TruyenHHH.com

Huc Nhuan Mong Kiep Phu Du Hoa Khai Duyen Tu

Bên Vong Xuyên xuất hiện bốn người đang đứng đợi đò, từ trong sương mù một ánh đèn dầu le lói dần hiện lên, tiếng mái chèo khua sóng nước, một lão ông đang giữ mái chèo.

- Các vị mời lên thuyền.

- Đa tạ lão ông.

Bốn người nói lời cảm tạ rồi ngồi ngay ngắn trên thuyền lão ông mới bắt đầu chuyển hướng con thuyền sang bờ bên kia.

- Lão xem vị phu nhân này trong người quá nhiều tâm sự vướng bận nên sớm ngày hóa giải.

- Lão giả ngươi hiểu được ta suy nghĩ chuyện gì sao?

- Lão ở đây độ người nhiều năm như thế, có loại người nào lão chưa từng thấy đâu, nhưng nghịch thiên cải mệnh lão chỉ thấy vài người, trong đó có các vị chỉ là lần cải mệnh này chú định khó khăn, một khi tỉnh giấc duyên kiếp lại đến dây dưa mãi không xong.

Nghịch thiên cải mệnh nói dễ hơn làm.

Bốn người im lặng nghe lão ông nói, có ba người lâm vào trầm tư, Cẩm Mịch không hiểu gì cả ngồi nhìn dòng nước, Đồ Diêu lại hỏi thêm.

- Lão giả nói thế vậy là có cách hóa giải?

- Lão không biết, nhưng lão có bốn chữ "thuận theo tự nhiên" dành cho phu nhân, còn nhị vị công tử đây nên "nghe theo trái tim", duyên chú định là duyên, hoa khai hoa lạc, duyên thâm duyên thiển, đều có định số, chỉ là hai vị muốn hay không muốn mà thôi, ái hận mâu thuẫn thù oán của thế hệ trước đều hóa hư vô, hai vị là hậu bối nên sống vì hiện tại và tương lai chứ đừng nhìn về quá khứ mà tổn thương nhau. Còn vị cô nương này ái hận quá nhiều chi bằng sớm ngày quên đi giải thoát cho cả ba.

Vì ái sinh hận, vì hận lại ái, vòng qua vòng lại cả đời vẫn vướng phải hai chữ ái hận.

Húc Phượng Nhuận Ngọc trao đổi ánh mắt cho nhau, trong mắt là vô thố không hiểu được hàm ý của lão ông, nhưng Đồ Diêu lại nghe hiểu được, ẩn ý trong đó nói về như những gì kiếp trước nàng trải qua, cũng nói về hai đứa con của nàng.

Cuộc trò chuyện kết thúc thì thuyền cũng cập bến, lão ông từ màn sương đến cũng vì màn sương mà đi, lão ông đứng ở cuối thuyền uống một ngụm rượu cười lớn rồi nói bốn chữ sau đó hoàn toàn biến mất.

Như mộng sơ tỉnh.*

Bên bờ Vong Xuyên là ma thị tấp nập yêu ma, kẻ mua người bán đi đi lại lại náo nhiệt vô cùng.

Nhuận Ngọc lần đầu tiên được đến Ma Giới nên nổi lòng hiếu kỳ muốn dạo chợ, Đồ Diêu thấy thế bảo Húc Phượng đi cùng để bảo vệ Nhuận Ngọc, còn nàng thì mang theo Cẩm Mịch đến khách điếm thuê phòng cho ám vệ đi do thám tình hình trước.

Nhuận Ngọc từ nhỏ đến lớn y đều ở Thiên Giới ít khi được đến nơi khác du ngoạn chỉ có Nhân Gian là đến được mấy lần mà những lần đấy đều mê chơi trốn hạ phàm, mỗi khi bị phát hiện cả ba huynh muội đều bị giáo huấn mấy canh giờ. Cho nên lần này Nhuận Ngọc muốn chơi thỏa thích, y lôi kéo Húc Phượng chạy đông chạy tây, mua những món đồ mới lạ y từng thấy trong sách, Húc Phượng vui vẻ đi cùng Nhuận Ngọc, hai người nói nói cười cười tay nắm tay sánh vai cùng nhau. Hai người chơi đủ rồi mới về khách điếm tìm Đồ Diêu còn mang không ít vật mới lạ trở về, Cẩm Mịch cũng được Nhuận Ngọc mua cho vài món.

