TruyenHHH.com

「HSR - BL 18+ 」A-Ah...More, Darling!

2.8

MinKoKaedehara

"Mới Chỉ Là Khởi đầu"

• "Không segg"

• Wéo cằm tu Penacony. Sắp tới sẽ có nhiều biến động, đồng thời ty tỷ câu chuyện để kể lể. Tất nhiên, đã là khách sạn thì không thể thiếu segg.

○•○•○•○•○

Cửa phòng ngủ không chốt khóa, dù bên trong đó vẫn mở sáng đèn. Như mọi khi, Dan Heng từ kho lưu trữ ghé qua kiểm tra phòng bé con dần đã trở thành thói quen.

Khẽ khàng kéo cánh cửa hết sức nhẹ nhàng tránh gây ra tiếng động lớn. Máy tính vẫn chưa tắt, còn em người yêu kiệt sức thâu đêm mà ngủ gật ngay trên bàn làm việc.

Công việc bận bịu đến mức kể cả khi ngủ tay em vẫn chưa buông khỏi chiếc bút bi, gối đầu lên xấp tài liệu dày cộp xếp chồng chất ngổn ngang. Lượng công việc tăng lên do tỷ giá leo thang, ngay cả chứng khoán cũng kéo theo nhiều mối làm ăn lớn.

Nhân viên cấp cao thuộc công ty hành tinh hòa bình không chỉ mời Minkyo họp hội nghị. Mối làm ăn lớn này sao em có thể dễ dàng nhìn điểm tín dụng vụt qua tay.

Anh đã từng khuyên em đừng tự làm khổ mình, Dan Heng cũng chỉ muốn tốt cho bé con. Không cần phải giàu sụ, vì bản chất con đường họ đi không mưu cầu vật chất.

Cái bất lực khiến Long Tôn phải á khẩu ngay lập tức bởi sự thật nghiệt ngã chính em mở miệng nói ra:

"Khai phá là một chuyện, nhưng em không dám chắc chúng ta sẽ không rơi vào hoàn cảnh nghèo xác xơ túng quẫn nhờ phi vụ kinh thiên động địa do Caelus bất chợt gây ra đâu anh yêu dấu"

Phải thừa nhận rằng lời Minkyo không hẳn là sai. Bởi có lẽ chỉ có thực thể quyền năng vĩ đại tầm cỡ Aeon mới đoán trước được khi nào tai họa sẽ ập tới.

March 7th lo chuyện bao đồng vừa là ưu điểm, vừa là nhược điểm. Nói nhiều vẫn không bằng máu liều, chỉ sợ Caelus biến thành thỏi nam châm thu hút hiểm họa thôi. Mọi giải đáp có thể tạm gọi bằng hai chữ "Vận Mệnh".

Tạm ngưng suy nghĩ về chuyện khác, Dan Heng lưu trữ file vào bộ nhớ rồi mới tắt máy tính giúp thủ quỹ. Sau đó anh hết sức nhẹ nhàng, tay phải đỡ lấy em út, tay còn lại đẩy ghế ra sau.

Ghế công thái học có bánh xe thật thuận tiện. Người lớn hơn bế ngang omega của mình đặt lưng lên giường, đầu kê gối cứ vậy mà ngủ.

Đắp chăn cao đến cổ yên tâm bé con không bị cảm lạnh. Trước khi rời khỏi phòng, Dan Heng thơm má Minkyo thay cho lời chúc ngủ ngon.

**

Toa tàu mui trần một lần nữa nhộn nhịp đầy ắp tiếng nói từ các thành viên.

"Minkyo vẫn đang ngủ. Tôi sẽ ở lại tàu để ý đến em ấy" - Dan Heng từ tốn báo cáo tình trạng.

"Dạo gần đây lượng công việc khá bận rộn, hãy để Minkyo nghỉ ngơi. Caelus sẽ thay Dan Heng tham dự"

Chú Welt nói lên ý kiến của mình, mọi người thấy hợp lí liền gật đầu đồng tình.

Điểm đến tiếp theo trong chuyến hành trình này, họ sẽ đến tham dự lễ hội tại Penacony.

"Cũng giống như các thế giới khác mà đội tàu từng dừng chân, Penacony cũng từng là một trạm trên đường ray bạc.

Mấy nghìn năm về trước, nơi đây vãn là nhà tù vùng ven của công ty, và "Khai Phá" đã kết nối họ với hàng nghìn hành tinh khác" - Cô Himeko diễn giải giải đáp thắc mắc cho nhà khai phá Caelus.

Cậu vào đội tàu trước Minkyo không lâu nên các khái niệm mới về các hành tinh, phe phái tương tự vẫn mơ hồ đối với chàng trai này.

