Hp Sh Huong Dan Duoc Moi Ve Lam Viec Sau Khi Nghi Huu Cua Cuu The Chu
CHƯƠNG 61EDITOR: ROSALINEBETA: ARBIHGALL.
Bỗng nhiên cửa mở, ánh sáng hàng lang thuận theo cái khe cửa kia để lộ vào bên trong phòng làm việc mờ tối, ngắn ngủi mà rọi sáng sau đó lại đóng lại, tất cả khôi phục im lặng và tối tăm ban đầu, giống như cánh cửa chưa bao giờ được mở ra, cũng không có người chạy vào.Harry khoác Áo khoác Tàng hình bên trong phòng làm việc đi đi lại lại, có đoạn thời gian anh gần như mỗi ngày đi tới nơi này. Ngoại trừ thay đổi một ít tiêu bản ma độc dược mới ra, Severus căn bản chính là chẳng muốn tiến hành sửa đổi với phòng làm việc của y, nhiều năm như một duy trì bộ dáng này —— dẫn đến ở bên trong một mảnh bóng tối, nhưng Harry như cũ không hề thấy trở ngại.Anh trước tiên là đi tới phía sau bàn làm việc, một khắc đều không ngừng nhìn chằm chằm bức tranh kia —— bức tranh Snape đang nhắm mắt nghỉ ngơi. Ước chừng phải mười phút Harry nhìn chòng chọc nó, anh giống như là cắm rễ ở chỗ bồn hoa này, thẳng cho đến khi lò sưởi trong tường bên kia truyền đến tiếng vang.Harry lập tức nhìn qua, anh thấy bên trong lò sưởi trong tường trong nháy mắt sáng lên, tiếp theo Snape từ trong lò sưởi trong tường chui ra, ở lúc y ngẩng đầu lên, y rút đũa phép ra thắp sáng đèn, sau đó y vỗ vỗ tro lò dính trên vai, nhìn quanh bốn phía —— lúc nhìn thấy bức tranh sau bàn viết, y giễu cợt một tiếng, xoay người đi về phía phòng luyện chế ma độc dược nối liền văn phòng.Harry dừng lại, tầm mắt của anh dính chặt ở trên người Snape, thẳng đến khi y biến mất sau cánh cửa phòng luyện chế, Harry vẫn như cũ khó có thể dời tầm mắt của mình."Em là dự định biến thành pho tượng sao?" Thanh âm của bức tranh Snape thình lình mà vang lên.Harry run lập cập, anh kéo Áo khoác Tàng hình trên người xuống, xoay qua chỗ khác hiếu kỳ mà nhìn về phía Snape trong bức tranh, "Anh làm sao biết em ở chỗ này?""Cửa mở lại không có người đi vào, tỉ lệ loại chuyện kỳ diệu này đại khái chỉ có một người Potter quen khoác Áo khoác Tàng hình nơi nơi mạo hiểm làm ra tới —— chẳng qua, em là về tới 16 tuổi cho nên tâm trí cũng biến thành trẻ con sao? Ôn lại kỷ niệm từng mạo hiểm thời kì học sinh?" Bức tranh Snape nói phun âm mũi, phun đến Harry bên ngoài bức tranh sắp không bắt được Áo khoác Tàng hình trên tay."Em không muốn bị những người khác thấy." Harry nhỏ giọng mà nói."Em dự định trộm đồ?" Bức tranh Snape nheo mắt."Không có, em chỉ là muốn nhìn thấy anh." Tầm mắt của Harry dời đi nhìn sàn nhà, sau đó lại cực nhanh mà liếc về phía bức tranh."À, ta không nghe lầm chứ, em dự định tới nhìn ta?" Bức tranh Snape quái gở nói, "Em khẳng định mục đích của em là tới nhìn 'Ta'?"Harry im lặng không lên tiếng mà nhìn Snape trong bức tranh, anh liếc nhìn cánh cửa phòng luyện chế đóng chặt, sau đó đến gần bức tranh, "Dù sao đều là anh, em chỉ là tới liếc mắt nhìn —— liếc mắt nhìn một cái em liền đi."Bức tranh Snape sắc mặt không sợ mà nhìn chằm chằm Harry bên ngoài bức tranh, "Bộ trưởng của ta, so với cái đề tài này, ta nghĩ thảo luận một chút với em về con gái em bảo bối nhất —— em có biết hiện tại 'Rachel' ở nơi này có vấn đề rất lớn hay không?" Hắn ta bỗng nhiên chuyển đề tài, thanh âm trở nên nghiêm túc, giống như là về tới lúc Harry bị Snape dạy bảo quen thuộc."