- Đa tạ Nhuận Ngọc tiên.

- Không khách khí, tiện tay nên mua, Mẫu Thần bọn ta ở đâu?

- Thiên...H...phu nhân đang ở trên phòng nghỉ ngơi.

Cẩm Mịch suýt nữa lỡ miệng làm lộ thân phận, may là sửa lại kịp thời nếu không lại gây họa. Cẩm Mịch lựa chọn im lặng ngồi chơi đôi tai thỏ mà Nhuận Ngọc tặng, Húc Phượng Nhuận Ngọc nghe Đồ Diêu đã nghỉ ngơi cũng không làm phiền cho nên gọi tiểu nhị dọn một bàn thức ăn lên.

Thức ăn ở Ma Giới vị thường cay độc khác nhau một trời một vực với những món thanh đạm ở Thiên Giới, thần tiên không có chú trọng việc ăn uống bởi vì bọn họ đã sớm luyện thành cảnh giới tích cốc* nhưng ngẫu nhiên nếm thử khói lửa nhân nhân cũng thú vị. Ba người lần đầu tiên nếm thử ẩm thực của Ma Giới đều bị cay đến tê hết cả đầu lưỡi, Nhuận Ngọc chịu không nổi buông đũa uống một ly rượu giải khát nhưng rượu này tính liệt y vừa uống một ngụm đã bị sặc, Húc Phượng thấy thế liền vuốt vuốt lưng Nhuận Ngọc rồi biến ra một lọ thủy tinh nhỏ, là Tinh Huy Ngưng Lộ, hắn cẩn thận rót ra cái chung cho y uống.

- Còn cay không?

- Không

- Mấy món này chúng ta không ăn nữa.

- Ta...ta vẫn muốn nếm thử vị của chúng.

- Không được, huynh quên bản thân mình có bệnh dạ dày rồi sao?

- Không ăn là được chứ gì.

Cẩu nam nam. Cẩm Mịch nhìn hình tượng HUYNH ĐỆ TÌNH THÂM trước mắt mà gào thét trong lòng, hai vị có thể bớt bớt được không, nơi đây là chỗ công cộng đó, còn nữa ta vẫn ngồi đây đấy, ta không phải người tàn hình, với lại ta không phải là Dạ Minh Châu đâu cho nên ta không muốn phát sáng đâu, tha cho ta đi.

Sáng hôm sau Đồ Diêu thức dậy từ rất sớm nên ra ngoài đi dạo, Ma Giới không phân biệt ngày đêm cho nên luôn chìm trong bóng tối, nàng nhìn bầu trời đầy cực quang hồi lâu mới trở về và bắt gặp Yểm Thú nôn ra một viên mộng châu. Nàng nhìn mộng châu mà khóe miệng liên tục co giật, mộng châu màu lam là chứng kiến mộng, nhân vật chính là Húc Phượng và Nhuận Ngọc, nàng thấy rõ ràng hai người đang hôn nhau, nàng nói với lòng mình là không sao, nam nhân hôn nam nhân hôn nhau cũng bình thường, chuyện đoạn tụ không phải nàng chưa từng nghe qua, với lại hai đứa nó cũng không phải huynh đệ ruột, kiếp này như vậy, kiếp trước cũng y như vậy. Nhưng mà tên nhóc con này dám chiếm tiện nghi của Ngọc Nhi, lão nương phải nhổ lông chim Phượng Hoàng của ngươi, là mơ cũng không được.

Vù- một cây roi dài bay tới đập nát mộng châu, một giọng nữ anh sảng vang lên.

- To gan, mộng châu của Thượng Thần ngươi cũng dám tự tiện xem trộm.

- To gan~~~ người của Ma Giới quả nhiên vô lý.

Đồ Diêu quay người lại thi pháp định thân người kia, đã nhìn rõ là ai mới bỏ đi sát tâm, kiếp trước nàng từng gặp nữ nhân này một lần, nhớ không nhầm thì là Biện Thành Công Chúa Lưu Anh người từng giúp Nhuận Ngọc và Húc Phượng phong ấn Cùng Kỳ.

