Hp Song Lai Mot Kiep
Khi bữa ăn tráng miệng kết thúc, Dumbledore lại đứng lên, cả sảnh đường im lặng." Ta chỉ có vài lời căn dặn thôi, bây giờ chúng ta đã ăn uống no nê. Ta có vài lưu ý đầu niên khóa gửi đến các con. Học sinh năm thứ nhất nên biết là khu rừng trên mặt đất cạnh trường là rừng cấm. Một số học sinh lớp lớn cũng nên nhớ điều này."_ Nói tới đó, đôi mắt cụ hấp háy nhìn cập song sinh nhà Weasley, rồi tiếp tục:" Ta cũng được ông Flich, giám thị, yêu cầu nhắc nhở tất cả học sinh là không được dùng phép thuật ngoài lớp học, trong hành lang.. Các trận bóng Quidditch sẽ được tổ chứ vào thứ hai của học kỳ. Bất cứ ai muốn chơi cho đội nhà mình thì liên hệ với bà Hooch. Và cuối cùng, ta phải nói trước cho các con biết là năm nay, hành lang tầng thứ ba phía bên tay phải là khu vực cấm. Ai muốn chết một cách cực kỳ đau đớn thì cứ mò đến đó."_ Harry cười nửa miệng, vừa hay, ngày mai cậu sẽ tới đó đánh tráo hòn đá phù thủy.Cụ Dumbledore lại nói:" Và bây giờ, trước khi đi ngủ, chúng ta cùng hát một bài ca của trường.Nụ cười của các giáo sư khác chợt tắt lịm. Cụ Dumbledore vẫy vẫy cây đũa thần của cụ như thể đuổi con ruồi đậu ở chót gậy." Mỗi người tự chọn tông thích hợp cho giọng hát của mình. Nào, chúng ta bắt đầu:Và cả trường gào lên:Hogwarts, Hogwarts, Hogwarts
Làm ơn dạy chúng tôi đôi điều
Dù cho chúng tôi già hói
Hay trẻ măng với đầu gối ghẻ
Đầu chúng tôi có thể nhồi nhét!
Những điều thú vị
Bởi vì bây giờ chúng tôi trần trụi và đầy không khí
Ruồi chết và ít lông bụi
Hãy dạy chúng tôi điều gì đáng biết
Trả lại điều gì chúng tôi đã quên
Hãy làm hết sức mình
Phần còn lại để chúng tôi tự lo
Và học cho đến khi đầu óc nhũn rữa.Bài hát kết thúc, người kết thúc trước người xong sau. Cuối cùng chỉ còn anh em sinh đôi nhà Weasley là còn gân cổ hát bằng nhịp điệu đưa đám lê thê. Khi hai đứa hát xong, cụ Dumbledore giơ cây đũa thần lên thu hồi các lời bài hát và vỗ tay, cụ vỗ tay to nhất. Vừa chùi mắt cụ vừa nói: " Ôi! Âm nhạc. Đó là phép màu vượt xa mọi pháp thuật mà chúng ta có thể làm được nơi đây. Thôi, đã tới giờ nghỉ ngơi. Các huynh trưởng đưa tân sinh về ký túc xá của nhà đi."Harry và Draco theo huynh trưởng đến phòng sinh hoạt chung của Slytherin. Không giống với tháp Gryffindor, ký túc xá của Slytherin nằm dưới hầm tăm tối và lạnh lẽo, hai bên trước cửa vào là hai con rắn bằng đá. Đôi mắt bằng đá Ruby đỏ của chúng khiến người ta run sợ." Nghe rõ mật khẩu, mỗi tuần chúng ta sẽ đổi mật khẩu một lần, nếu không chú ý hoặc quên mất thì hãy đến gặp các huynh trưởng."