Hwangniel Smut V I D E O
Daniel hiện đang rất buồn chán. Buồn chán tới nỗi đã ăn hết 2 cây kem con cá mà vẫn buồn chán, đã xem hết mấy tập phim mới của series truyền hình yêu thích mà vẫn buồn chán, đã chiến cả chục trận game mà vẫn buồn chán. Ngày thứ Bảy đối với Daniel chính là lúc nào cũng buồn chán như vậy. Nhìn đồng hồ, cả ngày hôm nay đã lăn qua lộn lại biết bao nhiêu trò tiêu khiển rồi mà bây giờ cũng mới chỉ 5h chiều thôi, còn lâu lắm người ta mới về nhà để chơi với mình lận. Daniel thở dài. Vốn dĩ là một giảng viên khoa múa của học viện nghệ thuật thành phố danh giá nổi tiếng năng động và lúc nào cũng bận rộn thì hai ngày cuối tuần này đáng lý ra phải là thiên đường đối với Daniel. Thế mà cậu thật sự chỉ mong ngày trôi qua nhanh nhanh một tí, chóng tới thứ Hai để được gặp đám học trò yêu quý của mình. Mặc cho bọn chúng nó cứ hễ tới thứ Hai là than lên than xuống nhưng ông thầy này vẫn cứ vui vẻ hồn nhiên mà giảng bài mới thôi. Nói Daniel là một tên biến thái cuồng công việc cũng được, cậu không thể phủ nhận việc làm giảng viên lại đem đến cho mình nhiều niềm vui đến như vậy. Và dạo gần đây thì ngoài là công việc mang lại nguồn thu nhập chính cho Daniel, là nơi để cậu có thể vừa thỏa niềm đam mê nhảy múa vừa có thể truyền lửa cho những bạn trẻ khác thì nó còn là nơi trút bỏ phiền muộn của Daniel nữa. Chả là tháng trước Minhyun lại nhận thêm hợp đồng đóng phim mới, bận rộn như vậy nên cả hai cũng chẳng thể nào tìm được thời gian để mà dành cho nhau. Từ hồi ra trường, hai người liền dọn về chung một căn hộ cao cấp nằm vừa gần học viện vừa gần trung tâm thành phố với tầm nhìn trên cao cực kì đẹp mắt. Tất nhiên một căn hộ sang trọng đẳng cấp như vậy thì giá của nó cũng không hề khiêm tốn một chút nào rồi nhưng người nào đó cứ nằng nặc đòi phải dọn đến đây ở cho bằng được, thiếu điều nhìn thấy cậu cứ lưỡng lự mãi không thôi anh còn muốn cứ như vậy mà ký trả hết hợp đồng mua nhà cho xong, không cần đến cậu phải lo lắng gì cả, cứ ngoan ngoãn dọn đến ở cùng anh là được. Daniel cũng không phải người không biết phải trái, nghĩ rằng anh người yêu đã thích nơi này đến như vậy, mình là ai mà có thể từ chối anh chứ. Thế là hai người sau khi chính thức dọn về chỗ ở mới thì lao đầu vào làm việc để bù vào số tiền không nhỏ đã bỏ ra để mua căn hộ có phần hơi xa xỉ đó. Với sức trẻ và lòng nhiệt huyết của hai cậu học viên mới tốt nghiệp loại giỏi của học viện nghệ thuật biểu diễn thành phố danh giá thì không bao lâu sau hai người cũng có thể mỉm cười hưởng thụ cuộc sống hạnh phúc của một cặp đôi cũng gọi là tương đối thành công trong cả sự nghiệp lẫn chuyện tình cảm. Nhưng Daniel thì không nói đến, Minhyun tất nhiên khi đã đạt được mức độ nổi tiếng nhất định thì không cách nào nói dừng lại là dừng được. Phải biết cái nghề mà anh lựa chọn có bao nhiêu là khốc liệt mà với tính cách dù bình tĩnh hành động nhưng vẫn không để mình thua kém bất kì ai của Minhyun thì anh không cho phép mình có thể ngủ quên trên chiến thắng một lúc nào cả. Vậy nên mặc dù cũng rất không thích việc thời gian riêng tư của hai người cứ như vậy mà bị rút ngắn thì Minhyun cũng không thể làm gì khác, chỉ có thể tự hứa với bản thân rằng lần này nữa thôi, xong rồi mình sẽ có một khoảng thời gian nghỉ ngơi thật dài để vừa lấy sức vừa cùng người nào đó hâm nóng tình cảm. Vậy nên lúc này đây Daniel mới cực kỳ buồn chán mà nằm dài trên giường chờ Minhyun đi làm về. Hôm nay anh nói rằng đoàn phim sẽ kết thúc cảnh quay sớm nên có lẽ sẽ không về muộn như hằng ngày nữa. Thà không nói ra thì thôi, nói rồi lại chỉ làm người ta cả ngày cứ ngóng mãi. Dạo này Minhyun về trễ cực, toàn là lúc Daniel đã đi ngủ rồi anh mới về đến nhà, có hôm cậu thức đợi anh thì vừa nhìn thấy người, chỉ kịp thân mật một chút thì người ta liền mệt tới nỗi mắt cũng mở không ra, cứ như vậy mà chui tọt lên giường ngủ. Bĩu môi, Daniel tự nhủ sau khi bộ phim của anh đóng máy phải lên lịch ngay cho cái người này một tuần, à không, một tháng chỉ có ở nhà nằm không thôi, không được làm gì cả. Nhưng mà chắc Minhyun sẽ không chịu đâu, một kỳ nghỉ chỉ dành cho hai người có lẽ sẽ phù hợp với anh hơn. Tự hài lòng với kế hoạch của chính mình, Daniel để dòng suy nghĩ cuốn cậu đi tới mọi địa điểm du lịch hấp dẫn mà hai người từng nói với nhau rằng khi có cơ hội sẽ cùng người kia đến đó một chuyến. Lãng mạn như vậy, lý tưởng như vậy, không biết khi nào mới có thể trở thành hiện thực...
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com