TruyenHHH.com

Hsr Bl 18 A Ah More Darling

Tại con tàu Robin trao tặng cho Nhà Khai Phá, Caelus đang đi dạo dọc hành lang thoáng đãng, quang cảnh tráng lệ miễn bàn.

Vừa cười ngẩn ngơ vừa xem đoạn video trong điện thoại mình. Đột nhiên "Bụp!" - Caelus đâm sầm vào một người đi ngược chiều. Điện thoại lẫn cuốn sổ nhỏ trên tay cậu rơi phịch xuống sàn.

Kẻ đó, không ai khác ngoài Aventurine - nhân vật cao cấp từ bộ phận chiến lược IPC, liền tỏ ra cáu kỉnh: "Cậu đi đứng kiểu gì đấy?! Mắt không biết nhìn đường à?!"

Caelus hất mặt, chẳng kém phần đanh đá: "Anh đụng vào người khác mà không biết mở miệng xin lỗi à?!"

Aventurine vừa toan cãi lại thì tiếng nhạc trong video vẫn phát ra. Nhìn xuống, đập vào mắt anh là màn hình đang phát video từ một sự kiện lễ hội văn hóa ẩm thực tại Xianzhou Luofu. Trong video, Minkyo chơi guitar điện, tỏa sáng trên sân khấu với nụ cười rạng rỡ.

Aventurine bỗng quên mất cả việc cãi nhau, ánh mắt đắm đuối ngắm nhìn từng khoảnh khắc của Minkyo.

Ngay cạnh đó, quyển sổ nhỏ của Caelus lật mở để lộ các tấm ảnh polaroid, card bo góc, và những khoảnh khắc đời thường của Minkyo được chụp lại rất chỉn chu bởi tất cả các thành viên Đội Tàu.

Cụ thể những tấm ảnh đó gồm: Minkyo với hoodie màu trắng có mũ tai thỏ; Minkyo ngồi chơi đàn guitar; Minkyo cười rạng rỡ tay bế mèo con ở lễ hội mùa đông Belobog, v.v,...

Aventurine sững sờ, lật từng trang ngắm kỹ từng tấm ảnh mà bản thân chưa từng có cơ hội nhìn thấy lần nào.

"Aww dễ thương quá đi mất!" - Lúc này Aventurine chỉ muốn hét lên nhưng đã chọn hét trong suy nghĩ mong muốn bảo toàn hình tượng.

Lúc này Caelus đứng khoanh tay nhìn anh đầy khinh bỉ, giật lại cuốn sổ và điện thoại.

"Sao cậu có cuốn sổ này?" - Aventurine hỏi, vẻ mặt tò mò.

"Chuyện của tôi, không liên quan gì đến anh!" - Caelus trả lời gay gắt, ôm chặt cuốn sổ.

"Bán cho tôi đi" - Đối phương bất ngờ đưa ra đề nghị với vẻ mặt cực kì 'nghiêm túc'.

"Hả? Đừng hòng! Trong này toàn ảnh của người yêu tôi, anh tính mua làm gì?"

Aventurine không chịu thua, thản nhiên nói:

"Nhà Khai Phá, cậu sai rồi. Phải là 'người yêu của chúng ta' chứ. Tôi cũng có quyền sở hữu ảnh Minkyo. Cậu cứ ra giá đi, tiền không phải là vấn đề với tôi"

Caelus cau có nhìn Aventurine với vẻ khó chịu.

"Anh tưởng tôi quan tâm tiền à? Minkyo không phải để rao bán, mà là để yêu thương!"

"Làm ơnnn...."

Thấy Aventurine kiên quyết muốn mua bằng được, Caelus nảy ra một ý tưởng:

"Được thôi. Anh sẽ phải giúp đỡ tôi bất cứ khi nào nhân viên IPC làm khó đội khai phá, đổi lại tôi sẽ gửi ảnh Minkyo cho anh.

Còn nữa, tôi sẽ nói March 7th hướng dẫn anh in card Minkyo giống với kiểu sưu tầm card idol nếu anh muốn"

"Không thành vấn đề" - Aventurine sáng mắt, vui vẻ gật đầu lia lịa đồng ý.

Thậm chí còn háo hức hơn khi thấy Caelus đưa ra mấy tấm card đặc biệt khoe, trong đó gồm có Minkyo mặc trang phục truyền thống Xianzhou Luofu - món quà do Tướng quân Jing Yuan tặng. Card được cán lớp lấp lánh ánh nhũ.

Cuối ngày, Aventurine đã có trong tay những file ảnh Minkyo đầu tiên, vui mừng cười tít mắt. Niềm vui chưa dứt thì anh gặp ngay Dr. Ratio vừa về sau chuyến thăm Minkyo sau pha cấp cứu hồi sức khi phe Khai Phá đánh bại Sunday phản bội Hòa Hợp theo Trật Tự.

"Tiến sĩ Ratio!" - Aventurine hào hứng khoe, lấy ra một bức tranh cát chảy mà anh vừa mua. Tấm hình chụp Minkyo vận trên người tòan đồ hãng thời trang cao cấp anh mua cho bé con.

"Anh xem này! Bức tranh cát chảy Minkyo do chính tay tôi chọn, chi tiết này còn đính ngọc trai và đá quý nữa!

Vàng thật mạ vào chỗ chi tiết này, đặc biệt nhất là đôi mắt em ấy được khảm bằng đá Lapis giống màu mắt Minkyo thật nhất! Anh thấy thế nào?"

Dr. Ratio nhướn mày, lắc đầu: "Tên cuồng biến thái!"

