TruyenHHH.com

Hungan Den Cung Mua Thu Roi Di Cung Mua Ha

"Con chào cô, con mới đến ạ"

"Chào con, con là Thành An đúng không?"

"Dạ đúng rồi ạ, sắp tới chắc con phải làm phiền gia đình mình một thời gian ạ.."

"Ui trời có gì đâu, nhà càng đông càng vui chứ sao, phiền hà gì chứ. Cô chú cũng đi làm suốt à, có con ở nhà nói chuyện với Quang Hùng này kia cũng được, cũng đỡ buồn"

"Dạ, con cảm ơn cô chú trước ạ"

"Hong có gì đâu con. Mà công nhận con dễ thương thật nha, đã vậy trông cũng xinh trai, đáng yêu quá chừng. Thảo nào Quang Hùng nó cứ nhắc về con suốt thôi"

"Dạ hihi, con cũng bình thường thôi à. Hong có xinh gì hết á cô"

"Đâu có đâu, con xinh thật sự luôn đấy. Xinh mà ngoan hơn Quang Hùng nhà cô nhiều"

"Mẹ à, đừng bảo thế chứ"

Quang Hùng khóc không thành tiếng, sao mẹ có thể nói vậy chứ hả?..tự nhiên cái thành con ghẻ trong tích tắc, anh cũng sầu lắm chứ..

"Hùng, dẫn bé An lên phòng cho bé nó nghỉ ngơi đi. Ở đó bày đặt ở đây dỗi hờn đồ, trông xấu chết đi được"

"Phận con ghẻ huhu. Tóc mẹ bạc màu mây..."

"Tóc mẹ bạc vì Hùng đấy Hùng ạ"

...

"Uiiii, phòng bạn đẹp dữ dọ"

Thành An siêu siêu bất ngờ với căn phòng ngủ của Quang Hùng, em còn tưởng là anh bừa bộn lắm cơ nhưng mà không phải nha, nó còn sạch sẽ hơn cả phòng em nữa đó. Đã vậy còn đẹp với siêu thơm, em muốn chiếm căn phòng của anh làm của riêng quá..huhu.

"Thế tôi nay em ngủ ở đâu hả Hùng?"

"Ở phòng anh chứ đâu, anh dẫn bạn lên tận đây luôn rồi mà bạn còn hỏi"

"Ý là mình phải ngủ chung giường á hả...?"

"Ừm, đương nhiên òi. Chứ bạn muốn ngủ ở đâu?"

"Em không có quen ngủ chung giường với ai hết ó, giờ hong biết sao luôn nè.."

"Vậy thế phải làm sao? Anh nói trước là anh chỉ nằm trên giường của anh thôi đó, không đổi chỗ đâu nhe"

"Ơ...thế giờ mình chơi kéo búa bao đi. Ai thắng được ngủ ở giường, chịu hong"

"Dứt"

Và sau màn kéo búa bao vừa rồi, người ngạo nghễ được nằm trên chiếc giường êm ái của anh chính là nhỏ An chứ không ai khác, thế là Quang Hùng chỉ đành biết ngậm ngùi khi tối nay phải làm bạn với sofa, trông nét mặt buồn rầu của anh bây giờ có khác gì vẻ mặt của mấy người bị vợ đuổi ra ngoài đường đâu chứ...

"Haizz, người ta cho mình ngủ sofa ờii. Kiểu này chắc mai đau lưng hong đi học được luôn quá.."

"..."

Thành An nghe Quang Hùng than thở mà em tự thấy có lỗi vô cùng tận luôn, ừm thì cũng đúng thôi. Em ở nhờ nhà anh rồi mà còn quăng anh ra sofa nữa thì sao mà coi được, kiểu này chắc Thành An phải tìm cách khác thôi..

"Vậy bạn nằm trên giường đi, em ra sofa cho"

"Thôi, chẳng lẽ anh để bạn nằm ở sofa à? Đau lưng chết đi được á"

"Chứ giờ phải làm sao..? Hay bạn với em ngủ cùng giường đi"

"Lỡ bạn khó ngủ rồi sao?"

"Hong sao đâu, em sẽ ráng chịu khó chút. Chứ chả lẽ em lại để bạn đau lưng sao.."

