TruyenHHH.com

Hwabin Cao Nay La Lam

Hắn quay đầu nhìn sang ghế lô chỉ thấy ngồi thêm một người nhìn bộ dạng có lẽ là bạn của tên họ Lee kia. Buồn bực cúi đầu uống rượu lại nghe bên cạnh tiếng nói chuyện. 

Hyeong-seop:"Được đó Lee thiếu gia, lâu ngày không gặp biết chơi rồi. Nhưng mà cậu chiêu đãi chu đáo như thế này tôi lấy làm hổ thẹn, hay là lấy thân báo đáp thiếu gia thấy có được không?"

Eui Woong:"Biến đi, đừng có thử thách sức chịu đựng của tôi, không khéo qua  miệng cậu tôi lại mất sự trong sạch của mình. "

Ha ha cười lớn một tiếng, Hyeong-seop nhìn quanh một lượt như tìm kiếm gì đó. 

"Cục cưng của cậu đâu, sao không thấy?"

Eui Woong:" Em ấy đi toilet rồi, một lát gặp em ấy bớt luyên thuyên linh tinh. "

Hyeong-seop:" Sao thế? Đừng nói là cậu chưa câu được người tới tay nha?"

Eui Woong uống một ngụm rượu nghiêm túc nhìn đối phương:

" Nói chuyện tử tế, tôi phải dùng sính lễ hỏi cưới em ấy đàng hoàng, cậu đừng có đùa. "

Nghe thế Hyeong-seop bắt đầu nghiêm túc lại. 

"Cậu chưa tỏ tình, còn muốn cưới hỏi. Giỡn chơi à?!"

Eui Woong cười cười như mọi dự định đã nắm trong tay. 

"Em ấy còn chưa thành niên đâu. Đợi em ấy tốt nghiệp xong tôi đến nhà xin hỏi cưới em ấy. Cưới được về tay rồi mặc sức mà yêu đương hẹn hò. Tôi làm việc phải nắm chắc mới làm. Cậu lạ gì tôi sao?"

"Được đó, không uổng công nuôi vợ từ nhỏ, thiếu gia cậu thật thâm sâu. Chắc chắn em ấy cũng có tình cảm với cậu. Dù sao cũng theo cậu từ nhỏ đến giờ mà. "

Eui Woong cười đắt ý:" Đó là điều hiển nhiên. "

Nghe đến đây, Kang Dae lại nổi lên lòng đố kị, ý nghĩ muốn đem người về tay càng bành chướng. Tên họ Lee, xin lỗi mi nhá tao muốn người của mi quá rồi. Đáng khen cho mi nuôi khóe như vậy vừa đúng ý tao. 

Nghĩ đến thiếu niên lớn lên trắng trẻo, sạch sẽ lại còn xinh đẹp như thế, đúng là tác phẩm nghệ thuật xứng đáng được thêm vào bộ sưu tập của tao. 

Kang Dae nhìn thiếu niên nhảy nhót bừng bừng khí thế nghĩ không bao lâu nữa thiếu niên sẽ không được vui vẽ như vậy rồi, lòng hắn thật thoải mái. 

Nhìn thiếu niên say bất tỉnh nhân sự được Eui Woong ôm lên xe, Kang Dae nhìn theo mĩm cười. 

  Eui Woong đem Hanbin để nằm qua một bên rồi cho xe chạy. Xe chạy được năm phút trong xe lập tức vang lên tiếng người. 

  "Sao rồi?"

  Eui Woong cầm laptop bên cạnh lên, vừa nhìn vừa trả lời. 

  "Ổn. "

  Hanbin lòm còm ngồi dậy khởi động gân cốt một chút nhìn lên người đang cầm tay lái phía trước:

  " Haiss... Mệt quá, Byeong-seop, em có chắc hắn sẽ mắc câu chứ? Anh thấy hắn không phản ứng gì, có phải em dùng ít năng lượng khiến anh không đủ quyến rũ không?"

  "....."

  Theo như kế hoạch Hanbin phải hóa trang thành một nữ lolita nhưng sau khi họp bàn triển khai kế hoạch cho Byeong-seop và Taerae, cả nhóm lại ngạc nhiên phát hiện Byeong-seop sở hữu một loại siêu năng lực mê hoặc. Hanbin để Byeong-seop thi triển siêu năng lực lên người mình, ai chạm vào người Hanbin đầu tiên người đó sẽ dính thuật mê hoặc khiến đối phương liên tưởng đến thứ bản thân thích và muốn có được nhất. 

  Cho nên khi Kang Dae gặp Hanbin liền có suy nghĩ nam hắn cũng phải có được vì rất khó tìm đúng người có đủ yếu tố hắn yêu thích như vậy. Chỉ là giới tính đối với hắn cũng không quan trọng. 

  Hyeong-seop đang ngồi trên một chiếc xe khác nói qua tai nghe. 

