Huc Chieu Xuzhao Thich Nhat
Vậy mà trận đấu của hai người lại thật sự tháng, tuy Khang Khang là người giành MVP ở trận cuối nhưng hắn lại giật được những ba lần MVP ở những ván trước. Hắn vội chạy đến ôm lấy anh, bế anh lên xoay một vòng tiến về phía trước sân khấu. Trong mưa pháo giấy vàng kim, trong mắt hắn có anh, nhưng lần này hắn được nhìn anh công khai, không cần giấu diếm nữa. Và ánh mắt dành mọi chân tình kia cũng dành cho hắn. Trong ánh hào quang của chiến thắng, anh giành được ước mơ, giành được cả hắn. Cả đội bước lên trước nâng cúp cùng nhau, khi thấy máy quay chiếu về phía họ, hắn quay mặt sang phía anh cười, nhìn thẳng vào mắt anh như muốn nói lên mọi tâm can lòng mình. Trong tay có cúp, trong mắt có người."Thắng rồi, Trương Chiêu.""Ừm, thắng rồi, Vương Sâm Húc."Anh đáp lại cái nhìn của hắn bằng nụ cười chân thành, hạnh phúc nhất chỉ dùng để cười với hắn, như muốn nói Vương Sâm Húc là ngoại lệ của Trương Chiêu. Bước trở lại phòng nghỉ cho tuyển thủ, anh chờ mọi người chuẩn bị đồ xong ra ngoài hết mời đứng dậy. Như hồi ấy, có một người chờ anh ở cửa. Anh kéo hắn nhẹ vào trong, nhón chân lên hôn má hắn một cái rồi bước nhanh đến sân khấu để tiếp tục phỏng vấn. Hắn sờ tay lên ôm má chưa kịp phản ứng, chỉ cười rất tươi tiến về phía anh, ôm vai anh thật chặt. Nhưng vì họ đang ở ngoài, hắn chưa thể nói với anh bất kì thứ gì lạ thường được.Anh cố gắng bước nhanh, cúi mặt xuống vì xấu hổ để lộ vành tai đỏ ứng bên cạnh hắn, quả nhiên là anh, hắn càng nhìn càng thấy yêu. Dưới ánh đèn sân khấu, trước hàng nghìn con mắt và hàng trăm chiếc ống kính, MVP ngày hôm nay-Vương Sâm Húc được phỏng vấn bởi một phóng viên nữ. "Xin hỏi, bạn đã làm thế nào để có thể có được phong độ đỉnh cao như ngày hôm nay ạ?"Hôm qua Trương Chiêu vừa chấp nhận lời tỏ tình của em. Em rất thích cậu ấy, cậu ấy nói sẽ cho em đè nếu hôm nay chúng em chiến thắng. Anh không hề nói nguyên văn, là hắn nhét chữ. "...Hôm qua em đi uống nước với Trương Chiêu để thư giãn, thật sự rất hiệu quả. Cậu ấy giống như một liều thuốc an thần vậy, thật sự rất dễ thương."Nói xong hắn ranh ma quay sang nhìn về phía anh, người kia bị bắt gặp lại đang cúi đầu xuống đỏ mặt vì xấu hổ. Phóng viên nữ lại quay sang Trương Chiêu, hôm nay anh biểu hiện cũng rất xuất sắc, chỉ thiếu một chút là có MVP rồi. "Xin hỏi, bạn có thích uống nước với tuyển thủ nobody không?"Rất thích, em không chỉ thích uống nước cùng mà còn rất thích cậu ấy. Em rất thích Vương Sâm Húc. "...Em cảm thấy thoải mái khi nói chuyện cùng cậu ấy. Thật sự rất vui."Nữ phóng viên lại cùng lúc hỏi cả đôi chim mới yêu. "Và có một câu hỏi dành cho tuyển thủ Smoggy từ các bạn fan và một câu cho tuyển thủ nobody, hai bạn muốn nghe câu nào trước?""Hỏi Trương Chiêu trước đi ạ." Hắn lên tiếng. "Vậy tuyển thủ Smoggy, câu hỏi của bạn là: 'Anh đã có ai yêu chưa?' và 'Anh đã yêu ai chưa?'""