I Tu Con Do Den Than Tuong Chuyen Sinh Den Chuong Trinh Sinh Ton
Thay đổi nhỏ:
****Hai năm trước, tháng 3 năm 2021"Ồ, Quân Hạo!" Bá Văn gọi tới. Quân Hạo ngừng cọ toilet, đứng dậy."Một thành viên mới đang đợi bạn. Hãy dạy bảo anh ấy giúp tôi." Nói xong, gã đầu trọc bỏ đi trong khi đang ăn nhẹ một thanh sô cô la.Quân Hạo mím môi, tháo găng tay lau chùi ra."Chúa ơi, đó là công việc của anh! Tại sao lúc nào cũng phải là tôi?" anh ta lầm bầm.Anh ấy rửa tay và đảm bảo mình trông tươm tất trước khi gặp thành viên mới. Anh ta bước vào và thấy một vài người đang đánh bạc, uống rượu và đánh nhau ngay cả giữa ban ngày. Anh nhìn quanh cho đến khi mắt anh gặp một khuôn mặt xa lạ."Bạn là người mới à?" anh ấy hỏi. Gương mặt mới đứng dậy và cúi đầu.Cậu bé này trông khá đẹp trai. Anh ấy đang làm gì ở một nơi như thế này?"Vâng, thưa ngài. Tôi tên Lâm Chí. Từ hôm nay tôi sẽ gia nhập bang Bạch Hổ.""Em bao nhiêu tuổi rồi nhóc?" Quân Hạo hỏi, ngồi trên chiếc ghế dài cũ nát và rút điếu thuốc ra. Sau đó anh vỗ nhẹ vào chỗ bên cạnh mình. Lâm Chí miễn cưỡng ngồi xuống."Thưa ngài, tôi sinh năm 2000," Lâm Chí trả lời."Bạn còn khá trẻ," Quân Hạo nói. "Mới 21 thôi phải không? Cậu đang làm gì ở một nơi như thế này?""Ông chủ đề nghị biến tôi thành kẻ buôn ma túy," anh nói. "Tôi cần tiền để đến Hàn Quốc và ở lại đó.""Hàn Quốc?" Quân Hạo nhướng mày. "Bạn định làm gì ở đó?""Tôi không thể tiết lộ điều đó. Nhưng tôi đã nói với ông chủ về kế hoạch của mình. Ông ấy đã đồng ý giữ tôi ở đây cho đến khi tôi có đủ tiền."Quân Hạo cảm thấy khá cay đắng. Một người mới vào nghề đã được giao vị trí buôn ma túy khi anh ta thậm chí còn chưa phải là thành viên của băng đảng. Tuy nhiên, anh đã bị mắc kẹt với tư cách là một cậu bé chạy việc vặt trong sáu năm qua! Bây giờ anh ta có thể kiếm được nhiều tiền hơn nếu anh ta buôn bán ma túy.Anh thở dài và đứng dậy khỏi ghế, đặt tàn thuốc lên gạt tàn."Được rồi, tôi sẽ dẫn cậu đi tham quan xung quanh. Hãy nhớ lắng nghe kỹ để tôi không phải lặp lại nhé?"****Một năm trước, tháng 1 năm 2022"Chúc mừng đại ca!" Lâm Chí kêu lên, đưa cho Quân Hạo một chai vodka rẻ tiền làm quà. "Thật là một kẻ rẻ tiền," Quân Hạo trêu chọc. "Cuối cùng tôi cũng được thăng chức, nhưng đây là tất cả những gì bạn định cho tôi à?""Anh biết đấy, tôi đang tiết kiệm. Hãy cho tôi chút thời gian. Tôi chắc chắn rằng bây giờ anh sẽ có thể mua được một chai đắt tiền hơn vì anh là một trong những cánh tay phải của ông chủ. Anh cuối cùng có thể không tuân theo mệnh lệnh của Bo Wen."Quân Hạo trừng mắt. "Tên đầu trọc đó vẫn bướng bỉnh. Tôi chắc chắn hắn sẽ bắt tôi dọn dẹp nhà vệ sinh của hắn ngay cả khi chúng ta cùng trình độ.""Chà, ít nhất bây giờ anh sẽ không dọn dẹp nhà vệ sinh của người khác! Tôi rất tự hào về anh, anh