Hyunlix Nhung Chiec Short Cua Doi Ban Chon Chip
.
.
.
Cả tháng bận rộn sắp xếp công việc bên đây khiến đầu óc tôi trì trệ đi không ít, tôi quyết định dành ngày chủ nhật bình yên để ngủ. Định bụng vậy nên tôi không thèm đặt báo thức và ngủ thẳng cẳng. Mọi chuyện dự kiến là vậy nhưng có ai đó đã gõ cửa nhà tôi không ngừng, tôi quyết định làm ngơ vì cũng có mấy gã hàng xóm làm phiền nhưng sau tiếng kêu nhức óc cứ chạy thẳng vào đại não tôi, tôi quyết định sẽ chửi thật hăng say tên nào dám làm phiền bà đây ngủ!
Cánh cửa mở ra, tôi chưa kịp mắng câu nào thì nghẹn họng.
Felix, anh tôi, đang đứng ngơ ngẩn trước cửa.
Sao cứ có cảm giác Deja Vu vậy nhỉ?Tôi cũng kinh hoàng mất mấy giây mới hồi phục thần trí, vội vội vàng vàng lôi ổng vào nhà. Ánh mắt Felix ửng đỏ, chắc đã khóc một trận lớn trước khi tới đây rồi. Tôi xót xa nhìn ông anh mình, đưa ổng mấy miếng giấy để ổng xì mũi.
-" Có chuyện gì vậy? Sao lại bay tận qua bên em vậy... "
Thấy Felix không chịu mở miệng, tôi day day mi tâm. Được rồi, không nói thì thôi, không ép anh nữa. Tôi ôm chầm lấy anh tôi, vỗ vỗ lưng để anh giảm bớt cảm giác khó chịu, nhưng động tác này lại khiến anh tôi rơm rớm nước mắt và khóc trận nữa.
Tôi: ...
Quá mệt dòi.
Thường thì có chuyện gì anh ấy cũng đều sẵn lòng chia sẻ với tôi, nhưng giờ thì... xem ra là lại liên quan đến tên họ Hwang nào đó nữa rồi. Tôi trở vào phòng liền thấy Felix đã chui gọn lỏn trong tấm chăn bông của tôi, ngồi thu lu một góc như cục mochi, tôi không nhịn được mà tiến tới gần anh ấy và chọc chọc mấy cái. "Cục mochi" chỉ giật mình một chút rồi lại ỉu xìu, tôi e hèm thu hút sự chú ý.
-" Anh à... lại liên quan đến Hyunjin à? "
-" Shff... 'lại liên quan' ý là sao? "
Felix sụt sùi, giọng ngắt quãng để cố theo kịp tiết tấu nói chuyện của tôi, tôi kéo ghế đến gần anh, nhỏ giọng và dụ dỗ ổng khai ra.
-" Anh à... Đây chẳng phải lần đầu tinh thần anh lên xuống vì người khác như vậy, huống chi lại còn vì anh ta nữa... không thì... mình bỏ đi anh? "
-" Không! Sao bỏ được??? "
Giật mình!
Felix tung chăn và hô ầm lên, tôi day day trán.
-" Giờ có thể cho em biết lý do rồi chứ, tại sao anh lại ở đây? "
Anh ấy bình tĩnh lại hơn đôi chút và chầm chậm kể lại đầu đuôi câu chuyện, nghe xong mà thái dương tôi không khỏi giật giật mấy cái!
Chẳng là, con gái của nhà đối thủ muốn nhân cơ hội này xóa hận, gán ghép hai đứa trẻ hai bên, mà như tôi kể rồi đấy, cô ta chắc mê nhan sắc anh tôi như điếu đổ rồi, còn anh tôi nằng nặc từ chối, cô con gái nọ cũng chẳng vừa, trực tiếp phi đến trường anh tôi để theo đuổi và tỏ tình. Ban đầu còn giấu được, nhưng càng về sau sự xuất hiện của cô ta ngày càng lố lăng, và vô tình để Hyunjin nhìn thấy cảnh tượng hai bên giằng co nhau bó hoa hồng. Hyunjin không một lời, chỉ chầm rãi quay lưng rời đi nên mới khiến Felix hoảng hốt như vậy. Suốt mấy ngày sau đó Hyunjin không còn quan tâm đến Felix nhiều như trước, hiển nhiên cố tình dựng lại bức tường vô hình. Nhờ chăm bệnh hồi Felix ốm mà cả hai mới thân hơn một chút, giờ lại công cốc trở về nên Felix đã chán nản nay thêm tuyệt vọng. Anh ấy quyết định ra nước ngoài cho khuây khỏa đầu óc.
Và tiện thể đến làm phiền tôi.
Tôi khoanh tay khoanh chân để phân tích câu chuyện của anh, dù sao tầm nhìn cũng khá phiến diện theo cảm xúc của anh, nhưng tôi vẫn thấy ổng đang cố chấp bảo vệ Hyunjin nhiều hơn. Dường như tìm ra điểm mấu chốt, tôi nuốt ực một cái.
