Hsr Bl 18 A Ah More Darling
"Trò Đời" • Không segg-------"Chào mừng quý khách đã tới Penacony - hành tinh lễ hội không bao giờ nghỉ. Tôi là Misha, nhân viên khách sạn. Chúc quý khách sẽ có một trải nghiệm thật đáng nhớ"Cậu bé với mái tóc xanh điệu bộ rụt rè có chút hậu đậu tự giới thiệu. Qua góc nhìn của Minkyo làm em liên tưởmg đến phán quan HuoHuo tại sở Thập Vương. Thái độ chăm sóc khách mời chỗ này không tồi, Minkyo niềm nở gật đầu cảm ơn lịch sự.Kế đến, chàng thủ quỹ tiến tới quầy check-in của khách sạn hoàng kim nổi tiếng tại Penacony làm thủ tục nhận phòng. Trước khi tới đây, em đã đeo chiếc kính cận dáng mảnh gọng mạ bạc khá hợp với bộ đồ đang mặc. Trông rất thanh lịch, mỗi cử động đều toát lên khí chất người vừa có đầy đủ yếu tố: nhan sắc, danh vọng, lẫn học thức."Tôi có thể giúp gì được cho quý khách?" - Quản lý khách sạn xởi lởi mở lời."Đây là thư mời đến tham dự nhạc hội Hòa Hợp, tôi muốn làm thủ tục nhận phòng" - Đưa giấy mời tận tay quản lý.Anh ta kiểm tra một hồi xong liền tròn hai mắt hình em như vật thể lạ, lộ rõ sự ngạc nhiên: "Ôi trời, không ngờ chúng tôi được tiếp đón vị khách quý thế này. Các đặc khu kinh tế trong thiên hà này không ai là không nghe qua danh tiếng-...""Ừ ừ, xử lý nhanh dùm tôi" - Ngắt lời tránh giông dài mất thời gian. Anh ta thoăn thoắt hoàn thành khâu thủ tục, Minkyo nhận lấy chìa khóa.Thấy khách quý chưa vội đi, quản lý khách sạn lại hỏi: "Cậu còn cần gì nữa không thưa cậu Minkyo?" Điều chỉnh giọng mình vừa đủ nghe, chỉ vào chiếc vòng do Dan Heng đeo trên cổ em chưa từng bị tháo ra. Minkyo điềm đạm vào thẳng vấn đề: "Anh thấy đấy, tôi là một Omega. Liệu nơi này có an toàn hay không bởi từ lúc bước chân vào, ngoài S-Robot với các Pepeshi ra hầu hết Alpha thuộc chủng tộc khác đều đang dòm ngó đến tôi" "Thứ lỗi cho sự thiếu sót của chúng tôi. Quý khách yên tâm, tôi sẽ báo cáo sự việc cho nhân viên an ninh gia tộc Bloodhound thắt chặt an toàn hơn nữa.Chúng tôi luôn đặt ưu tiên hàng đầu về sự an toàn của khách hàng mang giới tính O" - Người quản lý cúi gập người chín mươi độ. Thong thả vào thang máy lên tầng trên, nhân viên sẽ giúp Minkyo mang hành lý đến tận phòng. Khá tiếc rằng em không ở cạnh các thành viên đội tàu, ngồi dựa lưng trên chiếc ghế sofa, nhấp ly cà phê nhân viên vừa chuẩn bị.Cô nhân viên vừa rời khỏi, em đứng dậy dò xét từng chỗ từ trái sang phải, từ trên xuống dưới. Ngay cả ngóc ngách nhỏ cũng không được bỏ qua. "Không có camera ẩn hay máy nghe lén" - Minkyo nghĩ. Hương cà phê sữa béo ngậy lan tỏa