trai. Đừng quên tôi nhé?"Quân Hạo xoa đầu cậu bé. "Làm sao tôi có thể quên được đứa trẻ đã khiến tôi đau đầu đến thế?"Anh cười khúc khích. "Đừng lo lắng, anh trai. Tôi sẽ sớm bị anh vặt trụi tóc mất. Số tiến tôi cần đang dần chất đồng""À, đúng rồi. Bạn sắp đến Hàn Quốc phải không? Bạn vẫn chưa nói cho tôi biết bạn sẽ làm gì ở đó""Anh sẽ biết khi tôi đến đó, anh trai a," anh mỉm cười. "Tôi đảm bảo rằng bạn chắc chắn sẽ biết""Chưa đủ tiền sao?" Quân Hạo hỏi "Anh đã buôn bán ma túy được khoảng một năm rồi. Tôi chắc chắn anh đã tiết kiệm rất nhiều.""Tôi có đủ tiền mua một vé" anh nói. "Nhưng tôi chỉ là một tay buôn thôi, anh trai. Tôi không phải trùm ma túy. Tiền tiết kiệm của tôi vẫn chưa đủ mua một căn nhà. Anh biết giá nhà đất ở Hàn Quốc hiện nay điên cuồng thế nào rồi đấy.""Vậy khi nào cậu đi?" Quân Hạo hỏi."Ông chủ yêu cầu tôi làm một việc," anh trả lời một cách khó hiểu. "Một khi tôi làm được điều đó, tôi nghĩ cuối cùng tôi cũng có thể đi được".****Một năm trước, tháng 6 năm 2022"Bo Wen," Quân kêu lên khi người bạn hói đầu tám năm của anh nhìn vào mắt anh. Trong ánh mắt hắn có chút áy náy, nhưng cũng không xóa đi sự thật hắn hiện tại đang phản bội Quân Hạo."A, bạn tốt của cậu tới rồi. Cậu không vui sao?" ông chủ kêu lên. "Ít nhất họ có thể chứng kiến cái chết của câu!""Tại sao anh làm điều này?" Quân Hạo hét lên. "Nếu là vì cái cặp thì cứ lấy đi! Tại sao phải giết tôi?""Như tôi đã nói tôi, tôi không thích cách ra chỉ đạo của anh, Quân Hạo." Ông chủ bình tình nói "Anh sẽ trở thành một người đàn ông rất, rất mạnh mẽ. Tôi không cần một người cấp mạnh hơn tôi. Điều đó thật ngu ngốc đối với tôi.""Tôi phục vụ bạn như một nô lệ chết tiệt!" Quân Hạo nhổ nước bọt. "Tôi không làm gì khác ngoài việc tuân theo mệnh lệnh của bạn trong tám năm qua. Và bây giờ lương của tôi bị chậm, bạn đang giết tôi à? Sau tất cả những gì tôi đã làm cho băng đảng này?""Hãy luôn nhớ nhé, Quân Hạo. Anh không đặc biệt. Anh có thể bị thay thế. Anh không có bạn bè ở nơi này. Đó là lỗi của anh khi tin như vậy."Quân Hạo nghiến chặt hàm. Sau đó, anh cảm thấy một kim loại lạnh áp vào thái dương mình. Anh ngước lên và nhìn thấy một khuôn mặt quen thuộc khác được chiếu sáng bởi ánh đèn.Lâm Chí.Quân Hạo cười khúc khích như một kẻ điên. Ôi, chắc anh ta ngốc lắm. Quân Hạo biết băng đẳng không phải là nơi để kết bạn, nhưng liệu việc quan tâm đến những người cùng làm việc hàng ngày có thực sự là lỗi của anh?Bo Wen, anh ấy đối xử với anh ấy như một người bạn thực sự.Lâm Chí, hắn vốn đã coi hắn như em trai."Tôi xin lỗi, anh trai." Lâm Chí mở miệng trước khi đặt ngón tay lên cò súng, nhấn cánh cổng dẫn đến cái chết của Quân Hạo.Bang.
Từ chương 17 trở đi tên Chen Jun Hao sẽ thay đổi thành Trương Quân Hạo nha mọi người.
