Hsr Bl 18 A Ah More Darling
• "Ta Cứ Yêu Kể Cả Khi Mối Quan Hệ Này Dẫu Có Ra Sao"• Segg.• Fic tag NP nên chắc là không tính là NTR đâu nhỉ? Huce, cứ vứt não đi mà đọc.
. Kế bên phòng nghỉ còn có cả phòng tắm, thậm chí cái bồn bằng gỗ rất lớn đủ để cả em và tướng quân ngâm mình. Bé con tận hưởng nước tắm ấm nóng pha trộn các loại thảo dược. - "Hmm...đã thật". Hơi nước ấm bốc lên lãng đãng, phủ lên không gian lớp sương trắng mờ mỏng nhẹ."Thoải mái chứ?" - Ngài hỏi, giọng nói trầm ấm vang lên.Minkyo khẽ gật đầu, không cần nói thêm lời nào. Tướng quân Jing Yuan lặng lẽ quan sát từ bên cạnh, híp mắt cười. Ngài bước vào bồn, nước tạo thành những gợn sóng nhỏ bao quanh cơ thể cả hai. Từ tốn kéo Minkyo lại gần, vòng tay qua ôm lấy em từ phía sau để bé con dựa vào lòng mình. Ngài nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc của Minkyo, động tác chậm rãi cẩn thận như thể ngài đang trân trọng từng sợi tóc mềm mượt ấy.Trong lòng bỗng chốc nổi lên ý nghĩ, đôi tay thoăn thoắt gỡ sợi dây đỏ xuống mái tóc xám trắng dài ngang thắt lưng buông xõa. Jing Yuan âm thầm quan sát đứa nhỏ này tính làm gì tiếp, em cẩn thận vén phần tóc mái luôn che gần nửa khuôn mặt ngài.Giữa màn khói sương tựa bức màn lờ mờ kia hơi nóng phảng phất bốc lên. Bằng tất cả sự cố gắng vượt qua cái ngưỡng thị lực 7/10 cận loạn, bé con cố gắng khắc họa từng đường nét trên gương mặt đối phương vào tâm trí.Em thích nốt ruồi lệ cuối đuôi mắt ngài, con ngươi màu hổ phách tuyệt đẹp, sống mũi cao, xương quai hàm góc cạnh. Ngón trỏ lướt nhẹ trên làn da, cuối cùng chạm tới đôi môi mỏng đôi chút nứt nẻ. Theo phản xạ có điều kiện, Minkyo tặng ngài cái hôn lưu luyến triền miên, môi lưỡi đẩy nhau, vơ vét nước bọt. Từng chút từng chút đi chuyển xuống cằm, cổ, yết hầu. Vật hung ác dưới làn nước lấp ló ngóc đầu dậy, đứa nhóc trước mặt đang nửa quỳ, mò mẫm đút dương vật vào cửa hang. Jing Yuan giọng khàn nói bên tai - "Không được quậy nữa"Nhóc con hư hỏng mặc kệ chẳng để lời nào lọt tai, miệng dưới dễ dàng nuốt trọn vật có kích thước đáng ngưỡng mộ mà mọi nam nhân hằng ao ước. Chẳng mấy chốc trời tắt tia nắng cuối cùng, Jing Yuan quyết định đánh nhanh thắng nhanh. Tay trái băng bó đặt lên thành bồn, công việc còn lại Minkyo tự dùng sức nhún.Hạt nước tí tách rơi trên mái tóc ướt rơi xuống tong tong. Nước trong bồn dồn dập như từng đợt sóng cuộn trào, tràn cả ra ngoài. Nước lọt vào trong hậu huyệt tăng thêm cảm giác lạ lẫm khó tả. Chẳng mấy chốc khoang sinh sản lại được lấp đầy một bụng tinh dịch. Hai người quấn lấy nhau thở gấp gáp, sau đó xả nước cũ thay nước mới vào bồn tắm rửa sạch sẽ. Tướng quân bình thản tận hưởng sự thư giãn khi Minkyo gội đầu, đấm bóp, kỳ lưng giúp ngài.Tắm xong, em giúp ngài lau khô người, mặc y phục chỉn chu. Trông rất ra dáng người vợ hiền hết mực chăm sóc cho tướng công