưng dù cú sút ấy có mạnh thế nào thì có vẻ cũng không phải là đối thủ của hai anh em nhà Fubuki. Cả hai lập tức chặn bóng bằng White Double Impact ngay khi bóng vừa tới phần sân nhà của họ.Quả bóng đóng băng giữa không trung lập tức rơi xuống sân đấu. Ngay tức khắc, Hikaru vụt lên từ phía trung tuyến giành lấy bóng.Thế nhưng còn có một người cũng áp sát vào vị trí bóng đang lăn: là Froy và Nosaka! "Nếu một người không thể giành bóng thì ta sẽ dùng hai người!", Froy hét to, dùng chân của mình ép vào quả bóng từ bên trái, còn Nosaka ép từ bên phải."Nosaka-san! Froy!", Hikaru nhìn vào đối thủ của mình, cố gắng tìm cách kiểm soát sao cho bản thân không vô tình làm tổn thương họ. Hikaru một mình chống cự sức ép từ hai người, dù được cường hóa nhưng cũng đã bắt đầu thấy chật vật."Đừng bỏ tôi ra ngoài cuộc vui chứ!"Bỗng nhiên có một giọng nói phát ra từ trên đầu họ khiến cả ba mất tập trung trong khoảnh khắc, bóng vì lực ép ba bên quá mạnh mà bị hất tung lên trời-Để cho một kẻ ngư ông đắc lợi liền bay qua giành lấy!Có người bật tung được với độ cao ấy sao!? Kidou nhìn mà bắt đầu cắn răng, nở một nụ cười lo âu, nhưng lập tức lấy lại bình tĩnh."Mau kèm chặt Fudou!", Kidou lập tức chỉ tay về phía Fudou, ra hiệu cho những người gần đó."Uwahhhh!", Asuto hét thật lớn, áp sát Fudou từ phía cánh phải."Inabikiri Dash!", Asuto phóng mình như tia sét giành lấy bóng của Fudou trong gang tất, rồi tiếp tục dẫn bóng về phía trước."Sunrise Blitz!"Cậu tung người lên trời, tung ra cú hissatsu không khác gì một chùm tia tử ngoại sẵn sàng xuyên thủng bất cứ thứ gì cản đường nó. Tachimukai đứng trước cầu môn đã sẵn sàng tư thế đón đầu cú sút, cậu đã dự đoán được hướng bay của nó rồi, thế nhưng-Bỗng dưng từ ở trung tâm, Haizaki, Kidou và Kazemaru bật tung người kên trời và xoay tròn ba góc, với trái bóng vẫn đang bay tới chỗ họ với tốc độ ánh sáng."Death Zone, khai triển!"Tia sáng mặt trời lập tức biến thành một chùm tia bóng tối xuyên thủng màng phòng ngự của cả Fubuki lẫn hai con android, và nhanh chóng vượt mặt cả Tachimukai-"Vào!!!! Một đòn shoot chain quá đẹp mắt của đội Chicken!! Tỷ số giờ đang hòa hai đều!", Oushou gào như chưa từng được gào, giờ ông chỉ có một nỗi nuối tiếc duy nhất là không được phát sóng trực tiếp trận cầu quá tuyệt vời này cho cả thế giới."Cuộc vui giờ mới bắt đầu", Kageyama vẫn ung dung ngồi bắt chéo chân trên ghế, thảnh thơi dùng tay lướt một thanh gì đó đang hiện trên Ipad của mình.Các cầu thủ của đội FG, trừ Tachimukai và các android ra, cảm thấy như có một tia điện vừa bắn lên làm tê liệt não của họ.Mỗi một vạch nâng lên từ thanh ấy là mỗi một lần dòng điện ấy lại trở nên mạnh hơn, mạnh hơn."Ư...!"Đau.