Hunjay Man Dem Tren Dinh Dau R21
Trên nấc thang quyền lực, gia tộc Silmont chỉ nằm ở vị trí thứ năm. Nghe thì không có vẻ cao quý, nhưng với tầng lớp dưới đáy xã hội thì vị trí thứ năm đã là một vị trí đáng sợ lắm rồi.Cùng là Thống tướng quân đội nhiều đời, nhưng gia sản của nhà Silmont là vất vả có được, không như nhà Phoebius là gia sản kếch sù được kế thừa suốt nhiều thế hệ. Cho nên dù có cùng một chức danh, nhưng ai ai cũng đều ngấm ngầm nhận thức được Thống lĩnh nhà Silmont và Thống lĩnh nhà Phoebius có một sự khác biệt rất lớn.Hiện thực ấy luôn thể hiện rõ ràng nhất khi các Quần thần đến tham dự buổi họp với Hội đồng. Là một thành viên của Hội đồng, Jerome Silmont đã thề sẽ không để bất cứ cảm xúc cá nhân nào chi phối, mọi quyết định suy nghĩ lời nói đưa ra đều chỉ có một mục đích là phục vụ cho Đức Tối cao. Với cha gã, Jerome là một tên cổng rắn cắn gà nhà. Mà, ngay từ đầu từng hơi thở gã bật ra khỏi lồng ngực đều là nỗi hổ thẹn với Sói xám hùng mãnh, Thống tướng Antony Silmont rồi."Nhà Yvennon đang âm thầm vận chuyển kim loại trao đổi lấy nhiều lương thực từ nhà Kioms." Antony Silmont gõ gõ ngón tay mình xuống mặt bàn, đứa con trai trưởng Matthew Silmont ngồi bên cạnh chán chường gãi gãi cái cổ đầy ghét của mình, không chút quan tâm đến đề tài trên bàn họp, "Đây là tín hiệu tích trữ của lũ phản đồ! Không thể loại trừ khả năng bọn chúng trước đây đã từng cấu kết với con điếm phản tặc kia!""Cẩn thận lời nói, Ngài Silmont." Joras Phoebius nhàn nhã đặt ly rượu của mình xuống, ánh mắt hiện rõ ý khinh thường kẻ cùng cấp bậc với mình, "Ngài đang nói đến một con sư tử đấy."Jerome không nhịn được nhoẻn miệng cười, đó là lần duy nhất gã thấy Joras Phoebius đứng ra bênh vực cho con gái mình. Nhưng đó nào có phải là sự thật, lão chẳng qua chỉ là đang không cho con sói xám kia có cơ hội lợi dụng thời cơ sỉ nhục gia tộc mình mà thôi. Dù có là phản tặc, Agartha vẫn mang dòng máu sư tử. Sỉ nhục Agartha khác nào sỉ nhục chính lão đâu."Yvennon và Kioms chỉ là mấy con cừu con cáo vặt vãnh, bóp một phát đã chết tươi, việc gì phải lo sợ chứ?" Loren thấy hai Thống tướng của mình lại bắt đầu sắp có nội chiến, dù rất muốn xem Sói và Sư tử đánh nhau, nhưng không thể phớt lờ những việc hệ trọng. Thấy đích thân Đức Tối cao đã lên tiếng, cả Joras Phoebius và Antony SIlmont đều hậm hực quay mặt đi. "Dù vậy động thái này vẫn không thể xem thường." Jerome chép miệng lên tiếng nói đỡ cho cha mình, "Một con kiến có thể nhỏ bé, nhưng nếu chúng hợp thành một đàn thì khó mà một giẫm diệt gọn được."Quan Tư tế Syrillia gật gù tiếp lời, "Đúng vậy. Chúng ta vẫn chưa biết được động cơ của bọn chúng là gì. Thời điểm trận chiến với Agartha Phoebius nổ ra, bọn chúng từ chối hợp lực với Hoàng gia. Không thể nói rằng bọn chúng ngoài mặt không thể hiện mình ủng hộ Agartha thì trong lòng cũng giữ lập trường trung lập.""Sư tử cái có một Phu quân Alpha giả dạng Omega không rõ tung tích. Hai gia tộc kia có lẽ đã tiếp tay che giấu thằng nhãi đó đi rồi không chừng, chúng ta cần phải diệt trừ hết mọi khả năng tàn quân phản tặc vẫn còn ý định vùng dậy báo thù." Nhanh tay chớp lấy thời cơ, Antony Silmont đập bàn ủng hộ ý kiến của Quan Tư tế. Loren Baron một tay chống cằm lia mắt hết một dọc bàn họp rồi gật đầu."