Huening Kai Trong Tinh Yeu Tren May
「sookai.」
"em tạch hoá rồi thầy ạ." chỉ mỗi một câu đấy mà tôi nghe hàng ngàn lần và nó khiến cho tôi cảm thấy mình đã làm một người thầy thật thất bại. em cuối thấp đầu nhìn bài kiểm tra vỏn vẹn hai điểm màu mực đỏ chót nhìn đến chói mắt, đôi mắt em ửng đỏ còn vương lại vài giọt long lanh trên hàng mi. thở dài vỗ vai an ủi em vài câu, làm được hai điểm là ổn hơn những đợt trước rồi, chỉ toàn hột vịt kho một nồi. " thầy soobin, em xin lỗi."em ngước mắt nhìn tôi, đôi mắt em lung linh lên từng đợt. nhìn sâu vào con người em lại làm tôi xao xuyến đến lạ, ngơ ngẩn nhìn chăm chăm em. chợt nhận ra rằng, em cũng thật xinh đẹp đi, thanh niên mà lại dùng từ "xinh đẹp" thì đúng là có hơi sai trái nhưng tôi đã vận não học ngữ văn mười mấy năm trời mà vẫn không tìm ra từ diễn tả em trong trường hợp này. thôi rồi, ông trời hãy tha lỗi cho thằng bất tài này. tôi đã làm một việc mà người thầy không nên làm với học sinh của mình. tôi là một người thầy tồi tệ, đã không giúp em nâng cao được điểm số lại còn có tình cảm với em.đặt môi lên mái tóc bồng bềnh thoang thoảng mùi lài. tôi chắc rằng sau khi kết thúc việc này em sẽ tức giận mà đá văng tôi ra khỏi phòng và không thèm nhìn mặt tôi nữa. dứt khoát kết thúc hành động này, tôi đã chuẩn bị sẵn sàng tâm lý sắt thép và lời xin lỗi từ tận đáy lòng."thầy xin lỗi vì đã không giúp em đạt thành tích tốt hơn trong học tập. em cố gắng học đi nhé. thầy có lẽ nên về sớm rồi, tạm biệt em."nhanh chân trốn khỏi tình huống ngượng ngùng này, tôi vội lấy tệp giấy và chuẩn bị rời khỏi phòng. em nhanh tay kéo tôi lại, ngơ ngác nhìn tôi trông vẻ hoang mang vô cùng."ơ thầy đi đâu đấy? thầy còn chưa dạy em tiếp mà sao lại bỏ đi như thế ?""em không để ý, đến việc lúc nãy chứ?"em cười nhìn tôi, như kiểu em đang tập trung nhìn vào con người tôi xem có ý đồ gì xấu xa khiến cho tôi lạnh sóng lưng. thôi rồi lượm ơi, ai đó đánh tôi một phát cho tôi ngã tại đây luôn đi."em không biết nữa, hay thầy làm lại một lần nữa đi?"Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com