Đợi đến giờ Thìn* thì mới có đầy đủ mọi người để nghị sự, Lưu Anh sau khi biết thân biết phận của Đồ Diêu rồi thì ngượng ngùng mà xin lỗi vì hành vi lỗ mãng vừa nãy, năm người bàn xong kế hoạch tác chiến rồi chia nhau ra hành động, Húc Phượng, Nhuận Ngọc, Lưu Anh ba người đến Diễm Thành Vương Phủ mượn Vẫn Ma Xử, Đồ Diêu và Cẩm Mịch đến Xi Nhận Sơn điều tra trước.

Diễm Thành Vương và Cố Thành Vương gặp được hai vị Điện Hạ của Thiên Giới mà cả người đổ đầy mồ hôi lạnh nhưng vẫn cố ý làm khó không cho mượn Vẫn Ma Xử, hết cách Húc Nhuận hai người tùy cơ ứng biến diễn một vở người chính diện kẻ phản diện ép Diễm Thành Vương giao ra Vẫn Ma Xử, Tam Vương biết rõ thực lực của hai người cũng không dám làm khó nữa, chuyện hơn trăm năm trước bọn họ vẫn nhớ rõ như in.

Cả ba đã xong bước đầu tiên nên đến Xi Nhận Sơn tụ hợp với Đồ Diêu và Cẩm Mịch, dựa theo kế hoạch Cẩm Mịch sẽ trồng linh chi để dụ Cùng Kỳ, Đồ Diêu ở một bên quan sát đảm bảo an toàn cho Cẩm Mịch, Húc Nhuận hai người phụ trách phần bày bố trận pháp với thiên la địa võng, Lưu Anh phụ giúp bày trận.

Linh Chi đã trồng xong, cả đám trốn vào mấy tảng đá khổng lồ xung quanh đợi Cùng Kỳ vào bẫy. Chưa tới một khắc thì xung quanh xuất hiện những trận rung chuyển dữ dội, là bước đi của Cùng Kỳ, chân thân của Cùng Kỳ bước ra khỏi hang động, nó đi theo mùi hương của Linh Chi mà ra, nó cảnh giác ăn thử cây Linh Chi đầu tiên rồi mới biến thành hình người ăn hết số linh dược còn lại.

Chỗ cây Linh Chi cuối cùng là nơi khởi động trận pháp, Nhuận Ngọc phi thân ra phá nát cửa động, Húc Phượng và Lưu Anh lao ra đấu trực diện với nó, Đồ Diêu bày một kết giới lớn bao quanh cả khu vực này cố ý dùng Lưu Ly Tịnh Hỏa ngăn không cho hung thú thoát thân, Cẩm Mịch ở cạnh Đồ Diêu đảm bảo an toàn.

Hai tiên, một ma, một thú giao đấu, Nhuận Ngọc lui ra về sau niệm khẩu quyết khởi động thiên la địa võng, Lưu Anh và Húc Phượng khống chế Cùng Kỳ không cho nó tác quái, Đồ Diêu đã bày xong kết giới mới nhập cục, Cùng Kỳ sợ lửa cho nên nàng dùng Lưu Ly Tịnh Hỏa khống chế nó, thiên la địa võng thu, Xích Tiêu ra khỏi vỏ, Húc Phượng phi thân bay lên người Cùng Kỳ dùng mũi kiếm đâm xuyên huyệt Bách Hội* của nó, nó đau đớn giận dữ mà rào rống, Húc Phượng đánh thêm vài tầng hỏa linh rồi mới rút Xích Tiêu kiếm ra. Nhuận Ngọc nhân cơ hội triệu hoán Vẫn Ma Xử đọc ma chú

-  Thiên Đạo tất, nhật nguyệt đều, xuất yểu yểu, nhập minh minh, yêu ma quỷ quái toàn biến mất*.

Mỗi câu mỗi chữ rành mạch, giọng nói ôn nhuận nhưng mang trong mình là quyết tâm thu phục cho bằng được hung thú tạo phúc cho Lục Giới.

Vẫn Ma Xử khởi động hút toàn bộ chướng khí của Cùng Kỳ, cảnh sắc xung quanh biến đổi, đợi qua một khắc mọi thứ trở lại bình thường, Cùng Kỳ không còn sức phản kháng nữa Húc Phượng mới lấy ra Ngự Hồn Đỉnh phong ấn nó. Đồ Diêu cũng hạ thêm vài tầng Hồng Liên Nghiệp Hỏa* mới yên tâm.