Được. Vậy giao cho Thống tướng Silmont tiếp tục quan sát. Nếu bọn chúng thật sự nuôi binh tạo phản, giết sạch không tha."Mải tập trung vừa lắng nghe mọi người bàn bạc vừa ghi chép lại mọi thứ diễn ra trong buổi họp, Jerome không nhận ra từ lúc nào căn phòng đã trở nên im ắng lạ thường, âm thanh duy nhất chỉ có tiếng ngòi bút gã sột soạt trên trang giấy. Gã ngẩng mặt lên xem tình hình là gì, để rồi chạm mắt với Đức Tối cao đang nhìn mình chằm chằm, như chỉ đợi gã viết xong nội dung cần viết nữa mà thôi."Thưa... có việc gì sao, Bệ Hạ?"Jerome tự tin khẳng định rằng gã không dễ dàng nao núng trước bất kỳ ai. Kể cả với gia tộc Silmont, gã vẫn luôn là con sói xám cô độc bất trị. Gã từ chối nghe theo lời bất kỳ ai, gã lì lợm khao khát tự thân làm chủ cuộc đời mình. Đó cũng là lý do từ nhỏ cha đã không vừa mắt gã, Antony Silmont không cần một con sói bé tí như bọn Omega ốm đói õng ẹo thà đọc sách chứ không tham chiến sa trường.Nhưng với Loren Baron thì khác. Đức Tối cao luôn có một loại sức mạnh kì lạ, khiến gã ngay lập tức trở nên lúng túng chỉ bằng một ánh mắt. Ánh mắt sắc lẹm của một con đại bàng."Ta muốn biết tiến độ Đám cưới Hoàng gia." Jerome vô thức hắng giọng trước câu hỏi ấy. Ngoài việc nghe ngóng thông tin, chức vụ Cố vấn của Jerome còn có nghĩa vụ trông coi tài sản và các công việc ghi chép liên quan đến Hoàng gia. Để Đám cưới Hoàng gia diễn ra trót lọt, gã là người phải xem xét tổ chức phù hợp với ngân khố, cũng như đảm bảo buổi lễ sẽ không xảy ra sơ xuất nào. Một lỗi nhỏ phát sinh, và đó sẽ trở thành vết mực đen vẩy lên trang sử nhà Baron, có dùng một trăm cái đầu cũng không thể chuộc được tội nặng đáng chết."Mọi thứ đang đi theo kế hoạch, thưa Bệ Hạ." Lật quyển sổ trên tay mình đến trang có ghi chép về buổi lễ, Jerome đọc lướt một chút rồi tiếp tục nói, "Nếu Benjen Phoebius hoàn thành lớp học với Quốc sư đúng thời hạn, thì buổi lễ sẽ có thể diễn ra sau một tháng. Buổi học đầu tiên ngày hôm qua đã kết thúc, nhưng thần vẫn chưa thấy các con hầu nhà Lễ đem tấm trải giường ra treo trên cửa sổ."Nhíu mày không hài lòng, Loren Baron tuy vẫn im lặng không nói gì, nhưng Joras Phoebius lại như đọc được cơn tức giận của Đức Tối cao liền lập tức đứng dậy gập cả người xuống. "Xin Bệ Hạ tha tội. Là ta dạy dỗ không nghiêm!""Omega Hoàng tộc lẽ ra phải được nhận bài học về giá trị của bản thân ngay từ buổi học đầu tiên rồi, không phải sao?" Quan Tư Tế Syrillia chậm rãi lên tiếng tra hỏi lại vấn đề, Jerome cũng chỉ đành gật đầu xác nhận. Lẽ ra sau khi buổi học kết thúc, các con hầu nhà Lễ phải treo tấm trải giường dính đầy máu tươi, minh chứng cho Omega Hoàng tộc đã bị đánh dấu và cưỡng bức