Ie Fanfiction Chuyen Di Tham Quan Dao Inakuni Cua Truong Outei
Nếu như có ai hỏi Atsuya rằng cậu có tin vào những gì mà Kageyama đưa cho họ xem không, cậu sẽ bảo là không. Gã đàn ông đó giải thích về thế giới song song cũng có vẻ thuyết phục đấy, nhưng nhìn một Fubuki Shirou chạy trên sân bóng mà không có cậu, lại còn được vây quanh bởi những người trong đội bóng huyền thoại Raimon như thế, gọi họ là đồng đội như thể mọi người thân thiết vô cùng, chẳng hiểu sao Atsuya cảm thấy trong lòng như có lửa cháy.Đây là giả, cậu nghĩ. Gã đàn ông này thật sự nghĩ rằng họ sẽ tin vào cái thứ vớ vẩn này sao? Atsuya đã định làm gì đó, như là đứng dậy tiễn khách rồi thẳng tay đuổi ông ta ra ngoài. Cậu đã định làm thế, nếu không phải là vì bên cạnh, Shirou bỗng nhiên siết chặt lấy tay cậu, như thể sợ buông ra thì cậu sẽ đi mất."Anh làm gì vậy?"Atsuya nhíu mày và hỏi sau khi Kageyama đã rời đi, bảo rằng sẽ cho họ thêm một ít thời gian suy nghĩ. Cậu cảm thấy người bên cạnh mình đang run rẩy, nhưng không hiểu vì sao anh ta lại như vậy. Shirou thực sự tin vào cuộn băng như phim kinh dị ấy, tin rằng đó là tương lai của họ nếu không hợp tác với ông ta à?Đáp lại vẻ khó hiểu của Atsuya, Shirou chỉ ngước lên nhìn cậu và đáp lại bằng một câu ngắn ngủi."Đôi khi anh gặp ác mộng, và đã nghĩ đó chỉ là ác mộng thôi."Atsuya im lặng. Trong một thoáng, cậu nhớ về những lần Shirou đứng đờ ra giữa sân bóng, rồi còn nói những câu khó hiểu như thể cậu đi bên cạnh anh ta chỉ là ảo giác vậy. Cậu đã nghĩ đó là do Shirou mất tập trung, hoặc bị cảm, nhưng cuối cùng cũng không nghĩ nhiều vì điều đó xảy ra không thường xuyên cho lắm. Nhưng bây giờ, có người bảo với hai anh em họ rằng đó không phải ác mộng, mà là chuyện xảy ra ở thế giới song song, rồi họ cũng sẽ như thế nếu không ngăn chặn được nguồn cơn chuyện này sao?"Thế anh tin ông ta à?"Shirou không trả lời, nhưng Atsuya thừa sức hiểu anh ta nói gì. Cậu ngồi xuống, nhìn thẳng vào mắt Shirou rồi cười."Anh biết em lúc nào cũng theo anh mà."*Trở lại với hiện tại, Kageyama không nói thêm gì sau đó. Cũng như lần gặp mặt anh em nhà Fubuki, ông ta chỉ để lại thứ có thể thuyết phục họ nhất rồi bỏ đi. Mọi người được đưa vào một căn phòng khác với ít màn hình hơn, căn bản để họ có thể thể nhìn thấy được tương lai của thế giới song song kia mà quyết định. Haizaki ban đầu phản đối, bảo rằng đây là một cái bẫy, có lẽ Kageyama định tẩy não họ như cách mà Orion từng sử dụng lên đội Nga, nhưng Kazemaru chỉ lắc đầu.Đó không phải là phong cách của Kageyama. Đưa ra những thứ khiến họ tuyệt vọng và không còn cách nào khác hơn là đi theo con đường ông ta định sẵn, Kageyama sẽ là người như vậy. Vì vậy nên, đống màn hình trước mặt là thứ có sức thuyết phục nhất nếu định bảo họ cùng tiêu diệt Orion. Là một thế giới song song, hoặc cũng có thể là không, tùy họ tin.Nhưng những thước phim trong đó chân thật và phản ánh rõ tính cách từng người đến quái dị. Nếu là làm giả mô phỏng của họ thì hẳn là công nghệ cũng tinh vi lắm, có khi làm ra cái hệ thống phân