_ Vị huynh trưởng xoay người đối mặt với bức tượng chắn trước cửa." Thuần huyết"_ Bức tượng ngay lập tức dịch sang một bên để lộ lối vào. Harry cảm thấy nhà Rắn quá bị ám ảnh với thuần huyết, có thể họ không có lí do để ghét muggle nhưng bị giáo dục từ nhỏ nên coi thường phù thủy muggle và máu lai, đây cũng là một trong những lý do có nhiều người trong nhà đi theo Voldemort, kẻ tôn thờ máu trong. Mà trớ trêu thay, Voldermort cũng không phải máu trong, cha của hắn là một muggle tồi tệ.Phòng sinh hoạt chung của Slytherin gồm tông màu chủ đạo là đen, bạc và xanh lục đậm khiến người ta cảm thấy âm u. Trên tường và lò sưởi trang trí những hoa văn cổ xưa tinh xảo, sắc nét tạo cảm giác sang trọng, quý phái. Trên bức tường đá lạnh lẽo treo khung tranh của các vị chủ nhiệm trước đó, nhưng hầu hết đã không còn cử động. Các dãy bàn ghế xếp thành hai hàng cân xứng, gần lò sưởi là những chiếc ghế bành xếp thành hình tròn, có lẽ là dành cho các huynh trưởng và chủ tịch năm, chủ tịch nhà. Tiếng bước chân lộp cộp vang lên, Snape cùng kiện áo choàng đen tung bay đẹp mắt bước vào với khuôn mặt đáng sợ như quỷ tu la khiến mấy đứa năm nhất sợ tái mặt, có đứa còn nhịn không được khóc thút thít. Harry thấy một màn này nhàn nhạt đắc ý, so ra thì cậu kiếp trước đối mặt với ông còn là can đảm chán.Sau màn phun độc và dọa nạt của Xà Vương là cuộc chiến tranh chức chủ tịch các năm và chủ tịch nhà. Snape cũng không rảnh rỗi xem bọn nhỏ ném qua ném lại mấy cái thần chú vô dụng mà tranh thủ về hầm nấu thêm vài khay độc dược .Harry tìm một góc thả người xuống, bên cạnh Draco cũng ngồi xuống theo. Cậu giảm đi tối đa sự hiện diện của mình trong căn phòng, mấy cái chức này căn bản là cậu không có hứng thú. Nhưng để có tiếng nói trong nhà, cậu phải chứng minh rằng mình có đủ thực lực và một cuộc chiến như thế này khá có ích.Trong khi vẫn đang cân nhắc, một giọng the thé gọi tên cậu. Trên sân đấu là một thằng nhóc mập mạp, vênh váo đắc ý nhìn cậu." Harry Potter! Tao muốn thách đấu với mày."_ Cậu nhìn nó cười nhẹ, thong thả bước lên đài." Harry Potter chấp nhận lời thách đấu."_ Harry còn chẳng lấy ra đũa phép, tên mập kia thấy cậu không thèm để mình vào mắt liền tức giận." Đừng có kiêu ngạo đồ máu lai."_ Nói rồi nó tung bùa chú lạ về phía cậu, có vẻ là bùa chú của gia tộc nhưng không mạnh lắm, sau đó bị cậu dùng Protego chặn lại rồi phóng liên liếp Bùa Hóa đá và Bùa giải giới về phía đối phương, tất nhiên tất cả đều là vô thanh chú với tốc độ cực nhanh. Tên mập kia không né kịp bị hóa đá cứng nhắc đổ rầm xuống, đũa phép văng ra lập tức bị Harry nắm trong tay. Nó nghiến răng ken két nhìn cậu. Harry không nói gì, đứng trên cao nhìn xuống như đang nhìn lũ sâu bọ thấp kém."Còn ai muốn khiêu chiến nữa không?"_ Tất cả học sinh trong nhà trừ Draco xem xong một màn vừa nãy liền hóa đá. Cái dạng gì mà 11 tuổi đã có thể dùng vô thanh chú, đây là thiên tài hay quái vật vậy hả??? Các tân sinh khác sinh khác ái ngại nhìn cậu, bảo họ đấu với người này là muốn làm họ bẽ mặt sao?" Vậy Harry Potter sẽ là chủ tịch năm nhất."_ Huynh trưởng thấy ánh mắt cầu xin của đám rắn nhỏ năm nhất liền ho khan vài cái rồi tuyên bố.Harry mỉm cười, cúi xuống thì thầm vào tai kẻ ngã sấp bên dưới." Cẩn thận cái mồm của mày."