của mình. Đồ của em đã được người làm mang giặt, Jing Yuan đã bảo họ mang bộ khác tới. Bộ xiêm y thiết kế trẻ trung cho thiếu niên trẻ tuổi. Dệt từ lụa cao cấp, từng đường thêu mũi chỉ đều rất tỉ mỉ kỳ công, mang đậm nét văn hóa Xianzhou.Thấy bé con mừng rỡ thích thú, đứng xoay hai, ba vòng cho ngài đây ngắm nhìn. Màu xanh da trời thêm họa tiết vân mây trắng vô cùng ăn khớp tôn lên làn da và mái tóc sáng màu của em. Tướng quân lấy ra trong tủ đầu giường chiếc hộp nhung hình chữ nhật. Đó là miếng ngọc bội trong suốt ánh tím nhạt vô cùng đẹp mắt, Jing Yuan đeo bên hông giúp em. "Trông có hợp không ạ?" - Em nghiêng đầu hỏi ngài.Tướng quân đưa tay lên cằm, gật đầu cảm thán - "Rất hợp, vô cùng hoàn mỹ""Em cảm ơn ngài nhiều lắm!" - Bé con khúc khích cười tít mắt, lộ ra chiếc răng khểnh vô cùng đáng yêu. "Chỉ là chút chuyện nhỏ thôi" - Ngài thơm đỉnh đầu bé con. "Tới giờ hẹn rồi, em đi nha! Em sẽ mua quà về cho ngài" - Minkyo hớn hở vẫy tay chào. Jing Yuan cũng chào lại, còn dặn dò em nhớ đừng về trễ. .
.Đúng mười tám giờ theo lời hẹn trước đó, Minkyo bước tới khu phố Kim Ngân, nơi hội chợ đang diễn ra. Cả dãy phố nhà nhà sắm riêng cho mình những chiếc đèn lồng, rực rỡ treo cao, tụi con nít cầm đèn kéo quân nhảy chân sáo, ánh sáng lung linh phản chiếu lên mặt đường lát đá, tạo nên một bầu không khí vừa nhộn nhịp vừa vui tươi.Tiếng cười nói, tiếng rao hàng, và mùi thơm của thức ăn từ các quầy hàng hòa quyện vào nhau, khiến bất cứ ai đến đây cũng cảm thấy như bị cuốn vào dòng chảy của niềm vui. Thiếu niên với mái tóc tuyết trắng cầm trên chiếc chong chóng giấy thủ công, em dõi theo từng quầy hàng cho tới khi đập vào mắt mình là HuoHuo bị Lão Đuôi nhấc bổng lên, cô sợ hãi làm rơi xấp giấy quảng cáo xuống đất. Thấy vậy, Minkyo dịu dàng cúi xuống nhặt những tờ giấy quảng cáo, cẩn thận từng cái một. Em đưa lại cho HuoHuo, đôi mắt lo lắng lướt qua khuôn mặt cô bé:"HuoHuo ổn chứ?" - Minkyo hỏi, giọng nhẹ nhàng và quan tâm.HuoHuo nặn ra nụ cười gượng gạo dù nước mắt vẫn chực trào."T-Tôi... tôi ổn huhu...Lão Đuôi chỉ đang đùa thôi, cậu không cần lo lắng quá" Cô bé cố gắng giữ sự bình tĩnh đáp lời. "Tại sao ta phải làm mấy cái trò vặt vãnh này thế?! Nhóc con, mau phát nốt tờ rơi đi!" Lão Đuôi lên cáu kỉnh hối HuoHuo, cô bé rối rít chạy đi, không quên cảm ơn Minkyo."Tôi biết rồi mà! Ah, cảm ơn cậu. Các bạn của cậu đang ở đằng kia. Tôi đi trước đây!" Song, bóng lưng cô bé hồ ly vừa mất hút, Minkyo tiếp tục đi tới nơi nhóm khai phá đang bận rộn với nhiệm vụ quản lý gian hàng ẩm thực. Caelus và Dan Heng đứng sau quầy, tay thoăn thoắt làm đồ ăn phục vụ dòng khách không ngừng tăng lên.Gương mặt Caelus chăm chú, đôi lúc nở nụ cười khi nhận được lời khen từ khách hàng.Dan Heng, với vẻ mặt điềm tĩnh thường thấy, đứng bếp nấu ăn vậy nên chắc chắn nhiệt tỏa ra rất nóng. Đổi