/ 4 /
Giật mình tỉnh dậy, nàng nhận ra mìn đã ở cuộc thi Hunter luôn rồi, tên khốn Hisoka cũng nhanh thật đấy_ Oa, Hamu-chan dậy rồi saoHắn lao tới nàng muốn ôm ôm nhưng mà..._ CútNé nhẹ sang 1 bên rồi đạp vào lưng thằng khốn tóc đỏ, nàng thẳng thừng lên tiếng_ Tôi không muốn mọi người nghĩ tôi là kẻ lập dị, tách nhau ra đi, đừng tỏ vẻ thân thiếtHắn nghe thế lập tức xụ mặt_ Ểh nhưng m-_ Thế nhé, tạm biệtNhanh chóng chuồn xa khỏi hắn, lại nhìn cái balo nhỏ đầy đồ ngọt trong cặp, ừm, Hisoka cũng không quá đáng ghét, hắn chỉ mất nết thôi_ Xin chào, cô là người mới nhỉSố báo danh 16, nàng biết hắn ta..._ Xin chào... Tompa-sanHaha, nhìn hắn kìa, đần mặt ra cả rồi_ Tôi biết nhiều thứ lắm đấyHắn là Tompa, kẻ hủy diệt tân binh, biệt danh thì ngầu đét vậy thôi nhưng hắn là một kẻ gà mờ_ À, ờm vậy thôi, tạm biệt cô nhéA, hắn chuồn mất rồi, hèn thật đấy_ Sao bà chị biết hắn vậyMột cậu nhóc tóc trắng bắt chuyện với nàng, cậu ta rất có tố chất, tiếng bước chân nhẹ đến nổi khiến nàng nghĩ rằng đây là một sát thủ tài ba đóMà... cũng đúng là như vậy_ Em chỉ cần tìm kiếm một chút là ra thôi, hắn nổi mà_ À... ra vậy, tôi là Killua, còn chị_ Chị là Hamuki, mà em cũng tài năng thật đấyCậu nhóc đó gật gù... vẻ đồng tình ?_ Bà chị có mắt nhìn lắmÀ thế à_ Chị sẽ xem đó là lời khen, em ăn kẹo chứ_ Có Chocolate chứ_ Có đây, cho emThằng nhóc nhận được đồ ngon thì hớn hở ra mặt, trong như một tiểu miêu nhỏ vậy, đáng yêu thậtXin lỗi vì suýt nghĩ em vô sỉ như HisokaThế là hai con người, một nhỏ một lớn vừa ăn vừa tám nhảm, khung cảnh vui vẻ tràn ngập ánh hồng hoàn toàn không hợp với nơi nồng sát khí như hội trường thi Hunter_ Mà bà ch-GRAAAAAAAAAATiếng hét thất thanh cắt ngang câu nói của Killua, mùi máu thoang thoảng hòa huyện cùng không khí, tanh tưởi và kinh tởm, nàng và cậu nhóc hiếu kì chạy đến nơi diễn ra ẩu đảÔi, định mệnh_ Fufufu, kì lạ thật đấy ◇Chất giọng biến thái..._ Ông ta chẳng còn cánh tay nào cả, chỉ là một chút ma thuật ♡ thôi quý vịLừa người và dị hợm...Nàng ngay lập tức cầm tay Killua đi xa khỏi nơi đó, đi xa khỏi Hisoka_ Oái, chị sao vậy_ Tên đó kinh lắm, chúng ta nên cách xa_ Kinh ? Bà chị có nói quá khôngNàng là đang nói giảm, nhóc ạ_ Không quá đâu, chị hiểu hắn lắm đấy_ Người quen hay kẻ thù của chị à, hắn làm gì mà bà chị sợ thếNgười quen, kẻ thù ? Hình như là đều không phải_ Hắn CHỈ bắt cóc chị đến đây thôi, em ạ_ ...._....
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com