TruyenHHH.com

I Married Jennie Kim Vietnamese Version




"Em đã có bài phát biểu ở đó hay đấy", Irene nói.

"Yeah, cảm ơn", Jennie trả lời một cách thờ ơ.

"Yeah, và nó thực sự phá hủy tâm trạng của mọi người. Chaeyoung như một chú cún bị bỏ rơi sau khi em rời đi và chị cũng không ngạc nhiên nếu sau đó em ấy muốn ly hôn với em",

"Rene!", Jennie nghiêm túc nói.

"Em nên nói điều gì đó nhẹ nhàng, ngọt ngào và hay ho hơn. Chứ không phải nói rằng em ấy cần học cách chiến đấu vì bản thân mình! Đó là lí do tại sao em ấy bị bắt nạt, là bởi vì em ấy không thể được điều đó! Em biết em ấy là một người mỏng manh thế nào mà, em ấy thậm chí còn không thể giết một con ruồi. Em có nhớ rằng em ấy đã khóc hàng giờ đồng hồ khi em ấy thấy Wendy giết chết một con muỗi, kể cả là con muỗi đó đã đốt em ấy!", Irene cảm thấy chán nản với Jennie.

"Rene, những gì em đã làm là một mối đe dọa rất lớn. Chị không biết em đã muốn tẩn cho Chungha một trận như thế nào đâu. Em chỉ vừa mới làm lành với Chaeyoung đêm qua và em đang rất hối hận vì những gì em đã nói, thế nên chị không cần phải mắng té tát vào mặt em như thế đâu",

Sự chú ý của Irene vào những gì Jennie nói đã rất mơ hồ nhưng có một thông tin khiến cô cảm thấy tò mò.

"Ý em là gì khi em nói em chỉ vừa mới làm lành với Chaeyoung? Em đã làm gì em ấy?", Irene hỏi.

"Em đã về nhà muộn tối qua. Em thực sự muốn dành thời gian với em ấy Rene, nhưng mà công việc luôn luôn là vật cản",

"Tên ngốc này, ý em là không kem và cũng không Netflix?",

Jennie gật đầu.

"Thật sự là hết hi vọng với em rồi!",

"Như thể chị làm tốt hơn em vậy", Jennie nói và đảo mắt về phía Irene.

"Ít nhất chị có làm bạn với Wendy lúc ở trường", Irene tự bào chữa.

Jennie cáu kỉnh nhưng không thể làm gì.

___________

Có một điều mà Jennie ghét khi trở thành idol là khi mà bất kì ai lại gần cô thì fans của cô sẽ bắt đầu làm phiền người đó, đặc biệt là những người không làm trong cùng ngành với cô. Vì vậy nên, cô thực sự rất sợ nếu như cô ở cùng một chỗ với Chaeyoung, bởi vì cô không biết những gì mà fans của cô sẽ nói hoặc làm ra với Chaeyoung.

Và sẽ mọi người sẽ phản ứng thế nào nếu biết về cuộc hôn nhân bí mật của bọn cô? Cuộc hôn nhân cùng giới tính ở độ tuổi vẫn còn trẻ.

Cô không muốn nghĩ về những điều đáng sợ đó.

_________

"Em ổn chứ?", Wan hỏi.

"Ừm, em vẫn ổn mà", Chaeyoung mỉm cười nói.

"Chúng ta nên đi tới lớp học tiếp theo thôi", Chaeyoung nói, đứng lên, không chờ hai người bạn của cô đứng dậy.

_______


Chaeyoung's upd:

____________

Như những buổi học khác thì tiết học của cô đã diễn ra trong sự yên bình. Chungha và lũ tay sai của cô ấy cũng không còn làm phiền cô nữa, cô cũng không thấy bọn họ lăm le lại gần cô luôn.

Well, ít nhất là ngày hôm nay.

________

Chú Jongmin nói với cô rằng chú ấy sẽ đến đón cô muộn một chút vì phải mang xe của Jennie đi sửa chữa. Cô sẽ phải chờ nửa tiếng hoặc thậm chí là một tiếng vì vậy nên cô đã quyết định đến thư viện để giết thời gian.

Khi cô đến chỗ mà mình hay ngồi, cô thấy cô gái đã ngồi cùng cô ngày hôm qua. Cô gái với cái mũ hơi rách một tí.

"Xin chào, cậu ở đây rồi", Chaeyoung nói.

"Oh, xin chào, cậu sẽ không thấy phiền đúng không?",

"Dĩ nhiên là không rồi. Mình đã nói với cậu là đây không phải là chỗ riêng của mình mà vậy nên lúc nào cậu cũng có thể trốn ở đây",

"Yeah, cảm ơn",

"Lại nói về trốn, mấy bạn nữa kia vẫn tìm kiếm cậu à?",

"Oh, uh, yeah, thực ra thì đấy là lí do tại sao mình lại ở đây",

Chaeyoung thắc mắc không biết tại sao mà mấy học sinh kia lại cứ tìm kiếm cô ấy mãi, trong khi nhìn cô ấy cũng không có vẻ gì là người xấu. Chaeyoung nhún vai thoát khỏi suy nghĩ và đặt đồ đạc xuống. Cô lấy một quyển sách và ngồi xuống sàn nhà bên cạnh cô gái kia, và cô ấy lên tiếng.