bởi Chủ nhân mới của mình rồi lên cửa sổ. Tấm vải càng bê bết như giết người trên bàn đồ tể thì mới càng là điềm phước lành. "Đắc tội với Thần linh rồi!" Quan Tư Tế Syrillia run rẩy thốt lên như sợ hãi.Nhìn đối thủ rơi vào bế tắc, Antony Silmont vô cùng hả hê bày ra vẻ mặt tiếc rẻ."Nếu khi ấy Bệ Hạ gả Omega Hoàng tộc cho Matthew con trai ta, thì có lẽ mọi chuyện đã khác. Thật đáng buồn."Cơn tức giận của Loren Baron thể hiện rõ nhất khi nghiến hàm, hơi thở Đức Tối cao trở nên nặng nề hơn, ánh mắt cũng đằng đằng sát khí. Đứng bật dậy nhanh đến mức ghế ngồi ngã hẳn xuống sàn nhà, Bệ Hạ quát lên : "Gọi Quốc sư đến gặp ta ngay!"Cuộc họp cứ thế giải tán khi Đại bàng giận dữ đập cánh, hệt như vút bay rất nhanh đã biến mất sau dãy hành lang bên ngoài phòng họp. Nhanh chóng thu dọn giấy bút đi theo Đức Tối cao gặp Quốc sư, Jerome bất ngờ bị cản lại bởi một cơ thể to lớn hơn mình một cái đầu. Matthew."Nếu Sư tử con chỉ là một thằng nhát cáy không dám xuống tay," Nhe hàm răng ố vàng lởm chởm của mình ra cười trông kinh tởm đến buồn nôn, Matthew dùng ngón tay dính đầy đất trong kẽ móng mà chỉ mạnh vào giữa ngực Jerome, "Chi bằng ngươi hãy thuyết phục Đại bàng gả Omega cho ta đi. Cha nhất định sẽ rất tự hào nếu ngươi làm thế đấy, em trai."
"Ngài Silmont."Jerome vẫn còn nhớ rõ mồn một, ngày Loren Baron đăng cơ Hoàng đế. Lãnh chúa các vùng đều được mời tham dự buổi lễ long trọng và hao tốn bậc nhất thế kỷ, một chiếc áo choàng lông màu đen đính thủ công vàng ròng nặng một tấn tốn tám trăm ngàn đồng vàng được may ra chỉ để Loren khoác lên người đúng ba trăm bước chân. Mà khi ấy, đấu đá với các nước lận cận vẫn còn đang diễn ra ngay phía bên ngoài cổng thành.Chiến tranh khiến Lãnh chúa Thành Đá Đỏ không thể tham dự, trưởng nữ Agartha trở thành gia chủ tạm thời đã thay mặt đến nơi.Agartha đứng đấy, đối diện gã nở một nụ cười đầy tự tin, cặp răng nanh không cần xưng tên người khác cũng lờ mờ đoán ra được danh tính."Ta không nghĩ là mình từng có vinh dự diện kiến nữ chúa tể sơn lâm trước đây."Câu nói ấy làm ả bật cười, mái tóc dài óng ả phất bay nhè nhẹ theo từng chuyển động khiến từng đường nét sắc sảo trên gương mặt ả cũng trong khoảnh khắc ấy trở nên thật mềm mại dịu dàng. Agartha không xinh đẹp như các Omega nữ, mùi hương cũng nồng đậm đến mức khó thở, không hề quyến rũ chút nào. Nhưng con ả Alpha ấy vẫn đẹp, đẹp theo một cách rất riêng của mình."Ta chỉ là một con sư tử cái, Ngài đánh giá cao ta rồi.""Vậy sao?" Lần này đến lượt Jerome bật cười. Có lẽ phần nào trong thâm tâm gã đã sớm dự đoán ra được tầm nguy hiểm và kết cục mưu phản của con đàn bà trước mặt mình. Nụ cười của phụ nữ luôn là một thứ đáng sợ khi họ biết cách sử dụng nó.Thật đáng tiếc khi Joras Phoebius lại không nhận ra, đứa con gái đầu lòng của lão lại là đứa duy nhất mang cảm giác áp đảo giống lão đến mức khiến kẻ khác phải rùng mình."Chỉ mong Ngài chiếu cố cho sáu đứa em trai ngu dốt của ta.""Nàng đánh giá cao ta quá rồi."
