I M Into You Naibeli
Câu hỏi mới ngắt lời, không gian như lắng đọng, nghe rõ cả nhưng tiếng gió heo hút và tiếng dế mèn kêu từ đồng cỏ ven đường. Eli nhìn sang hướng hắn ta, chờ đợi một phản ứng gì đó, nhưng có vẻ trái lại với suy nghĩ rằng Naib sẽ động thái mạnh hơn. -Được hả...? - Naib trả lời khi hai tay để lên cổ, nhưng anh không quay sang nhìn cậu, hình như còn đang cố tỏ ra bình thường để che giấu đi cảm xúc khó tả trong tim. Trời vẫn tối, đèn đường soi xuống hai người bước đi đều đều trên phố. Chỉ có hai người và mặt trăng sáng. -Ừm. Chỉ như thế, hai người lại cùng nhau bước về nhà mà chẳng ai nói với ai câu gì, lặng lẽ tận hưởng không khí, gió và trăng treo. Cảnh vật vẫn như vậy, nhưng hôm nay nó đem đến một cảm giác thật mới mẻ. Hai người về đến nhà sau ca làm việc, nhìn đồng hồ cũng đã 7 giờ, Naib mới bảo: -Cậu tắm trước, tôi nấu cơm xong hai chúng ta cùng ăn. Eli khẽ gật đầu, cũng đã quen dần với cuộc sống có một người nữa ở trong nhà, nhưng thay vì gượng gạo thì cuộc sống bây giờ thi vị hơn nhiều. Cậu bước vào nhà tắm để chuẩn bị gội rửa, sau một ngày vất vả thì không thể thiếu khoảng thời gian thư giãn trong làn nước ấm. Trong khi đó Naib đang tất bật trong nhà bếp để chuẩn bị bữa tối. Những món ăn hắn nấu tuy dùng những nguyên liệu bình thường, đơn giản nhưng hắn biết cách kết hợp để tạo nên hương vị độc đáo. Có lẽ vì thế cùng một nguyên liệu mà hắn có thể làm ra rất nhiều món ăn ngon. - Mùi thơm thật!- Bước ra khỏi nhà tắm, Eli đã tấm tắc khen. Cậu mặc chiếc áo phông trắng cùng quần đùi màu đen ngắn trên đầu gối. Thứ đập ngay vào tầm mắt của Naib là đôi chân thon không còn chiếc quần dài nào che lại, hắn liếc nhanh qua đùi cậu, một ý nghĩ thoáng qua, thật muốn được gối đầu lên đó. Nhưng không thể để trí tưởng tượng bay cao bay xa quá, hắn trở lại với thực tại, bày đồ ăn ra bàn. Hai người cùng ăn và thời gian trôi thật nhanh. Sau khi ăn xong, Naib dọn bát đũa, rửa bát và đi tắm trong khi Eli làm bài tập và học bài trên trường. Cuộc sống tự lập có chút khó khăn, nhưng cậu cũng đã quen. Cậu cũng tự hỏi rằng tại sao Naib không đi học, mà xem chừng hắn bị đuổi học hay đình chỉ học rồi hay sao. Tuy nhà có lợi thế về tiền bạc, nhưng cũng đâu thể cúp học rồi đi làm thêm... Nhận ra mình đang vì chuyện khác mà quên mất việc đang làm, Eli vội quay trở lại học bài, gác tạm suy nghĩ sang bên.Đêm đã khuya, Eli chuẩn bị sắp xếp lại giường để hai người ngủ chung. Nói ngủ chung hơi thân mật quá, nhưng cả hai đều là đàn ông, cùng lắm cũng chỉ là ngủ chung giường. Chỉ cần nằm xuống và ngủ, Eli thầm nghĩ, nhưng lòng vẫn lặng lẽ bồn chồn. Chiếc giường vừa chỉ đủ cho một người nằm thoải mái, nhưng thêm một người tuy hơi chật nhưng vẫn có thể nằm được. Giường được kê sát tường, bên tường còn có một ô cửa sổ nhìn ra vườn, ban đêm thì có ánh trăng chiếu vào căn phòng nhỏ. Eli nằm sát bên tường, còn Naib nằm bên ngoài, vừa đủ chỗ nằm, nhưng vai hai người vẫn chạm vào nhau. Thoảng thấy hương thơm từ sữa tắm, Naib tự hỏi, tuy dùng cùng một loại sữa tắm, nhưng Eli lại có hương thoang thoảng dễ chịu hơn nhiều. -Chúc ngủ ngon. - Eli nói rồi quay sang bên tường. Naib thấy vậy cũng đáp lại: -Chúc cậu ngủ ngon. - Nói vậy nhưng trong đầu hắn vẫn luôn lẫn lộn một đống suy nghĩ. Kể từ khi Eli ngỏ ý cho hắn ngủ trên giường cùng, hắn còn không rõ bản thân muốn gì. Nằm ở đâu cũng được, nhưng ngủ cùng giường cùng một đứa con trai khác là việc hắn chưa làm bao giờ. Chắc cũng giống như bạn bè bình thường, nhưng với Eli lại hơi khác. Nằm dưới đất lạnh và cứng, được cho nằm trên giường là một ân huệ lớn đối với hắn, nhưng không được cũng không sao. Trên giường có nệm êm, chăn ấm, ngờ tưởng sẽ có thể nằm xuống và ngủ luôn thật ngon. Ai ngờ mắt hắn cứ mơ thao láo, không dám cựa quậy và thở mạnh, cố gắng không làm phiền Eli. Căng thẳng như vậy ai mà ngủ cho nổi. - Chưa ngủ à- Eli khẽ lên tiếng khiến tim hắn lỡ một nhịp. - Xin lỗi tôi làm cậu thức à....-... Tôi chưa có ngủ. ... Naib bèn quay người về phía Eli, nhìn thấy tấm lưng của cậu, cả đôi vai gánh trên mình nhiều trách nhiệm của cuộc sống tự lập. Hắn dần có chút tò mò về con người của Eli, vì sao cậu sống một mình, tự kiếm tiền và đi học... -Tôi không ngủ được. - Naib giãi bày tâm trạng, trăng vẫn soi tỏ thế gian, và căn phòng nhỏ. Cậu cũng xoay người lại, nằm ngửa và đầu quay sang nhìn Naib. Đôi mắt xanh như chứa cả đại dương bên trong, sâu thẳm và đầy bí ẩn. Dưới ánh trăng, đôi mắt ấy còn hơn một viên ngọc sáng lấp lánh, sớm đã hút hồn hắn. Đôi mắt và khuôn mặt hài hoà, tuy không cảm xúc nhưng lại khiến người ta hiểu được tâm trạng lúc nhìn vào. Còn rất nhiều điều mà hai người chưa biết về nhau, nhưng một ngày nào đó, hay chính bây giờ, họ dựa vào nhau và cùng tiếp tục sống. Rồi họ cũng nhắm mắt và chìm dần vào giấc mơ dưới ánh trăng. ***
Xin lỗi vì chap này hơi ngắn, chap sau mình bù lại nha :333 Truyện khá nhẹ nhàng đời thường thôi, mong mọi người vẫn ủng hộ
Xin lỗi vì chap này hơi ngắn, chap sau mình bù lại nha :333 Truyện khá nhẹ nhàng đời thường thôi, mong mọi người vẫn ủng hộ
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com