  "Không đâu, em thấy hắn chắc chắn dính bẩy rồi, chúng ta rời đi hắn còn nhìn theo một đoạn mà. "

  Byeong-seop:" Lolita là loại hình hắn thích. "

  Hanbin:" Nhưng ngoại hình của anh vẫn là nam a~"

  Byeong-seop:" Lolita nam cũng là lolita. 

  Eui Woong nhìn một bộ lười giải thích của Byeong-seop thầm thở dài. 

  Eui Woong:" Hắn thích trẻ vị thành niên anh chưa vị thành niên, hắn thích sạch sẽ anh cũng được em bao bọc từ nhỏ không nhiễm khói bụi nhân gian càng làm hắn thêm phấn khích, năng lượng đen ở một bên thôi thúc hắn như vậy cộng với địa vị nhà em lại kém hắn chắc chắn hắn đang đắc thắng trong lòng, có lẽ đêm nay là một đêm khó ngủ với hắn."

Hanbin dựa cả người ra sau cho thoải mái. 

"Mọi người đâu hết rồi?"

Eui Woong:" Em để Hyuk hyung và Taerae đến biệt thự của hắn sắp xếp một chút. Seop hyung, một lát anh qua thay Hyuk hyung. Anh ấy còn đi làm một nhiệm vụ khác nữa. "

Hyeong-seop:"Ừ! F quẹo phải đi. "

Hanbin đang nhắm mắt dưỡng thần nghe thấy vậy cũng không có phản ứng gì chỉ nhàn nhạt nói. 

"Đúng là hai tên nhóc đó nên làm việc cùng nhau cho quen dần. "

Eui Woong :" Em cũng nghĩ vậy, Hyuk hyung vẫn còn ác cảm với Taerae lắm."

Không như mọi người nghĩ, Hyuk và Taerae ở chung hết sức hòa thuận vì Hyuk đang suy nghĩ đến việc Hanbin hyung phải quyến rũ cái tên thiếu gia Kang kia là đủ đau đầu rồi không hơi sức đâu để tâm đến Taerae nữa, còn Taerae thì lại lười nói chuyện, cả hai như thế mà ở chung không có tý gợn sóng. 

Nhưng Taerae thầm thán phục Hyuk ở trong lòng. Hai người theo sự sắp xếp của Eui Woong đến căn biệt thự nơi Kang Dae gây án để đặt camera chuẩn bị cho lần hành động tiếp theo. 

"Ở đây canh phòng rất nghiêm ngặt, cậu ở lại canh chừng có gì liên lạc với tôi. "

Hyuk tháo bao tay để qua một bên, kiểm tra túi hạt giống bên người, kéo nón che khuất mặt. Nắm trong tay một hạt giống dây leo vươn tay quăn nó lên cái cây đại thụ bên cạnh, Taerae chỉ thấy anh thu tay dây leo lập tức kéo Hyuk lên cao đứng vững trên một nhánh cây. Hyuk lấy ống nhòm ra nhìn vào tòa biệt thư to lớn phía xa xa.

"Trước cổng 2 tên, trong sân 6 tên, bên trong nữa chắc không còn. F, cậu hack hệ thống camera cho tôi vào được chứ?"

Trong tai nghe của Hyuk truyền ra giọng nói không nắm chắc của Won Sung Min. 

"Được thì được nhưng không được lâu, tối đa chỉ được 5 phút thôi. Cậu được không?"

Hyuk:" Vừa đủ, tiến hành đi. "

Taerae nghe bọn họ nói chuyện mà không hề đề cập đến đám vệ sĩ kia xử lí thế nào, cậu liền tò mò. 

"Còn đám vệ sĩ đứng chắn cửa làm sao anh vào?"

Hyuk:" Ai nói với cậu tôi vào bằng cửa chính?"

Taerae:"....???"

Won Sung Min nghe vậy cười cười nói với Taerae:

"Đám người đó cũng chỉ là con người bình thường mà thôi, em không cần lo đâu. "

Taerae mới nhớ ra bọn họ khác người thường đành đứng yên tại chỗ xem tình hình. Hyuk cầm một nắm hạt giống chuẩn bị hành động chợt khựng lại nói với Won Sung Min. 

"Bên đó tình hình thế nào, thuận lợi không?"

F:" Coi như suôn sẻ, Hyeong-seop mới vừa vào trong. "

Này cũng không đơn thuần hỏi tiến triển công việc thôi đúng không, rõ ràng là cậu ta muốn hỏi tình huống của Hanbin kìa, như dự đoán Won Sung Min lại nghe Hyuk hỏi tiếp. 

"Kang Dae không làm ra động thái gì lớn đó chứ?"

Won Sung Min đang tập trung hack hệ thống camera nên thuận miệng đáp. 

"Cũng không có gì lớn, y như kế hoạch chỉ là không ngờ hắn lại mê Hanbin như vậy ôm rõ lâu. "

"Cái gì?"

".....cậu la cái gì, điếc cả tai."

Hyuk:" Cậu nói rõ xem nào, hắn ôm như thế nào?"

"....."

