TruyenHHH.com

Hp Sh Huong Dan Duoc Moi Ve Lam Viec Sau Khi Nghi Huu Cua Cuu The Chu

CHƯƠNG 22

EDITOR: ROSALINE

BETA: ROSALINE


Đồ vật bên trong của nhà cũ Gaunt giống với bề ngoài của nó vậy tàn tạ không chịu nổi,, tường giấy hoặc là tróc ra, hoặc là dứt khoát thì không có trực tiếp lộ ra gỗ ban đầu trên sàn nhà thật nhiều chỗ đều bị mọt ăn rỗng, một chân đạp lên sẽ rơi xuống. Phòng khách liếc mắt là có thể nhìn đến cùng, ngoại trừ hai cái ghế và một cái bàn, liền không còn vật dụng trong nhà khác.

"Nói như vậy kho chứa đồ sẽ có cửa vào tầng hầm ngầm, nhà Gaunt hẳn là sẽ có tầng hầm ngầm đi, dùng tới cất giữ rượu các loại?" Harry sờ cằm.

"Cất giữ rượu? Trò quá coi thường tác dụng tầng hầm ngầm của gia tộc máu trong." Snape quái gở một câu.

Harry nhún vai, "Tốt đi, em từng thấy hầm giam của số 12 quảng trường Grimmauld, cũng từng bị ném vào hầm giam của trang viên Malfoy. Gia tộc máu trong giống như đều yêu thích sửa tầng hầm ngầm thành hầm giam, lại ném lên mấy giá bộ xương khô, phối với đầu gia tinh treo đầy trên tường, em còn cho là bọn họ là đời sau của tộc người ăn thịt người của Châu Phi đó chứ!" Anh nói đến bản thân mình đều chọc cười, lộ ra một nụ cười ngu ngốc, thậm chí chớp chớp mắt về phía Snape, giống như đang nói vì sao y không cười đấy? Lẽ nào truyện cười anh nói không thú vị sao?

"Ấu trĩ." Snape mặt không chút thay đổi nói.

Sau đó bọn họ liền đi kho chứa đồ, thì ở bên cạnh phòng bếp, một gian phòng nho nhỏ. Toàn bộ không gian chỉ còn lại có cái tủ chứa đồ rỗng, không gian chật chội ban đầu ngược lại thay đổi trống không, sàn nhà và trong hộc tủ rơi đầy bụi, cái loại chuột đi qua cũng phải chết đói —— Harry thật sự ở góc tường phát hiện một chuột chết bị gặm thành bộ xương.

"Em tìm được tầng hầm ngầm!" Anh kích động đạp đạp tấm ván gỗ dưới lòng bàn chân, tiếng vang rõ ràng khác biệt với những chỗ khác.

"Trò cho rằng nơi này thật tồn tại Trường sinh linh giá theo lời trò nói?" Snape hai tay ôm ngực đứng ở ngoài cửa.

"Em không quá chắc chắn, nhưng bây giờ chúng ta cũng không có đầu mối khác nha, giáo sư." Harry thè lưỡi.

Nếu là trò ta 16 tuổi làm ra loại biểu tình dí dỏm này Snape sẽ chọn xoay người đi, rời xa cậu bé ấu trĩ này. Mà bây giờ y biết được linh hồn 38 tuổi dưới túi da trẻ tuổi này, Snape hận không thể cho trò ta một cái tát để cho trò ta thanh tỉnh chút, mà không phải là mặc cho trò ta noi theo Dumbledore, một giả điên một bán ngớ ngẩn.

Thì ở lúc Snape chuẩn bị tuyên bố hoạt động hóng gió ngày hôm nay kết thúc, Harry xốc cửa sập trên mặt đất lên, dự cảm nguy hiểm ở thời điểm đầu tiên phát tác, Harry trong nháy mắt thay đổi biểu tình, bắp thịt cả người căng thẳng.

Một đạo thần chú không tiếng động không đũa phép khóa toàn bộ bụi bặm vốn nên vung lên chết trên sàn nhà, anh cúi đầu mắt nhìn mắt hang động đen nhánh dưới cửa sập, giống như là đang giằng co với quái vật nhìn không thấy nào đó. Những năm trở thành Thần Sáng đó rèn luyện cảm giác nguy cơ của anh, cho tới bây giờ anh đều vô cùng tin tưởng trực giác của mình. Mà bây giờ anh vững tin phía dưới tồn tại bẫy rập pháp thuật hắc ám.