À, em không thể chăm sóc tốt con bé, em là nói —— anh cũng phát hiện, con bé hiện tại ký sinh ở trên một khối đồng hồ hỏng, kỳ thực em cũng không chắc chắn rõ trạng thái của con bé, nhưng em biết con bé bị ô nhiễm." Harry khó khăn mà nói, mấy lần anh cắn đến đầu lưỡi, lại đổi từ. Không cần Snape đi quan sát gương mặt đó, chỉ là nghe thanh âm của anh, hắn ta là có thể tưởng tượng ra biểu cảm khó chịu của Harry."Con bé hiện tại hẳn là đã trở thành vật ô nhiễm đi." Vẻ mặt Harry suy sụp, "Rachel vẫn luôn ở tương lai, con bé tốn cái giá rất lớn mới có thể xuất hiện ở thời đại này, nhất định là không giống với con bé chân chính. Con bé ở trong hỗn loạn ô nhiễm, không phù hợp logic, bất luận là tuổi của con bé, hay là tính cách của con bé —— đều xảy ra thay đổi.""Em là hiểu rõ con gái em nhất, nếu như em cảm giác được con bé không thích hợp, như vậy con bé thì thật sự không thích hợp." Bức tranh Snape nói, "Đương nhiên ta chỉ là một bức tranh chân dung, cảm giác và thuyết pháp của ta cũng không đủ tham khảo giá trị." Nhưng ở lúc Harry nhìn qua, hắn ta bỗng nhiên lại sửa miệng.Harry phiền não mà túm túm tóc, anh thở ra một hơi thở thật sâu, "Em không biết, em chỉ hy vọng Rachel có thể thật tốt, nếu như con bé có thể qua đây cùng một chỗ với em mà nói, kia là cực tốt cực kỳ rồi." Thanh âm của anh trở nên nhẹ, những lời này ngay cả bản thân anh đều lừa gạt không được."Em có thể để cho cô sinh ra —— trừ khi em đã có ý tưởng khác." Bức tranh Snape kéo kéo khóe miệng, quanh co mà nói một câu."Em có thể có cái ý nghĩ gì?" Harry kỳ quái mà liếc mắt nhìn bức tranh Snape."Nếu em không có ý tưởng khác, vì cái gì không nói cho cậu ta việc của Rachel?" Bức tranh Snape chậm rãi hỏi một câu, sau đó nhìn về phía sau Harry." Bầu không khí nói chuyện tương đối khá nha, Potter." Thanh âm của Snape từ phía sau Harry vang lên —— Harry không có chút nào nhận thấy được Snape đi ra từ phòng luyện chế, cũng đã đứng ở phía sau anh.Harry lập tức xoay người, giống như là mèo bị đạp cái đuôi, "Thầy người này bước đi cũng không có thanh âm sao?""Gryffindor trừ mười điểm, phòng làm việc của ta sẽ không phải là nơi họp riêng của trò." Khóe miệng Snape cong xuống."Người nào sẽ họp riêng với bức tranh của thầy hả!" Harry kêu to.===---0o0o0o0---===Tác giả có lời muốn nói:Bức tranh Sna: Bọn ta đang thảo luận đứa nhỏ.Harry: Đúng vậy, bọn em Harry: Đúng vậy, bọn tớ đang thảo luận đứa nhỏ... Không, em làm sao có thể với bức tranh của thầy thảo luận đứa, đứa nhỏ chứ? (thiếu chút nữa cắn đến đầu lưỡi)Snape hoài nghi mà nhìn chằm chằm Harry: Các trò quả nhiên đang họp riêng.---0o0o0o0---
