I
Quả nhiên lúc đó nên hỏi Zegna xem có chuyện gì. Kwon Taekju nằm nhìn trần nhà và suy nghĩ.Đã hai tuần trôi qua kể từ khi anh cắt đứt liên lạc với Zegna. Sau khi chia tay với hắn ở Las Vegas, Taekju đã bay về Hàn Quốc vào buổi sáng hôm sau. Ngay khi tới sân bay, anh kiểm tra điện thoại nhưng không thấy tin nhắn nào từ Zegna. Nếu đúng thì hắn đã đến Moscow từ lâu nhưng không có bất kỳ tin tức nào.Có lẽ sẽ trở thành chuyện vô ích khi đi lo lắng cho sự an nguy của hắn nếu mà là người khác. Nhưng Zegna chưa bao giờ vắng mặt lâu như vậy, khiến anh không khỏi bận tâm. Có thể là do anh có quá nhiều thời gian rảnh rỗi sau nhiệm vụ và bắt đầu suy nghĩ lung tung.Yoon Jongwoo, người bị gọi làm phiền mỗi hai ngày một lần, gần đây đã giới thiệu cho Taekju một trò chơi đang hot. Nhưng sau khi thành thạo chưa đầy một tuần, sự hứng thú liền giảm mạnh. Yoon Jongwoo tiếp tục đề nghị Taekju chơi thử trò mà cậu ta đang chơi. Vấn đề là Kwon Taekju không thích hợp với việc tạo nhóm, dù là trong đời thực hay trong trò chơi. Không hiểu sao trong kỳ nghỉ này, anh cũng không có hứng thú với phim ảnh, video hay sách.Kwon Taekju lại cầm điện thoại lên và nhìn chằm chằm vào danh sách cuộc gọi đi của mình.Chẳng lẽ Zegna bị bệnh? Có thể hắn gặp tai nạn hoặc phải phẫu thuật khẩn cấp? Anh tưởng tượng đủ loại tình huống khiến Zegna không thể liên lạc hay quay trở lại.Sau một lúc giả định này kia, Taekju lắc đầu. Khó mà tưởng tượng được chuyện như vậy xảy ra với Zegna.Dù vậy, hắn ta không phải lúc nào cũng là một người sắt. Trong thời gian ở cùng nhau, có một lần duy nhất Zegna bị nằm bệnh. Hắn đặc biệt không chịu nổi cái nóng của Hàn Quốc. Mặc dù thời tiết nóng bức do biến đổi khí hậu đã khiến nhiệt độ ở Moscow thỉnh thoảng đạt ngưỡng 30 độ, nhưng có vẻ như điều đó không ảnh hưởng đến Zegna. Bởi vì cái tên này sẽ trốn ở Ajinoki khi trời nóng.Hắn tắm nước lạnh nhiều lần trong một ngày, cuối cùng quyết định đổ đá vào bồn tắm. Rồi đổ đầy nước lạnh vào đó rồi ngồi xuống. Chỉ cần đến gần hắn thôi cũng thấy luồng luồng khí mát lạnh lan đến[Cậu đang làm gì thế?][Anh nhìn mà không biết sao?][Cứ vậy thì thân nhiệt sẽ giảm xuống đó. Còn không biết chừng sang đến thế giới bên kia do ngừng tim đấy.][Bây giờ cũng chẳng khác gì địa ngục đâu rồi. Quá kinh khủng. Cả đất nước đang bị đun sôi sùng sục lên kia kìa.][Chỉ làm quá lên thôi]Nói với hắn một chút rồi ra đừng để cảm lạnh, chửi thề ngăn cảnh cũng chẳng có tác dụng gì. Cảng ngắn cản thì quá rắc rối và anh sẽ bị lôi vào theo mất nếu cứ lảng vảng phía trước nên Taekju cứ mặc để yên. Một lúc lâu sau, Zegna mới ra khỏi phòng tắm. Trên khuôn mặt vốn đã trắng bệch của hắn bây giờ không còn một chút máu.[Mặt mày không khác gì tờ giấy trắng luôn. Môi cậu tái mét luôn rồi kìa.]Chậc chậc, Taekju tặc lưỡi, rồi lấy khăn ra lau tóc cho hắn. Zegna ngoan ngoãn giao phó bản thân cho anh rồi bỗng nhiên lao vào với thân hình lạnh lẽo. Nó lạnh đến mức Taekju tự hỏi đó có phải phải là nhiệt độ cơ thể con người hay không. Thậm chí chỉ cần chạm chút thôi cũng khiến anh nổi da gà. Lò sưởi dù đã bật từ sớm nhưng không hề cảm nhận được chút hơi ấm nào.