_ Giọng nói lạnh thấu xương mang theo uy áp khiến tên kia bị hóa đá đầu óc quay cuồng, mặt tái không còn giọt máu, nó gật đầu lia lịa. Cậu cười lạnh rồi hóa giải thần chú, ném lại cây đũa phép cho nó rồi xoay người bước xuống sân đấu." Bé con thật giỏi!"_ Draco xoa đầu Harry đang ung dung đọc sách, ngó lơ trận đấu của những học sinh năm trên." Sao anh không thách đấu với em. Chẳng phải cha anh muốn anh làm chủ tịch sao?"_ Cậu không ngẩng đầu lên, chỉ tò mò hỏi anh." Làm sao mà anh nỡ đánh em, chức chủ tịch không cần vội, năm sau anh sẽ thách đấu với chủ tịch nhà luôn."_ Anh hướng chủ tịch nhà, huynh trưởng Louis Burke đang cười đùa với những huynh trưởng gần đó. Harry nhún vai bất đắc dĩ, thôi cũng tốt, nắm giữ những chức vụ lớn sẽ dễ bề hành động hơn.Rất nhanh chủ tịch các năm đã được quyết định, chủ tịch nhà thì vẫn giữ nguyên. Các rắn nhỏ được phân thành cặp ở cùng nhau trong ký túc xá, với cương vị là chủ tịch năm nhất Harry hoàn toàn có thể ở riêng một mình một phòng. Nhưng Draco khi phát hiện ra ý định của cậu liền vứt hết phong thái quý tộc, giương mắt cún con làm bộ dễ thương mà đeo bám cậu. Cuối cùng không hổ danh là người thừa kế của Malfoy, anh đã thành công thuyết phục cậu ở cùng.Đến trước cửa treo bảng tên của hai người, cậu vặn chốt từ từ mở ra. Căn phòng không hoa lệ như cậu tưởng nhưng rất rộng. Có một phòng khách và hai phòng ngủ mang màu sắc chủ đạo là màu bạc và xanh lục , không như một gian phòng đặt tận 4 cái giường của Gryffindor. Chỉ là mọi thứ trông có vẻ thực cũ." Slytherin coi trọng năng lực, muốn có nơi ở đàng hoàng thì phải tự động thân."_ Như đọc được suy nghĩ của cậu, anh nhanh chóng giải thích. Harry nhướng mày nhìn anh rồi gật nhẹ.Harry đưa đũa phép lên vẫy vẫy điêu luyện, một tia sáng trắng phóng đến những nội thất bằng gỗ mục nát. Chúng vây xung quanh những đồ vật được yếm phép và khi ánh sáng nhạt dần, tất cả đồ nội thất đều được nâng cấp thành những nội thất cao cấp bằng gỗ mun với họa tiết là những con rắn và hoa hồng.Draco đang định gộp hai căn phòng ngủ thành một thì bị Harry ngăn lại." Em sẽ sang ngủ cùng anh nhưng phải giữ lại căn phòng kia, thay đổi quá lớn sẽ khiến hiệu trưởng chú ý đấy. Căn phòng kia sẽ dùng để chế độc dược."_ Draco ngẫm nghĩ một hồi cũng ngừng lại động tác, mặt hớn hở kéo Harry vào phòng mình. Cậu khó hiểu nhìn anh, đến khi bị kéo vào phòng tắm mới biết ý đồ không mấy tốt đẹp của tên biến thái này." Làm cái gì vậy hả!!!"_ Harry gắt lên khi Draco cố lột quần áo của mình." Tắm. Em đừng có nói với anh là định như thế này đi ngủ nhé."_ Draco trưng ra biểu tình vô tội." Vậy sao anh ở đây, phòng kia còn một phòng tắm đấy."_ Harry mặt đỏ bừng đẩy anh ra cửa nhưng không thành công, Draco vẫn đứng lì ở đó." Nhưng mà tắm chung cũng đâu có sao đâu."_ Con chồn sương mặt dày nói không biết ngượng."..."