Ừm...Không một ai yêu em ạ. Và vế sau... em xin phép không trả lời ạ."Không Một Ai đang đứng bên cạnh và cười, coi như được công khai ngầm, ai hạnh phúc được bằng hắn đây? "Vậy đến tuyển thủ nobody, câu hỏi dành cho bạn là: 'Hồi đầu không thấy anh hút thuốc, giờ đây lại hút, cho hỏi anh thích điều gì ở thuốc lá vậy?'""Em thích khói ạ."Khói đang đứng bên cạnh Không một ai, câu trả lời của bọn họ có lẽ chỉ hai người hiểu. Sau cùng, ngày hôm qua đối với Vương Sâm Húc và Trương Chiêu mà nói, thật sự không còn gì ý nghĩa bằng đối phương.Trở về kí túc, Lộ Văn Tín rủ mọi người ăn lẩu ở haidilao, ở quán, anh đã uống một chút rượu. Nhưng là một người nghiện, anh không thể để bản thân dừng lại ở một chút. Anh đã uống đến khi say mèm, gục xuống nói linh tinh bên vai hắn. Các thành viên còn lại thấy thế thì nổi hứng muốn trêu anh, vì bình thường có cảm giác anh không quá bộc lộ bản thân như Khang Khang. "Chiêu ca Chiêu ca, anh có thích em không? Anh có biết em là ai không?"Anh cười khờ, bờ má hồng ửng đỏ lên làm hắn không chịu được phải lấy điện thoại ra chụp một tấm. "Anh chỉ thích MVP.. thôii"Mọi người xem xong không nhịn cười nổi, anh huấn luyện viên ngay lập tức lấy máy ra quay toàn bộ quá trình 'phỏng vấn' của đám dở hơi này. Hắn cũng muốn trêu anh, liền quay xuống nói với người đang để đầu trên vào mình. "Thế Trương Chiêu có thích tao không? Tao là MVP 3 ván liền đó!"Anh đưa tay lên xoa đầu hắn. "... Thế à? Thế thì thích mày nhấtttt"Cả bọn chưa thấy cảnh tượng này của anh bao giờ chỉ biết phá lên cười thật to. Người như anh cũng có lúc như thế khi say đấy."Thế Trương Chiêu có thích anh không? Anh dẫn mấy đứa đi giật MVP nè!""Thế thì em thích anh Tín nhấtt"Nghe đến đoạn này, hắn biết anh chuẩn bị tuôn ra một tràng mang những câu từ khiến hắn ngậm đủ giấm chua rồi. Dừng thôi. "Thôi nó say quá rồi, em đưa nó về trước nhé, không lại cảm.""Ừa ừa, chú đi trước đi lát anh về."Hắn thừa cơ để lại hai cái balo lại, cõng theo anh chuồn về. Đến kí túc, hắn bế anh khỏi xe chữ không cõng trên lưng nữa, cõng trên lưng không thấy mặt, được một lúc lại nhớ. Về đến phòng, hắn đặt anh xuống bất lực úp mặt lên người đang thở đều. "Mày đã hứa mà... sao lại say thế này rồi?"Hắn xuống nhà thuốc định mua thêm mấy loại giải rượu cho anh, còn thêm cả mấy loại thuốc dạ dày và ốm sốt sợ anh bị cảm thì có thể chăm luôn tại chỗ. Trên màn hình điện thoại hẳn, một dòng tin từ người quen thuộc mới gửi đến, anh tỉnh rồi. Chiêu cưng: [Mày đâu?]
Chiêu cưng: [Tỉnh rồi, muốn làm gì không?]
Chiêu cưng: [Nhớ mua thêm nước cho tao.]Hắn mừng như cún, trong túi bọc của nhà thuốc hôm ấy ngoài các loại thuốc, còn thêm cả một loại bảo hộ. Ý của anh vốn là xem phim cùng nhau hay gì đó đại loại, nhưng sau cùng lại khiến hắn hiểu nhầm luôn rồi.
Chiêu cưng: [Tỉnh rồi, muốn làm gì không?]
Chiêu cưng: [Nhớ mua thêm nước cho tao.]Hắn mừng như cún, trong túi bọc của nhà thuốc hôm ấy ngoài các loại thuốc, còn thêm cả một loại bảo hộ. Ý của anh vốn là xem phim cùng nhau hay gì đó đại loại, nhưng sau cùng lại khiến hắn hiểu nhầm luôn rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com