khắp căn phòng, em nhấp môi, từng giọt cà phê từ từ trôi xuống cổ họng. "Có nhiều nhân viên IPC, đại đa số đều dưới P35. Tập trung canh gác trước phòng cách phòng mình khoảng hai mét. Chứng tỏ nó thuộc về cán bộ cấp cao của công ty"Nhiều tầng suy nghĩ đan xen tiếp nối nhau, và Minkyo đang vẽ lại sơ đồ trong phần ghi chú trong điện thoại.Dựa theo tin nhắn cô Himeko gửi trước đó, hẳn phía công ty gửi cán bộ đến đây nhắm tới di sản của Thợ Đồng Hồ. Penacony từng là nhà tù, chúng đã làm rất nhiều điều xấu xa phi đạo đức. Phía IPC hiển nhiên muốn lấy lại những gì đã vụt khỏi tay.Đặc biệt hơn cả, chiếc bồn tắm lớn hình dáng vỏ sò đặt ngay chỗ này không phải quá phô trương rồi chứ? Bên trong chứa chất lỏng sóng sánh lấp lánh ánh xà cừ. Gần đó có đặt tờ giấy hướng dẫn, đại khái nội dung giới thiệu qua về dung dịch kèm theo các bước tiến vào cõi mộng.Người bình thường tất nhiên họ lựa chọn trải nghiệm giấc mơ hiện thực. Với Minkyo, khả năng em sở hữu bao gồm đi vào tầng ký ức hay điều khiển tâm thức của ai đó.Trực tiếp đi vào giấc mơ nơi em không thể làm chủ rất dễ xảy ra khả năng đứng ở thế bị động. "Lỡ như tất cả mọi người đều bị kẹt lại thì sao?" - Thế nên Minkyo nghĩ ra phương án đi đường vòng, tương đối cầu kì nhưng nó đề cao sự an toàn. Hình ảnh thành viên đội tàu hiện ra ngay lập tức. Đúng vậy! - "Chỉ có "gia đình" mới hoàn toàn đứng về phía ta".Lặng lẽ rời khỏi phòng, ban nãy em lấy thông tin chỗ ở của các thành viên từ quản lý khách sạn. Thiếu niên đi thang máy từ tầng ba xuống tầng một. Em chọn chú Welt làm trung gian, đơn giản vì chú cùng là nam nhân, kiêm người đàn ông trưởng thành dày dặn kinh nghiệm, luôn suy nghĩ thấu đáo, cận trọng từng milimet duy nhất trong đội.**Con phố nằm gọn tại quảng trường chói lòa ánh đèn lễ hội, nơi Dr. Ratio lạnh lùng đang khoanh tay nhíu mày. Y cảm thấy thật tốn thời gian khi cố gắng tìm kiếm bất kỳ manh mối nào về Penacony nhưng cái gã Aventurine này chẳng thể nghiêm túc nổi.Aventurine đứng dựa vào tường, thái độ cợt nhả kèm theo nụ cười nửa miệng. Anh ta đùa cợt, chẳng chút nghiêm túc thẳng thắn nói:"Tiến sĩ, đống kiến thức đó hiện tại không mấy giúp gì được cho việc chúng ta tìm ra manh mối đâu. Chi bằng đến sòng bài đánh cược đi"Dr. Ratio trừng con mắt, đáp trả sắc bén như lưỡi dao:"Kẻ có chỉ số thông minh ngắn bằng que tăm chỉ biết đánh cược vào may rủi thì cứ đứng đó mà mơ hão. Lời giải không tự nhiên từ trên trời rơi xuống đâu"
Sự khinh bỉ thể hiện rõ ràng qua lời tiến sĩ khiến không khí ngày càng căng thẳng.
