mười ba.
•
Khi ánh sáng trong tay vụt tắt, ngọn lửa trong lòng cũng chẳng còn. Người như một mặt trời rực sáng chiếu rọi góc lòng tôi, nhưng hình như tôi đã nhầm. Người chẳng phải mặt trời, cũng chẳng phải ngôi sao soi sáng, người chỉ là chính người, một bông hoa, một đốm lửa, một sắc cam, một thứ có thể biến mất và người cũng chẳng thuộc về tôi.
- Tôi là người trước mắt, nhưng cũng chẳng phải người trong lòng cậu. Ngọn núi ấy chênh vênh quá, tôi lại chẳng có gì để bám lấy vậy nên tôi đã ngã xuống. Tôi chỉ mong dùng hết những may mắn còn lại trong cuộc đời, chúc cậu mọi ngày may mắn và bình an.
•
Số 10 Karasuno, hãy để ý đường tấn công của cậu ấy.
Số 10 Karasuno, từ nay sẽ chẳng còn số 10 nữa rồi.
•
Chuyện Hinata thích Kageyama ai cũng biết. Giờ Kageyama nói thích cậu thì cậu có nghe không?
Đến khi điều đó đến tai Hinata, có lẽ cậu ấy đã chẳng còn trên thế giới này rồi.
Hoàn.
Viléuma.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com