Đôi khi trong lúc chỉnh sửa mình sẽ không chú ý lắm mà sơ sót một vài chỗ.
Thế nên mình mong các cậu hãy bình luận tại câu sai, chương sai để mình hoàn chỉnh nhé.
Mình mong các bạn có trải nghiệm đọc xuyên suốt và cảm thấy thú vị.
****Hai năm trước, tháng 3 năm 2021"Ồ, Quân Hạo!" Bá Văn gọi tới. Quân Hạo ngừng cọ toilet, đứng dậy."Một thành viên mới đang đợi bạn. Hãy dạy bảo anh ấy giúp tôi." Nói xong, gã đầu trọc bỏ đi trong khi đang ăn nhẹ một thanh sô cô la.Quân Hạo mím môi, tháo găng tay lau chùi ra."Chúa ơi, đó là công việc của anh! Tại sao lúc nào cũng phải là tôi?" anh ta lầm bầm.Anh ấy rửa tay và đảm bảo mình trông tươm tất trước khi gặp thành viên mới. Anh ta bước vào và thấy một vài người đang đánh bạc, uống rượu và đánh nhau ngay cả giữa ban ngày. Anh nhìn quanh cho đến khi mắt anh gặp một khuôn mặt xa lạ."Bạn là người mới à?" anh ấy hỏi. Gương mặt mới đứng dậy và cúi đầu.Cậu bé này trông khá đẹp trai. Anh ấy đang làm gì ở một nơi như thế này?"Vâng, thưa ngài. Tôi tên Lâm Chí. Từ hôm nay tôi sẽ gia nhập bang Bạch Hổ.""Em bao nhiêu tuổi rồi nhóc?" Quân Hạo hỏi, ngồi trên chiếc ghế dài cũ nát và rút điếu thuốc ra. Sau đó anh vỗ nhẹ vào chỗ bên cạnh mình. Lâm Chí miễn cưỡng ngồi xuống."Thưa ngài, tôi sinh năm 2000," Lâm Chí trả lời."Bạn còn khá trẻ," Quân Hạo nói. "Mới 21 thôi phải không? Cậu đang làm gì ở một nơi như thế này?""Ông chủ đề nghị biến tôi thành kẻ buôn ma túy," anh nói. "Tôi cần tiền để đến Hàn Quốc và ở lại đó.""Hàn Quốc?" Quân Hạo nhướng mày. "Bạn định làm gì ở đó?""Tôi không thể tiết lộ điều đó. Nhưng tôi đã nói với ông chủ về kế hoạch của mình. Ông ấy đã đồng ý giữ tôi ở đây cho đến khi tôi có đủ tiền."Quân Hạo cảm thấy khá cay đắng. Một người mới vào nghề đã được giao vị trí buôn ma túy khi anh ta thậm chí còn chưa phải là thành viên của băng đảng. Tuy nhiên, anh đã bị mắc kẹt với tư cách là một cậu bé chạy việc vặt trong sáu năm qua! Bây giờ anh ta có thể kiếm được nhiều tiền hơn nếu anh ta buôn bán ma túy.Anh thở dài và đứng dậy khỏi ghế, đặt tàn thuốc lên gạt tàn."Được rồi, tôi sẽ dẫn cậu đi tham quan xung quanh. Hãy nhớ lắng nghe kỹ để tôi không phải lặp lại nhé?"****Một năm trước, tháng 1 năm 2022"Chúc mừng đại ca!" Lâm Chí kêu lên, đưa cho Quân Hạo một chai vodka rẻ tiền làm quà. "Thật là một kẻ rẻ tiền," Quân Hạo trêu chọc. "Cuối cùng tôi cũng được thăng chức, nhưng đây là tất cả những gì bạn định cho tôi à?""Anh biết đấy, tôi đang tiết kiệm. Hãy cho tôi chút thời gian. Tôi chắc chắn rằng bây giờ anh sẽ có thể mua được một chai đắt tiền hơn vì anh là một trong những cánh tay phải của ông chủ. Anh cuối cùng có thể không tuân theo mệnh lệnh của Bo Wen."Quân Hạo trừng mắt. "Tên đầu trọc đó vẫn bướng bỉnh. Tôi chắc chắn hắn sẽ bắt tôi dọn dẹp nhà vệ sinh của hắn ngay cả khi chúng ta cùng trình độ.""Chà, ít