" Mai em nói Thủ tịch nhà đổi phòng."" Được rồi đừng nóng, anh ra ngay đây."_ Draco- rớt hết liêm sỉ- Malfoy ỉu xìu ra khỏi phòng tắm. Harry ho khan một tiếng rồi tập trung vào quá trình tẩy rửa. Sau khi ngâm bồn thoải mái, khoác trên mình chiếc áo ngủ bằng lụa Harry tâm tình thoải mái bước ra liền hóa đá với một màn trước mắt. Draco mặc áo ngủ bằng lụa màu đen tuyền, đai lưng buộc hững hờ nằm nghiêng trên giường. Vạt áo trễ xuống để lộ phần ngực săn chắc và làn da trắng nhưng nhợt nhạt của anh. Mái tóc còn ướt rũ trên gương mặt anh tuấn trông rất quyến rũ.《 Lạy Merlin, tụi nhỏ mới có 11 tuổi thôi. * Kinh hãi tột độ, tay run run lau mồ hôi*》Draco hướng cậu cười ôn nhu vỗ vỗ vào vị trí bên cạnh mình. Harry cúi đầu day day hai bên thái dương tỏ vẻ mệt mỏi. Làm ơn ai đó trả lại Draco kiêu căng, trẻ trâu cho cậu đi. Cậu thấy mệt với người con trai trước mắt quá." Làm cái gì vậy chồn sương."_ Harry đến ngồi cạnh anh." Đầu thẹo hư hỏng, ai cho em gọi chồng mình như thế."_ Anh vương tay kéo cậu đến ôm trong lòng." Nói bậy, ai là vợ anh."_ Harry- da mặt mỏng- Potter lại đỏ mặt, cố đưa tay lên che đi gương mặt xấu hổ lại không hay biết bản thân vừa vô tình làm ra hành động đáng yêu quá mức quy định.Draco nhìn người trong lòng đến mê ly, cúi xuống nâng cằm cậu đối mặt với mình. " Nhìn anh này, Harry."_ Nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên đôi môi xinh đẹp của cậu. Không phải nụ hôn kiểu Pháp nồng cháy, say đắm, chỉ đơn giản là chạm môi nhẹ nhàng đầy tình cảm.Hai người cứ như vậy ôm nhau, khung cảnh phấn hường nhưng ngọt ngào, chân thành không chút sến súa. Harry sắp ngượng không chịu nổi, kiếm cớ đẩy anh ra." Ừm... Em đã hứa sẽ viết thư về ngay sau lễ phân loại..."" A.. Được rồi..."_ Draco cũng ngượng ngùng không kém, mặt đỏ như trái cà chua luyến tiếc buông cậu ra.Harry không nói nhiều một lời, nhanh chóng viết lá thư rồi nhờ Hedwig gửi đi. Bản thân quay lại giường nằm xuống nghỉ ngơi. Chợt cảm thấy eo bị ôm lấy, cậu quay lại vùi mặt vào ngực anh coi như đáp lại. Cả hai thả lỏng, từ từ chìm vào mộng đẹp.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.. Chap này nhạt kinh khủng :<<<
Làm ơn dạy chúng tôi đôi điều
Dù cho chúng tôi già hói
Hay trẻ măng với đầu gối ghẻ
Đầu chúng tôi có thể nhồi nhét!