lại là sự hài lòng khi thấy mọi người gật gù thưởng thức món ăn mà mình làm ra.Phía trước sân khấu chính, Guinaifen với Sushang biểu diễn tiết mục đường phố.Guinaifen tung ra những động tác múa lửa đầy kỹ thuật rất cuốn hút người xem, ngọn lửa trong tay cô ấy nhảy múa theo từng chuyển động khéo léo. Còn Sushang với kỹ năng kiếm thuật Vân Kỵ quân, cô thực hiện màn biểu diễn kết hợp âm nhạc cổ truyền. Cả hai thu hút một lượng lớn khán giả, khiến khu vực này trở nên náo nhiệt hơn bao giờ hết.March 7th, cô nàng siêu hướng ngoại với nụ cười tươi rói, luôn biết cách bắt chuyện để thu hút sự chú ý của người qua đường, rất hiệu quả trong việc quảng bá.Minkyo khẽ cười khi thấy cảnh tượng trước mắt. Nhóm bạn của em đã phối hợp với nhau một cách hoàn hảo, mỗi người đảm nhận một vai trò.Em tiến đến quầy hàng, nơi Caelus và Dan Heng đang bận rộn pha mấy ly trà sữa. "Chào ông chủ, có gì ngon không?" - Minkyo vui vẻ hỏi.Caelus ngay lập tức bị thu hút bởi sự xuất hiện của Minkyo. Cậu sững sờ trong vài giây, mắt mở to kinh ngạc: "Minkyo?! Đến rồi à? Bộ đồ cậu mới mua khi nào vậy?" Caelus thốt lên, đôi mắt vàng kim mãi không rời khỏi bộ trang phục mới của em.Minkyo khúc khích cười, nhún vai: "Ai đó đã tặng mình để trả công làm việc tăng gấp đôi năng suất" Nhà khai phá phì cười bởi "người mà ai cũng biết" mà em nhắc tới. Cậu không ngớt lời khen dành cho em út."Hợp với em út lắm! Bọn tôi sắp đạt chỉ tiêu rồi, khoảng chục đơn nữa có thể kết thúc sự kiện để nhận phần thưởng. Lúc đó tụi mình cùng đi hẹn hò nhé!" "Vâng vâng, tùy ý ông chủ.Thế nhưng Caelus, bảng giá vẫn giữ nguyên thế này thì còn lâu mới hoàn thành. Thay vì bán lẻ từng món thì sao chúng ta không tạo combo ăn vặt nhỉ? Và còn...,...Đồ uống gồm các topping để khách hàng dễ lựa chọn thì tách ra và bán với giá,...Lợi nhuận thu về tăng...v.v" Bệnh nghề nghiệp phát tác, Minkyo vén tóc sau tai, tiện với lấy chiếc bút mực kèm quyển số trên bàn, viết ra 7749 dãy số khoanh tròn kín mặt giấy. Dan Heng đảm nhiệm việc bồi bàn phục vụ đồ ăn ra cho khách hàng. Bóng dáng quen thuộc đứng kế bên Caelus bàn chuyện kinh doanh trông giống em thủ quỹ thật. "Huhu giúp tôi với! Lão Đuôi khó tính không chịu hợp tác nên HuoHuo không tham gia màn biểu diễn hạ màn được" - Guinaifen uất ức chạy tới quầy hàng đội tàu khóc than. "Giờ phải làm sao, chúng ta cần ai đó lo phần âm nhạc" - Sushang mệt mỏi vắt óc suy nghi, cô nàng ừng ực uống cạn ly nước đá mát lạnh. "Minkyo biết đánh guitar điện đó! Cậu ấy hát cũng khá hay" - Caelus đề xuất em út. Ngay tức khắc sáu đôi mắt chĩa về phía chàng Omega, vị cứu tinh duy nhất lúc này. Tần số não bộ chưa kịp nhận thức chuyện vừa xảy ra trước tình huống đường đột.Minkyo ngơ ngác chỉ vào chính mình rồi hỏi: "Tôi á?"Ba con người đối diện gật đầu lia lịa như gà mổ thóc, Minkyo miễn cưỡng đồng ý.