Quang Hùng trong lòng vui như mở hội, đúng là sử dụng chiêu khổ nhục kế với Thành An bao giờ cũng thành công mà.

"Vậy bạn đi tắm đi, tắm muộn quá là bệnh ấy"

"Thoii bạn tắm trước đi, em soạn đồ ra cái đã"

"Ok, vậy anh đi tắm trước á"

Nói là soạn đồ ra vậy thôi, chứ Thành An còn lười muốn chết luôn. Em chỉ kéo balo lấy đúng bộ đồ ngủ để xíu chuẩn bị đi tắm rồi bay vèo lên giường nằm lướt điện thoại luôn, vậy đó chứ ai mà bảo em lười là em dỗi cho coi..

Bảo Khang

An oii, cứu tui bài này. Bài này làm sao???

Thành An

bài nì hỏ? Để xíu tui coi thử coi
tui học tự nhiên nên mấy bài bên địa này nhìn vô cũng lú huhu

tui học xã hội tui còn không biết làm nè
mắc nhắn tin hỏi An cũng nhục lắm chứ bộ  ༎ຶ‿༎ຶ

kakkaa

vẽ biểu đồ chồng

okay okay
ơn này tui nguyện khắc cốt ghi tâm, hiuhiu

hum co gi noo

Người vừa nhắn tin nhờ Thành An chỉ bài chính là Phạm Bảo Khang - học sinh lớp 10C6. Thật ra em và cậu bạn ấy chưa từng nói chuyện với nhau câu nào hết trơn, chỉ là hôm trước Bảo Khang add facebook em và bảo là chung trường thế là Thành An không ngần ngại acp liền luôn. Thành An tự tin mình thân thiện hơn bất kì đứa nào tán Quang Hùng hèhè

"Anh xong rùi nè, bạn vào tắm lẹ đi kẻo lạnh"

"Oke oke, em đi tắm liền đây"

Vì quá đỗi muốn tắm rồi nên Thành An lao vào phòng tắm nhanh như một cơn gió mà không thèm tắt điện thoại. Màn hình cuộc trò chuyện của em và Bảo Khang ban nãy vẫn còn sáng, nó làm đánh thức sự tò mò trong người Quang Hùng. Thế là dù biết xem trộm tin nhắn của người ta là sai nhưng anh vẫn thò đầu vào xem thử, chỉ là Quang Hùng đang tò mò thôi...không phải nhiều chuyện đâu nhé.

Không biết từ nãy đến giờ Quang Hùng có đọc hết cuộc trò chuyện chưa nhưng mà khi đập vào mắt anh là dòng chữ "vẽ biểu đồ chồng" là Quang Hùng hơi nóng trong người rồi đó. Có thể nói người Quang Hùng bây giờ như cục nước đá vậy, nó đông cứng nhưng mà lại nóng nảy khó chịu vô cùng. Thế là Thành An không còn thương Hùng nữa hả? Thành An nói chuyện với người khác còn xưng là "chồng" nữa kìa. Kì này mà em không giải thích rõ ràng là Quang Hùng chạy xuống nhà méc mẹ liền luôn, Thành An không thương Quang Hùng nữa. Quang Hùng không chịu đâu...

"Sao trông bạn buồn hiu dạ, ai làm gì bạn hả?"

Thành An vừa mới từ trong phòng tắm bước ra, chả biết trong lúc em đi tắm thì có ai đã ghẹo bé Phone nhà em hong mà sao trông bé buồn hiu mà vẻ mặt lại hờn dỗi dữ dằn.

"Mấy người làm gì thì mấy người tự biết đi chớ"

"Hỏ? Ý bạn là em á hỏ? Em có làm gì bạn đâu"

"Hong biết, anh dỗi rồi. Bạn làm gì mà bạn cũng hong nhớ nữa là sao, người gì mà sống tồi quá vậy"

Thành An trong đầu quay như chong chóng, chuyện gì đang diễn ra vậy nè? Ai? Ai ghẹo Quang Hùng của em mà bây giờ để ảnh đổ thừa cho em vậy hả?

"Huhu, Hùng trêu em đúng không, rõ ràng là em có làm gì cho Hùng giận đâu.."