Những điều thú vị
Bởi vì bây giờ chúng tôi trần trụi và đầy không khí
Ruồi chết và ít lông bụi
Hãy dạy chúng tôi điều gì đáng biết
Trả lại điều gì chúng tôi đã quên
Hãy làm hết sức mình
Phần còn lại để chúng tôi tự lo
Và học cho đến khi đầu óc nhũn rữa.Bài hát kết thúc, người kết thúc trước người xong sau. Cuối cùng chỉ còn anh em sinh đôi nhà Weasley là còn gân cổ hát bằng nhịp điệu đưa đám lê thê. Khi hai đứa hát xong, cụ Dumbledore giơ cây đũa thần lên thu hồi các lời bài hát và vỗ tay, cụ vỗ tay to nhất. Vừa chùi mắt cụ vừa nói: " Ôi! Âm nhạc. Đó là phép màu vượt xa mọi pháp thuật mà chúng ta có thể làm được nơi đây. Thôi, đã tới giờ nghỉ ngơi. Các huynh trưởng đưa tân sinh về ký túc xá của nhà đi."Harry và Draco theo huynh trưởng đến phòng sinh hoạt chung của Slytherin. Không giống với tháp Gryffindor, ký túc xá của Slytherin nằm dưới hầm tăm tối và lạnh lẽo, hai bên trước cửa vào là hai con rắn bằng đá. Đôi mắt bằng đá Ruby đỏ của chúng khiến người ta run sợ." Nghe rõ mật khẩu, mỗi tuần chúng ta sẽ đổi mật khẩu một lần, nếu không chú ý hoặc quên mất thì hãy đến gặp các huynh trưởng."_ Vị huynh trưởng xoay người đối mặt với bức tượng chắn trước cửa." Thuần huyết"_ Bức tượng ngay lập tức dịch sang một bên để lộ lối vào. Harry cảm thấy nhà Rắn quá bị ám ảnh với thuần huyết, có thể họ không có lí do để ghét muggle nhưng bị giáo dục từ nhỏ nên coi thường phù thủy muggle và máu lai, đây cũng là một trong những lý do có nhiều người trong nhà đi theo Voldemort, kẻ tôn thờ máu trong. Mà trớ trêu thay, Voldermort cũng không phải máu trong, cha của hắn là một muggle tồi tệ.Phòng sinh hoạt chung của Slytherin gồm tông màu chủ đạo là đen, bạc và xanh lục đậm khiến người ta cảm thấy âm u. Trên tường và lò sưởi trang trí những hoa văn cổ xưa tinh xảo, sắc nét tạo cảm giác sang trọng, quý phái. Trên bức tường đá lạnh lẽo treo khung tranh của các vị chủ nhiệm trước đó, nhưng hầu hết đã không còn cử động. Các dãy bàn ghế xếp thành hai hàng cân xứng, gần lò sưởi là những chiếc ghế bành xếp thành hình tròn, có lẽ là dành cho các huynh trưởng và chủ tịch năm, chủ tịch nhà. Tiếng bước chân lộp cộp vang lên, Snape cùng kiện áo choàng đen tung bay đẹp mắt bước vào với khuôn mặt đáng sợ như quỷ tu la khiến mấy đứa năm nhất sợ tái mặt, có đứa còn nhịn không được khóc thút thít. Harry thấy một màn này nhàn nhạt đắc ý, so ra thì cậu kiếp trước đối mặt với ông còn là can đảm chán.Sau màn phun độc và dọa nạt của Xà Vương là cuộc chiến tranh chức chủ tịch các năm và chủ tịch nhà. Snape cũng không rảnh rỗi xem bọn nhỏ ném qua ném lại mấy cái thần chú vô dụng mà tranh thủ về hầm nấu thêm vài khay độc dược .Harry tìm một góc thả người xuống, bên cạnh Draco cũng ngồi xuống theo. Cậu giảm đi tối đa sự hiện diện của mình trong căn phòng, mấy cái chức này căn bản là cậu không có hứng thú. Nhưng để có tiếng nói trong nhà, cậu phải chứng minh rằng mình có đủ thực lực và một cuộc chiến như thế này khá có ích.Trong khi vẫn đang cân nhắc, một giọng the thé gọi tên cậu. Trên sân đấu là một thằng nhóc mập mạp, vênh váo đắc ý nhìn cậu." Harry Potter! Tao muốn thách đấu với mày."_ Cậu nhìn nó cười nhẹ, thong thả bước lên đài." Harry Potter chấp nhận lời thách đấu."_ Harry còn chẳng lấy ra đũa phép, tên mập kia thấy cậu không thèm để mình vào mắt liền tức giận." Đừng có kiêu ngạo đồ máu lai."