[Tôi biết sẽ thế này mà] Taekju vừa thở dài và ôm lấy chàng trai đang bám chặt vào mình. Ngày hôm đó, Zegna không buông Kwon Taekju ra cho đến khi cơ thể dần ấm trở lại. Mặc dù việc hạ nhiệt sau khi đổ mồ hôi trong tình trạng đông cứng như vậy không phải là điều tốt, nhưng anh lại không biết làm cách nào để hắn hắn ngừng làm tình một khi đã bắt đầu. Thế rồi ngày hôm sau rốt cuộc hắn phải nằm bẹp giường vì ốm.Cái tên gần như luôn là người mở mắt trước, hôm đó lại nằm dài mà chẳng nghĩ đến việc thức dậy. Khi sờ lên trán, thì thấy hơi sốt nhẹ.[Này tên khốn. Thế nên tôi đã nói gì hả? Đã bảo đừng có làm quá mà. Chỉ cần bật điều hòa là có thể sống được rồi, cậu có phải người tuyết mà cứ cố chấp chấp một cách kỳ lạ như thế][Taekju, đừng có làm quá lên như chính anh là người bị sốt như vậy.]Dù tỏ ra như không có chuyện gì nhưng hắn vẫn không hề nới lỏng cánh tay khỏi eo Kwon Taekju. Thật khó để di chuyển vì bị bám chặt.[Vậy thì buông ra đi, tôi phải đi làm.][Thật nhẫn tâm, Taekju.]Cậu không phải là con nít và cũng không bệnh đến mức chết được. Nếu vẫn không thấy khỏe, thì hãy đi khám bệnh hoặc về nhà tôi. Tôi sẽ gọi điện cho mẹ."Zegna dường như phớt lờ lời khuyên của Kwon Taekju và mắt lại lim dim. Chẳng bao lâu, mí mắt của hắn hoàn toàn khép lại và có thể thể nghe thấy tiếng thở nặng nề thở ra. Có lẽ đang bị cảm nên tiếng thở có phần khò khè. Cánh tay đang quấn quanh eo Taekju cũng tự nhiên trở nên thả lỏng.Taekju lại lần nữa kiểm tra nhiệt độ. Nhiệt độ không cao đến mức phải ở sát bên cạnh chăm sóc. Hơn nữa, ngày hôm đó Taekju nhất định phải đi làm và nộp báo cáo. Thỉnh thoảng anh nhìn đồng hồ, chần chừ rồi ra khỏi nhà muộn.Hôm đó, khi đang ăn trưa, Taekju đột nhiên ho khan. Yoon Jongwoo, người ngồi đối diện liền mở to mắt.'Ồ, tiền bối bị cảm lạnh ạ? Vào giữa mùa hè này."'Cảm lạnh gì chứ? Tôi chỉ hắt hơi thôi.''Èy, anh nổi da gà trên tay kia mà? Môi cũng hơi xanh nhợt nữa.''Điều hòa của ai ở đây bật to quá.''Mức độ này mạnh hả tiền bối? Nếu không cỡ này thì sẽ không thở được do ngột ngạt và nóng ấy chứ nhỉ?'Không phải là không, nhưng Taekju cảm thấy rùng mình ngay cả khi đang ăn món súp nóng. Trong khi những người khác đều đổ mồ hôi đầm đìa thì Kwon Taekju là người duy nhất đang nghiến chặt cằm. Tất cả là do cái tên đó. Nhưng trong lúc đó, anh lại lo lắng không biết Zegna đã ăn uống tử tế gì hay chưa.'Không được rồi. Ăn đi rồi đi.''Vâng?''Tôi phải ghé qua chỗ này một lát.'Cuối cùng, thay vì ăn, Taekju lại chạy đi xem Zegna. Hắn ta đã ngủ từ sáng nên nằm một mình trên giường. Khi sờ lên trán, thì vẫn còn sốt nhẹ.Sau khi nhìn khuôn mặt đang say ngủ ấy một lúc, Taekju định gỡ tay ra. Đầu của hắn cũng sột soạt theo sau. Zegna vô thức dụi dụi trán vào tay Kwon Taekju. Còn thì thào, như thể đang nói trong giấc ngủ hoặc tiếng thở dài : 'Taekju.''Dù sao thì cái tên này, nếu đã trông giống quái vật thì phải giống cho cho đến cuối cùng đi chứ, sao lại cứ gieo cho tôi cảm giác tội lỗi kỳ lạ như này vậy...'Lý do Zegna ở lại nơi