tích tương lai còn dễ dàng hơn.Vậy nên lúc này, những người có mặt trong phòng đều tạm thời im lặng mà tản ra xem những gì được lưu lại trên kia. Kiyama Tatsuya không mang cái tên Tatsuya, Fubuki Shirou không đứng bên cạnh Atsuya, Endou Mamoru không phải là người đội trưởng trưởng thành, hoàn hảo và huyền thoại như cách anh ta thể hiện từ khi họ gặp mặt."Cậu thế này làm tớ muốn đấm cho một cái."Kazemaru khoanh tay nhìn hình ảnh Endou của thế giới kia trên màn hình, cảm thấy thật sự muốn xuyên qua màn hình, đến bên cạnh Endou đó mà tát vài cái cho cậu ta tỉnh ra. Nhưng cuối cùng Kazemaru không có khả năng siêu phàm như thế, cậu ta chỉ tiếp tục quan sát một Endou hào hứng lao đầu vào bất cứ thứ gì cậu ta có thể lao, bất chấp những người xung quanh ra sao. Một Endou không chín chắn và hoàn hảo như Endou đứng bên cạnh cậu, bị ép phải trải qua bao sóng gió và cãi vã mà họ chưa bao giờ biết được. Một Endou khiến cậu muốn lao đến và tát cho vài cái, nhưng cũng là một Endou khiến cậu muốn ở bên cạnh, nghe cậu ta làm những chuyện ngớ ngẩn và ấu trĩ, sau đó cau mày hoặc mỉm cười."Thế cậu thích tớ của hiện tại, hay là thích tớ như ở thế giới kia hơn?"Bên cạnh Kazemaru, giọng Endou mang lên mà không mang theo cảm xúc gì đặc biệt. Không hờn dỗi, không nghiêm túc, không tức giận, như thể Endou vừa hỏi cậu ta hôm nay ăn gì vậy. "Thích tất cả của cậu."Kazemaru hất tóc, đáp mà bản thân cũng thấy buồn cười. Tất cả đều là Endou Mamoru, nếu thích bên này bỏ bên kia, rốt cuộc lại khiến lời thích đó trở nên dối trá. nên là thích tất cả, thích tất cả mọi thứ làm nên Endou Mamoru, cho dù cậu có ngu ngốc ấu trĩ hay trưởng thành chín chắn."Tớ cũng thích tất cả của cậu, Kazemaru."Endou cười, và đáng lẽ cuộc hội thoại này sẽ dừng tại đây nếu mắt Endou không vô tình thấy một cái màn hình nho nhỏ cách không xa Kazemaru lắm. Mọi chuyện cũng bình thường thôi, nếu như không phải là cậu thấy được Kazemaru trong đó, đang đối diện mình như chuẩn bị sút vào. Kazemaru đang cười, thấy Endou nhìn cái gì đó có vẻ nghiêm trọng thì cũng nhìn qua và nhíu mày.Kazemaru và cậu không ở cùng đội, cả hai còn như đang đối địch nhau, đây rõ ràng là một cái drama lớn kinh dị nếu như ta nghĩ về nó, nhưng mà điều Endou quan tâm nhất là Kazemaru đang mặc đồ bó sát người, đã thế tóc còn xõa-"Kazemaru, cậu mặc đồ b-""FUUJIN NO MAI!!!!!"Rầm một phát, Kazemaru nhảy lên và dùng hai chân đạp bể cái màn hình kia như một cơn lốc, đã thế còn hét lên một cái hissatsu lạ hoắc nào đó mà ngay cả Endou còn chưa nghe qua.Endou: ..................Mọi người trong phòng: ....................."Đấy không phải là tớ." Kazemaru quay lại nói với Endou, tỉnh bơ như chưa có chuyện gì xảy ra.Không, đấy rõ ràng là anh mà!! Những người khác nghĩ."Endou, cậu thích tớ thế này hơn là tớ thế kia đúng không? Đừng có bảo là cậu thích cái tên đấy đấy chứ? Đó không phải là tớ, cậu hiểu không?"Ai vừa bảo là nếu thích thì phải thích hết mọi phần của một người chứ???"Endou, trả lời tớ đi, chọn một trong hai." Kazemaru lúc này nhìn như sắp giết người đến nơi nếu cậu ta không nghe được câu trả lời mình muốn vậy.Trong bầu không khí căng thẳng, Endou khó hiểu nhìn Kazemaru, sau đó bảo."Nhưng tớ thấy cậu mặc đồ bó đẹp mà? Đẹp lắm ấy, còn xõa tóc nữa."Im lặng bao trùm căn phòng. Kazemaru thì nằm xuống sàn và không nhúc nhích nữa. Cảm giác như bị một nhát nội thương quá đau, không đứng dậy nổi.