nhất bây giờ anh sẽ không dọn dẹp nhà vệ sinh của người khác! Tôi rất tự hào về anh, anh trai. Đừng quên tôi nhé?"Quân Hạo xoa đầu cậu bé. "Làm sao tôi có thể quên được đứa trẻ đã khiến tôi đau đầu đến thế?"Anh cười khúc khích. "Đừng lo lắng, anh trai. Tôi sẽ sớm bị anh vặt trụi tóc mất. Số tiến tôi cần đang dần chất đồng""À, đúng rồi. Bạn sắp đến Hàn Quốc phải không? Bạn vẫn chưa nói cho tôi biết bạn sẽ làm gì ở đó""Anh sẽ biết khi tôi đến đó, anh trai a," anh mỉm cười. "Tôi đảm bảo rằng bạn chắc chắn sẽ biết""Chưa đủ tiền sao?" Quân Hạo hỏi "Anh đã buôn bán ma túy được khoảng một năm rồi. Tôi chắc chắn anh đã tiết kiệm rất nhiều.""Tôi có đủ tiền mua một vé" anh nói. "Nhưng tôi chỉ là một tay buôn thôi, anh trai. Tôi không phải trùm ma túy. Tiền tiết kiệm của tôi vẫn chưa đủ mua một căn nhà. Anh biết giá nhà đất ở Hàn Quốc hiện nay điên cuồng thế nào rồi đấy.""Vậy khi nào cậu đi?" Quân Hạo hỏi."Ông chủ yêu cầu tôi làm một việc," anh trả lời một cách khó hiểu. "Một khi tôi làm được điều đó, tôi nghĩ cuối cùng tôi cũng có thể đi được".****Một năm trước, tháng 6 năm 2022"Bo Wen," Quân kêu lên khi người bạn hói đầu tám năm của anh nhìn vào mắt anh. Trong ánh mắt hắn có chút áy náy, nhưng cũng không xóa đi sự thật hắn hiện tại đang phản bội Quân Hạo."A, bạn tốt của cậu tới rồi. Cậu không vui sao?" ông chủ kêu lên. "Ít nhất họ có thể chứng kiến cái chết của câu!""Tại sao anh làm điều này?" Quân Hạo hét lên. "Nếu là vì cái cặp thì cứ lấy đi! Tại sao phải giết tôi?""Như tôi đã nói tôi, tôi không thích cách ra chỉ đạo của anh, Quân Hạo." Ông chủ bình tình nói "Anh sẽ trở thành một người đàn ông rất, rất mạnh mẽ. Tôi không cần một người cấp mạnh hơn tôi. Điều đó thật ngu ngốc đối với tôi.""Tôi phục vụ bạn như một nô lệ chết tiệt!" Quân Hạo nhổ nước bọt. "Tôi không làm gì khác ngoài việc tuân theo mệnh lệnh của bạn trong tám năm qua. Và bây giờ lương của tôi bị chậm, bạn đang giết tôi à? Sau tất cả những gì tôi đã làm cho băng đảng này?""Hãy luôn nhớ nhé, Quân Hạo. Anh không đặc biệt. Anh có thể bị thay thế. Anh không có bạn bè ở nơi này. Đó là lỗi của anh khi tin như vậy."Quân Hạo nghiến chặt hàm. Sau đó, anh cảm thấy một kim loại lạnh áp vào thái dương mình. Anh ngước lên và nhìn thấy một khuôn mặt quen thuộc khác được chiếu sáng bởi ánh đèn.Lâm Chí.Quân Hạo cười khúc khích như một kẻ điên. Ôi, chắc anh ta ngốc lắm. Quân Hạo biết băng đẳng không phải là nơi để kết bạn, nhưng liệu việc quan tâm đến những người cùng làm việc hàng ngày có thực sự là lỗi của anh?Bo Wen, anh ấy đối xử với anh ấy như một người bạn thực sự.Lâm Chí, hắn vốn đã coi hắn như em trai."Tôi xin lỗi, anh trai." Lâm Chí mở miệng trước khi đặt ngón tay lên cò súng, nhấn cánh cổng dẫn đến cái chết của Quân Hạo.Bang.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com