Tặc lưỡi mấy cái khi đứng từ bên dưới nhìn lên cao nơi thủ cấp của ả đang bị cắm cọc thị chúng, Jerome vô tình bắt gặp bóng dáng Benjen Phoebius từ xa đang chậm rãi tiến vào cửa cung cho buổi học thứ hai. So với những con sư tử khác kể cả Benjen, Agartha khó lường hơn rất nhiều. Ả có sự khôn khéo dùng mánh khóe lợi dụng cảnh giác lơi lỏng của các Alpha nam khinh thường thể trạng yếu mềm của phái nữ để che giấu cho mưu tính ma mãnh, tinh vi và quyết đoán của mình. Ả không sống với lời nói, hành động của ả đã đủ để chứng minh cho trí thông minh và lòng dũng cảm ngoan cường. Để triệt hạ được đội quân của ả, Hoàng gia đã phải vất vả suốt mười năm trời, mà số lượng quân lính của ả còn chẳng thể bì được một nửa hàng ngũ binh tướng Hoàng gia. Thật đáng tiếc, nếu ả ta là nam giới, thì Jerome sẽ rất sẵn lòng chiêu mộ nhân tài như ả đảm nhiệm một vị trí trong bàn họp Hội đồng, sau này nâng đỡ cho ả kế thừa chức vị Thống tướng."Sư tử con quá lương thiện." Jerome đứng ngoài ban công im lặng lắng nghe nhận xét của Ethan vang lên từ bên trong. Loren Baron nằm dài lên giường chép miệng, "Phiêu bạt nhiều năm trên chiến trường không tiếp xúc với Omega khiến cậu ta không có chút kiến thức gì về địa vị của chúng.""Chứ không phải do ngươi kém cỏi sao? Càng lương thiện thì phải càng dễ thao túng chứ? Một tên nhãi Phoebius mà cũng không kiểm soát được!""Bệ Hạ tha tội." Ethan lập tức cúi đầu nhận lỗi, "Là tôi chưa đủ nghiêm khắc."Giận dữ quẳng cây gậy gỗ gãi lưng to bằng một cánh tay người của mình về phía Quốc sư Ethan, Loren gầm lên cảnh cáo :"Không cần biết ngươi dùng thủ đoạn gì, ta muốn Omega kia bị chịch cho tới khi nó ước gì mình được chết. Dù ngươi có phải đích thân chịch nó làm gương cho Benjen Phoebius, ta cũng không quan tâm. Chịch nó toác máu, và đem cái tấm trải giường đó ra treo lên cao nhất có thể, hoặc thứ bị treo lên đó sẽ là cái đầu của ngươi!""Thưa Đức Tối cao, đó là điều cấm kị!" Jerome lúc này phải lên tiếng can ngăn, "Omega Hoàng tộc chỉ có thể kết giao với Chủ nhân trên danh nghĩa của chúng cho đến khi Lễ Đại hôn kết thúc. Nếu trước đó Quốc sư Ethan ra tay, Thần linh nhất định sẽ quở phạt!"Nghe đến đây, Loren Baron liền phụt cười như điên dại. Đức Tối cao như một kẻ say đứng dậy đi loạng choạng quật ngã hết thứ này đến thứ khác, đôi mắt đỏ ngầu long sòng sọc mà tiến đến gần nơi Ethan cúi gằm mặt, một tay nắm vào cổ áo kéo anh ta lên nhìn vào mắt mình."Vậy, ta trao em trai ta cho ngươi nhé?" Loren Baron mỉm cười, ánh mắt khiến Jerome mong Đức Tối cao chỉ đang đùa giỡn trong trạng thái thần trí không ổn định, nhưng thái độ Ngài lại thể hiện rõ, Ngài đang nói sự thật."Bệ hạ...?!""Đừng làm như ta không nhìn thấy ánh mắt của ngươi khi nhìn em trai ta, Quốc sư Ethan." Loren Baron chế giễu, bàn tay trên cổ áo Ethan lại càng siết chặt hơn "Ngươi thèm muốn nó. Ta có thể thấy được điều đó trong đôi mắt ngươi. Mỗi cái kéo dây xích cổ của nó đến gần ngươi hơn, mỗi hành động giấu diếm bảo vệ như một con chó từ chối từ bỏ món đồ chơi của mình khi có ai đó tiếp cận. Ngươi dạy dỗ nó hai tháng trời, trải qua cả hai kỳ động dục của nó đều chỉ có thể khoanh tay đứng nhìn mà không thể chạm đến."Làm cách nào mà Ethan vẫn đang có thể bình thản đến vậy? Jerome thở dốc ngồi phịch xuống sàn nhà, cố nhặt bút lên viết cho kịp cuộc hội thoại giữa hai người họ. Nghĩa vụ của Jerome chỉ là ghi chép. Gã không có quyền lên tiếng trong cuộc hội thoại này, trừ phi đích thân Đức Tối cao nói chuyện với gã. Nhưng nhìn biểu cảm của Loren ngay lúc ấy, hai bàn tay gã đến cầm bút cũng không thể cầm được. Mùi giới tính nồng nặc áp đảo của một Alpha quyền lực tỏa ra khắp căn phòng khiến gã run rẩy. Loren Baron thời khắc ấy thật sự đã chứng minh cho gã hiểu lý do vì sao Đức Tối cao lại đang ngồi trên vị trí hiện tại.Một Alpha có khả năng thống trị tuyệt đối mọi con mồi của mình, Alpha hay Omega."Thế nào? Có muốn ta quẳng miếng thịt ôi này cho ngươi không, chó hoang?"