Đau quá.Cảm giác như có cái gì đó vừa chích vào khiến cho họ đau thấu cả thịt và xương, buộc họ phải nhắm mắt lại vì quá đau đớn.Và rồi, họ chìm vào bóng tối....Quan sát từ bên ngoài, đám Endou không thấy có gì khác lạ ở hành động của đối thủ. Đám Gouenji vẫn chơi bóng rất bình thường, vẫn kịch liệt tấn công ép sát họ dưới sự dẫn dắt của Gouenji. Trong khi đó, Hikaru lại là trung gian kiến tạo ra những đường chuyền giữa hai bên trung và tiền tuyến, khiến phối hợp của họ vô cùng ăn ý."Không phải.""Hả?"Khi nghe Kidou kế bên mình lẩm bẩm gì đó, Asuto quay sang với đầy dấu chấm hỏi trong đầu."Gouenji không phải là người dẫn dắt, cũng không phải Ichihoshi. Chẳng có ai đang dẫn dắt họ cả.", Kidou vừa chạy vừa nói."Đúng thế, Asuto, cậu nhìn khuôn mặt của họ đi"Lời nói của Nosaka bên cạnh khiến cho Asuto tập trung nhìn bao quát đối thủ của mình. Khoan đã, hình như....Họ đều nhắm hai mắt.Nhắm mắt mà có thể chơi chính xác như vậy? Thật quá vô lý. Thế nhưng, Asuto không thật sự để tâm đến lý do vì sao họ nhắm cả hai mắt lại dù cho nó vô lý cỡ nào đi nữa. Cái đập vào trước mắt cậu nhất là..."Trông họ đang rất đau khổ.""Trông"? Khuôn mặt họ chẳng có lấy một biểu hiện nào, cũng không thể nhìn vào mắt họ mà phán đoán tâm tình. Thế nhưng, không cần nhìn vào mắt, cũng không cần nhìn vào khuôn mặt ít biểu hiện của từng người, chẳng hiểu sao Asuto lại cảm nhận được trái tim của đối phương. Asuto chỉ nói vậy rồi trong một lúc, cậu do dự. Chớp lấy cơ hội đó, Atsuya đã dẫn bóng vượt qua cậu."Asuto! Tập trung vào coi cái thằng này!", Haizaki từ phía trên chạy về sân nhà đuổi theo Atsuya, cáu gắt la Asuto dễ dàng bị kẻ địch vượt qua."Tớ xin lỗi!", Asuto quýnh quáng cũng lùi về theo Haizaki để bám Atsuya. Đúng vậy, phải tập trung.Fubuki lập tức từ hậu tuyến vọt lên trong nháy mắt, mặc kệ Froy và Nishikage can ngăn. Atsuya cùng Fubuki phối hợp tung ra cú sút Hyouyaku no Gunnir, nhưng nó còn mạnh hơn rất rất nhiều so với lúc họ thi đấu giải FFI. Có nói nó mạnh hơn gấp 3 lần cũng không ngoa!"Vào!!!! Tỷ số đã là 3-2!"Tiếng la của Oushou vang lên sau khi Endou đã cố gắng dùng Diamond Hand để ngăn lại nhưng bất thành.Trong căn phòng chỉ đạo của căn cứ, nữ chủ tịch của FG cũng đang theo dõi trận đấu và cả thông số dự báo tương lai. Những thông số ấy đã biến thiên liên tục suốt hiệp 1, xong bây giờ lại bắt đầu trở về chỉ số ban đầu của nó: chỉ số dẫn đến sự hủy diệt của thế giới."Cỗ máy ấy điều khiển trực tiếp phần não bộ điều khiển vận động tay chân. Bằng cách đóng hoàn toàn thị giác, não bộ sẽ không còn nhận biết gì khác ngoài tín hiệu của cỗ máy...họ sẽ chạy như những con rối, vượt qua giới hạn bản thân, bộc lộ 'tiềm năng' của mình."Nữ chủ tịch vừa xem trận đấu qua màn hình vừa độc thoại, chẳng cần biết có bao nhiêu ánh mắt xung quanh đang đổ dồn vào cô, cùng suy nghĩ "lại lẩm bẩm rồi..." trong đầu họ.Kageyama ngồi trên ghế lúc này cũng cười, cũng lẩm bẩm y như người trong phòng căn cứ, "Không còn lời nói, không còn biểu hiện, vậy thì hãy chứng minh ta xem...".Các ngươi còn có thể thấu hiểu nhau không?