Hxh Em Trai
Kuro mệt mỏi dựa đầu vào mỏm đá bên cạnh, đôi mắt màu Amethyst vốn chai sạn nay lại như đè nén một loại nặng nề và ảo não sâu thẳm nào đó. Khu rừng vốn xanh tốt lại hoang tàn và hỗn độn đến lạ, nền cỏ bị thổi tung lên, lộ ra bên trong là đất đá cằn cỗi. Mảnh đất vốn dĩ khá tươi mới lại như vừa trải qua trận cháy khốc liệt. Cách đó không xa là thi thể không còn động đậy của Anna, toàn thân ả như cọng cỏ bên đường mà nhàu nát và rách rưới vô cùng. Máu tươi thấm đẫm qua lớp áo khoác mỏng, chảy tí tách từng giọt nhỏ xuống nền đất sỏi đá phía dưới, loang lổ thành một vũng lớn.Quần áo thì bị cháy xém, mái tóc dài cũng bện lại bên lưng vì thấm đẫm máu, cả cơ thể chi chít là vết thương lớn nhỏ, có cái còn đang chảy máu ồ ạt. Thật không giám tưởng tượng được thân thể Anna đã vụn vỡ đến cỡ nào.Càng không dám nghĩ đến trận chiến vừa rồi đã diễn ra ra sao. Một kẻ xuyên không, không chịu bất kì ràng buộc nào với thế giới này vậy mà lại cư nhiên chết đi một cách thật lãng xẹtKuro xoa mái tóc trắng dã nhuốm chút bụi và máu của mình, thở ra một hơi nặng nề rồi chìm dần vào dòng hồi tưởng xưa cũ.[...]...["Thực thể trước mắt, hắn không có trong kho dữ liệu. Tôi không thể nào tìm thấy dấu vết về sự tồn tại của hắn trong nguyên tắc gốc, hắn...chính là bug!!"]["Kí chủ! Xin hãy mau chóng rời khỏi nơi này! Cô không thể chạm đến bug! Cô sẽ chết đấy!!"]Giọng nói máy móc liên tục vang lên trong đầu Anna với một cường điệu quá mạnh mẽ và dồn dập, khiến ả cực kì đau đầu. Nhưng hơn thế nữa, mối nguy hiện tại chính là kẻ trước mặt ả, một bug siêu to khổng lồ.Ai mà có thể ngờ, Anna Halerian lại có diễm phúc được đối đầu với một bug, mà ngay đến chính hệ thống chủ còn phải hoảng sợ, Anna thật sự làm sao dám đối đầu với nó chứ.Tuy nhiên, hoàn cảnh hiện tại không cho phép Anna rút lui, ả chỉ có thể tuyệt vọng mà đâm đầu vào chỗ chết mặc sự ngăn cản điên cuồng của hệ thống.Tất cả mọi thứ, đều đúng theo kế hoạch của Halice Fun.Tâm trí ả hỗn loạn và xoay vòng trong hàng đống kí ức lộn xộn, chúng chồng chéo lên nhau như thể đang muốn che giấu cho một lớp mây mù bí ẩn nào đó.Và Anna cảm nhận được, loại kí ức đằng sau lớp mây mù ấy, chúng có liên quan đến Halice Fun và những kế hoạch vô nhân đạo của hắn.Niệm của Anna thuộc hệ cụ thể hóa, chúng có thể biến thành hai loại vũ khí khác nhau tùy mục đích sử dụng. Với kiếm dùng để chiến đấu tầm gần và thương dài dùng để phòng thủ, cũng như chiến đấu tầm xa. Loại niệm này được Halice Fun đánh giá khá cao và nếu Anna biết sử dụng nó một triệt để, nó sẽ cực kì mạnh mẽ và nguy hiểm."Chết tiệt!"Thanh kiếm ả cầm trên tay là dạng katana, lưỡi kiếm dài và có độ cong nhất định, chuôi kiếm ngắn, gắn một chùm tua rua. Phía dưới cùng của lưỡi kiếm, nơi gần chuôi kiếm nhất có khắc một dòng chữ nhỏ bằng Ngôn ngữ cổ của Sanh Dạ Sứ, Zagrib-yuanTan - 'Vãn Sanh' chúng sinh quay đầu.Ả giơ cao thanh kiếm của mình nhằm đỡ đòn tấn công sắp đến của Kuro, lưỡi kiếm va chạm với dây xích bạc tạo nên một vụ nổ vô cùng lớn, khiến một phần cánh rừng bị thổi bay.Kuro nhíu mày, thầm chửi rủa trong lòng, đồng thời vẫn tiếp túc lao lên tấn công.Niệm của Kuro thuộc hệ thao túng ở trạng thái binh thường và là hệ đặc chất ở trạng thái tức giận (mắt đỏ). Với hệ thao túng, em có thể phóng ra những dây xích bạc để điều khiển và thao túng vật vô giác, khi dây xích của em chạm vào vật vô tri, chúng sẽ có sự sống và nghe theo sự điều khiển của Kuro. Tuy nhiên, Kuro cũng có thể thao túng một vài vật sống trong khả năng, không bao gồm con người. Ngoài ra, em còn có thể triệu hồi và điều khiển một vài thần thú, đặc biệt là rắn khổng lồ có cánh và cá voi thông thiên nếu thuộc hệ đặc chất. Dây xích của em cũng được dùng để làm vũ khí vì có độ cứng cao và nếu được bọc niệm bên ngoài, chúng sẽ khá nguy hiểm. Nhưng nhiều khi, Kuro chỉ sử