Gia tộc đã gửi thư mời đến tận tay các cá nhân quan trọng vũ trụ tới tham dự đại nhạc hội lớn nhất ngân hà, trong đó có đội tàu Astral.

Pom-Pom không quên dặn các hành khách hiện tại gửi lời chào thân thương của Tàu Trưởng đến những thành viên cũ đã từng là Khách Vô Danh trên con tàu này.

Song, Pom-Pom trở lại buồng lái, nói qua loa phát thanh:

"Alo...Alo alo...Các vị hành khách chú ý! Đội Tàu chuẩn bị thực hiện Bước Nhảy"

Rất nhanh thôi, đoàn tàu Astral thực hiện xong bước nhảy không gian. Thế nhưng, xuất hiện trước góc nhìn từ Caelus, thay vì ngồi vững trên ghế sofa thì cậu lạc vào bối cảnh cực kì xa lạ và rồi cậu gặp Archeron.

Cô ta đột ngột xuất hiện, tự xưng bản thân là Cảnh Binh Thiên Hà (?). Dù lần đầu gặp gỡ, Caelus có cảm giác hình như từng gặp người phụ nữ này ở đâu đó, rất thân thuộc giống như gặp trước đây.

Lượng thông tin hạn hẹp Archeron bật mí cho Caelus rằng cậu đang bị kẹt trong cõi mộng. Nơi giao nhau giữa Hiện thực - Vùng hồi ức.

Hiện tượng này xảy ra khi một người tiếp xúc với chất ký ức đậm đặc rò rỉ từ vùng hồi ức xung quanh Penacony.

Hợp chất này này cho phép những ai ở gần nó có thể mơ chung một giấc mơ nhưng khi tỉnh dậy họ sẽ quên tất cả.

Với không gian biến dị diệu ảo thế này, vị Cảnh Binh vẫn am hiểu từng đường đi nước bước, dẫn dắt Nhà Khai Phá đến căn phòng không chỉ góp mặt bởi những nhân tố xa lạ, mà còn có cả thành viên của hội Thợ Săn Stellaron.

Đến cuối con đường, Archeron lần đầu hỏi cậu bằng những câu tương đối mang tầm cỡ nhân sinh. Đáp lại số câu trả lời từ Nhà Khai Phá, cô ta điềm tĩnh nói:

"Cậu khiến tôi nhớ đến một người quen cũ. Trong trí nhớ mơ hồ, anh ấy múa kiếm cùng tôi...Trong giấc mơ kỳ lạc ấy, như gần trong gang tấc, nhưng không thể chạm vào."

Lời cuối cùng trước khi tiễn cậu trở về thế giới ban đầu bằng một nhát kiếm, Archeron đã cảnh báo về một thế giới trắng đen nhưng lại xuất hiện một màu đỏ.

"Còn cậu, hãy suy thật kỹ về ý nghĩa của nó...

...sau đó...

Trở về thế giới tinh thức, chúng ta đều sẽ tìm được đáp án ở đó."

Caelus giật bắn mình, thở dồn dập sau khi thức tỉnh qua đòn kết liễu của Archeron. Giọt nước mắt tí tách rơi xuống mu bàn tay cậu. Nhà Khai Phá sờ lên mắt mình còn đẫm lệ, tự hỏi vô số câu hỏi.

"Hành Khách Caelus sao thế? Sao lại khóc vậy?" - Pom-Pom lon ton bước đến gần, đứng trước mặt cậu lo lắng hỏi han.

Kể lại toàn bộ sự việc đã nằm mơ thấy, Pom-Pom nghiêng đầu như có như không lắng nghe thấu hiểu cậu chàng.

Dù rất bối rối, thế nhưng cơ hội trải nghiệm chuyến đi có một không hai tại Khách Sạn đỉnh lưu nhất thiên hà làm sao mà bỏ lỡ được. Tạm gác lại giấc mơ lạ kỳ trước đó, Caelus xuống tàu đồng hành cùng các thành viên.

**

Đặt chân tới Khách Sạn Mộng Mơ, Caelus lạc vào con đường trải thảm đỏ dẫn tới nơi thiếu niên tự xưng là phục vụ khách sạn tên Misha.

Cậu bé vừa đáng yêu, vừa lễ phép hoan nghênh vị khách quý, không quên chúc cậu có một kỳ nghỉ khó quên. Hướng dẫn nhà khai phá nhận phòng thì hãy đi thẳng đến lễ tân khách sạn.

Tưởng chừng mọi chuyện rất suôn sẻ, đội tàu gặp rắc rối trong việc làm thủ tục check-in do thư mời được gửi trước khi Caelus lên tàu mà trong đó ghi tên Dan Heng.