"Tìm kiếm Jane Austen?", cô ấy lên tiếng.

"Ah, nah, mình đã đọc xong nó rồi. Mình đang tìm quyển nào dễ đọc hơn", Chaeyoung nói và đứng lên tìm một quyển của Dr. Seuss.

"Thực sự đấy? Dr. Seuss?", cô gái kia hỏi, cười khúc khích.

"Có vấn đề gì với nó sao? Dù dành cho trẻ con nhưng nó vẫn là một quyển sách mà", Chaeyoung cười nói lại và ngồi xuống bên cạnh cô ấy.

"Đối với thế giới có thể bạn chỉ là một người bình thường, nhưng với một ai đó bạn có thể là cả thế giới", cô ấy nói.

Chaeyoung dừng lại, quay sang nhìn cô gái kia. Đây là những lời mà Jennie đã nói vào buổi trưa khi mà chị ấy bảo vệ cô khỏi Chungha. Có thể không chính xác hoàn toàn nhưng đại loại là như vậy.

"Đây là một câu nói không có trong quyển sách này, mà tác giả đã tự nói ra nó thôi. Và nó cứ in sâu vào trong tâm trí mình", cô ấy nói.

"Yeah, mình biết mà",

Sự im lặng bao trùm giữa hai người, và Chaeyoung thực sự thích điều này. Cô chưa bao giờ cảm thấy thoải mái khi ở cùng với một người lạ như vậy, và cô nghĩ rằng nó sẽ tuyệt hơn nếu như cô hỏi tên của cô gái kia.

"Uh..., mình vẫn chưa biết tên của cậu? Nhưng mà... mình nghĩ nó ổn nếu như cậu không muốn nói ra... uhm... bí ẩn một chút cũng được", Chaeyoung nói.

Cô ấy cười, điều đó thật đáng yêu.

"Mình thấy ổn mà, tên của mình là Lisa, Lalisa Manoban",

Chaeyoung suy nghĩ trong vô thức, cô nghĩ rằng mình đã nghe cái tên này ở đâu đó rồi nhưng lại không thể nhớ ra.

Cô đưa tay ra bắt tay với Lisa và giới thiệu bản thân.

"Park Chaeyoung",

"Rất vui được gặp cậu, Park Chaeyoung",

"Tại sao mình chưa bao giờ gặp cậu ở trong khuôn viên trường nhỉ?",

"Oh, mình là sinh viên mới. Và thực lòng mà nói mình cũng chưa gặp mặt cậu trong khuôn viên trường luôn. Chỉ gặp ở thư viện như thế này thôi",

"Thật á?", Chaeyoung hỏi và Lisa gật đầu.

'Có thể cậu ấy là sinh viên mới mà Yeri đã nhắc đến', Chaeyoung nghĩ.

"Yeah, mình chỉ vừa mới bắt đầu ngày hôm qua",

"Oh, nghe có lí đấy. Tiện thể thì cậu học ngành gì?",

"Biểu diễn nghệ thuật hiện đại và Múa đương đại. Cậu thì sao?",

"Mình học song ngành. Kinh doanh (kinh tế) và Mỹ thuật. Mình chính thức thì đã đăng kí học về Kinh doanh nhưng may mắn là năm ngoái mình đã đỗ cả Mỹ thuật nữa",

"Oooh, cậu là kiểu mọt sách à, phải không?", Lisa trêu đùa.

"Hahaa, cũng không hẳn, mình chỉ là phân vân về việc học tập trung vào ngành nào vào lúc đó, mình muốn làm bố mẹ hài lòng nhưng mình cũng muốn theo đuổi giấc mơ của bản thân.", Chaeyoung cười nói.

"Đã bắt được trọng tâm", Lisa nói.

Họ ngồi nói chuyện một lúc lâu như thể là những người bạn đã quen biết từ lâu rồi.

"Nghiêm túc này, khi nào gặp mình ở cafeteria trong giờ ăn trưa thì đừng ngại ngùng mà cứ đi thẳng đến chỗ mình nhá. Mình sẽ giới thiệu cậu với những người bạn của mình. Mình cá là cậu sẽ làm quen với họ một cách nhanh chóng thôi", Chaeyoung nói.

"Cậu thực sự rất tốt bụng đấy. Mình chắc chắn sẽ nói 'xin chào' nếu mình thấy cậu",

Chaeyoung cảm thấy điện thoại rung lên và đọc được tin nhắn của chú Jongmin rằng chú ấy đã ở bãi đỗ xe rồi. Cô nói lời tạm biệt với Lisa rồi rời đi.