dụng một con dao nhỏ để phòng thân và em khá hiếm khi sử dụng niệm chân chính nếu em không cảm thấy nguy hiểm.Anna chật vật chặn từng dây xích đang lao đến với tốc độ cao, ả thừa dịp Kuro đang bận thở và lơ là giây lát mà lao lên tấn công.Lưỡi kiếm sắc bén của Anna xuyên qua những dây xích bạc, khi chạm vào liền tóe tia lửa mà lao đến chỗ Kuro. Ả sử dụng niệm của mình bọc xung quanh thanh kiếm, bằng tất cả sự căm hận không biết từ đâu ra, ả chém một nhát dài xuống người Kuro. Nhưng đã bị em chặn lại bằng dây xích, tuy nhiên, vì uy lực của cú chém quá mạnh, cộng thêm việc đang mất sức, Kuro bị đánh bật ra sau và phải lãnh một vết chém dài nhưng khá nông trước ngực chạy dọc từ xương quai xanh xuống ngang bụng.Máu chảy ra ồ ạt, thấm đẫm lớp áo len và áo khoác dài, Kuro ho sặc sụa mấy cái liền, trong miệng em toàn là vị gỉ sắt và răng môi thì lẫn lộn với nhau. Em gượng dậy từ đống đất đá lộn xộn xung quanh, chưa kịp chuẩn bị đã thấy Anna lao đến, ả tiếp tục vung một nhát chém tuy nhẹ hơn lúc trước nhưng vẫn đủ để em thừa sống thiếu chết nếu lãnh phải.Kuro kéo đám dây xích ra đỡ lại, bản thân thì nhanh nhẹn mà tránh sang một bên.Em nhìn chỗ đất bị quệt dài vừa nãy, trong lòng không khỏi xót xa, mảnh cỏ xanh mơn mởn kia, em sẽ không bao giờ nhìn thấy nó. Em thấy xót xa, nhưng hơn thế nữa là sự tức giận, tức giận vì Anna đã dám phản bội lại lời thề thiên kiếp của cả hai, tức giận vì ả lại có thể vì Halice Fun mà xúc phạm đến anh trai và dòng tộc em. Kuro thực sự rất tức giận.Đôi mắt màu tím xinh đẹp đột ngột chuyển đỏ, tựa như máu tươi nhưng ngập tràn thù hận và giận dữ.Kuro mấp máy môi, giọng nói khàn đi thấy rõ."Từ phía trên của bầu trời, nơi biển mây trùng phùng và Thiên Cung đang ngự trị. Tôi nguyện xin dâng hiến cho Ngài trái tim và linh hồn của tôi, đốt cháy 33 ngôi sao, thiêu rụi 24 chòm hộ mệnh. Xuyên qua tầng kết giới bao phủ, hãy đến với tôi! Thông Thiên!"Gió bắt đầu nổi lên đồng thời với tiếng nói của Kuro, bầu trời không một gợn mây lại bị bao phủ bởi một biển mây dày. Cây cối và bụi bay tung tóe trong không khí, Anna sững sờ trước cảnh tượng này. Ả quay sang nhìn Kuro, chỉ thấy đôi Amethyst vốn dĩ giờ lại biến thành viên Ruby rực lửa đang phát sáng và ngập tràn giận dữ.Từ phía trên của bầu trời, mây trắng như cơn lốc mà cuộn tròn lại thành một hố sâu to lớn, nó trải dài và chiếm hơn nửa bầu trời, bầu trời vốn dĩ trong xanh giờ đây lại chuyển dần sang xám xịt. Một chiếc đuôi to lớn của cá voi hạ dần xuống từ cơn lốc khổng lồ kia, một tiếng hét thấu tận trời xanh chợt vang lên, xuyên thẳng qua màng nhĩ mà truyền vào đại não. Cá voi Thông Thiên xuyên qua biển mây mù kia mà ngự thế dưới sự triệu hồi của Kuro!Toàn bộ lục địa bị chấn động bởi sự xuất hiện của Cá voi Thông Thiên, nó mang trên lưng một hòn đảo lớn, giữa đầu là hàng vạn khối tinh thể đang bay lơ lửng, trông cực kì hùng vĩ!Toàn bộ thí sinh lẫn ban giám khảo của cuộc thi Hunter đều sững sờ trước cảnh tượng này, Cá voi Thông Thiên chỉ có trong truyền thuyết, lại đang xuất hiện trước mặt họ!Tất cả mọi người sững sờ trước cảnh tượng này, nhưng ở phía xa xa, nơi không một ai biết đến, Halice Fun vừa ung dung ngồi thưởng trà vừa thích thú nhìn cảnh tượng trước mắt.Hắn cười khúc khích, vẻ mặt ngập tràn sự tự hào và tình yêu đến vặn vẹo."Ahh~ Cuối cùng em cũng trưởng thành rồi~ Bé mèo của tôi~ ❤"..."Cái đó...là Cá voi Thông Thiên...""Kuro..."Giữa khung cảnh máu me hoang tàn của nơi chiến trường, ngập trần xác chết và hỗn độn, một thiếu niên với mái tóc trắng dã đang thơ thẩn nhìn theo bóng hình con cá voi phía chân trời. Trên tay cậu ta vẫn cầm một chiếc đầu người. Bầu trời đen kịt ánh lên sắc đỏ hung tàn, phản chiếu trong đôi mắt đen tuyền vô cảm ấy là hình bóng cậu thiếu niên quen thuộc....w.1644.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com