Người đàn ông tóc vàng hoe, ăn vận bảnh bao đeo rất nhiều trang sức xa xỉ. Cứ ngỡ anh ta đến giải vây giúp họ, nào ngờ chỉ khiến Caelus thêm ác cảm với IPC.

Đúng vậy, anh ta là Aventurine - quản lý cấp cao của phòng đầu tư chiến lược. Nằm trong số 10 người có trái tim sắt đá kiêm cấp trên của Topaz.

Phải đến khi chủ gia tộc Oak - Sunday cùng em gái của y tên Robin cô ca sĩ tài năng, xinh đẹp nổi tiếng nhất thiên hà xuất hiện.

Mọi chuyện đã có gia chủ Sunday lo liệu, bốn vị Khách Vô Danh hoàn thành check-in sau đó di chuyển đến phòng riêng do quản lý khách sạn sắp xếp.

**

Quầy bar khách sạn, Himeko giữ chân mọi người lại nhằm chia sẻ chuyện đáng lưu ý. Cô cho biết, rằng đã nhận được bức thư:

"...Chứng kiến hết thảy những điều không thể trong cõi mộng, tìm ra di sản của Thợ Đồng Hồ - cha của Penacony, để trả lời cho câu hỏi: vì sao sự sống lại ngủ say." - Cô hoa tiêu tường thuật lại cho chú Welt.

Đặc biệt, đoạn mật mã này giải bằng phương pháp chỉ được sử dụng khi đội tàu cầu cứu. Ám chỉ rằng, gia tộc đang che giấu bí mật nào đó. Vì bức thư mời các phe phái trong thiên hà đến giải mã tìm ra di sản, đồng nghĩa người gửi bức thư này ở phe thứ ba.

Chỉ với lượng thông tin ít ỏi này họ chưa vội kết luận được điều gì. Thế nên trước tiên cứ thảnh thơi tận hưởng kỳ nghỉ này đi đã.

. . .

"Hành khách Minkyo! Tàu trưởng đề nghị cậu tạm dừng trò chơi cờ tỷ phú để gọi hành khách Dan Heng dậy"

Điều này thật kì quặc, khi ngủ muộn nhất là Minkyo nhưng bây giờ lại đi đánh thức người luôn ngủ đúng giờ là Dan Heng.

Thiếu niên tóc trắng thở dài, em rời khỏi chiếc bàn đặt trò cờ tỷ phú gần sát bên cạnh sảnh đường lãng quên. Em đứng dậy nghe theo lời tàu trưởng đi đánh thức ai kia.

Mọi người rời đi vào khoảng tối hôm trước. Tính đến thời điểm em thức dậy đúng tròn 20 tiếng Minkyo chưa từng rời khỏi phòng làm việc.

Bước vào kho lưu trữ trong toa hành khách. Vừa mở cửa, em tận mắt nhìn anh người yêu trải chăn nệm nằm ngủ dưới sàn thấy mà thương.

"Dậy thôi, đã gần đến giờ trưa rồi. Pom-Pom sắp sửa nấu xong bữa brunch* đó"

Vỗ vỗ má Dan Heng mấy cái, em lay người mà anh vẫn ngủ say, thậm chí còn kéo chăn qua đầu để ngủ tiếp.

Cứ thế này tàu trưởng sẽ nổi giận mất thôi. Em thở dài, trông anh ngủ ngon như vậy nên bản thân cũng chẳng nỡ.

Phòng lưu trữ ngoài tiếng ù ù phát ra từ máy móc điện tử, tích tắc do chiếc đồng hồ, còn bao gồm hơi thở đều đều từ hai chàng trai. Minkyo ngồi bó gối chưa đầy mười lăm phút lại nằm ra sàn ngủ quên lúc nào không hay.

Phía Dan Heng, anh còn chưa tỉnh hẳn, anh ti hí mắt chăm chăm vào dáng hình quen thuộc kia. Thật ra anh vẫn nghe rõ giọng Minkyo gọi.

Chỉ hôm nay thôi, Dan Heng nuốn tận hưởng thời gian riêng tư chỉ có hai người.

Từ tốn kéo Minkyo vào nệm, em ngoan ngoãn nằm gọn trong lòng anh. Họ ôm nhau trong chăn, hơi ấm từ máy sưởi chẳng bì lại với sức nóng tình cảm. Cảnh tượng yên bình thư thả cứ vậy diễn ra đến mười hai giờ kém.

"Đôi khi lười biếng một chút cũng không tệ..." - Dan Heng tự độc thoại trong suy nghĩ.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com