đất khách xa xôi hoàn toàn là vì chính Kwon Taekju. Ở một Hàn Quốc xa lạ, người duy nhất hắn có thể dựa vào chính là Kwon Taekju. Ngay cả mẹ anh, người luôn tự hào về hắn cũng sẽ chỉ là một người xa lạ nếu như không thông qua bản thân Kwon Taekju. Tất nhiên, thật không công bằng khi bản thân Kwon Taekju không hề mong muốn hay xúi giục điều đó xảy ra.'Kiếp trước mình đã phạm phải điều gì vậy chứ?'Phải chăng ngày xưa tổ tiên đã giết chết một con mãng xà sắp trở thành rồng và bay lên trời chăng? Nếu không, anh không nghĩ sẽ có sự oán giận sâu sắc nào đến mức cần đến một quả bom hạt nhân như vậy.Taekju nghịch nghịch mái tóc màu ngà với vẻ mặt không hài lòng. Vẻ mặt của kẻ đang ngủ trở nên thoải mái hơn rất nhiều. Zegna có vẻ thích đôi bàn tay tương đối mát lạnh của anh. Rốt cuộc, không khác gì mang theo hành lý cao 2 mét cả. Mỗi lần lỡ quên mất thì một cảm giác gánh nặng kỳ lạ lại đè nặng lên người.Ngày hôm đó, lần đầu tiên kể từ khi vào công ty, Taekju tan làm sớm.Kwon Taekju cau mày khi nhớ lại quá khứ. Anh thậm chí còn gãi phía sau đầu mà không roc lý do.'To xác như vậy mà chỉ biết làm người khác lo lắng thôi.'Taekju bất mãn càu nhàu. Nói chung không tin tức chính là tin tốt nhưng cái tên này là một ngoại lệ. Mỗi khi hắn im lặng, Taekju trở nên bất an không biết hắn đang lén lút ở đâu và đang làm gì. Dù chỉ là một chút thôi nhưng anh vẫn lo lắng không thôi. Đúng, đó là vì tình trạng của Zegna khá bấp bênh. Bản thân gia đình Bogdanov đã có rất nhiều kẻ thù, nhưng Zegna cũng là loại người tạo ra những kẻ thù mà trước đây chưa hề tồn tại. Cách đây không lâu, hắn ta đã bị 'bắt cóc' bởi vì 'Anastasia' chết tiệt đó, nghĩ lại cũng khiến Taekju tặc lưỡi vì kinh ngạc.Đó là khi anh đi công tác dài ngày ở Trung Quốc khoảng một tháng. Vì lý do nào đó, Zegna đã không xuất hiện ở đó. Taekju đã tự hỏi liệu có phải hắn nhớ tới lời khuyên của anh là đừng can thiệp vào công việc hay không.Tuy nhiên, khi Taekju đang trong lúc hoàn tất kế hoạch của mình thì đột nhiên nhận được một cuộc điện thoại. Những kẻ không rõ danh tính đột nhiên nói rằng bọn chúng đang giữ Zegna. Nếu muốn Zegna được bình an vô sự thì hãy biết điều mang theo 'Anastasia' đến đó.Cuộc điện thoại đơn phương cúp máy. Taekju thẫn thờ nhìn chiếc điện thoại đã trở nên im ắng và cười phá lên. Dường như không có bộ phim hài nào buồn cười đến như vậy. Trong suốt cuộc đời anh chưa từng nghe những lời nói nào mà vô lý đến thế. Cái gì mà bị bắt cóc và đổi lấy "Anastasia" thành "sự trở về bình an vô sự". Ngay cả khi đó là sự thật, thì thứ mà anh phải lo lắng là về địa điểm sinh mệnh của chúng chứ không phải là Zegna. Vì vậy Taekju đã bỏ qua nó, xem như không quan trọng. Ưu tiên hàng đầu là hoàn thành nhiệm vụ một cách an toàn.Sau khi hoàn thành nhiệm vụ, Taekju đã thử gọi điện cho Zegna. Nhưng bị gián đoạn. Dù có gửi tin nhắn thì cũng giống như vậy. Suy nghĩ mơ hồ rằng lẽ nào lại như vậy. Dù thế nào đi nữa Taekju vẫn không thể hình dung ra được bức tranh Zegna bị bắt cóc. Anh liên tục phủ nhận rằng điều đó không thể xảy ra và lên đường