"Bạn còn chối à? Bạn kêu người ta là chồng kìa, bạn không thương anh nữa thì nói"

Thôi xong Thành An rồi, Quang Hùng đang dỗi và em không biết anh dỗi vì lý do gì luôn...rõ ràng là em làm gì có kêu ai là chồng đâu, oan ức quá đi mà..

"Em làm gì có kêu ai là chồng đâu chứ, bạn mới ngủ mớ nên nói khùng nói điên đúng không?"

Quang Hùng quá bực bội Thành An rồi nhe 😡 làm người ta dỗi rồi không thèm dỗ mà còn đổ thừa anh ngủ mớ nữa. Đùa không vui, Hùng đã phẫn nộ!

Để đòi lại công bằng cho mình, Quang Hùng mở lại đoạn tin nhắn ban nãy cho Thành An xem. Cũng may mật khẩu điện thoại của em là sinh nhật anh nên Quang Hùng nhập mật khẩu thuần thục như điện thoại của mình, không thì đang dỗi mà mở hoài mật khẩu không lên chắc anh quê quá khóc chết luôn..

"Đây nè, còn chối?"

"Em chỉ bảo là "vẽ biểu đồ chồng" thôi mà?"

"Đó đó, còn nói vậy được nữa. Mấu chốt là ở đó chứ ở đâu, bộ kêu người ta vẽ biểu đồ thôi không được hay sao mà còn phải vẽ biểu đồ chồng mới chịu dạ?"

Ok I fine, kìn chá nà. Thành An đã hiểu được lý do tại sao Quang Hùng dỗi rồi. Ôi chúa ơi, có một tin nhắn thôi mà gây hiểu lầm cỡ đó..

"Ok em hiểu rồi, bạn đang dỗi vì em kêu Bảo Khang là chồng đúng hong?"

"Còn phải hỏi nữa, anh bực mình nãy giờ vì cái từ đó đó"

"Trời ơi, Hùng ơi là Hùng. Ý em là vẽ cái biểu đồ chồng, cái biểu đồ chồng lên nhau năm ngoái ở trường cấp hai có dạy bên môn địa ý, chứ không phải em kêu người ta là chồng. Bạn hiểu hong?"

Ủa??? Hình như là Quang Hùng hiểu ra được vấn đề rồi đó, ủa vậy anh sai á ha...hong biết luôn á..haha..

"Bạn tự hiểu lầm tự dỗi luôn mà bạn ồn cỡ đó"

"Ai chả có sai lầm, anh xin lỗi bạn mờ. À mà cái bạn inbox với bạn ban nãy là ai thế, anh chưa nghe bạn kể bao giờ. Người gì tên lạ hoắc"

Hùng ơi là Hùng, Khang mà biết là Khang buồn đó..

"Em có biết đâu"

"??? Thế sao hai người kết bạn với nhau rồi hỏi bài ngon lành vậy?"

"Khang gửi lời mời cho em xong bảo là chung trường nên em đồng ý luôn. Thấy em thân thiện hum hè hè"

"Thân thiện cái con khỉ. Trời ơi là trời Thành An ơi là Thành An, Thành An làm có trò gì zậy? mắc gì hong quen biết cũng kết bạn nữa trời, anh sợ bạn luôn rồi đó"

"Trước lạ sau quen mò.."

"Quen biết gì, lỡ kết bạn nhằm mấy thằng đểu đểu thì phải làm sao đây? Bộ nói chuyện với anh chưa đủ hay gì mà kết bạn toàn trai lạ hong vậy? Đồ tôi, nghỉ chơi đi"

"???"

"Còn hong thèm dỗ nữa, bo xì bạn luôn"

"??????????"

...

ê chương này Quang Hùng trẩu gớm 😔

dựa trên câu chuyện "biểu đồ chồng" có thiệt của tôi 😌☺

ai mà bữa trước giành Park Jimin với tôi đâu? Tôi nhớ mặt mấy người rồi đó, mắc gì đi tới đâu bị giựt chồng tới đó vậy, số khổ thật chứ trời...

Vợ J95 cảm ơn các bạn vợ J97 đã ủng hộ ạaa 😈

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com