Mà đối phó nguy hiểm không biết, hoặc là trang bị bản thân mình đến tận răng lại cẩn thận từng li từng tí đi thử thăm dò nguy hiểm, hoặc là thì chọc giận dã thú giấu trong bóng đêm này, để cho nó bại lộ nhược điểm.

"Có cái gì không đúng —— giáo sư, có thể lại cho em mượn đũa phép của thầy dùng một chút?" Harry liếm môi một cái, cổ họng khô sáp.

Snape rút đũa phép ra phép đưa tới, "Không có lần sau, Potter."

"Cảm ơn!" Harry ngoài ý muốn liếc nhìn Snape, anh nhận lấy đũa phép, sang tay thì ném ma bùa chú có thể kích hoạt pháp thuật hắc ám ẩn dấu căn phòng vào lối đi thông tầng hầm ngầm.

Cơ hồ là thời khắc đó pháp thuật của anh giống như một đuôi pháo hoa bùng cháy đi vào giữa thang lầu đen nhánh rọi sáng tầng hầm ngầm, nguyền rủa mãnh liệt sôi trào từ phía dưới mà lên giống như độc dược có vỏ ngoài kẹo hương vị ngọt ngào bao quanh.

Những biến hóa này nhìn không thấy lại sờ không được, không giống như là bụi cuốn lên, cũng không có mang mùi hư thối tanh hôi.

Ở góc độ của Snape, y chỉ là nhìn thấy Harry cúi người xuống dừng lại chừng năm phút, trò ta hình như đang chống lại cái gì —— quá mức dài dằng dặc thế cho nên chờ đến không kiên nhẫn Snape đưa tay tới nghĩ muốn bắt được cánh tay Harry, kéo trò ta dậy. Bỗng nhiên y nghe một tiếng khóc khàn khàn, lập tức thanh âm cất cao, mặt đơn thuần mà ấu trĩ kia bị đau khổ đến xé ruột gan chiếm cứ, nước mắt trong suốt xẹt qua hai gò má trò ta.

"Đừng, đừng rời bỏ em..." Harry siết chặt đũa phép Snape, mà cánh tay kia của anh hướng phía dưới cửa sập đen nhánh duỗi đi, giống như là muốn ở trong hư không bắt được người anh kêu gọi kia.

"Severus." Anh thì muốn một chân bước vào.

Thời khắc khi nghe thấy tên mình đó, Snape nhất thời sửng sốt, nhưng y rất nhanh thì thu biểu tình lại, tiến lên bắt cánh tay Harry lại, ngăn cản trò ta rớt xuống thang lầu dưới cửa sập.

Y chửi ầm lên, "Chết tiệt, Potter! Toàn bộ tri thức Thần Sáng của trò đều trả lại cho giáo sư của trò rồi sao?"

Đáng tiếc Harry hoàn toàn không tỉnh táo, anh thậm chí bắt đầu giãy dụa.

"Nhìn ta, nhìn ta, Potter!" Snape tách tay Harry ra từ trong tay của trò ta đoạt lại đũa phép, tay kia vững vàng bắt được cánh tay Harry, trong nghiêm khắc mang giận dữ.

"Không —— không muốn! Không nên nói một câu kia với em!" Harry lắc đầu, anh la to, hoàn toàn chính là một đầu sư tử bị làm tức giận mà phát điên.

Ở trong mắt anh, anh nhìn thấy Severus trước khi chết, cùng với một màn rất nhiều năm trước kia. Rõ ràng lý trí đang cảnh cáo trước mắt anh là giả, nhưng ký ức tuyệt vọng như đã chết một lần nữa sống lại, anh rất khó không điên dại.

Snape cắn răng, y bỗng nhiên phát hiện đây là một thời cơ tốt, có thể biết được bí mật Harry ẩn dấu. Vì vậy chỉ thoáng suy tư vài giây, y liền nhắm đũa phép ngay Harry, thanh âm lộ ra hoàn toàn là lạnh như băng kiểm soát lý trí, "Legilimens*."

*chú thích cuối chương

Ma bùa chú xuyên vào trong đầu Harry, quậy đến trí nhớ của anh tung bay, ngay cả ảo giác trước mặt đều không còn quan trọng nữa.

