Huong Tu Ba Dong
"Thạc Trân, có trông thấy Trí Tú của má đâu không?"Thôi thì việc gì thì việc, cậu cả cứ hễ nghe thấy hai từ "Trí Tú" từ miệng bà u là tự động gấp gọn cái cớ sự còn rối tung rối mù để đi làm công chuyện. Mà thật ra cậu chỉ tự giác hơn mọi khi thôi, chứ cậu biết thừa chuyện này muốn tránh cậu cũng chẳng có tránh được. Về Sài Gòn được một năm lẻ bảy ngày, bà u nhà cậu gọi Trí Tú còn nhiều hơn số lần gọi cả Tại Hưởng và Thạc Trân.
♡
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com