--- oOo ---Một năm trước kia, hệ thống phân tích của Gekko đã đưa ra kết luận Froy Girikanan sẽ là lý do gây ra tai họa cho thế giới, khiến tương lai thế giới này sẽ trông như thế giới song song kia.Thế nhưng, lý do nó đưa ra vì sao Froy Girikanan lại chọn con đường tăm tối ấy đó là "không thể thấu hiểu".Froy Girikanan hận cả thế giới này đã khiến Ichihoshi Hikaru trở nên tàn tật, nhưng nỗi hận ấy không dâng lên lập tức. Khi Ichihoshi Hikaru biến mất, Froy Girikanan tìm kiếm rồi lại tìm kiếm trong vô vọng. Dần dần, một cái hố to trong tim cậu hình thành.Dù là bạn thân, hai người họ lại chẳng dựa vào nhau vào những lúc họ khó khăn nhất. Dù là bạn thân, họ chọn cách rời xa nhau, không nói lời nào, tự biến mình thành một kẻ mất đi tiếng nói. Trái tim họ không kết nối với nhau khi lời nói không hiện diện, khi những cuộc gặp mặt trở nên thiếu dần."Họ đã không thấu hiểu và tin tưởng lẫn nhau", đó là kết luận của hệ thống này.--- oOo ---Kageyama hồi tưởng lại ngày nhận kết luận đó từ tay nữ chủ tịch, ông thiếu chút nữa là cười phá lên.Froy Girikanan trong tương lai này khác gì ông trước đây chứ? Hận bóng đá vì nó làm người thân nhất của mình tổn thương. Thế nhưng, ông cười là vì trong khi con người không nhận ra, thì máy móc lại có thể nhận ra trước cả họ những điều này.Điều đó lại làm ông có chút muốn thách thức cỗ máy, muốn thách thức định mệnh và cả con người. Chứ nói thật, ông không quan tâm thế giới này có bị hủy diệt hay không....thứ mà Kageyama tìm kiếm trong trận đấu này chính là nhìn những con sâu bọ kia chống lại định mệnh trong vô vọng, nhưng cũng lại muốn tìm kiếm một thứ gì đó có thể chứng minh nỗi hận của ông có thể giải trừ...như chính ông trong thế giới kia vậy.--- oOo ---Trong suốt 10 phút sau đó, không một tiếng động từ đối phương. Không một câu nói từ miệng họ, không một câu hướng dẫn, nhưng cả đội FG vẫn di chuyển và phối hợp vô cùng ăn ý, trái lại còn nhanh hơn, mạnh hơn.Thế nhưng càng không nghe họ nói gì, cảm giác bức bối càng trỗi dậy trong đám Endou. Endou siết chặt băng đội trưởng của mình rồi giơ tay lên:"Tạm nghỉ hội ý!""Kageyama....ông ta đang điều khiển tất cả hoạt động của họ!""Dạng giống như tẩy não hồi đội Nga sao?", Kazemaru đưa tay lên cằm đăm chiêu."Vậy để tớ hét sakka yarouze thêm lần nữa để khiến họ thức tỉnh!??", Endou đấm hai tay vào nhau, hớn hở như mới đào được vàng, "hết hội ý, triển ngay thô-"Chưa nói hết câu thì Endou đã bị Kazemaru đập tay vào đầu, khuôn mặt như đang muốn bảo "khùng vừa thôi ông tướng!!""Không, lần này họ không bị tẩy não mà là bị điều khiển từ bên trong nên chắc chắn câu thần chú của Endou-san không tác dụng đâu ạ", Nosaka vội lý giải."