Hungan Den Cung Mua Thu Roi Di Cung Mua Ha
"Xin chào mọi người, em là Thành An từ giờ sẽ là thành viên của team thiết kế. Có gì mong mọi người chỉ bảo thêm ạ"Thành An đến công ty với tư cách là nhân viên chính thức kiêm luôn người yêu cũ của giám đốc. Ngày đầu đi làm đã là tâm điểm của sự chú ý rồi, không phải là do em xinh xắn, đẹp trai hay dễ thương gì đó đâu. Mà là do em vừa nộp hồ sơ vào đã được duyệt ngay, anh còn bỏ qua thời gian thực tập mà đưa em lên làm nhân viên chính thức. Chính vì điều đó làm nổi lên làn sóng "phẫn nộ", mọi người đều nhìn em với ánh mắt chán ghét vì nghi ngờ em đi "cửa sau"."Này, thấy thằng nhóc đó không?. Nó là nhân viên đầu tiên được bỏ qua thời gian thực tập mà đưa lên làm nhân viên chính thức đấy"Người nọ đứng kế bên cũng bắt đầu chú ý đến em, đúng là chuyện này thật sự hiếm gặp, đúng hơn là không có trường hợp nào như vậy trong công ty này bao giờ. "Ừm, kể cũng lạ. Mà biết đâu do thằng bé đấy có năng lực tốt hay kinh nghiệm dày dặn thì sao?""Kinh nghiệm với chả năng lực cái gì chứ, nó mới 22 tuổi. Vắt mũi còn chưa sạch chứ đừng nói gì đến chuyện đấy""Ồ, còn bé thế sao... Mà công ty mình chẳng phải cũng có một trường hợp tương tự như vậy rồi sao?""Ai?""Giám đốc Lê, con trai chủ tịch vừa nhận chức sau thời gian dài du học đấy. Giám đốc cũng chỉ vỏn vẹn 22 thôi""Giám đốc đương nhiên là khác xa thằng bé này rồi, người ta cũng là du học sinh ở Hàn 4 năm rồi còn gì. Đã thế còn đẹp trai, phải xứng đáng hơn chứ"Thành An ngồi ở bàn làm việc của mình đã nghe rõ toàn bộ lời ra tiếng vào về mình. Mà em thì cũng không quan tâm nó là mấy, họ chưa biết em là người yêu cũ của Quang Hùng là may mắn lắm rồi."Má đã xấu rồi mà còn nói nhiều nữa trời"Quang Hùng Mang cà phê lên phòng cho tôiTrong cái rủi, có cái xui. Vừa vào làm đã bị đồng nghiệp nói xấu, sếp thì là người cũ của mình. Thành An đọc xong tin nhắn liền nằm dài ra bàn tự than thở, có ghét nhau cũng không nên làm tổn thương nhau như vậy chứ......Cốc cốc"Ai vậy?""Tôi là Đặng Thành An đến từ team thiết kế""Vào đi"Thành An nghe thế liền nhanh chóng đẩy cửa bước vào, ly cà phê nóng đến độ muốn phỏng tay em đến nơi rồi."Cà phê của ngài đây, ngài Lê ạ""Ờ, cậu cứ để đấy""Bây giờ tôi về phòng nhá""Ai cho mà về, ở đây nói chuyện với tôi một chút""Anh bất lịch sự vừa thôi, ít nhất cũng phải nhìn vào mắt nhau rồi hẳn nói chuyện chứ. Nhìn vào màn hình laptop suốt mà bảo nói chuyện, nói cái khỉ gì?""...""À thôi anh nhìn laptop tiếp đi"Quang Hùng sau lời "góp ý" có phần hơi "phàn nàn" của Thành An đã liền tiếp thu, anh ngước mắt nhìn em với ánh mắt sắc lẻm. Đó chính là lý do Thành An đã vội vã yêu cầu Quang Hùng thu ánh mắt về ngay lập tức. "Anh nhìn như kiểu tôi vừa đấm vào mồm anh vậy""Bây giờ thì cậu hoàn toàn xứng đáng với ánh mắt ban nãy của tôi rồi đó, Thành An""Ok, tôi xin lỗi. Bây giờ tôi về chỗ làm việc đây""Tôi cho cậu về chưa?""Nè nha, anh một vừa hai phải thôi chứ. Vừa vào làm ngày đầu tiên anh đã giao cho tôi đống tài liệu còn cao hơn tôi nữa, bây giờ lại không cho tôi về phòng xử lý chúng thì lấy đâu ra mà tôi nộp cho anh?""