Bỗng nhiên cửa mở, ánh sáng hàng lang thuận theo cái khe cửa kia để lộ vào bên trong phòng làm việc mờ tối, ngắn ngủi mà rọi sáng sau đó lại đóng lại, tất cả khôi phục im lặng và tối tăm ban đầu, giống như cánh cửa chưa bao giờ được mở ra, cũng không có người chạy vào.Harry khoác Áo khoác Tàng hình bên trong phòng làm việc đi đi lại lại, có đoạn thời gian anh gần như mỗi ngày đi tới nơi này. Ngoại trừ thay đổi một ít tiêu bản ma độc dược mới ra, Severus căn bản chính là chẳng muốn tiến hành sửa đổi với phòng làm việc của y, nhiều năm như một duy trì bộ dáng này —— dẫn đến ở bên trong một mảnh bóng tối, nhưng Harry như cũ không hề thấy trở ngại.Anh trước tiên là đi tới phía sau bàn làm việc, một khắc đều không ngừng nhìn chằm chằm bức tranh kia —— bức tranh Snape đang nhắm mắt nghỉ ngơi. Ước chừng phải mười phút Harry nhìn chòng chọc nó, anh giống như là cắm rễ ở chỗ bồn hoa này, thẳng cho đến khi lò sưởi trong tường bên kia truyền đến tiếng vang.Harry lập tức nhìn qua, anh thấy bên trong lò sưởi trong tường trong nháy mắt sáng lên, tiếp theo Snape từ trong lò sưởi trong tường chui ra, ở lúc y ngẩng đầu lên, y rút đũa phép ra thắp sáng đèn, sau đó y vỗ vỗ tro lò dính trên vai, nhìn quanh bốn phía —— lúc nhìn thấy bức tranh sau bàn viết, y giễu cợt một tiếng, xoay người đi về phía phòng luyện chế ma độc dược nối liền văn phòng.Harry dừng lại, tầm mắt của anh dính chặt ở trên người Snape, thẳng đến khi y biến mất sau cánh cửa phòng luyện chế, Harry vẫn như cũ khó có thể dời tầm mắt của mình."Em là dự định biến thành pho tượng sao?" Thanh âm của bức tranh Snape thình lình mà vang lên.Harry run lập cập, anh kéo Áo khoác Tàng hình trên người xuống, xoay qua chỗ khác hiếu kỳ mà nhìn về phía Snape trong bức tranh, "Anh làm sao biết em ở chỗ này?""Cửa mở lại không có người đi vào, tỉ lệ loại chuyện kỳ diệu này đại khái chỉ có một người Potter quen khoác Áo khoác Tàng hình nơi nơi mạo hiểm làm ra tới —— chẳng qua, em là về tới 16 tuổi cho nên tâm trí cũng biến thành trẻ con sao? Ôn lại kỷ niệm từng mạo hiểm thời kì học sinh?" Bức tranh Snape nói phun âm mũi, phun đến Harry bên ngoài bức tranh sắp không bắt được Áo khoác Tàng hình trên tay."Em không muốn bị những người khác thấy." Harry nhỏ giọng mà nói."Em dự định trộm đồ?" Bức tranh Snape nheo mắt."Không có, em chỉ là muốn nhìn thấy anh." Tầm mắt của Harry dời đi nhìn sàn nhà, sau đó lại cực nhanh mà liếc về phía bức tranh."À, ta không nghe lầm chứ, em dự định tới nhìn ta?" Bức tranh Snape quái gở nói, "Em khẳng định mục đích của em là tới nhìn 'Ta'?"Harry im lặng không lên tiếng mà nhìn Snape trong bức tranh, anh liếc nhìn cánh cửa phòng luyện chế đóng chặt, sau đó đến gần bức tranh, "Dù sao đều là anh, em chỉ là tới liếc mắt nhìn —— liếc mắt nhìn một cái em liền đi."Bức tranh Snape sắc mặt không sợ mà nhìn chằm chằm Harry bên ngoài bức tranh, "Bộ trưởng của ta, so với cái đề tài này, ta nghĩ thảo luận một chút với em về con gái em bảo bối nhất —— em có biết hiện tại 'Rachel' ở nơi này có vấn đề rất lớn hay không?" Hắn ta bỗng nhiên chuyển đề tài, thanh âm trở nên nghiêm túc, giống như là về tới lúc Harry bị Snape dạy bảo quen thuộc."