Identity V Fanfiction Duy Tri Do Thang Den Cung
Bị tranh giành bởi "tên làm mũ" và "thỏ trắng", Norton bực mình không thể thể làm gì ngoài thở dài để một tên ôm cổ và một thằng ôm eo và cả hai đấu võ mồm với nhau. Tự nhiên anh thấy hối hận khi cố đi theo cốt truyện quá (눈_눈) "Thật là muốn tỉnh dậy quá mà!!!!"Nội tâm anh gào thét, hai tên này lắc anh như lắc sữa ấy!!! Sao anh không tỉnh dậy nhỉ!? "Hai người dừng ngay trước khi tôi cầm đống bát đĩa này đập cả hai người"Norton bấy giờ mới lên tiêng, Luchino và Mike sợ bị đập, thực ra là sợ bị người mình yêu đập mình nhưng vẫn sợ đập là chính mà nghe theo :v Anh thở dài, lần này chính anh sẽ tự làm mình đau để tỉnh dậy! Nghĩ rồi anh từ véo má mình thật mạnh.Nhưng không có chuyện gì xảy ra và hai cục đá này vẫn ở trước mặt."Bộ...đây không phải là mơ sao?"Norton có chút hoang mang, Luckino nghe vậy liền có chút khó hiểu mà nghiêng đầu."Mơ? Đây chính là thực mà? Em ngủ nhiều quá nên lú sao?"Nghe xong Norton càng hoang mang."Không thể nào!! Mấy thứ này không thể là thật được! Phải có cách nào đó chứ!""Có cách mà cậu chưa thử đấy" Morton nói với đôi tai đang vểnh lên như thích thú, nhưng đáng chú ý là nụ cười trên con thỏ này đang dần thiếu đi đạo đức và anh không ngây thơ về việc hiểu ý nghĩa của nụ cười này."Tôi không có hôn cậu đâu"Anh cự tuyệt ngay khi nhìn nụ cười đó, Morton còn chưa nói đã nhận đáp án mà có chút buồn, Luchino thấy thế thì hỏi, nhưng như con thỏ kia, hắn chưa kịp nói thì anh cự tuyệt luôn. Luchino nghĩ một lúc rồi lên tiếng."Không hôn thì lên giường nhé?""Không! Sao anh nghĩ tôi sẽ để anh làm vậy!?"Norton đỏ mặt, Morton liền ôm eo Luchino, dụi dụi vài cái mà tiếp câu hỏi."Không thì chơi nhau tại đây luôn, 3p đê""Cậu nói mà không ngại ah!?"Anh tức giận đẩy mặt cậu ra, anh có linh cảm hai tên này đang mất liêm sỉ giống thầy Jack rồi. Anh khụ khụ vài cái cho bớt xấu hổ về những lời nói kia, rồi nói với cả hai."Chúng ta sẽ đến lâu đài của nữ hoàng đỏ, cùng lắm để cô ta chặt đầu tôi biết đâu tôi lại tỉn--""Em bị chặt đầu thì anh chơi em kiểu gì?"Chời moá sao hắn có thể nói ra những lời này được chứ!? Anh im lặng không nói gì mà chỉ để lộ cái mặt như thể "Sao tôi lại đứng đây nghe những câu nói mất liêm sỉ như vậy chứ"."Nhưng ít nhất thì lên giườ--ý tôi là hôn ấy, trước khi bị chặt đầu không thể hôn sao?""Sao hai người lầy vậy, không là không!"Nhưng anh vẫn phải để cả hai đi theo anh. Vì sao? Vì nếu anh không cho, họ sẽ bắt anh ở lại và chắc chắn không không muốn bị ôm ở một chỗ đến hết đời.Theo như cốt truyện anh nên đến lâu đài để tìm thỏ trắng nhờ thấy Mèo Cười, nhưng giờ anh đến lâu đài vì lý do khác nên anh phải tự tìm con mèo cười trên cây. May mắn rất nhanh, anh đã tìm thấy."..."Norton cạn lời trước "con mèo" trên cây, nói thẳng ra là "con mèo" này mang bộ hình con hổ và trên đầu là một con cú."Tôi đồng ý hổ là họ mèo nhưng việc mèo nuôi cú thì tôi đang bối rối đây Eli, chưa kể lại là nhà tiên tri"Norton bất lực trước cái thế giới này, anh hi vọng đây là mơ vì nếu nhìn thêm một động vật được tiến hoá nữa chắc anh sẽ điên lên mất (=-=Eli nhảy xuống vỗ vai Norton."Thôi nào, được gặp một con hổ tiên tri không phải tốt lắm sao?""Tôi gặp cậu hay chơi đểu tôi là đủ, không cần phải chơi đểu tôi trong mơ nữa đâu"Nói rồi anh yêu cầu chú hổ tiên tri chỉ đường tới lâu đài.---tua đê tua đê :)))---Bỏ quá việc thấy những quân lá bài đỏ là các Servent của Yidhra trong vườn trồng đầy hoa đỏ và Morton cùng Luchino thì bị lạc trong đó, Norton đi vào lâu đài, thật kì lạ khi bên trong to vậy mà chả cái một ai, không một tên lính hay một hầu cận não Norton hít hơi thật sâu rồi gọi to."Nũ Hoàng Đỏ!!!!"Norton nhìn xung quanh xem có ai đáp lại không, chợt có tiếng bước chân, từ từ ngày một rõ. Một người phụ nữ có mái tóc trắng, mặc một bộ váy đỏ tươi, cô ta đứng trước mặt anh. Norton thấy cô ta không nói gì tính mở lời, nhưng anh nhận ra rằng:"Giờ đi van nữ hoàng chặt đầu mình không phải hơi kì sao!?"Norton đang bận nghĩ nói sao cho hợp lý thì nữ hoàng đã sát lại gần anh hỏi."Tên lạ mặt cậu đến đây muốn gì?""Tôi..."Norton muốn nói nhưng lời không muốn tuôn ra, nữ hoàng thấy tên lạ mặt này cứ ấp úng mà có chút mất kiên nhẫn."Ngươi đến đây là muốn tiền? Hay muốn chặt đầu ta lấy ving quang từ lâu đài trắng?"Norton nghe vậy mà lắc đầu."Không có! Tôi chỉ muốn cô ' vả' 1 phát cho tôi tỉnh thôi""Rất hân hạnh""Hả--"*Chát*---"Ouchhhh!!!!"Norton bật dậy, cú tát từ nữ hoàng đỏ thật đau !!!! Rát nữa! Anh ôm bên má bị tát của mình. Sao tát trong mơ mà nó đau dữ vậy!!?Cho đến khi anh thấy người trước mặt không phải nữ hoàng đỏ mà là Eli."Dậy đi học thôi, tên kia nói không gọi cậu được nên tôi phải ra tay"Eli chỉ một ông thầy quen thuộc đang bất lực và một tên hề đang cầm máy điện thoại. Norton thấy cả ba liền im lặng một hồi rồi nói."Cậu không thể gọi tôi bình thường được sao? =^= )?"Eli nhún vai cười nhẹ."Thì cậu nói vả một phát cho cậu tỉnh mà?""..." anh thật muốn cầm cú béo phang vô mặt nhà tiên tri này mà.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com