**
"Ngài Silmont."Jerome vẫn còn nhớ rõ mồn một, ngày Loren Baron đăng cơ Hoàng đế. Lãnh chúa các vùng đều được mời tham dự buổi lễ long trọng và hao tốn bậc nhất thế kỷ, một chiếc áo choàng lông màu đen đính thủ công vàng ròng nặng một tấn tốn tám trăm ngàn đồng vàng được may ra chỉ để Loren khoác lên người đúng ba trăm bước chân. Mà khi ấy, đấu đá với các nước lận cận vẫn còn đang diễn ra ngay phía bên ngoài cổng thành.Chiến tranh khiến Lãnh chúa Thành Đá Đỏ không thể tham dự, trưởng nữ Agartha trở thành gia chủ tạm thời đã thay mặt đến nơi.Agartha đứng đấy, đối diện gã nở một nụ cười đầy tự tin, cặp răng nanh không cần xưng tên người khác cũng lờ mờ đoán ra được danh tính."Ta không nghĩ là mình từng có vinh dự diện kiến nữ chúa tể sơn lâm trước đây."Câu nói ấy làm ả bật cười, mái tóc dài óng ả phất bay nhè nhẹ theo từng chuyển động khiến từng đường nét sắc sảo trên gương mặt ả cũng trong khoảnh khắc ấy trở nên thật mềm mại dịu dàng. Agartha không xinh đẹp như các Omega nữ, mùi hương cũng nồng đậm đến mức khó thở, không hề quyến rũ chút nào. Nhưng con ả Alpha ấy vẫn đẹp, đẹp theo một cách rất riêng của mình."Ta chỉ là một con sư tử cái, Ngài đánh giá cao ta rồi.""Vậy sao?" Lần này đến lượt Jerome bật cười. Có lẽ phần nào trong thâm tâm gã đã sớm dự đoán ra được tầm nguy hiểm và kết cục mưu phản của con đàn bà trước mặt mình. Nụ cười của phụ nữ luôn là một thứ đáng sợ khi họ biết cách sử dụng nó.Thật đáng tiếc khi Joras Phoebius lại không nhận ra, đứa con gái đầu lòng của lão lại là đứa duy nhất mang cảm giác áp đảo giống lão đến mức khiến kẻ khác phải rùng mình."Chỉ mong Ngài chiếu cố cho sáu đứa em trai ngu dốt của ta.""Nàng đánh giá cao ta quá rồi."