Lời vàng ý ngọc chẳng để lọt vào tai. Aventurine chỉ nhún vai, lơ đãng đáp lại với vẻ châm chọc: "Tiến sĩ Ratio, anh thật khô khan-..."Chưa kịp dứt câu, bóng hình mềm mại bất ngờ từ trên không trung đáp xuống. Vì vừa tới cõi mộng, Minkyo trượt qua các tầng mây cao, rồi đáp xuống nhẹ nhàng ngay đúng vị trí mà Aventurine đang mải nói chuyện vô thức giơ hai tay ra.Chàng trai nhỏ rơi xuống lại nhẹ tựa lông hồng. Chớp mắt, Aventurine trở thành bệ đỡ hoàn hảo. Đôi tay anh chạm vào hông Minkyo, bế ngang em lên một cách tự nhiên đến mức chính bản thân anh còn phải bất ngờ.Minkyo nhìn anh đầy ngạc nhiên pha lẫn chút bối rối, trong khi bộ não Aventurine chưa kịp xử lý nhận thức vấn đề: "Chuyện quái gì thế này?"Dr. Ratio hừ một tiếng, khó chịu ra mặt khi thấy cảnh tượng trước mắt. "Ahem!" - Y gằn giọng cắt ngang, chẳng thèm giấu sự khó chịu trong từng cử chỉ.Aventurine nghiêng đầu, nhìn chằm chằm vào người trên tay mình. Cũng khá vừa vặn đó chứ. Càng thêm đắc ý, anh ta nghiêng đầu nhìn Minkyo vẫn hoang mang."Thấy không, Tiến sĩ?" - Anh ta cười tủm tỉm, giọng điệu không che giấu sự châm chọc. "Tôi vừa nhận được mấu chốt quan trọng cho lời giải từ trên trời rơi xuống nè""Tch! Còn em nữa, sao vẫn chưa chịu xuống?" - Dr. Ratio chậc lưỡi, thái độ không hài lòng nhắc nhở thiếu niên kia."Ah? Dạ!" - Minkyo luống cuống thoát khỏi vòng tay người đàn ông tóc vàng, chân chạm đất, đứng dậy bình thường."Sao em lại ở đây?" - Dr. Ratio nhíu mày hỏi Minkyo."Các Khách Vô Danh đều được giấy mời tới đại nhạc hội Hòa Hợp nên em tới Penacony tận hưởng kỳ nghỉ dưỡng thôi" - Minkyo đáp lời, và giấu mục đích thực sự."Lại một thành viên Khách Vô Danh nữa sao, cơ mà lúc trước tôi không thấy mặt cậu ở quầy lễ tân nhỉ?" - Aventurine hoài nghi tra hỏi."Tôi bận chút chuyện, mà đều do IPC các người mời tôi dự hội thảo xong còn nhờ ty tỷ việc chứ còn ai nữa. Mới nhập mộng thôi tôi đã xém đáp đất bằng mặt rồi này!"Xéo sắc đanh đá không thèm nể mặt đối phương, nhìn là biết chắc chắn anh ta là cán bộ cao cấp vì ở hội thảo đó em có thấy gã này tham gia, chỉ là chưa tiếp túc lần nào."Đáng lẽ cậu phải gửi lời cảm ơn tới tôi chứ nhỉ? Tôi đã ra tay đỡ lấy cậu cơ mà "công chúa điện hạ""Nghe qua đã đủ biết anh ta buông lời châm biếm. "Gã đàn ông ba hoa ăn mặc lòe loẹt này cũng là Alpha như Dr. Ratio luôn nhỉ?" - Nhìn Aventurine từ đầu đến chân, em đánh giá qua suy nghĩ.Đặt tay lên vai Minkyo, kéo em lui gần về phía mình. Dr. Ratio chen lời: "Đừng tốn nơtron thần kinh bận tâm đến dăm ba con khổng tước, loài này giống đực chỉ giỏi việc xòe lông khoe đuôi trước bạn tình. Thay vào đó dàng thời gian bổ sung thêm kiến thức vẫn tốt hơn" Bị kẹp giữa hai gã Alpha chí chóe nhau như chó với mèo. Thiếu điều bắn ra tia lửa điện từ mắt. Minkyo đôi phần ngán ngẩm bị dây vào."Anh đứng về phe nào vậy Tiến sĩ!" - Aventurine khoanh tay, thể hiện rõ sự bực bội. Anh ta nhướn mày, rõ ràng luôn bị chọc tức từ đầu câu chuyện."Tôi chẳng bên phe nào cả" - Sự bình thản từ Ratio còn có phần khiêu khích Aventurine thêm tức tối."