Đại công cáo thành.

Năm người trả Vẫn Ma Xử về với chủ nhân liền thu xếp trở về Thiên Giới, Đồ Diêu không muốn tình huống xấu xảy ra cho nên khởi hành ngay, ra khỏi Ma Giới nàng chuyển hướng đến Hoa Giới giao trả Cẩm Mịch rồi mới về Thiên Giới sau tránh cho Thái Vi nghi ngờ.

Cả ba đến Phi Hương Điện diện kiến Thiên Đế, Húc Nhuận hai người giao ra Ngự Hồn Đỉnh và Xích Tiêu kiếm, Thái Vi vui mừng ra mặt ban thưởng hậu hĩnh, Lưu Anh cũng có được khen thưởng.

Đồ Diêu ở Hoa Giới mở ra một lỗ hỏng Thủy Kính để Cẩm Mịch tự trở về giải thích, Đồ Diêu làm xong chuyển hướng đến Dực Miểu Châu đợi Hoa Giới cung cấp lại lương thực mới cùng Tuệ Hòa trở về Tử Phương Vân Cung.

▬▭▬▭▬▭▬▭▬▭▬

Sorry mọi người nhiều nhen, do Tuyết dạo này khá bận nên lười viết, với lại tình hình sức khỏe cũng không tốt lắm, bệnh liên miên 😖.

Tuyết sẽ cố gắng hoàn sớm nhất có thể.

*Như mộng sơ tỉnh = là mơ nên tỉnh.

Lão giả đưa đò không phải một người bình thường, đến cách cứu Gà lão còn biết nữa thì thân phận không tầm thường chút nào. Lời của lão nói đều có ẩn ý hết đó.

* Nhuận Ngọc có bệnh dạ dày không được ăn cay nhưng nhưng y lại thích ăn cay mới hay chứ:) Tuyết và Ngọc Nhi đều vướng phải quả bệnh này, Tuyết ngẫu hứng mới ăn cay thôi chứ Tuyết thích vị chua ngọt hơn với lại Tuyết dính thêm một cái nữa là bị mất vị giác cho nên ẩm thực đối với Tuyết nó rất nhạt nhẽo😥.

* Cảnh giới Tích Cốc là một cảnh giới sau khi giai đoạn Luyện Khí bức phá, tích cốc ở đây là hấp thu linh khí thiên địa để sử dụng không cần dùng phàm vật bổ sung năng lượng. Nếu ai có đọc thể loại Tu Tiên thì sẽ rõ nha.

* Giờ Thìn là từ 7h - 9h sáng

* Huyệt Bách Hội nằm ở giao điểm của đường thẳng giữa đỉnh đầu và đường nối liền các phần đầu dọc theo trên của 2 bên tai. Đây là huyệt đạo nằm ở vị trí trung tâm, là nơi giao nhau của lục phủ ngũ tạng.

* Ma chú, Tuyết nhớ không nhầm thì là vậy với lại có tham khảo lại mấy bộ fanfic khác

* Nghiệp Hỏa Hồng Liên: Trong tay Minh Hà Lão Tổ( đoạn này là sau sự kiện Bàn Cổ khai thiên, có 4 cây Thập Nhị Phẩm Liên xuất hiện, trong đó có Hồng Liên Nghiệp Hỏa, mọi người muốn biết thêm chi tiết có thể tự tìm hiểu, Tuyết chỉ trích dẫn một ít để giải thích) có khả năng đốt lên Nghiệp Hỏa. Dù có nghiệp lực hay không chỉ cần có nhân quả cũng sẽ bị đốt, nghiệp lực càng lớn, hỏa diễm càng mạnh, nhân quả lớn nghiệp hỏa cũng mạnh. Chuyên môn công kích liên quan đến nghiệp lực hoặc linh hồn đồ vật. Nhưng nó cũng có thể tiêu trừ nghiệp lực, nhân quả cho người dùng

* Đại công cáo thành: 大 功 告 成 - Việc lớn đã thành. => Chỉ sự thành công.

Khuya òi đó, 2h08p rồi, ngủ sớm đê.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com