Won Sung Min đỡ trán cậu giờ mới phát hiện ra mình lỡ lời, không biết làm gì cho Hyuk bình tĩnh lại. Vốn dĩ Eui Woong sợ chuyện như thế này phát sinh mới tách hoàn toàn Hyuk và Hanbin ra, đến cả kết nối đội cũng cấm luôn. Tại miệng nhanh hơn não mà bể kế hoạch, Won Sung Min nhanh lấy lại lí trí bình tĩnh trả lời. 

"Để nói sau đi, cậu chỉ có 5 phút thôi tranh thủ thời gian 5....."

Không để Hyuk nói tiếp Won Sung Min ra sức điếm ngược thời gian hành động. 

....4

.....3

.....2

.....1

Nghe Won Sung Min điếm ngược Hyuk cắn răng dần xuống lửa giận tung dây leo cố định trên rào chắn sân thượng căn biệt thự, thu tay bay qua đó. 

Hyuk nhanh chóng bỏ qua đám vệ sĩ dưới sân như một cơn gió đáp xuống sân thượng một cách an toàn, cậu nhanh chóng khom người chạy nhanh xuống tầng hầm theo bản đồ mà người của Eui Woong thu thập được nhưng đến cửa tầng hầm Hyuk lại nhíu mài. 

"Cửa có pass ..."

F:" Sao vậy được, trong tư liệu không có mà, chắc hắn mới thêm khóa gần đây, để tôi nghĩ cách. "

Hyuk:" Không cần, vừa hay tôi thấy một cây xương rồng. "

F:"..... Vậy thì tốt. "

Chỉ cần hỏi nó một chút là được rồi không phải sao.  

Nhưng chuyện không hay đều ập đến cùng một lúc. 

Hyuk:" Cây xương rồng này thật là cứng đầu, mày có tin tao chém chết mi không hả?"

Chỉ nghe Hyuk thật sự rút một con dao được dấu dưới bắp chân ra nhưng rất nhanh đã bị Won Sung Min kịp thời ngăn cản 

"Cậu đừng manh động, Kang Dae về, chắc chắn hắn sẽ nghi ngờ đấy. "

.....

Hai bên trầm mặc một chút bổng Hyuk lên tiếng. 

"Taerae!"

"Có. "

Hyuk:" Siêu năng lực của cậu có thể phóng bao xa?"

Taerae:" 500m. "

F :" Ể , vừa đủ nè, nhưng mà cái cây đó có nghe thấy không?"

Hyuk tháo một bên tai nghe để xuống chậu xương rồng trước cửa. 

"Không còn thời gian nữa, Taerae làm nhanh lên. "

Hyuk chuẩn bị tư thế bị siêu năng lực của Taerae áp sát :

"CẤM."

Hyuk chỉ nghe cây xương rồng đứng trong chậu xiêu quẹo la oai oái mà Hyuk đứng ở bên cạnh không hề hắng gì. 

Có lẽ chiêu thức rẽ nhánh của cậu ta. 

Đúng như Hyuk nghĩ, lần trước Taerae sử dụng chiêu thức 'KHÓA' để khóa nhiều mục tiêu trong phạm vi rộng còn 'CẤM' để sử dụng cho mục tiêu rõ ràng.  

Tiến vào trong phòng chỉ thấy có rất nhiều bệ đứng bên trong trưng bày trang phục để hóa trang nhân vật anime, chủ yếu là trang phục lolita mà Kang Dae thích. Hyuk thấy bên phải có 4 cái bệ bên trong lòng kính trống không. Cậu không nghĩ nhiều tiến sâu vào phía trong đi qua thêm một căn phòng trưng bày phụ kiện mới đến nơi mà cậu cần tìm. 

Căn phòng cuối cùng một màu trắng tinh sạch sẽ nhưng khi nhìn đến 4 người mặc trang phục lolita được đặc trong lòng kính đứng hàng loạt bên trái phòng, Hyuk liền hiểu ra tại sao 4 cái bệ ở căn phòng đầu tiên lại trống không. Quay đầu không muốn nhìn tiếp nữa, Hyuk thấy ở giữa đặt một chiếc giường kingsize được quét dọn sạch sẽ nhưng bên cạnh lại để đủ lại dụng cụ dùng cho y học. Kang Dae dùng nó để vệ sinh cho nạn nhân. Hyuk không thất thần quá lâu đã nghe F nhắc nhở. 

"Hyuk, Kang Dae đã rời khỏi quán bar.  "

"Được. "

Trì hoãn không bao lâu Hyuk hoàn thành nhiệm vụ ung dung rời đi, nơi cậu đi qua trên camera lại chẳng thấy bóng ai. 

Trở về cây đại thụ lúc đầu, cậu lại vội vàng kéo bao tay ném vào cóp xe nghĩ, may mà cậu chuẩn bị bao tay thêm một đôi để dọn dẹp dấu chân và dấu vân tay, nếu không với một người mắc bệnh sạch sẽ như Kang Dae chắc chắn sẽ bị phát hiện. 

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com