Hungan Den Cung Mua Thu Roi Di Cung Mua Ha
"Mình xin chúc các bạn nữ lớp mình có một ngày 20/10 thật là vui vẻ nhé, và mình cũng có món quà nhỏ muốn tặng cho các bạn"Thành An bễu môi nhìn Quang Hùng đi chia kẹo cho các bạn nữ, đúng là có "ghệ" làm lớp trưởng cũng mệt quá chứ bộ..."Hùng ơi, em cũng muốn kẹo nữaaa""Đợi xíu anh cho bạn nhaa"Đăng Dương nhìn Quang Hùng với Thành An nói chuyện với nhau mà cậu bực bội trong lòng rồi đó, hai nhỏ này đi đâu cũng dính nhau rồi thả hint tùm lum hết. Người độc thân như cậu cũng biết tổn thương mà"Lớp trưởng ơi tôi cũng muốn kẹo nữa""Mày là phụ nữ hay gì?""Chứ nhỏ An cũng có phải là con gái đâu""Nhưng mà là ghệ tao""Ô kê am phai"Quang Hùng đúng là trọng Thành An khinh Đăng Dương mà, rõ ràng là đang chia kẹo cho bạn nữ bàn dưới của cậu, Đăng Dương thấy vậy mới vô tình đưa tay bốc một cái thôi mà Quang Hùng hong cho, cứ hễ cậu đưa tay tới bốc cái nào là anh dựt tay cậu ra lại cái đó, coi thử coi công bằng ở đâu chứ hả..."Lớp trưởng à đừng phũ tui chứ, Dương cũng muốn ăn kẹo mà ༎ຶ‿༎ຶ""Kệ Dương, bớt tâm lý nữ giùm tao cái""Lớp trưởng mua nhiều kẹo vậy là để chia cho nguyên lớp đúng hong? Tui biết mà..""Có dữ lắm á, tao mua cho các bạn nữ thôi""Lớp trưởng phải biết suy nghĩ chút đi chứ, lớp mình là lớp tự nhiên thì có bao nhiêu bạn nữ đâu..ăn nhiều là sâu răng đấy, chia cho tui đi. Người gì kì cục""Mày xứng đáng không có cục kẹo nào nha""Ê...tui giỡn...""Giỡn hớt gì, các bạn lấy kẹo lẹ đi còn mớ này mình đem về cho ghệ mình. Lưu ý là hong được ăn trong giờ học đó nha"Không biết là do lớp ít bạn nữ hay do Quang Hùng mua nhiều kẹo mà sau khi chia cho các bạn xong trên tay anh còn cầm quá trời kẹo luôn. Mà khỏi nói thì ai cũng biết, số dư này đương nhiên là thuộc về Thành An chứ ai nữa, đúng là đặc quyền của ghệ lớp trưởng mà."Cho bạn này, anh phải lựa dữ lắm mới được nhiều loại ngon như vậy đó""Nhưng mà em có phải là phụ nữ đâu, nay là 20/10 màa""Nhưng mà bạn là ngoại lệ của anh. Cho bạn đấy, cứ để dành mà ăn từ từ""Hehehe, yêu phone nhất luônn"Nhìn Thành An ôm đống kẹo trong người mà Đăng Dương không thấy vui trong lòng, kiểu này chắc cậu phải mau chóng kiếm bạn gái để bạn gái còn mua kẹo cho cậu mới được...ủa mà hình như hơi sai sai....."Lớp trưởng, đi đánh cầu lông hong""Thôi, lười lắm. Mày với tụi nó cứ đi đi, tao hong đi đâu""Ghệ lớp trưởng đi hú hí với thằng khác bỏ lớp trưởng ngồi đây buồn hiu dị mà coi được. Nhỏ An này tệ bạc hết sức hong""Thôi đi, đã rầu thúi ruột rồi còn gặp mày nữa""Hời ơi, lớp trưởng cứ buồn như con chuồn chuồn vậy thì có làm được gì hong? Đi chơi cầu lông với tui đi, nhỏ An chắc là vào học luôn nó mới về á"Sau khi nghe Đăng Dương phân tích thì Quang Hùng cảm thấy có vẻ hợp lý. Dù sao thì ngồi một mình trên lớp đợi Thành An về cũng không phải là ý kiến hay, thôi thì để anh đi đánh cầu lông coi như giết thời gian vậy.Chuyện là dạo gần đây bên Đoàn có phát động phong trào vẽ báo tường. Hai lớp bất kỳ sẽ kết hợp cùng nhau để tạo ra sản phẩm của mình. Chính vì vậy mà vài ngày nay Thành An luôn dành hết thời gian rảnh để chú tâm vào bài báo tường đó, nếu may mắn đoạt giải thì lớp em sẽ được cộng điểm thi đua và còn có một món quà nhỏ dành riêng cho tác giả bài báo tường đó nữa. Vừa tham gia vẽ để thể hiện năng khiếu vừa có cơ hội tìm thêm được bạn mới trong quá trình thực hiện nữa, nói chung là em siêu siêu thích phong trào này, thích đến nổi bỏ quên Quang Hùng luôn..[...]