_ Nói rồi nó tung bùa chú lạ về phía cậu, có vẻ là bùa chú của gia tộc nhưng không mạnh lắm, sau đó bị cậu dùng Protego chặn lại rồi phóng liên liếp Bùa Hóa đá và Bùa giải giới về phía đối phương, tất nhiên tất cả đều là vô thanh chú với tốc độ cực nhanh. Tên mập kia không né kịp bị hóa đá cứng nhắc đổ rầm xuống, đũa phép văng ra lập tức bị Harry nắm trong tay. Nó nghiến răng ken két nhìn cậu. Harry không nói gì, đứng trên cao nhìn xuống như đang nhìn lũ sâu bọ thấp kém."Còn ai muốn khiêu chiến nữa không?"_ Tất cả học sinh trong nhà trừ Draco xem xong một màn vừa nãy liền hóa đá. Cái dạng gì mà 11 tuổi đã có thể dùng vô thanh chú, đây là thiên tài hay quái vật vậy hả??? Các tân sinh khác sinh khác ái ngại nhìn cậu, bảo họ đấu với người này là muốn làm họ bẽ mặt sao?" Vậy Harry Potter sẽ là chủ tịch năm nhất."_ Huynh trưởng thấy ánh mắt cầu xin của đám rắn nhỏ năm nhất liền ho khan vài cái rồi tuyên bố.Harry mỉm cười, cúi xuống thì thầm vào tai kẻ ngã sấp bên dưới." Cẩn thận cái mồm của mày."_ Giọng nói lạnh thấu xương mang theo uy áp khiến tên kia bị hóa đá đầu óc quay cuồng, mặt tái không còn giọt máu, nó gật đầu lia lịa. Cậu cười lạnh rồi hóa giải thần chú, ném lại cây đũa phép cho nó rồi xoay người bước xuống sân đấu." Bé con thật giỏi!"_ Draco xoa đầu Harry đang ung dung đọc sách, ngó lơ trận đấu của những học sinh năm trên." Sao anh không thách đấu với em. Chẳng phải cha anh muốn anh làm chủ tịch sao?"_ Cậu không ngẩng đầu lên, chỉ tò mò hỏi anh." Làm sao mà anh nỡ đánh em, chức chủ tịch không cần vội, năm sau anh sẽ thách đấu với chủ tịch nhà luôn."_ Anh hướng chủ tịch nhà, huynh trưởng Louis Burke đang cười đùa với những huynh trưởng gần đó. Harry nhún vai bất đắc dĩ, thôi cũng tốt, nắm giữ những chức vụ lớn sẽ dễ bề hành động hơn.Rất nhanh chủ tịch các năm đã được quyết định, chủ tịch nhà thì vẫn giữ nguyên. Các rắn nhỏ được phân thành cặp ở cùng nhau trong ký túc xá, với cương vị là chủ tịch năm nhất Harry hoàn toàn có thể ở riêng một mình một phòng. Nhưng Draco khi phát hiện ra ý định của cậu liền vứt hết phong thái quý tộc, giương mắt cún con làm bộ dễ thương mà đeo bám cậu. Cuối cùng không hổ danh là người thừa kế của Malfoy, anh đã thành công thuyết phục cậu ở cùng.Đến trước cửa treo bảng tên của hai người, cậu vặn chốt từ từ mở ra. Căn phòng không hoa lệ như cậu tưởng nhưng rất rộng. Có một phòng khách và hai phòng ngủ mang màu sắc chủ đạo là màu bạc và xanh lục , không như một gian phòng đặt tận 4 cái giường của Gryffindor. Chỉ là mọi thứ trông có vẻ thực cũ." Slytherin coi trọng năng lực, muốn có nơi ở đàng hoàng thì phải tự động thân."_ Như đọc được suy nghĩ của cậu, anh nhanh chóng giải thích. Harry nhướng mày nhìn anh rồi gật nhẹ.Harry đưa đũa phép lên vẫy vẫy điêu luyện, một tia sáng trắng phóng đến những nội thất bằng gỗ mục nát. Chúng vây xung quanh những đồ vật được yếm phép và khi ánh sáng nhạt dần, tất cả đồ nội thất đều được nâng cấp thành những nội thất cao cấp bằng gỗ mun với họa tiết là những con rắn và hoa hồng.Draco đang định gộp hai căn phòng ngủ thành một thì bị Harry ngăn lại." Em sẽ sang ngủ cùng anh nhưng phải giữ lại căn phòng kia, thay đổi quá lớn sẽ khiến hiệu trưởng chú ý đấy. Căn phòng kia sẽ dùng để chế độc dược."_ Draco ngẫm nghĩ một hồi cũng ngừng lại động tác, mặt hớn hở kéo Harry vào phòng mình. Cậu khó hiểu nhìn anh, đến khi bị kéo vào phòng tắm mới biết ý đồ không mấy tốt đẹp của tên biến thái này." Làm cái gì vậy hả!!!"_ Harry gắt lên khi Draco cố lột quần áo của mình." Tắm. Em đừng có nói với anh là định như thế này đi ngủ nhé."_ Draco trưng ra biểu tình vô tội." Vậy sao anh ở đây, phòng kia còn một phòng tắm đấy."_ Harry mặt đỏ bừng đẩy anh ra cửa nhưng không thành công, Draco vẫn đứng lì ở đó." Nhưng mà tắm chung cũng đâu có sao đâu."_ Con chồn sương mặt dày nói không biết ngượng."..."