Một màn rất nhiều năm trước kia vọt tới trước mặt Harry, anh nhìn thấy giáo sư của anh bị Nagini cắn bị thương, người đàn ông cao to kia giống như là ngọn núi kia ngã xuống, nơi cổ thủng một lỗ lớn, khắp nơi đều là máu, giống như muốn rút sạch toàn bộ máu trên người ra vậy.

Severus yếu ớt đến chỉ có thể dựa vào tường nhìn anh, nói ra lời giống vậy, "Nhìn, nhìn ta... Nhìn ta, Harry."

Thì ở lúc Snape chuẩn bị lại lật trí nhớ Harry, khẩy ra những ký ức khác, một sức đẩy thật lớn rất nhanh đuổi y ra ngoài.

Harry rầu rĩ không vui cười mà nhìn chằm chằm Snape, tên hỗn đản này cư nhiên thừa dịp lúc anh trúng bùa mê hoặc lật xem trí nhớ của anh!

"Ký ức của em lấy lòng ngài sao, giáo sư?" Anh nặn ra một tia cười nhắm ngay Snape.

"Tương lai sau đó không lâu, ta chết." Snape nhớ lại trang phục của mình trong trí nhớ Harry, khác nhau không lớn với bây giờ. Rất có thể y chính là chết ở trong đại chiến hội Phượng Hoàng và Tử thần Thực tử.

Nghe Snape hời hợt như vậy mà nói ra cái chết của y, đặc biệt giận dữ xông lên trán Harry, anh đã rất nhiều năm không có bị tức đến đau phổi.

Vì vậy Harry lựa chọn xung động, anh bắt lại cổ áo của Snape của, nhào qua cắn đôi môi kia môi, đây không phải là hôn hoàn toàn chính là như dã thú mà cắn xé, giống như là tranh đoạt địa bàn —— nhưng anh chỉ là muốn để cho tên hỗn đản này im miệng, không hơn.

Nụ hôn đầu mùi máu tươi vẫn mang tới vui sướng, rất nhanh thay đổi thành một loại xung động khác, máu nóng bắt đầu bốc lên.

Harry ở lúc tình cảm xao động anh sắp lướt qua dây cảnh báo, anh buông lỏng tay ra lui về phía sau một bước, mạnh mẽ đẩy nóng não trở về trước đó. Trên thực tế, thời gian kéo dài nụ hôn này cũng không lâu, Snape cũng không có mặc kệ hành vi của anh, đũa phép kia gần như ở trong nháy mắt anh cắn đôi môi kia thì nhắm ngay vào người anh —— chỉ có điều Harry cũng không quan tâm.

"Không phải là ngày kia." Harry nghiêm túc sửa đúng mà nói, "Thầy có thể sống thật lâu, thẳng đến khi tóc bạc —— thì coi như là em chết đi, thầy cũng sẽ sống sót."

Lúc này nụ cười ngụy trang trên mặt anh biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi, ánh mắt anh ngược lại có vài phần tương tự với Snape. Anh xoay người nhìn về phía phía dưới cửa sập, giống như là muốn xử lý lạnh xung động mới nãy, cũng có thể anh chỉ là không muốn nghe câu trả lời của Snape.

"Em tin chắc Trường sinh linh giá ở phía dưới." Harry bình nói, "Loại bùa mê hoặc mạnh mẽ này hoặc chính là vì để cho người trúng chiêu cam tâm tình nguyện đi xuống —— mang chiếc nhẫn kia lên. Người trúng chiêu lần trước kia liền là giáo sư Dumbledore. Bây giờ chúng ta sớm tìm được nó!" Anh nói rồi không tự chủ cong khóe miệng lên.

Cho dù anh bây giờ hơi thở không ổn định, mới vừa còn bị đọc trí nhớ, nhưng nghĩ đến anh lại có thể cứu vớt một người anh thích, anh có thể nào không vui sướng điên cuồng chứ?

________________________________________

Tác giả có lời muốn nói: Một nụ hôn kịch tình mang vị máu. Cùng với giáo sư hiểu lầm y chết sớm

===---0o0o0o0---===

*Legilimens (Triết tâm trí thuật) Mô tả: Dùng để thâm nhập vào tâm trí của đối phương, biết được những gì họ suy nghĩ và những sự kiện họ đã trải qua. Tuy nhiên, hình ảnh của các sự kiện mang tính ngẫu nhiên, muốn khai thác được thông tin cần thiết nên làm cho đối phương nghĩ đến vấn đề đó trước khi dùng phép.

---0o0o0o0---

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com