°°°
"Hai tiếng là không đủ với ta đâu" - Jing Yuan hôn gò má Minkyo, đại điểu liên tục ra vào bên trong, kích thước thật vĩ đại tưởng đâu ngài mang hung khí đi dọa nạt nhóc con Omega khóc sưng mắt cơ chứ."Ưm ứ-...lần sau...em bù cho ngài...ngnn..." - Mông đặt sát mép giường, dâm dịch chảy ướt nhẹp, tóc tóc chảy xuống nền. Sợ em bị đau lưng nên Jing Yuan đặt gối kê dưới hông người kia, bé con cảm động trước sự chu đáo đầy ắp yêu thương. "Tướng quân a~...muốn...mạnh nữa..." Túi tinh lớn thật, cứ đập "ba ba" vào cửa hậu làm em kích thích chết đi được. Chiều theo mong muốn của bé con, Jing Yuan bế em lên, từ giường di chuyển tới vị trí khác. Minkyo ôm cổ người kia, từng bước đi dương vật liên tục rút ra rồi lại cắm vào sâu thật sâu. "Umm...um...chân em tê quá"Lưng Minyo áp sát tường, em được tướng quân bế lên, hai chân quấn quanh hông ngài. "Chỗ này có tê không?" - Jing Yuan hỏi, ngài thúc mạnh một cái em giật nảy rên "A hức!". Bé con bĩu môi giận hờn cắn lên vai ngài trả đũa."Hư quá, mèo nhà ai lại cắn người thế này. Phải đích thân dạy dỗ lại mới được nha" - Ngài cắn cái má bánh nếp mềm mềm yêu ơi là yêu. "Myaa...Jing Yuan...hưmm...S-Sướng...a hức...muốn nữa"
Bé con bám chặt lấy người tình, vì không biết kiểm soát lượng tin tức tố nên khiến tướng quân thở nặng nề cố nhịn tránh làm đau em. Trước khi em bỏ đi hay tự ý "chia tay không nói lời nào", Jing Yuan vẫn chuẩn bị đầy đủ biện pháp bảo vệ lẫn gel bôi trơn, tâm lý người lớn chính là đề phòng vẫn hơn. Tuy nhiên có vẻ cuộc hội ngộ này nồng nhiệt hăng say quá ngài đây đã vờ quên điều gì chăng? Hmm, phải rồi..."Bảo bối à, ta không đeo bao"Từ cổ đến xương quai xanh em người yêu chi chít dấu hôn tím đỏ ngài gửi tặng sau tám tháng trời nhung nhớ.Em phụng phịu, dỗi người yêu không thèm nhìn mặt."Ngài hong yêu bé..." Thật bó tay, ngài chịu thua nhóc con này rồi. - "Ta yêu mà, yêu bé nhất". Thả em xuống, hai chân vừa chạm đất liền tê lan tới bắp đùi, Jjng Yuan giữ chặt kẻo em mất thăng bằng ngã mất.Xoay người Minkyo lại, em bám vào bờ tường, hai chân nhón kiễng, mông vểnh lên lắc lắc khiêu gợi đàn ông."Ngài xuất vào trong bé nha, sâu....tới tận đây này" - Đôi bàn tay hư hỏng, bên trái sục nhẹ dương vật cỡ ngoại của Jing Yuan chọt chọt đầu khấc vào mép hậu huyệt rỉ nước. Tay phải vuốt bụng dưới từ gốc chim nhỏ hồng nộn tới điểm bên trên, nếu để soi thì thực sự rất sâu, chính là nơi chứa khoang sinh sản của Omega.Ai kia không khỏi ngỡ ngang trước cảnh tượng hết sức dâm dục, toàn thân tướng quân nóng bừng như ngồi trong phòng xông hơi. Đại điểu giữa chân giật giật mấy cái, gân guốc nổi thật dọa người nha. "Chắc là ta sẽ phải hẹn lịch trước để tới cục dân chính cùng với bé thôi" Vừa dứt lời, Jing Yuan bóp nắn mông em người yêu đỏ bừng. Giữ chặt hông Minkyo đâm rút như cái máy dập, càng lúc càng mạnh, nhanh thật là nhanh. "D-Dạ...