Điều đáng sợ hơn là hồi hiệp 1, họ bị điều khiển cho tấn công chúng ta, sang hiệp 2 lại như những cái xác sống. Kageyama đang thay đổi tiết tấu. Lát nữa có thể ho sẽ lại tấn công chúng ta một cách bạo lực.", Kidou tỏ vẻ căng thẳng."Vậy giờ làm gì!? Hay là cứ cho tụi nó một cú vào bụng cho ngã lăn ra hết??", Haizaki đưa ra một đề nghị vô cùng mất tinh thần thượng võ."Với cơ thể cường hóa ấy thì cũng khó làm họ bị thương.", Nishikage phản đối ý kiến."Chắc chắn cỗ máy ấy có giới hạn. Không thể nào nó có thể so với tín hiệu từ neuron bình thường được. Quan trọng là chúng ta phải khiến Kageyama không đoán được chúng ta sẽ làm gì", Kidou đưa ra đề nghị.Đúng vậy, đối thủ của họ bây giờ chỉ là "kẻ nắm dây rối", Kageyama, chứ chả phải là cả đội FG. Vượt mặt ông ta tức là vượt mặt cả đội FG. "Nhưng phải công nhận...một mình điều khiển hành động của cả 11 người....chẳng dễ dàng gì đâu"Dù có căm ghét Kageyama thế nào, Kidou vẫn phải thầm thán phục tài năng của ông ta. "Thế thì cứ chơi như thường lệ thôi."Lần đầu tiên trong cuộc nói chuyện này, Asuto lên tiếng."Không cần ai chỉ đạo, cứ thấy ai gần mình thì chuyền cho người đó, thích thì tấn công, không thích thì phòng thủ-""Không theo một lối chơi nhất định nào cả, ý cậu là vậy?", Froy tiếp lời."Ừ.", Asuto gật đầu."Tức là chơi tùy ý chứ gì! Ông đây sẵn sàng!", Haizaki lập tức hiện rõ vẻ phấn khởi trên mặt.Cả đội Chicken lại bước ra sân đấu, chuẩn bị đặt cược tất cả cho 10 phút cuối trận này.--- oOo ---Quả nhiên, kế hoạch của họ hiệu nghiệm.Cả đội Chicken lúc thì tấn công tổng lực, lúc lại lùi về nhưng chỉ giả vờ lùi nửa sân rồi lại sút xa. Những đòn tấn công không theo một lối di chuyển nhất định nào, cũng không một ai chỉ tay hay ra lệnh. Tất cả đều vận hành một cách vô cùng tự nhiên giữa họ.Đó là bởi vì họ tin tưởng.Một người dâng lên, những người khác sẽ tin vào người đó và dâng theo. Nếu người đó thất bại, thì những người khác lập tức bọc lót cho nhau. "Chắc chắn có người đang ở phía sau bảo vệ""Chắc chắn cậu ta sẽ sút vào"Những suy nghĩ ấy đều ở trong đầu từng người, từng người bọn họ. Cuối cùng, đội Chicken đã san bằng tỷ số 3-3 bằng cú sút Inazuma Break của ba người Endou, Kidou, và Kazemaru.--- oOo ---"Thông số đang thay đổi, thưa chủ tịch!!"Một người trong căn phòng bỗng hô lên, nhìn vào bảng số từ màu đỏ nhảy lên màu xanh, không ngừng tăng."Tỷ lệ tương lai không bị hủy diệt đã tăng lên!! 40%, 50%....đã lên 80% rồi ạ!"Nữ chủ tịch vẫn khoanh tay điềm tĩnh, không mảy may nhìn qua nhân viên mình mà vẫn tập trung quan sát trận đấu...