*Không ai biết rằng, trong lúc có hai con người đang quằn quại trong phòng thì ở nơi khác, cũng có một con người đang chất vấn ai đó."Ông vẫn chưa nói với tôi sự tồn tại của Orion liên quan gì đến việc tương lai này trở nên giống bên kia."Froy nhìn Kageyama. Cậu ta đã chạy theo người đàn ông nọ khi ông ta rời khỏi phòng, và giờ là lúc để làm rõ vài điều. Sự tồn tại của Orion thì liên quan gì đến những chuyện ông ta nói nãy giờ? Không phải họ đã giải quyết xong vụ rắc rối với Irina và Shadow of Orion rồi sao? Bernard cũng thay đổi, ít ra bây giờ Orion đang dần trở lại giống như xưa, khi mà ba cậu còn sống. Chẳng lẽ người đàn ông này đang bảo, phải để mẹ cậu thao túng bóng đá như thế thì mới tốt?Hàng nghìn câu hỏi xuất hiện trong đầu Froy, Kageyama thì không nói gì, chỉ lẳng lặng lấy ra một tập tài liệu rồi ném cho cậu xem, sau đấy bỏ đi, ngụ ý cậu tự mà xem. Froy muốn nổi giận, nhưng cuối cùng vẫn là nép vào một góc hành lang mà xem, mỗi tội càng xem thì mắt cậu càng mở to, cơn giận biến mất, thay vào đó là một loạt cảm giác kinh khủng tràn vào cổ họng, bao tử, và cả não bộ.[NGHIÊN CỨU THÔNG TIN TƯƠNG LAIMỐI ĐE DỌA: FROY GIRIKANAN - CẤP ĐỘ 1. TẬP ĐOÀN ORION - CẤP ĐỘ CHƯA XÁC ĐỊNHFroy Girikanan, năm mười sáu tuổi, đứng lên thừa kế Orion thay anh trai cậu ta. Thông tin cho thấy tâm thần cậu bất ổn từ sau khi bóng đá cướp đi người bạn thân nhất của cậu. Nghiên cứu chuyên sâu cho thấy Froy Girkanan có thể vẫn còn di chứng từ lúc cả đội Nga bị khống chế trong giải FFI, nay tiếp tục bùng phát.Hikaru Ichihoshi, gặp tai nạn khi đang thi đấu cho giải quốc tế ở đội tuyển Nhật. Đội tuyển đối phương [chưa xác định] chơi xấu, khiến Ichihoshi Hikaru chấn thương không thể hồi phục, phải từ bỏ sự nghiệp bóng đá của mình. Thông tin sau đó về Hikaru Ichihoshi không rõ.Froy Girikanan trở nên căm hận bóng đá và cả những kẻ đã khiến Hikaru Ichihoshi trở nên như thế này. Tập đoàn Orion được cậu sử dụng như công cụ thao túng bóng đá. Trong vòng ba năm, Froy Girikanan đã thành công loại bỏ toàn bộ vật cản mình, khiến Orion trở thành một trong những tập đoàn phát triển nhất thế giới. Thao túng bóng đá, sẵn sàng trừ khử những kẻ cản đường mình, so sánh với Benard Girikanan hay Irina Girikanan: mức độ nguy hiểm cho thấy Froy Girikanan vượt trội hơn 45%.]Froy như không tin vào mắt mình khi nhìn vào những số liệu này. Cậu làm gì cơ? Hikaru làm sao cơ? Chuyện này...Froy bỗng cảm thấy buồn nôn kinh khủng. Cậu cần tìm WC, hay gì đó, để không phải-"Froy? Chuyện gì vậy?"Cậu trai tóc trắng ngước lên. Trước mặt là Hikaru Ichihoshi đang nhìn cậu với ánh mắt lo lắng.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com