ức! Ah...khoan...ah..Argh!...ứmm..ngnn...uh ah..."Em khụy hai gối xuống khoảng cách gần chụm vào nhau. Toàn thân run lẩy bẩy, sau đó hai tay bị kéo về sau và tướng quân giữ cánh tay em theo đà mà chịch tới mức đầu em trống rỗng chẳng chứa nổi điều gì khác."S-Sướng...sướng chết mất...!" Em sung sướng đắm chìm trong ái dục, ngài lấn tới quay mặt em sang hôn lấy hôn để. Giữ Minkyo đứng thẳng, tay vân vê đầu vú, tay kia sục dương vật cương cứng ngóc đầu của em. Bé con hít đầy phổi tin tức tố nồng nàn đặc trưng mùi bách đàn xen chút hương hoa cỏ và xạ hương. Cơ thể em tiếp nhận phản ứng với sức mạnh của một Alpha trội khác mạnh mẽ. Các tế bào, dây thần kinh đại não truyền tín hiệu điều khiển mở khoang sinh sản.Từng tấc thịt mềm mại bên trong Minkyo siết chặt dương vật, em cảm nhận được dòng tinh dịch nóng hổi đặc sệt xuất vào thật sâu. Minkyo rùng mình, thân dưới giật giật lên đỉnh bắn đầy ra tay phải Jing Yuan. Khi em quay lại thì không khỏi ngỡ ngàng - "T-Tướng quân! Tay ngài..." Sợ bé con đau đớn, sợ em sẽ tổn thương và coi mình như một con thú hoang động dục bị chi phối bởi bản năng kích thích chiếm hữu bậc thấp. Kể cả rất muốn đánh dấu em độc chiếm bạn đời, ngài kiềm chế sự ham muốn đàn áp bằng cách tự cắn tay mình thay vì phá vỡ tuyến thể sau gáy Minkyo. Máu tươi rỉ ra từ vết cắn, em lo sốt vó đánh liên tục vào chân mình đang tê cứng hòng ép nó đứng dậy. Tướng quân trìu mến cụng trán trấn tĩnh bé con. Ngài mặc cho tay đang rỉ máu vẫn bế em lên giường nằm nghỉ. Bản thân đi tới mở ngăn kéo trong tủ lấy hộp đựng thuốc. Em bắt ngài ngồi yên, người nhỏ thành thạo khử trùng, bôi thuốc, băng vết thương... Kế bên phòng nghỉ còn có cả phòng tắm, thậm chí cái bồn bằng gỗ rất lớn đủ để cả em và tướng quân ngâm mình. Bé con tận hưởng nước tắm ấm nóng pha trộn các loại thảo dược. - "Hmm...đã thật". Hơi nước ấm bốc lên lãng đãng, phủ lên không gian lớp sương trắng mờ mỏng nhẹ."Thoải mái chứ?" - Ngài hỏi, giọng nói trầm ấm vang lên.Minkyo khẽ gật đầu, không cần nói thêm lời nào. Tướng quân Jing Yuan lặng lẽ quan sát từ bên cạnh, híp mắt cười. Ngài bước vào bồn, nước tạo thành những gợn sóng nhỏ bao quanh cơ thể cả hai. Từ tốn kéo Minkyo lại gần, vòng tay qua ôm lấy em từ phía sau để bé con dựa vào lòng mình. Ngài nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc của Minkyo, động tác chậm rãi cẩn thận như thể ngài đang trân trọng từng sợi tóc mềm mượt ấy.Trong lòng bỗng chốc nổi lên ý nghĩ, đôi tay thoăn thoắt gỡ sợi dây đỏ xuống mái tóc xám trắng dài ngang thắt lưng buông xõa. Jing Yuan âm thầm quan sát đứa nhỏ này tính làm gì tiếp, em