Được rồi, mau dừng lại đi" - Em vỗ trán bất lực, lát sau cả hai mãi mới chịu thôi. "Tôi tiếp tục việc dang dở, đừng có theo mang rắc rối" Song, Dr. Ratio quay lưng bỏ đi. Sau đó Aventurine mới lấy cớ tiếp cận Minkyo. Khi Dr. Ratio khuất bóng, Aventurine mỉm cười đầy ẩn ý và tiến lại gần Minkyo hơn, ánh mắt hứng khởi thích thú.Anh ta cất giọng, tươi cười một cách không giấu giếm sự hào hứng - "Đúng lúc tôi định tới sòng bài, cậu muốn cược vài ván chứ?" "Rất sẵn lòng" - Chất giọng ngọt ngào đầy ngụ ý.Aventurine nhếch môi, lòng có phần hài lòng khi thấy sự tự tin trong đôi mắt Minkyo.**Tại sòng bài lớn nhất Penacony, người chơi dùng điểm tín dụng mua xu aideen đổi chip số chip ở quầy. Số chip do Aventurine thu về chất chồng nhiều thành núi. Năm ván, bảy ván, mười ván mà Minkyo vẫn chỉ về nhì.Chết tiệt! Anh ta ăn cái mẹ gì số đỏ vậy? Em dám chắc anh ta không dùng chiêu trò tiểu sảo gian lận, thừa nhận bản thân không khó chịu vì anh ta thắng. Điều làm em khó chịu chính vì số tiền thu lại không bằng anh ta. "Đừng mặt nặng mày nhẹ mất không khí cuộc vui như thế. Tôi công nhận cậu Minkyo đây rất có thực trong trò đỏ đen, tất nhiên cũng chỉ sau vận may của tôi" Gã đàn ông này đúng biết cách khiêu khích đối phương, nể tình anh ta có gương mặt đẹp dù trông lúc nào cũng như bị ngứa đòn. "Quá khen" "Trường hợp đầu tiên khiến tôi đánh giá cao đó, Khách Vô Danh tối ngày khai phá mà chơi poker giỏi thật, liệu tôi có thể mạo muội được biết cậu học từ ai không?""Hóa ra cán bộ của công ty cũng chỉ nhìn mặt mà bắt hình dong thôi ư? Đề nghị trở thành đối tác làm ăn bên đó chắc tôi phải suy nghĩ lại rồi""Ý tôi không phải vậy, cậu đừng hiểu lầm sang ý tiêu cực chứ" - Aventurine đưa ly rượu có giá đắt đỏ nhất quán bar cho Minkyo."Ý nào? Rằng chúng tôi giống kẻ lông bông đi giải quyết chuyện bao đồng thay vì bất chấp nguyên tắc đạo đức nhằm mục đích kiếm tiền?"Chàng trai nhận ly rượu từ anh ta, cổ tay cử động lắc nhẹ, chất lỏng có cồn đựng trong ly thủy tinh dậy mùi. Đôi mắt của Aventurine thực sự rất đẹp, nó thành công thu hút sự chú ý từ Minkyo."Cậu Minkyo nhạy cảm thật nha, một Omega xinh đẹp thế này mà miệng thốt ra lời lẽ trái ngược hoàn toàn""Chính cái miệng này từng khiến cổ phiếu IPC tụt giảm 25% và đồng thời mất trắng hợp đồng khai thác mỏ khoáng sản trên hành tinh ----- đó anh chàng điển trai ạ" Aventurine vuốt tóc mái ngược ra sau cười xòa. Chà, ca này gặp trúng bông hồng đầy gai khó đụng vào rồi. Làm giảm bớt cơn ngột ngạt căng thẳng, anh ta nảy ra một ý tưởng táo bạo: "Cậu có muốn chơi drinking game với tôi không? Dùng rượu hảo hạng nhất, tôi mời""Vô cùng sẵn lòng" Minkyo không hề nao núng trước sự khiêu khích, thậm chí còn lọt vào mắt tên kia bằng chút tinh quái em có.Ai mà biết được, có lẽ điều này sẽ mở ra bất ngờ gì dựa trên mục đích cá nhân.Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com