--- oOo ---"King's Lance!!" Nosaka lập tức tung hissatsu từ ngay phần sân nhà mình, là một cú sút xa.Chỉ còn 2 phút nữa."Shark the Deep!!", Haizaki tiếp tục shoot chain của Nosaka!"Innocent Drive!!", Froy tiếp tục."Sunrise-"Thế nhưng tới lượt Asuto tiếp tục shoot chain, thì bóng một người đột nhiên hiện ra: là Hikaru."PLANET BREAKK"Hikaru nhanh chóng dùng chân chặn lại cú sút chưa kịp hoàn thành của Asuto. Tia lửa xẹt ra từ cuộc va chạm giữa họ, nhưng điều khiến Asuto bất ngờ đó là-"Cậu nói được rồi!?"Thế nhưng, Hikaru chỉ lắc đầu. Mắt trái của cậu dần dần mở ra. Trông cậu vẫn rất khổ sở.Hikaru đang cố gắng chống lại cỗ máy đó!Thế nhưng, dù cho bạn mình đang chật vật, Asuto cũng tự nhủ mình không được phép thua! Đây là giây phút quyết định rồi!"Uwahhhh" XOẸT! Bóng vượt qua Hikaru, đẩy cậu ngã xuống đất và tiến thẳng vào khung thành."Majin...the Hand!"Một ma thần màu tím hiện lên phía sau Tachimukai. Không chỉ God Hand, mà cả Majin the Hand sao!?Thế nhưng hissatsu ấy của cậu trai tóc nâu vẫn không đủ lực chống lại shoot chain của đội Chicken, và-"Vào!!!! Đội Chicken dẫn trước với tỷ số 4-3!!!"Huýt huýt, tiếng còi kết thúc hiệp 2 vang lên, và-"Trận đấu căng thẳng đã kết thúc! Phần thắng thuộc về đội Chicken!!! Thật là một trận cầu vô cùng mãn nhãn!!""Kết thúc rồi...", Hikaru cũng đã mở được mắt còn lại, cảm giác tay chân tê liệt cũng không còn. Cậu vội lấy tay sờ sờ chân mình để cảm nhận.Bỗng nhiên, một bàn tay lại chìa ra trước cậu."Trận đấu tuyệt lắm."Chẳng đợi Hikaru vươn tay ra nắm lấy, Asuto đã lấy tay mình nắm tay cậu ta, kéo Hikaru đứng dậy, khiến người nọ có một chút ngỡ ngàng.Cảm giác y như lần đầu được Asuto giúp khi còn là Mitsuru."Lần sau tớ sẽ thắng cho xem", Hikaru cười.Tất cả cầu thủ hai bên đội chạy vào giữa sân, cùng cười đùa vui vẻ và ra khỏi sân đấu.--- oOo ---Khi họ về lại căn cứ để đòi giữ lời hứa thì đã thấy họ đem ra một vali đông lạnh chứa 7 ống thuốc màu vàng."Đây là thuốc giải cho các cậu, lần này là thật."Một người khác cũng đứng bên cạnh người đàn ông trao vali, cầm một hộp bằng kính nhỏ.Trong đó là một chú gà con nằm yên, không cử động."Có vẻ vòng đời của nó cũng vừa hết", người cầm hộp nói.Không khí tự nhiên trầm xuống, không còn sự hồ hởi ban đầu. Asuto hít một hơi rồi tiến về phía trước, nhận lấy chiếc hộp chứa chú gà con.Cậu đưa nó lên gần trán mình, cụng nhẹ vào."Cảm ơn."Asuto nở một nụ cười.