-" Anh đã nói rõ cho Hyunjin về thân phận thật sự của anh chưa, Felix? "
-" ... A, anh cuống quá nên chưa có... "
-" Đó là cái thứ nhất, cái thứ hai, anh đã giải quyết mối quan hệ với cô thiên kim tiểu thư kia chưa? "
Felix ngây ngốc nhìn tôi, hốc mắt ửng đỏ như đứa trẻ vừa bị dạy dỗ. Biết ngay mà, tôi đã đoán rồi, sự hấp tấp trẻ con của anh tôi có thể khiến người bên cạnh thấy tổn thương mà. Tôi kiên nhẫn nói tiếp.
-" Anh vì muốn bước vào vùng an toàn của người khác nên mới buông một lời nói dối, nhưng sẽ chỉ kéo theo thêm một lời nói dối khác thôi. Vấn đề này sẽ bị quay mòng mong mà chẳng có phương pháp giải quyết triệt để, nên là em khuyên anh, hãy dũng cảm một lần, thử giải quyết một lần cho rõ ràng xem. Anh cũng có thể bị từ chối, bị lạnh nhạt, nhưng sau đó sẽ là cơ hội khác cho anh để theo đuổi Hyunjin với tư cách là Lee Felix - là chính bản thân anh, một người tự tin ngạo nghễ chứ không phải là bị người khác coi thường, mắng nhiếc hay phải trốn tránh mãi, hiểu ý em chứ? "
Anh ấy gật gật cái đầu, ánh mắt anh cũng tràn đầy tự tin như trước.
-" Em nói phải, sao anh lại sợ hãi điều còn chưa làm, chưa xảy ra cơ chứ? Lee Felix anh là ai, sao có thể vì chuyện này mà bỏ cuộc? Em gái, cảm ơn em nha, hứa sau này sẽ tặng em lì xì thật dày~ "
Chuông điện thoại tôi reo, tôi từ từ mở màn hình và điếng người.
Hwang Hyunjin.
Tổ sư mấy người có thần giao cách cảm à?
-- " Có chuyện gì không, bạn học Hwang? "
-- " ... cậu có thể chuyển lời tới Felix rằng tôi có chuyện muốn nói với cậu ấy không? "
-- " Hửm, sao cậu không gọi trực tiếp cho cậu ấy đi ? "
-- " ... bị chặn rồi. "
... anh rồi cũng có ngày này!!! Tôi vui vẻ vì người gặp họa nhưng vẫn giữ chút tôn nghiêm của mình, hắng giọng một tiếng. Đoạn, tôi nảy ra ý định thử lòng!
-- " Haiz... Cậu bất lực như vậy, còn chạy tới chỗ của tình địch hỏi thăm thông tin nữa. Haha, nể tình bạn học một thời gian, cầu xin tôi đi, biết đâu- "
-- " Cầu xin cậu, bạn học. Xin cậu hãy gửi tôi cách thức liên lạc với Felix. "
Tôi: ...
Tính hành anh ta một tí, cuối cùng lại có cảm giác tự bón hành cho mình!
Giọng Hyunjin hình như gấp đến độ không giữ nổi bình tĩnh, tôi khá ngạc nhiên vì sự thật rằng khối băng này thực sự tan chảy vì ông anh trẻ trou của tôi.
-- " Cậu bình tĩnh lại chút. Hiện cậu ấy vẫn đang ổn, chỉ là nhất thời xúc động nên mới giận dỗi bỏ đi chơi thôi~ "
-- " Nhắn gửi tôi địa chỉ đi, tôi qua. "
-- " ... California, nhắm đến được không? "
Hyunjin: ...
-- " Haha, yên tâm- Tôi nể tình cậu từng giúp tôi không ít lần nên sẽ giúp cậu vậy, địa chỉ sẽ gửi cậu sau, tôi phải lùa Felix về nước đã chứ nhỉ? Tạm biệt nha! "
-- " Ừm... "
-- " À khoan! Khi gặp lại Felix, nhớ hỏi rõ một chút về thân phận thật sự của tôi nhé, sẽ khiến cậu bất ngờ đấy, anh trai à! "
Chưa kịp để Hyunjin nói câu gì, tôi trực tiếp dập máy. Hừm, theo vai vế thì sau này Hyunjin cũng tính là một nửa anh trai của tôi nhỉ? Tôi duỗi người và mở laptop ra, nhanh tay book vé máy bay cho anh tôi, tiện thể chụp thông tin chuyến bay cho Hyunjin.
Felix nghe xong cũng hùng hổ xách vali, khác hẳn tâm trạng lúc mới đến, gương mặt anh sáng bừng như bình minh, lấp la lấp lánh như nhiễm bụi mặt trời, tôi dựa cửa nhìn theo bóng anh dần khuất mà mỉm cười.
Cầu chúc cho hạnh phúc đến với anh, anh trai của em.
.
.
.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com