" Mai em nói Thủ tịch nhà đổi phòng."" Được rồi đừng nóng, anh ra ngay đây."_ Draco- rớt hết liêm sỉ- Malfoy ỉu xìu ra khỏi phòng tắm. Harry ho khan một tiếng rồi tập trung vào quá trình tẩy rửa. Sau khi ngâm bồn thoải mái, khoác trên mình chiếc áo ngủ bằng lụa Harry tâm tình thoải mái bước ra liền hóa đá với một màn trước mắt. Draco mặc áo ngủ bằng lụa màu đen tuyền, đai lưng buộc hững hờ nằm nghiêng trên giường. Vạt áo trễ xuống để lộ phần ngực săn chắc và làn da trắng nhưng nhợt nhạt của anh. Mái tóc còn ướt rũ trên gương mặt anh tuấn trông rất quyến rũ.《 Lạy Merlin, tụi nhỏ mới có 11 tuổi thôi. * Kinh hãi tột độ, tay run run lau mồ hôi*》Draco hướng cậu cười ôn nhu vỗ vỗ vào vị trí bên cạnh mình. Harry cúi đầu day day hai bên thái dương tỏ vẻ mệt mỏi. Làm ơn ai đó trả lại Draco kiêu căng, trẻ trâu cho cậu đi. Cậu thấy mệt với người con trai trước mắt quá." Làm cái gì vậy chồn sương."_ Harry đến ngồi cạnh anh." Đầu thẹo hư hỏng, ai cho em gọi chồng mình như thế."_ Anh vương tay kéo cậu đến ôm trong lòng." Nói bậy, ai là vợ anh."_ Harry- da mặt mỏng- Potter lại đỏ mặt, cố đưa tay lên che đi gương mặt xấu hổ lại không hay biết bản thân vừa vô tình làm ra hành động đáng yêu quá mức quy định.Draco nhìn người trong lòng đến mê ly, cúi xuống nâng cằm cậu đối mặt với mình. " Nhìn anh này, Harry."_ Nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên đôi môi xinh đẹp của cậu. Không phải nụ hôn kiểu Pháp nồng cháy, say đắm, chỉ đơn giản là chạm môi nhẹ nhàng đầy tình cảm.Hai người cứ như vậy ôm nhau, khung cảnh phấn hường nhưng ngọt ngào, chân thành không chút sến súa. Harry sắp ngượng không chịu nổi, kiếm cớ đẩy anh ra." Ừm... Em đã hứa sẽ viết thư về ngay sau lễ phân loại..."" A.. Được rồi..."_ Draco cũng ngượng ngùng không kém, mặt đỏ như trái cà chua luyến tiếc buông cậu ra.Harry không nói nhiều một lời, nhanh chóng viết lá thư rồi nhờ Hedwig gửi đi. Bản thân quay lại giường nằm xuống nghỉ ngơi. Chợt cảm thấy eo bị ôm lấy, cậu quay lại vùi mặt vào ngực anh coi như đáp lại. Cả hai thả lỏng, từ từ chìm vào mộng đẹp.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.. Chap này nhạt kinh khủng :<<<
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com