"Tôi còn định mở triển lãm to hơn cả bảo tàng Belobog để trưng bày mọi thứ về em ấy"

Chẳng mấy bận tâm lời đánh giá từ tiến sĩ, anh ta còn mải mê với hơn chục kiện hàng vừa giao tới. Bao gồm: mochi bông Minkyo đặt làm, nendroid Minkyo, figure Minkyo có tai đuôi báo tuyết,...

Hào hứng mở từng kiện hàng, trên môi không ngừng nở nụ cười mãn nguyện. Cục Mochi bông Minkyo mềm mại, êm ái đến mức anh ta nắn thử và lăn qua lăn lại trên ghế như một đứa trẻ.

Tiếp theo là nendroid đi kèm những phụ kiện nhỏ nhắn. Ngay cả thanh Gunblade của em cũng được làm rất tỉ mỉ. Mibkyo chibi biểu cảm thay đổi đủ kiểu từ đáng yêu, bối rối đến hờn dỗi.

Figure Minkyo được đặt trên kệ trang trọng nhất, nơi bất cứ ai vào phòng làm việc cũng có thể thấy đầu tiên.

Dr. Ratio đứng khoanh tay quan sát Aventurine với vẻ mặt nửa châm biếm nửa tò mò. Anh ta rốt cuộc không nhịn được mà thở dài, lắc đầu hỏi:

"Cậu thực sự nghiêm túc đấy à? Một người làm việc cho IPC lại có hẳn một ‘đại bản doanh Minkyo’ thế này"

Aventurine nhướng mày trả lời thản nhiên, tay vẫn vuốt ve chiếc mochi bông trong tay: "Sao lại không chứ? Để em ấy ở đây như này làm tôi có động lực làm việc hơn hẳn"

Ratio cười khẩy, bước tới gần hơn - "Thế nào, cái góc này có đủ giúp cậu vượt qua ngày dài mà không bực mình không? Đừng nói là cậu sẽ bỏ cả công việc chỉ để ngồi ngắm figure thôi đấy nhé?"

Ratio cuối cùng không thể nhịn được nữa, đành quay bước đi chỉ để lại một câu lẩm bẩm mỉa mai:

"Ít ra cậu cũng đã có thứ để nghiện đúng nghĩa, chứ không phải là mấy trò đỏ đen vô bổ"

Aventurine cười phì - "Ai mà biết được nghiện Minkyo còn ‘nguy hiểm’ hơn mấy trò ấy nữa chứ!"

**

Ratio bước ra ngoài. Sang ngày hôm sau y quay lại với một xấp tài liệu nghiên cứu dày cộp.

Thấy Aventurine vẫn ôm chiếc gối ôm Minkyo, mặt anh ta đầy mãn nguyện, Ratio đập xấp tài liệu xuống bàn, không chút khoan nhượng.

Ratio bực bội nhướn mày, liếc nhìn đống goods sưu tầm Minkyo khắp nơi trong phòng làm việc riêng.

Aventurine chép miệng, đành cầm tài liệu lên. Trong lúc xem, ánh mắt của anh không ngừng lén liếc qua chiếc figure Minkyo đang nhìn lại mình từ trên kệ, khiến Ratio cáu gắt.

"Chưa đủ hả?! Có cần tôi gọi Minkyo đến để cậu tập trung làm việc hơn không?!"

Aventurine nở nụ cười tinh quái, nửa đùa nửa thật:

"Anh mà gọi được em ấy đến, tôi thề sẽ hoàn thành tất cả công việc này trong ngày hôm nay"

Ratio chỉ hừ lạnh, rồi bất ngờ rút điện thoại ra nhắn tin cho Minkyo. Ngay lập tức, Aventurine ngồi thẳng người dậy, chăm chú nhìn Ratio với dáng vẻ hồi hộp.

Một lát sau, chuông điện thoại reo, Khi mở camera lên, Minkyo xuất hiện với nụ cười đáng yêu, thì ra em đang ngồi đọc sách trong phòng.

"Chào buổi sáng, anh yêu. Nghe Dr. Ratio nói anh cần em giúp đỡ?" - Minkyo hỏi.

Aventurine mặt phiếm hồng, cố gắng giữ vẻ điềm tĩnh nhưng lại không giấu được ánh mắt lấp lánh hạnh phúc.

"Ờ… à, đúng vậy! Em ngồi đây nhé, chỉ cần em ở đây tôi sẽ hoàn thành công việc ngay thôi!"

Đôi uyên ương kia mải call video. Veritas Ratio lắc đầu tự nhủ: "Tên này đúng là hết thuốc chữa rồi"

**

Đúng lúc đó, Topaz - đồng nghiệp của Aventurine tưởng cả hai lại chí chóe cãi nhau như chó với mèo nữa, cô ghé đầu qua cửa rồi hô to trước khi bận đi công chuyện:

"Dr. Ratio, anh có thể cất mấy bức tượng thạch cao tạc hình Minkyo tỉ lệ 1:1 đi không?

Mấy bức tạc hình cậu ấy ôm mèo, với mọc cánh thiên thần ấy. Chúng chiếm hết chỗ trong thư viện rồi đây này, nhanh lên trước khi tôi lôi chúng đem bán!"

Dr. Ratio lập tức phản ứng mạnh: "Không ai được phép động vào những tác phẩm nghệ thuật xuất thần đó hết!"

Aventurine vội chớp ngay thời cơ - "Tiến sĩ, hay anh bán chúng cho tôi đi!"

Dr. Ratio lạnh lùng thẳng thừng từ chối - "Còn lâu! Kiệt tác của tôi không phải thứ mà kẻ mù nghệ thuật như cậu có thể sở hữu!"

Aventurine gặng hỏi: "Vậy ít nhất anh hãy cho tôi xem mấy bức tượng được không?"

Ratio nhìn Aventurine đáp cụt lủn: "Không đời nào!"

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com