Đó là chuyện của cậu, à mà còn nữa. Chúng ta ngang hàng?""Tôi sai tiếp rồi, xin lỗi ngài Lê""Ừ"Thành An nhìn Quang Hùng với ánh mắt không thể "thân thiện" hơn được nữa. Rõ ràng là em có sai đâu, chỉ vờ xin lỗi cho có lệ. Không ngờ anh lại vội vàng "ờ" y như thể em chính là người có lỗi thật sự vậy. Tự thấy bản thân đứng hoài cũng mỏi chân, em lẹ làng kiếm cho mình một chỗ ngồi. Trong phòng anh có một chiếc sofa, không quá to nhưng nói chung cũng khá rộng rãi. Lại kèm vào đó hướng gió từ chiếc máy lạnh đều phả ra theo hướng sofa này. Thành An suy nghĩ đôi chút liền không chần chừ bay vào ngồi luôn. Bây giờ Quang Hùng mà không cho em về thì em nằm lăn ra đây đánh một giấc luôn đấy. Chỗ ngồi quá lý tưởng rồi mà."À mà ngài Lê này. Trông ngài có vẻ đẹp trai hơn rất nhiều đó""Ừ, đương nhiên rồi. Đồ bỏ đi của Đặng Thành An đấy""Tôi muốn quên rồi mà sao ngài nhắc hoài vậy? Thông tin mà lan truyền ra ngoài là người ta vào chửi tôi bây giờ""Ai chửi cậu?""Ngài tự tìm hiểu đi, tôi đâu rảnh mà kể""Không rảnh"Em nhếch mép, mắt thì liếc Quang Hùng hết cỡ. Bộ tưởng là cấp trên của em rồi muốn làm gì làm hả? Nói chuyện gì mà cộc lốc, người gì xấu tính dễ sợ."Mà ngài về nước từ khi nào vậy?""Từ hôm mà cậu say xỉn nhảy khùng nhảy điên ở quán thịt nướng đấy"Thành An ráng lục lại kí ức trong đầu, hôm đó em cũng có uống một chút. Nhưng mà hình như đâu có tới nổi đó đâu ta?"Tôi có như vậy thật hả?""Tôi lại thêu dệt cho cậu à? Mà kể ra khi chia tay tôi xong cậu cũng vui vẻ quá chứ nhỉ? Uống say đến cỡ đó kia mà""Ngài bị dở hơi à? Bữa đấy hình như cũng vừa tròn 4 năm chia tay rồi, chẳng lẽ tôi khùng mà khóc liên tục 4 năm à? Với cả hôm đó là tiệc chia tay một người anh mà tôi rất quý, chẳng lẽ tôi lại khóc?""Cậu lại có lý do khiến tôi ghét cậu hơn rồi đấy""..."Cảm thấy nói chuyện với Quang Hùng quá đổi vô bổ, Thành An quyết định im lặng. Dù sao thì chia tay nhau cũng nhiều năm trời rồi, gặp lại nhau thì muốn né tránh còn không hết. Nên không có gì để nói đối với em và anh bây giờ cũng là chuyện thường tình. Thế là Thành An ngồi nghĩ ngợi rồi tự mình đờ đẫn, trong đần chết đi được."Cậu đang mơ cái gì vậy?""Đang nhớ chồng nhớ con""Cậu có cả con rồi cơ à?"Quang Hùng không kịp load nổi tình huống này, sao Đăng Dương bảo với anh là em còn độc thân cơ mà? Bây giờ lộ ra còn có con nữa cơ. Mới đi du học có vài năm về mà người cũ có con luôn rồi, dcm..."Ờm, hai con rồi""Chúng nó bao tuổi rồi?"Quang Hùng ngẫm nghĩ mà cay đỏ mắt, lúc còn quen em anh còn chưa làm gì đi quá giới hạn. Bây giờ xa nhau và em có hai đứa con với đứa khác luôn rồi. Ngẫm nghĩ mà tiếc từng đoạn ruột."Bao tuổi gì?""Hai đứa con của cậu đấy""Bao tuổi đâu, ý tôi là hai con mắt ý""Địt mẹ cậu Thành An"Quang Hùng không biết nên vui hay nên buồn, còn tưởng em thành gia lập thất rồi cơ. Hóa ra là em đùa, làm anh sợ đến nỗi tim thòng ra đất. Trò đùa không vui, anh đã phẫn nộ. Còn về Thành An, em không biết tại sao mình lại bị giám đốc Lê văng lời tục tĩu như vậy. Em đùa cũng vui mà, phải hong ta?...An nói đúng mà sao Hùng chửi An=)))Ê tự nhiên bí ngôn rồi, chương này văn phong dở vcl 😭
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com