Đúng như lời Đăng Dương dự đoán, Thành An vừa về lớp cũng là lúc giờ ra chơi kết thúc. Quang Hùng bước vào lớp cùng Đăng Dương và vài bạn nam khác, ai nấy trên người đều mồ hôi nhễ nhại, ướt hết cả mảng áo đồng phục. "Mình vừa nghe thông báo là tiết vật lý hôm nay trống, các bạn ngồi im giữ trật tự không làm ồn nhé. Ai mà làm mất điểm thi đua lớp thì mai chuẩn bị thấy ảnh dìm của mình bị dán trên cửa lớp đi""Ôi lớp trưởng thâm độc, lớp trưởng à làm vậy là không hiphop đâu""Im đi mày, miệng mày lúc nào cũng ồn nhất lớp đó, nay mà làm mất điểm thi đua là coi chừng tao""Lớp trưởng Lê phong cách quá ạ..""Uhm nhà tao trồng mít thái"Thành An cứ ngỡ rằng sau khi kết thúc cuộc hội thoại xàm xí cùng Đăng Dương thì anh sẽ trở lại chỗ ngồi để nói chuyện với em nhưng mà không...Quang Hùng đi thẳng một mạch lại ngồi cạnh Đăng Dương và mấy bạn nam khác chứ không thèm quay về chỗ cạnh em, biết trước kết quả như vậy em đã sang lớp A3 vẽ tiếp bài báo tường rồi. Lê Quang Hùng đáng ghét, An giận Hùng luôn rồi.."Đúng là lòng dạ đom đóm mà"[...]"Ủa sao lớp trưởng hong quay về túp lều tranh với ghệ lớp trưởng đi mà ngồi đây ngoại tình với tui vậy?""Gớm, chẳng qua tao sợ mồ hôi trên người tao làm An khó chịu thôi. Chứ tao nhớ bạn nhỏ của tao như quỷ, bất đắc dĩ lắm mới ngồi cạnh mày nè""Ờ, còn tui là bất hạnh lắm mới bị lớp trưởng ngồi chung nè. Nãy giờ một đám xúm đây đứa nào cũng mồ hôi không mà còn gặp lớp trưởng nữa, bất hạnh đến thế là cùng""Bởi tao biết vậy nên mới chọn mày là người ngửi đó..""Hời ơi lòng lang dạ sói, lớp trưởng sợ ghệ lớp trưởng khó chịu vậy sao không sợ tui khó chịu đi, nãy giờ thằng nào cũng thúi hết biết tui mệt mỏi lắm không? ""Không"[...]Sau tiết trống ban nãy thì Quang Hùng cũng phải về lại chỗ ngồi của mình để bắt đầu cho tiết học cuối cùng của ngày hôm nay. Thành An vẫn ngồi ở kế bên im ru không nói gì, Quang Hùng thì sợ mồ hôi trên áo làm em khó chịu nên cũng không dám nhích người sang bắt chuyện cùng, cứ thế mà hai người chả ai đá động đến ai, trông cũng không khác gì cuộc chiến tranh lạnh là mấy.Vì ban nãy Quang Hùng không chịu ngồi cạnh em, bây giờ cũng đột nhiên im lặng một cách khó hiểu làm Thành An bức bối vô cùng, anh đây là đang muốn cắt đứt mối quan hệ với em một cách tinh tế có phải không? Cứ thế mà hai bạn nhỏ im ru suốt cả tiết học, mãi đến khi về Quang Hùng có cố bắt chuyện với em nhưng lại không được, cứ hễ anh muốn bắt chuyện thì Thành An sẽ im lặng không đáp lời nào. Biết ngay là bé nhà mình đã dỗi, Quang Hùng chẳng còn cách nào ngoài việc tìm cách dỗ dành bé ngay."An à, An giận Hùng hả?""...""Thôi mà bạn đừng giận anh, anh xin lỗi bạn mà""Xin lỗi cái gì, Hùng ghét em thì Hùng nói"Thành An nước mắt nước mũi tèm lem nhìn Quang Hùng, ai bảo anh khi không lại chơi trò im lặng với em làm gì.."Ơ kìa, Hùng có ghét bạn đâu. Bạn nín khóc nào, sổ mũi bây giờ nè"Quang Hùng vừa dỗ dành vừa lau nước mắt nước mũi cho em, chỉ là không nói chuyện với nhau có tí xíu thôi mà em dỗi cỡ này, sau này mà thử không giao tiếp với nhau lâu chắc là bị em cho vào danh sách đen luôn."Sao bạn không ngồi cạnh em? Đã vậy còn không chịu nói chuyện với em nữa""Thôi mà anh xin lỗi bạn mà, lỗi anh, lỗi anh. Tại lúc đó vừa đánh cầu vào nên người anh nhiều mồ hôi, dơ èm à nên hong dám lại gần sợ bạn khó chịu. Ban nãy cũng do anh sợ còn ám mùi hôi trên người nên mới không dám nhích qua nói chuyện với bạn thôi. Chứ anh thương bạn vải chưởng luôn ý, sao mà ghét bạn được""Phải hong? Cho dù vậy cũng phải nói với em một tiếng chứ, sao mà im ru vậy được. Biết em tủi thân lắm không, còn tưởng bạn ghét em nên không muốn nói chuyện nữa cơ""À..đó là lí do mà bạn viết đơn xin đổi chỗ á hả?""Ủa...? Sao bạn biết?""Bạn làm rơi nó ở trong lớp kìa, anh nhặt lên đọc mà anh sốc luôn ý""Tại em tưởng bạn ghét em nên em mới xin đổi chỗ cho bạn vừa lòng hoii""Hahah, không có đâu. Anh thương bạn nhất mà"...mday 🤗
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com