cẩn thận vén phần tóc mái luôn che gần nửa khuôn mặt ngài.Giữa màn khói sương tựa bức màn lờ mờ kia hơi nóng phảng phất bốc lên. Bằng tất cả sự cố gắng vượt qua cái ngưỡng thị lực 7/10 cận loạn, bé con cố gắng khắc họa từng đường nét trên gương mặt đối phương vào tâm trí.Em thích nốt ruồi lệ cuối đuôi mắt ngài, con ngươi màu hổ phách tuyệt đẹp, sống mũi cao, xương quai hàm góc cạnh. Ngón trỏ lướt nhẹ trên làn da, cuối cùng chạm tới đôi môi mỏng đôi chút nứt nẻ. Theo phản xạ có điều kiện, Minkyo tặng ngài cái hôn lưu luyến triền miên, môi lưỡi đẩy nhau, vơ vét nước bọt. Từng chút từng chút đi chuyển xuống cằm, cổ, yết hầu. Vật hung ác dưới làn nước lấp ló ngóc đầu dậy, đứa nhóc trước mặt đang nửa quỳ, mò mẫm đút dương vật vào cửa hang. Jing Yuan giọng khàn nói bên tai - "Không được quậy nữa"Nhóc con hư hỏng mặc kệ chẳng để lời nào lọt tai, miệng dưới dễ dàng nuốt trọn vật có kích thước đáng ngưỡng mộ mà mọi nam nhân hằng ao ước. Chẳng mấy chốc trời tắt tia nắng cuối cùng, Jing Yuan quyết định đánh nhanh thắng nhanh. Tay trái băng bó đặt lên thành bồn, công việc còn lại Minkyo tự dùng sức nhún.Hạt nước tí tách rơi trên mái tóc ướt rơi xuống tong tong. Nước trong bồn dồn dập như từng đợt sóng cuộn trào, tràn cả ra ngoài. Nước lọt vào trong hậu huyệt tăng thêm cảm giác lạ lẫm khó tả. Chẳng mấy chốc khoang sinh sản lại được lấp đầy một bụng tinh dịch. Hai người quấn lấy nhau thở gấp gáp, sau đó xả nước cũ thay nước mới vào bồn tắm rửa sạch sẽ. Tướng quân bình thản tận hưởng sự thư giãn khi Minkyo gội đầu, đấm bóp, kỳ lưng giúp ngài.Tắm xong, em giúp ngài lau khô người, mặc y phục chỉn chu. Trông rất ra dáng người vợ hiền hết mực chăm sóc cho tướng công của mình. Đồ của em đã được người làm mang giặt, Jing Yuan đã bảo họ mang bộ khác tới. Bộ xiêm y thiết kế trẻ trung cho thiếu niên trẻ tuổi. Dệt từ lụa cao cấp, từng đường thêu mũi chỉ đều rất tỉ mỉ kỳ công, mang đậm nét văn hóa Xianzhou.Thấy bé con mừng rỡ thích thú, đứng xoay hai, ba vòng cho ngài đây ngắm nhìn. Màu xanh da trời thêm họa tiết vân mây trắng vô cùng ăn khớp tôn lên làn da và mái tóc sáng màu của em. Tướng quân lấy ra trong tủ đầu giường chiếc hộp nhung hình chữ nhật. Đó là miếng ngọc bội trong suốt ánh tím nhạt vô cùng đẹp mắt, Jing Yuan đeo bên hông giúp em. "Trông có hợp không ạ?" - Em nghiêng đầu hỏi ngài.Tướng quân đưa tay lên cằm, gật đầu cảm thán - "Rất hợp, vô cùng hoàn mỹ""Em cảm ơn ngài nhiều lắm!" - Bé con khúc khích cười tít mắt, lộ ra chiếc răng khểnh vô cùng đáng yêu. "Chỉ là chút chuyện nhỏ thôi" - Ngài thơm đỉnh đầu bé con. "Tới giờ hẹn rồi, em đi nha! Em sẽ mua quà về cho ngài" - Minkyo hớn hở vẫy tay chào. Jing Yuan cũng chào lại, còn dặn dò em nhớ đừng về trễ. .
