[Identity 5] - [JackEmma] La danse de la mort
La danse de la mort
[Màn đêm là vĩnh cửu, là vô tận, và cũng thật động lòng người] Ồ, em biết chứ, biết rằng nó ở khắp mọi nơi. Màn đêm ấy, bóng tối của nó luôn hiện hữu khắp nơi, trong những khúc củi nơi lò sưởi, trong ấm trà đang chậm rãi sôi lên nơi bếp lò, nó nằm bên dưới ghế sofa mềm mại đang chờ đợi em, bên dưới chăn ấm nệm êm nơi em say giấc. Rảo bước ngày đẹp trơi, và nhìn xem, nó vẫn luôn ở đó, bám víu gót chân em, phản chiếu hình bóng em, và người ơi, anh biết không...[The brightest light casts the darkest shadow.]Ánh sáng càng rực rỡ, càng ấm áp, thì thứ mà nó đem lại, càng thêm mê người, càng thêm tăm tối... Nó luôn ở đó, kiên nhẫn chờ đợi, nó ở khắp mọi nơi, là bất kỳ ai, và anh biết đấy, cuối cùng, khi mọi thứ đều dần tan biến, thiêu đốt bởi thứ ánh sáng kia, thì cuối cùng, nó vẫn sẽ ở đó.Ah, hỡi quý ngài đồ tể của em ơi, phải chăng ngài đã từng nghe đến câu nói, để hiểu một người, chỉ có thể tìm một người tương tự? Chúng ta thật giống nhau, chẳng phải sao? Khoảnh khắc đôi mắt chúng ta chạm vào nhau, có lẽ, mọi thứ đều đã quá rõ ràng. Nhưng quý ngài của em à, ngài cũng hiểu mà, bởi vì quá giống nhau, cho nên ngài sẽ chẳng thể bắt được em đâu.Tiếng cười khúc khích của người thợ vườn vang lên, ngọt ngào mà trong trẻo, nhưng có mấy ai biết được thứ gì ẩn sâu bên trong em?Trên thế gian này, không ai là chưa từng phạm bất kỳ sai lầm nào, không ai là hoàn hảo trong và ngoài, tựa như cách quý ngài đây khoác lên vẻ ngoài đạo mạo. Em tự hỏi, phải chăng đây là cách ngài khiến bao kẻ cùng ngài sa vào cám dỗ? Ngài đến với họ với tất cả những gì họ từng mong đợi, lời thì thầm vương vấn bên tai, lời hứa hẹn đầy dụ hoặc.[Đừng nghe theo họ.]Bởi lẽ, còn đâu niềm vui khi em chỉ đơn thuần vâng theo những gì xã hội ngoài kia kì vọng, phải không quý ngài của em?[Tôi sẽ trao em tất cả những gì em luôn khước từ. Một lần nữa đánh thức em, ép buộc em chấp nhận những thứ mà họ gọi là tội lỗi...]Và rồi, ngài sẽ đưa em vào giấc ngủ say cùng mộng đẹp, ah, đó chẳng phải những gì ngài hứa hẹn sao? Nhưng, có vẻ ngài đã nhầm lẫn rồi.Gã đồ tể với bộ trang phục chỉnh chu, và em, đâu rồi bộ y phục ngày thường? Khoác trên mình bộ váy xinh xắn, nụ cười em nở rộ nơi cánh môi. Em cười, ánh mắt phản chiếu hình bóng gã, bầu trời ngoài kia đối diện cùng huyết sắc đỏ sẫm, tựa thứ rượu vang đắt tiền.Kia không phải là sợ hãi, có lẽ, là phấn khích đi?Em nghiêng đầu tự hỏi. Nhưng ngài biết không, quý ngài của em, con mồi của ngài, có lẽ cũng đâu chỉ là một con mồi? Ngài cũng thấy mà, chúng ta, vốn dĩ chẳng hề khác nhau là bao. Kẻ đi săn cùng con mồi, là ai đã định ra, khi mà vũ điệu của chúng ta vẫn chưa bắt đầu?Rượu vang xa hoa, em cười đến ngất ngây, à, đôi mắt ấy mới đẹp làm sao. Có lẽ, em cũng muốn sở hữu chúng đấy, chỉ để nhớ rằng, đã từng có một vị đồ tể đã làm em say. Say chẳng phải những thứ rượu ngoài kia, em say trong nỗi phấn khích, say trong cơn đê mê, say trong vũ điệu của đôi ta.Suy cho cùng, cái chết là thứ chẳng thể tránh khỏi, phải không quý ngài của em hỡi?[Sự điên cuồng mang tên Sa đọaCái đêm mà đứa trẻ của vườn địa đàng đem lòng yêu ác maBiến mình trở thành Eris, gieo rắc xuống nhân gian sự hỗn độnKết tinh của sự bất hòa, quả táo vàng trong truyền thuyết...]Nào, quý ngài đồ tể của em, liệu em có thể có điệu nhảy này không? Khi màn đêm lần nữa buông xuống, khi đôi ta chẳng phải khoác lên bất kỳ lớp mặt nạ nào, những kẻ thuộc về bóng tối vô tận... Họ nói ta điên cuồng, nhưng anh à, chúng ta nào có sai? Suy cho cùng, chúng ta chỉ là đang tận hưởng mà thôi, máu và nước mắt của họ, lời chúc phúc của đôi ta.Anh à, chẳng phải anh đã bảo em phải chịu trách nhiệm sao?Bằng cả mạng sống, anh đã nói.Nhưng gã đồ tể điên cuồng của em à, còn đâu lạc thú nếu anh cứ thế mà bắt lấy em kia chứ? Đêm hãy còn dài, và vũ điệu của chúng ta cũng chỉ vừa mới bắt đầu mà thôi, cho nên...Là ai bắt lấy ai, còn phải xem nữa, quý ngài hỡi.Tiếng cười khúc khích hòa quyện cùng âm thanh khùng khục từ gã, em cười, gã cười, và rồi, em vươn tay ra.[Now, Shall we dance?]– x –The End
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com