Tặc lưỡi mấy cái khi đứng từ bên dưới nhìn lên cao nơi thủ cấp của ả đang bị cắm cọc thị chúng, Jerome vô tình bắt gặp bóng dáng Benjen Phoebius từ xa đang chậm rãi tiến vào cửa cung cho buổi học thứ hai. So với những con sư tử khác kể cả Benjen, Agartha khó lường hơn rất nhiều. Ả có sự khôn khéo dùng mánh khóe lợi dụng cảnh giác lơi lỏng của các Alpha nam khinh thường thể trạng yếu mềm của phái nữ để che giấu cho mưu tính ma mãnh, tinh vi và quyết đoán của mình. Ả không sống với lời nói, hành động của ả đã đủ để chứng minh cho trí thông minh và lòng dũng cảm ngoan cường. Để triệt hạ được đội quân của ả, Hoàng gia đã phải vất vả suốt mười năm trời, mà số lượng quân lính của ả còn chẳng thể bì được một nửa hàng ngũ binh tướng Hoàng gia. Thật đáng tiếc, nếu ả ta là nam giới, thì Jerome sẽ rất sẵn lòng chiêu mộ nhân tài như ả đảm nhiệm một vị trí trong bàn họp Hội đồng, sau này nâng đỡ cho ả kế thừa chức vị Thống tướng."Sư tử con quá lương thiện." Jerome đứng ngoài ban công im lặng lắng nghe nhận xét của Ethan vang lên từ bên trong. Loren Baron nằm dài lên giường chép miệng, "Phiêu bạt nhiều năm trên chiến trường không tiếp xúc với Omega khiến cậu ta không có chút kiến thức gì về địa vị của chúng.""Chứ không phải do ngươi kém cỏi sao? Càng lương thiện thì phải càng dễ thao túng chứ? Một tên nhãi Phoebius mà cũng không kiểm soát được!""Bệ Hạ tha tội." Ethan lập tức cúi đầu nhận lỗi, "Là tôi chưa đủ nghiêm khắc."Giận dữ quẳng cây gậy gỗ gãi lưng to bằng một cánh tay người của mình về phía Quốc sư Ethan, Loren gầm lên cảnh cáo :"Không cần biết ngươi dùng thủ đoạn gì, ta muốn Omega kia bị chịch cho tới khi nó ước gì mình được chết. Dù ngươi có phải đích thân chịch nó làm gương cho Benjen Phoebius, ta cũng không quan tâm. Chịch nó toác máu, và đem cái tấm trải giường đó ra treo lên cao nhất có thể, hoặc thứ bị treo lên đó sẽ là cái đầu của ngươi!""Thưa Đức Tối cao, đó là điều cấm kị!" Jerome lúc này phải lên tiếng can ngăn, "Omega Hoàng tộc chỉ có thể kết giao với Chủ nhân trên danh nghĩa của chúng cho đến khi Lễ Đại hôn kết thúc. Nếu trước đó Quốc sư Ethan ra tay, Thần linh nhất định sẽ quở phạt!"Nghe đến đây, Loren Baron liền phụt cười như điên dại. Đức Tối cao như một kẻ say đứng dậy đi loạng choạng quật ngã hết thứ này đến thứ khác, đôi mắt đỏ ngầu long sòng sọc mà tiến đến gần nơi Ethan cúi gằm mặt, một tay nắm vào cổ áo kéo anh ta lên nhìn vào mắt mình."Vậy, ta trao em trai ta cho ngươi nhé?" Loren Baron mỉm cười, ánh mắt khiến Jerome mong Đức Tối cao chỉ đang đùa giỡn trong trạng thái thần trí không ổn định, nhưng thái độ Ngài lại thể hiện rõ, Ngài đang nói sự thật."Bệ hạ...?!""Đừng làm như ta không nhìn thấy ánh mắt của ngươi khi nhìn em trai ta, Quốc sư Ethan." Loren Baron chế giễu, bàn tay trên cổ áo Ethan lại càng siết chặt hơn "Ngươi thèm muốn nó. Ta có thể thấy được điều đó trong đôi mắt ngươi. Mỗi cái kéo dây xích cổ của nó đến gần ngươi hơn, mỗi hành động giấu diếm bảo vệ như một con chó từ chối từ bỏ món đồ chơi của mình khi có ai đó tiếp cận. Ngươi dạy dỗ nó hai tháng trời, trải qua cả hai kỳ động dục của nó đều chỉ có thể khoanh tay đứng nhìn mà không thể chạm đến."Làm cách nào mà Ethan vẫn đang có thể bình thản đến vậy? Jerome thở dốc ngồi phịch xuống sàn nhà, cố nhặt bút lên viết cho kịp cuộc hội thoại giữa hai người họ. Nghĩa vụ của Jerome chỉ là ghi chép. Gã không có quyền lên tiếng trong cuộc hội thoại này, trừ phi đích thân Đức Tối cao nói chuyện với gã. Nhưng nhìn biểu cảm của Loren ngay lúc ấy, hai bàn tay gã đến cầm bút cũng không thể cầm được. Mùi giới tính nồng nặc áp đảo của một Alpha quyền lực tỏa ra khắp căn phòng khiến gã run rẩy. Loren Baron thời khắc ấy thật sự đã chứng minh cho gã hiểu lý do vì sao Đức Tối cao lại đang ngồi trên vị trí hiện tại.Một Alpha có khả năng thống trị tuyệt đối mọi con mồi của mình, Alpha hay Omega."Thế nào? Có muốn ta quẳng miếng thịt ôi này cho ngươi không, chó hoang?"
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com