.Đúng mười tám giờ theo lời hẹn trước đó, Minkyo bước tới khu phố Kim Ngân, nơi hội chợ đang diễn ra. Cả dãy phố nhà nhà sắm riêng cho mình những chiếc đèn lồng, rực rỡ treo cao, tụi con nít cầm đèn kéo quân nhảy chân sáo, ánh sáng lung linh phản chiếu lên mặt đường lát đá, tạo nên một bầu không khí vừa nhộn nhịp vừa vui tươi.Tiếng cười nói, tiếng rao hàng, và mùi thơm của thức ăn từ các quầy hàng hòa quyện vào nhau, khiến bất cứ ai đến đây cũng cảm thấy như bị cuốn vào dòng chảy của niềm vui. Thiếu niên với mái tóc tuyết trắng cầm trên chiếc chong chóng giấy thủ công, em dõi theo từng quầy hàng cho tới khi đập vào mắt mình là HuoHuo bị Lão Đuôi nhấc bổng lên, cô sợ hãi làm rơi xấp giấy quảng cáo xuống đất. Thấy vậy, Minkyo dịu dàng cúi xuống nhặt những tờ giấy quảng cáo, cẩn thận từng cái một. Em đưa lại cho HuoHuo, đôi mắt lo lắng lướt qua khuôn mặt cô bé:"HuoHuo ổn chứ?" - Minkyo hỏi, giọng nhẹ nhàng và quan tâm.HuoHuo nặn ra nụ cười gượng gạo dù nước mắt vẫn chực trào."T-Tôi... tôi ổn huhu...Lão Đuôi chỉ đang đùa thôi, cậu không cần lo lắng quá" Cô bé cố gắng giữ sự bình tĩnh đáp lời. "Tại sao ta phải làm mấy cái trò vặt vãnh này thế?! Nhóc con, mau phát nốt tờ rơi đi!" Lão Đuôi lên cáu kỉnh hối HuoHuo, cô bé rối rít chạy đi, không quên cảm ơn Minkyo."Tôi biết rồi mà! Ah, cảm ơn cậu. Các bạn của cậu đang ở đằng kia. Tôi đi trước đây!" Song, bóng lưng cô bé hồ ly vừa mất hút, Minkyo tiếp tục đi tới nơi nhóm khai phá đang bận rộn với nhiệm vụ quản lý gian hàng ẩm thực. Caelus và Dan Heng đứng sau quầy, tay thoăn thoắt làm đồ ăn phục vụ dòng khách không ngừng tăng lên.Gương mặt Caelus chăm chú, đôi lúc nở nụ cười khi nhận được lời khen từ khách hàng.Dan Heng, với vẻ mặt điềm tĩnh thường thấy, đứng bếp nấu ăn vậy nên chắc chắn nhiệt tỏa ra rất nóng. Đổi lại là sự hài lòng khi thấy mọi người gật gù thưởng thức món ăn mà mình làm ra.Phía trước sân khấu chính, Guinaifen với Sushang biểu diễn tiết mục đường phố.Guinaifen tung ra những động tác múa lửa đầy kỹ thuật rất cuốn hút người xem, ngọn lửa trong tay cô ấy nhảy múa theo từng chuyển động khéo léo. Còn Sushang với kỹ năng kiếm thuật Vân Kỵ quân, cô thực hiện màn biểu diễn kết hợp âm nhạc cổ truyền. Cả hai thu hút một lượng lớn khán giả, khiến khu vực này trở nên náo nhiệt hơn bao giờ hết.March 7th, cô nàng siêu hướng ngoại