"Park Chaeyoung, you are nasty slut"

Một cô gái trốn ở đằng sau kệ sách nói khi nhìn những bức ảnh của Chaeyoung trong điện của cô ấy.

_____________

Jennie, Jisoo, ASeul's upd:

______________


MBC RADIO FM4U

11:39PM (nửa sau của chương trình)

DJ Sunny: Yeah, so họ đã trở lại. Và đây sẽ là phân khúc cuối cùng của chúng ta, hãy hoàn thành một cách nhanh chóng nhé, các bạn biết không? Mấy đứa nhóc này đã làm việc quần quật cả này rồi và mình thực sự muốn mấy đứa có uhmm, một giấc ngủ tuyệt vời đêm nay và cũng là vì mấy đứa còn phải đến trường vào ngày mai nữa. Hahahaa.

Jisoo, hôm qua là ngày đầu tiên em trở lại trường, em cảm thấy như như thế khi được quay trở lại đó?

Jisoo: Ah, đúng vậy ạ! Đầu tiên thì em cảm thấy hơi lo lắng một chút, đã rất lâu rồi kể từ lần cuối cùng em tham gia một lớp học ở trường, em đã bảo lưu vài năm rồi và em thực sự rất sợ. Nhưng may mắn là có Jennie ở đó, Irene, Seulgi và em đã làm quen được với những người bạn mới.

Thực sự thì, có một bạn nữ ở trong lớp văn học của em, em ấy rất tốt, em ấy đã giúp đỡ em nữa, vì vậy nên em đã cảm thấy mọi thứ dễ dàng hơn.

DJ Sunny: Thật tốt khi nghe về điều đó. Có một người bạn không làm trong ngành công nghiệp giải trí. Họ khiến chúng ta cảm thấy, giống như những người bình thường, vì đằng sau camera thì chúng ta cũng chỉ là những người bình thường thôi.

Jennie: Yeah.

Jisoo: Đúng thế ạ.

Irene: Sự thật là như vậy.

Seulgi: awwwwww, em muốn gửi lời chào đến họ!

DJ Sunny: Chắc chắn rồi, các em hãy nói vài điều đi, chị cá là họ cũng đang nghe đấy!

Seulgi: thật không ạ?? Xin chào Joy! Cảm ơn vì đã giúp đỡ chị thường xuyên!

[tiếng cười nói và trêu chọc từ phía sau]

Irene: Wendy! Em muốn chào Wendy! Xin chào!

[tiếng Seulgi ở phía sau: mẹ con đang ở trên radio và TV này]

Jisoo: Chaengie! Em không chắc là em ấy có đang nghe hay không, nhưng mà xin chào em nhé! Em ấy là người bạn mà em đã nhắc đến vừa nãy đấy.

[awwwwwwwwwww từ phía sau]

DJ Sunny: Oh wow! Xin chào em! Còn em thì sao Jennie?

Jennie: xin chào dì Bongsun và chú Jongmin và uh, R-Rojen nữa. Chào em nhé!

Seulgi: Hey! Rojen. Mà Rojen là ai vậy?

[tiếng cười từ phía sau; Irene là người cười to nhất]

Irene: Là một bé sóc chuột! Sóc chuột của Jennie. Rojen à, chào em~!

[tất cả mọi người cùng chào Rojen]

Chaeyoung đang ngồi uống cốc sữa nóng, nghe xong những gì Jennie nói suýt thì bị sặc. Dì Bongsun và chú Jongmin đang vừa làm vài thứ vừa nghe radio. Chương trình radio kia phát ra âm thanh bao trùm khắp cả ngôi nhà.

Cô mỉm cười khi Jisoo nhắc đến tên cô, cô không biết nữa nhưng mà thực sự là có chút ngại ngùng. Cá là cái điện thoại của cô đã nóng lên vì đống tin nhắn từ Wendy và Joy, bởi vì họ cũng được gửi lời chào từ crush của họ, nhưng người khiến Chaeyoung bị sặc lại là Jennie cơ.

Và việc mà Irene nói Rojen là bé sóc chuột của Jennie, cô có thể tưởng tượng ra cảnh Wendy đang cười rất lớn đấy.

Cô thực sự có chút buồn về những gì đã xảy ra ở bữa trưa, nhưng mà "Rojen" đã khiến cô cảm thấy vui hơn một chút.


________

mọi người đã xem ảnh Roseanne Park ở sự kiện của T&C. chưa huhuuu

qua một đêm rồi nma tôi vẫn còn rất high đấy ạ!!! 😭😭😭😭😭😭

thực sự là muốn cưới ngay!!!!!!

abcxyz 😭

mà tôi nghe loáng thoáng là Jennie Kim cũng bay đi đâu đó ó 🙄🙄😆

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com