TruyenHHH.com

Hpxtwilight Coisini

Cuối cùng cuộc nói chuyện của họ vì tâm tình của Harry mà hơi khựng lại. Edward nhíu mày nhìn cậu bé đang buồn rầu, anh không hiểu vì sao người trước mặt mình lại nói ra câu nói đó. Lúc này Alice nhận thấy tâm trạng Harry không tốt thì liền nói:"Harry, sau này cậu có dự định làm gì không? Nếu không có thì cùng bọn mình đi học đi! Nhìn cậu không khác gì mới mười lăm mười sáu tuổi hết, đi học cũng không ai nghi ngờ đâu!"

Harry cười cười:"Tớ sắp mười tám rồi, cuối tháng bảy này là đủ tuổi. Hơn nữa trông tớ không trẻ con đến thế!", trọng điểm của Harry chính là, cậu đã là người lớn rồi, dù cậu nhỏ hơn bất cứ ai trong căn nhà này. Nhưng mười tám đã là người trưởng thành rồi!

Gia đình Cullen nghe vậy thì cười ồ lên, trong khi đó Rosalie vẫn chằm chằm nhìn vào khuôn mặt của Harry. Nhìn đến mức bạn đời của cô ở ngay cạnh cũng chịu không nổi làm thì thầm vào tai cô nàng:"Nè Ros, nếu em nhìn nữa anh sẽ ghen đó!", xong Emmett còn nũng nịu với cô nàng. Quả thực cảnh tượng một anh chàng cao to cơ bắp xà nẹo xà nẹo thì không đẹp tí nào.

Rosalie nhận thấy mọi người đang nhìn họ thì có chút xấu hổ. Cô hắng giọng:"Không có gì, chỉ là anh ấy...", cô còn chưa nói xong lời đã bị Alice cướp mất:"Anh ấy chỉ ghen gì chị nhìn Harry quá chăm chú thôi chứ gì!", nói xong cô lăn ra cười, Jasper đỡ trán kéo cô nàng lại để tránh bị Rosalie cho ăn đập.

Cô nàng ma cà rồng với ngoại hình nổi bật nhất có phần hơi xấu hổ khi bị nói ra như thế. Quay đi thì gặp ánh mắt khó hiểu của Harry, cô gào ầm lên trong lòng. Đang định giả lơ đi thì Edward đã bán đứng chị mình:"Chị ấy thích khuôn mặt và đôi mắt của cậu.", và tôi cũng...

Edward bỏ trống câu nói trong lòng, anh cũng không biết cảm giác chính xác của bản thân với cậu bé này là gì nữa. Chỉ đơn giản là ngay từ lần đầu gặp đã khiến anh không thể quên được. Nhưng anh cũng nhanh chóng loại bỏ suy nghĩ này của mình, vì Rosalie sắp xé xác anh đến nơi.

"Edward, cậu vậy mà dám nói ra!", Emmett túm cô nàng đang vùng vẫy kia lại. Alice thì cười ngày càng lớn, hai vợ chồng Carlisle cũng nhẹ cười nhìn bọn họ đùa nhau. Harry thì đỏ hết cả mặt.

Cậu ngượng ngùng:"Cảm ơn chị, chị cũng rất xinh đẹp...", Rosalie nghe xong thẹn quá hóa giận lại quay sang đánh Emmett một cái. Vẻ ngoài của Harry chính là hình mẫu Rosalie thích nhất, ôn hòa và thuần khiết.

Bởi vì ma cà rồng đã mất đi linh hồn thực sự, chính vì lẽ đó nên họ luôn bị thu hút bởi những linh hồn trong sáng và tinh khiết như Harry. Linh hồn và vẻ ngoài của Harry trùng hợp chính là thứ mà ma cà rồng luôn muốn, ít nhất là với gia đình Cullen.

Sau buổi nói chuyện hôm đó Harry trở về nhà. Gia đình Cullen hẹn cậu vào cuối tuần hãy đến chơi cùng bọn họ, và thuận tiện nếu Harry muốn bọn họ có thể dễ dàng giúp Harry nhập học. Dù sao hiệu trưởng ở đó là người quen của họ. Harry cảm thấy bản thân cũng rất rảnh rỗi, vì vậy liền gật đầu đồng ý rồi cảm ơn ý tốt của gia đình bọn họ.

_________

"Harry, cậu về muộn thế?", Hermione bước ra từ lò sưởi tươi cười hỏi cậu. Theo sau cô là Ron, cậu chàng ngoác miệng cười với bạn mình:"Có phải cậu tìm thấy tình yêu chân chính rồi không? Nói đi, là nàng nào? Tụi mình sẽ giúp cậu!", đỡ hơn để cậu rơi vào tay của Malfoy.

Harry phẩy phẩy tay:"Đâu ra chứ, tớ sang nhà hàng xóm chơi. À quên không nói với các cậu chuyện này.", sau đó cậu ngồi kể lại chuyện ngày hôm qua, khác với Ron có vẻ hứng thú thì Hermione lại quát.