trở về nước. Nhưng không hiểu sao anh lại cảm thấy thời gian bay hơn 2 tiếng rất dài.Khi về nhà, ngay cả mẹ cũng lo lắng rằng bà đã không thấy Zegna. Cho đến lúc đó, Taekju vẫn còn còn ngờ ngợ lẽ nào lại thế và phó thác cho Yoon Jongwoo tìm hiểu. Hồ sơ xuất cảnh riêng vẫn chưa được xác nhận. Vì cảm thấy bồn chồn nên đã thử tìm đến nhà Zegna. Trong nhà trống rỗng. Bugatti cũng đang đậu xe yên ổn trong gara. Taekju lục lọi xung quanh đó và phát hiện ra một chai soju dưới gầm xe. Đó là thứ Zegna sẽ thường mua chung với mì khi đi chợ.Bị bắt thật à? Hắn ta á?Khi đang còn bất hòa trong ý thức mãnh liệt, những kẻ bắt cóc đã gửi đến ảnh của Zegna. Hắn bị trói vào ghế và mắt nhắm. Biết đâu chừng là ngất xỉu. Miệng bị bịt và cơ thể bị trói buộc bởi dây xích sắt. Các xiềng xích bó buộc cổ, cổ tay và mắt cá chân lần lượt được kết nối thành một nên trông rất khó di chuyển. Ngay khi hình ảnh khó tưởng tượng trở nên rõ ràng, khiến phía sau đột nhiên căng cứng.Dù có là Zegna, nếu bị tập kích bất ngờ hoặc dính phải thuốc mê, cũng khó có thể chống cự. Hoàn toàn có khả năng, trong nháy mắt, chúng đã khống chế Zegna bằng số đông áp đảo. Mang theo những suy nghĩ mơ hồ như vậy, Taekju không thể nghỉ ngơi mà lập tức lên đường tìm kiếm Zegna.Anh đã đến tận Jakarta, Indonesia để tìm Zegna. Trước đó, anh ghé qua Ajinoki một lát và lấy đồ mà Zegna đã tặng và nói rằng đó là "Anastasia". Sau một thời gian dài di chuyển, quả thật kinh ngạc khi làm thế nào mà bọn chúng có thể kéo Zegna từ Hàn Quốc đến một nơi xa xôi như vậy.Căn cứ chính của bọn chúng đang ngụy trang thành nhà máy sản xuất linh kiện của một công ty quốc tế nào đó. Dù đi bất cứ đâu ở Indonesia thì chi phí bảo vệ cũng khá nghiêm ngặt, nhưng nơi đó đặc biệt là như vậy. Camera giám sát chặt chẽ được lắp đặt ở mỗi cổng từ cổng chính và dù đi đâu cũng phải đối mặt với những tên bảo vệ được trang bị vũ khí hạng nặng. Tất cả đều ở cấp độ đặc vụ tinh nhuệ. Anh đã áp chế từng người một mà không phát ra tiếng động nên tiêu hao thể lực nghiêm trọng hơn bao giờ hết.Taekju tìm thấy lối ra bí mật dẫn đến tầng hầm của tòa nhà, nơi chỉ có duy nhất chỗ lính gác tập trung. Những nơi khác tập trung với vai trò là nhà máy, vì vậy nếu Zegna bị bắt thì khả năng rất cao là ở đó. Nhưng không hiểu sao hành lang ở đó lại trống rỗng. Ngoại trừ một phòng có hệ thống ra vào đang hoạt động, không có dấu hiệu con người ở nơi nào khác. Biết đâu đây là một cái bẫy.Có linh cảm không lành nên Taekju đã chui vào lỗ thông gió trên trần nhà. Một lối đi chật chội bụi bặm nối vào phòng được kiểm soát để ra vào. Vì thế anh cố gắng không phát ra tiếng.Cả người tự dưng căng thẳng. Mồ hôi cũng đọng lại thành từng giọt và anh gần như đã nhào bột với bụi.Càng đến gần phòng thì càng nghe thấy tiếng người. Thỉnh thoảng có những tiếng la hét hoặc rên rỉ, nhưng khi nhìn qua song cửa thông gió trong phòng xuống phía dưới, anh thở dài thất vọng. Zegna đã nhận ra sự hiện diện của anh và ngẩng đầu lên. Taekju liền nhảy xổ ra trước mặt hắn.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com