với nụ cười tươi rói, luôn biết cách bắt chuyện để thu hút sự chú ý của người qua đường, rất hiệu quả trong việc quảng bá.Minkyo khẽ cười khi thấy cảnh tượng trước mắt. Nhóm bạn của em đã phối hợp với nhau một cách hoàn hảo, mỗi người đảm nhận một vai trò.Em tiến đến quầy hàng, nơi Caelus và Dan Heng đang bận rộn pha mấy ly trà sữa. "Chào ông chủ, có gì ngon không?" - Minkyo vui vẻ hỏi.Caelus ngay lập tức bị thu hút bởi sự xuất hiện của Minkyo. Cậu sững sờ trong vài giây, mắt mở to kinh ngạc: "Minkyo?! Đến rồi à? Bộ đồ cậu mới mua khi nào vậy?" Caelus thốt lên, đôi mắt vàng kim mãi không rời khỏi bộ trang phục mới của em.Minkyo khúc khích cười, nhún vai: "Ai đó đã tặng mình để trả công làm việc tăng gấp đôi năng suất" Nhà khai phá phì cười bởi "người mà ai cũng biết" mà em nhắc tới. Cậu không ngớt lời khen dành cho em út."Hợp với em út lắm! Bọn tôi sắp đạt chỉ tiêu rồi, khoảng chục đơn nữa có thể kết thúc sự kiện để nhận phần thưởng. Lúc đó tụi mình cùng đi hẹn hò nhé!" "Vâng vâng, tùy ý ông chủ.Thế nhưng Caelus, bảng giá vẫn giữ nguyên thế này thì còn lâu mới hoàn thành. Thay vì bán lẻ từng món thì sao chúng ta không tạo combo ăn vặt nhỉ? Và còn...,...Đồ uống gồm các topping để khách hàng dễ lựa chọn thì tách ra và bán với giá,...Lợi nhuận thu về tăng...v.v" Bệnh nghề nghiệp phát tác, Minkyo vén tóc sau tai, tiện với lấy chiếc bút mực kèm quyển số trên bàn, viết ra 7749 dãy số khoanh tròn kín mặt giấy. Dan Heng đảm nhiệm việc bồi bàn phục vụ đồ ăn ra cho khách hàng. Bóng dáng quen thuộc đứng kế bên Caelus bàn chuyện kinh doanh trông giống em thủ quỹ thật. "Huhu giúp tôi với! Lão Đuôi khó tính không chịu hợp tác nên HuoHuo không tham gia màn biểu diễn hạ màn được" - Guinaifen uất ức chạy tới quầy hàng đội tàu khóc than. "Giờ phải làm sao, chúng ta cần ai đó lo phần âm nhạc" - Sushang mệt mỏi vắt óc suy nghi, cô nàng ừng ực uống cạn ly nước đá mát lạnh. "Minkyo biết đánh guitar điện đó! Cậu ấy hát cũng khá hay" - Caelus đề xuất em út. Ngay tức khắc sáu đôi mắt chĩa về phía chàng Omega, vị cứu tinh duy nhất lúc này. Tần số não bộ chưa kịp nhận thức chuyện vừa xảy ra trước tình huống đường đột.Minkyo ngơ ngác chỉ vào chính mình rồi hỏi: "Tôi á?"Ba con người đối diện gật đầu lia lịa như gà mổ thóc, Minkyo miễn cưỡng đồng ý.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com