--- oOo ---"Bùm!"Công ty FG cho nổ căn cứ của mình sau khi đã đưa tất cả mọi người ra ngoài an toàn. À, tất nhiên họ cũng đã đưa vài máy móc quan trọng đi, bao gồm cả cái máy phân tích kia."Tương lai còn có thể thay đổi. Tôi sẽ quan sát cậu, Froy Girikanan."Cô ấy buông một câu đơn giản cho Froy như vậy trước lúc chia tay, rồi chẳng nói gì nữa.Sau khi nghe sự thật về lý do tương lai sụp đổ vì cậu và Hikaru không thấu hiểu nhau, Froy quyết tâm nói sự thật cho Hikaru biết.Không ngờ, Hikaru lại chỉ cười sau khi nghe xong, lấy tay đấm vào vai của bạn mình một cái rồi bảo:"Vậy xem như đây là bước đầu cho chúng ta tập làm quen chuyện dựa vào nhau nhỉ?"Đường thẳng tương lai có lẽ đã thay đổi từ những khoảnh khắc nhỏ nhoi như vậy.--- oOo ---"Asuto và ba người kia đâu rồi?"Froy hỏi Kidou khi đang trên đường về lại nhà của Asuto để lấy một số đồ đạc, chuẩn bị chia tay."Họ đi lên đỉnh núi để chôn chú gà con", Endou lú đầu ra phía sau, trả lời thắc mắc của Froy ngay lập tức."Mà phải rồi, Froy....cậu bảo là có đuổi theo một con gà bệnh tới đây nhỉ? Đó là thật?", Kazemaru cũng nhân tiện hỏi lại. Dù Froy giấu họ nhiều chuyện nhưng chưa chắc cậu ta nói dối tất cả mọi thứ.Đột nhiên Froy dừng chân, khuôn mặt hiện ra một chút ngạc nhiên..."Chết rồi!!!! Quên mất con gà!!! Đó đúng là gà bệnh mà Orion đã tịch thu được, và bị chạy lạc mất trong khi vận chuyển tới đây!!"Froy hốt hoảng thật sự. Ừ thì giờ có thuốc giải rồi nên không có gì lo nữa, nhưng mà vẫn phải hoàn thành nhiệm vụ!Cục cục tác!Bỗng nhiên khi bước tới nhà Asuto bị phá cửa từ hồi Gouenji tới viếng thăm đến giờ, cả bọn nghe một tiếng động lạ.Khi Endou thập thò nhìn vào nhà thì...Nguyên một con gà cao bằng phân nửa cậu đang vọc vọc cái đĩa cá thu mà Asuto nướng hôm bữa!!!"A, là nó!! Là con gà em đang kiếm!", Froy lập tức la lớn, chỉ tay vào con gà trắng bóc đang nhìn lại cậu với ánh mắt khinh bỉ, xong rồi nhảy phóc xuống bếp, chạy đi chỗ khác."Ủa khoan...cái tướng chạy này....sao giống kẻ trộm tụi mình đuổi hôm bữa-", Kazemaru nhìn kĩ rồi nói."MAU MAU GIÚP EM BẮT NÓ LẠI!"Froy hối hả đuổi theo con gà đang nhanh như cắt chạy ra ngoài vườn.Cả bọn: .......Tới cuối truyện rồi mà vẫn không thoát khỏi gà.--- oOo ---Asuto, Hikaru, Nosaka và Haizaki cùng chôn con gà con xuống dưới đất.Haizaki còn bứt đại vài cành bông dại trên đường đi để đặt trên nấm mồ đất đơn giản, còn giúp gọt một miếng gỗ để cắm làm bia mộ.Nosaka cắm miếng gỗ lên, phủi phủi tay rồi bảo: "Cuộc sống của nó đã có ý nghĩa rồi."Căn bệnh khiến chú gà con ấy bị người khác ruồng bỏ, trở thành thứ cứu sống họ."Ừ", Asuto khẽ gật đầu, xong rồi lại hí hoáy lấy dao gọt cái gì đó trên tấm gỗ."Cậu làm gì vậy?", Hikaru tò mò hỏi bên cạnh."Thật ra con gà này có tên đấy. Nhưng vì sợ cậu hiểu lầm nên tớ hạn chế gọi tên nó khi cậu ở đây."Hiểu lầm? Hikaru càng không hiểu gì. Cậu có gì mà phải hiểu lầm một con gà?Thế nhưng khi nhìn chữ được khắc trên tấm gỗ, Hikaru lập tức hiểu ra."Tên của nó là Hikari."---- HẾT ----
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com