"Harry Potter! Tớ nhớ rõ ràng rằng mình đã nhắc cậu là không được nháo loạn ở nơi mình chưa biết rõ mà!", cô nàng dùng ngón tay búng vào trán Harry khiến cậu kêu đau một tiếng. Sau đó cô lại ngồi xuống chiếc ghế sô pha sau lưng mình:"May mắn cho cậu bọn họ là tộc ma cà rồng ăn chay, họ khá nổi tiếng ở giới sinh vật huyền bí. Đặc biệt là Edward Cullen, ông già đó không dễ chọc lắm. Dù sao cậu cũng nên cẩn thận, một người đã độc thân hơn mấy trăm năm tuyệt đối không nên đụng vào!"

Harry nghe xong thì phì cười, cậu nắm tay cầu hòa với cô nàng:"Xin lỗi, chị đẹp Mione. Tớ chỉ là tò mò xung quanh một tí, quen được bọn họ cũng không hẳn xấu. Họ nói có thể xin cho tớ vào trường học, cũng tiện thể xem xem cuộc sống và chương trình học của học sinh Muggles như thế nào.", nói đến chuyện học Hermione lại sáng mắt lên. Cô nàng ngồi xuống liệt kê ra mấy môn học mà Harry có thể chọn dù không có kiến thức của chương trình Muggles và dạy cậu những môn mà cậu phải học.

Dù sao Harry cũng khá thông mình, chỉ là từ nhỏ cậu vẫn luôn giấu mình để tránh bị Dudley đánh, đến khi nhập học Hogwarts thì lại vướng vào mấy chuyện không đâu nên lực học mới lẹt đẹt như vậy. Thành ra bây giờ Hermione cũng có chút bất ngờ khi Harry có thể tiếp thu bài khá tốt, và có lẽ chỉ trong mấy tháng tới Harry có thể sẽ năm vững kiến thức cần thiết cho việc nhập học.

Và may mắn thay bây giờ là khoảng thời gian nghỉ hè, tương đương với việc Harry còn lại tận ba tháng học. Nếu chăm chỉ hết nấc, cậu chàng dĩ nhiên có thể dễ dàng vào học mà không làm ai nghi ngờ.

Cơ mà nếu không giỏi thì vẫn có anh em nhà Cullen gánh hộ rồi.

Và thế là Harry đã nhờ Carlisle giúp cậu nhập học, ông vui vẻ đồng ý. Thậm chí ông còn tri kỉ chỉ cho Harry những khóa học đơn giản, dễ hiểu còn có mặt của Edward, con trai ông cho tiện giúp đỡ. Harry rối rít cảm ơn khiến cho một nhà Cullen đều bật cười. Bọn họ cùng nhau chơi và học suốt ba tháng hè, trong lúc đó Harry còn chỉ cho bọn họ cách nấu độc dược. Dù sao họ cũng là sinh vật huyền bí, sẽ có một chút ma thuật lưu chuyển trong người, vì lẽ đó nên họ cũng có thể tiếp xúc với một phần chương trình phù thủy, dù là khá nhỏ.

Carlisle và Esme dĩ nhiên rất hứng thú với bộ môn này. Alice thì rất cao hứng với tiên tri, thứ mà Harry chẳng có tí ấn tượng tốt nào.

"Sao vậy Harry? Mình thấy nó thú vị quá ấy chứ!", cô nàng nhỏ nhắn đang chăm chú nhìn vào cốc trà và hưng phấn hỏi. Với người có năng lực nhìn thấy tương lai, dĩ nhiên điều này giúp ích khá nhiều cho cô nàng.

Harry bị hỏi đến thì chỉ biết gãi đầu cười trừ:"Mình có ấn tượng không mấy hay ho với nó. Mấy lời tiên tri luôn là thứ đưa mình vào tình cảnh nguy nan, thậm chí chỉ cần lên lớp thì mình sẽ nghe giáo sư nói về việc mình sẽ tử vong bất cứ khi nào và bằng bất cứ cách nào.", cậu trầm mặc mím môi:"Dù sao mình cũng ghét nó lắm...", vì nó đã cướp đi tuổi thơ, gia đình và hạnh phúc của mình.

Jasper cảm nhận được dòng cảm xúc tiêu cực của Harry, anh nhanh chóng làm nó dịu lại. Suốt thời gian mấy tháng qua đã có vài lần anh làm thế, bởi cảm xúc tiêu cực đó ảnh hưởng rất lớn tới anh, và anh cũng không muốn cậu bé nọ trở nên u sầu như vậy. Dù sao sau này họ cũng sẽ trở thành gia đình của nhau, nên tập làm quen trước.

Cuối cùng mùa hè dài đằng đẵng cũng sắp kết thúc bằng sinh nhật của Harry. Hôm đó cậu dường như không nhớ về nó, chính vì lẽ đó mà gia đình Cullen đã mời cậu đến nhà, chúc mừng và tặng quà cho cậu. Hơn nữa bạn của cậu cũng đã chờ sẵn ở nhà sau khi cậu trở về.

Phải nói đó có lẽ là sinh nhật vui vẻ nhất của Harry sau những chuỗi ngày gian nan. Cuối cùng cuộc sống của 'Cậu bé sống sót' cũng đã trở nên êm đềm hơn, hy vọng rồi sẽ có một ngày cậu có thể buông bỏ quá khứ và tiến đến tương lai tươi sáng hơn.

____________

Sứa nhỏ: Huheo nhạt nhẽo quá:'((

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com