À, em không thể chăm sóc tốt con bé, em là nói —— anh cũng phát hiện, con bé hiện tại ký sinh ở trên một khối đồng hồ hỏng, kỳ thực em cũng không chắc chắn rõ trạng thái của con bé, nhưng em biết con bé bị ô nhiễm." Harry khó khăn mà nói, mấy lần anh cắn đến đầu lưỡi, lại đổi từ. Không cần Snape đi quan sát gương mặt đó, chỉ là nghe thanh âm của anh, hắn ta là có thể tưởng tượng ra biểu cảm khó chịu của Harry."Con bé hiện tại hẳn là đã trở thành vật ô nhiễm đi." Vẻ mặt Harry suy sụp, "Rachel vẫn luôn ở tương lai, con bé tốn cái giá rất lớn mới có thể xuất hiện ở thời đại này, nhất định là không giống với con bé chân chính. Con bé ở trong hỗn loạn ô nhiễm, không phù hợp logic, bất luận là tuổi của con bé, hay là tính cách của con bé —— đều xảy ra thay đổi.""Em là hiểu rõ con gái em nhất, nếu như em cảm giác được con bé không thích hợp, như vậy con bé thì thật sự không thích hợp." Bức tranh Snape nói, "Đương nhiên ta chỉ là một bức tranh chân dung, cảm giác và thuyết pháp của ta cũng không đủ tham khảo giá trị." Nhưng ở lúc Harry nhìn qua, hắn ta bỗng nhiên lại sửa miệng.Harry phiền não mà túm túm tóc, anh thở ra một hơi thở thật sâu, "Em không biết, em chỉ hy vọng Rachel có thể thật tốt, nếu như con bé có thể qua đây cùng một chỗ với em mà nói, kia là cực tốt cực kỳ rồi." Thanh âm của anh trở nên nhẹ, những lời này ngay cả bản thân anh đều lừa gạt không được."Em có thể để cho cô sinh ra —— trừ khi em đã có ý tưởng khác." Bức tranh Snape kéo kéo khóe miệng, quanh co mà nói một câu."Em có thể có cái ý nghĩ gì?" Harry kỳ quái mà liếc mắt nhìn bức tranh Snape."Nếu em không có ý tưởng khác, vì cái gì không nói cho cậu ta việc của Rachel?" Bức tranh Snape chậm rãi hỏi một câu, sau đó nhìn về phía sau Harry." Bầu không khí nói chuyện tương đối khá nha, Potter." Thanh âm của Snape từ phía sau Harry vang lên —— Harry không có chút nào nhận thấy được Snape đi ra từ phòng luyện chế, cũng đã đứng ở phía sau anh.Harry lập tức xoay người, giống như là mèo bị đạp cái đuôi, "Thầy người này bước đi cũng không có thanh âm sao?""Gryffindor trừ mười điểm, phòng làm việc của ta sẽ không phải là nơi họp riêng của trò." Khóe miệng Snape cong xuống."Người nào sẽ họp riêng với bức tranh của thầy hả!" Harry kêu to.===---0o0o0o0---===Tác giả có lời muốn nói:Bức tranh Sna: Bọn ta đang thảo luận đứa nhỏ.Harry: Đúng vậy, bọn em Harry: Đúng vậy, bọn tớ đang thảo luận đứa nhỏ... Không, em làm sao có thể với bức tranh của thầy thảo luận đứa, đứa nhỏ chứ? (thiếu chút nữa cắn đến đầu lưỡi)Snape hoài nghi mà nhìn chằm chằm Harry: Các trò quả nhiên đang họp riêng.---0o0o0o0---
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com