TruyenHHH.com

Hp Sh Huong Dan Duoc Moi Ve Lam Viec Sau Khi Nghi Huu Cua Cuu The Chu

CHƯƠNG 19

EDITOR: ROSALINE

BETA: ROSALINE


"Trò muốn cùng một chỗ với người nào, này không quan hệ với ta." Giọng điệu của Snape cứng rắn, sắc mặt của y cũng khó coi giống như là cảnh thảm kịch sau gió lốc.

Từ hôm qua bắt đầu mỗi một việc đều giống như là thiết lập trước vậy, y gặp được Potter lưu lại đến cuối cùng, nguy hiểm trước sau như một mà tìm tới Potter, càng là ở cuối cùng —— chết tiệt! Y thật sự hẳn là quên sự kiện kia, triệt triệt để để mà quét sạch hết từ trong đầu!

Snape lại một lần nữa cảm giác được đau đầu, ở sau khi Potter xuất hiện ở trước mặt y thì đau đầu như thường vẫn sẽ tới.

Harry nhún vai, "Dù sao vậy sẽ không phải là thầy, giáo sư."

Lời này vừa ra khỏi miệng, Harry thu được nhìn chằm chằm giết người vậy, giống như là anh một cây đuốc đốt một tòa núi lửa tĩnh lặng.

Giận đùng đùng thiêu đốt ở trong mắt đen nhánh của Snape, y cảm giác được Potter khiêu khích với địa vị của y, cùng với một loại cảm giác chèn ép không khống chế được toàn cục —— này khó gặp, nhưng đối tượng là Potter lại ở trong tình trong lý.

Snape hít sâu một cái, siết chặt quả đấm nổi gân xanh, kiềm chế lại cơn giận của y.

"Dự định kế tiếp của trò là cái gì?"

"Đi nhà Dursley?" Harry nói ra giải thích duy nhất về điểm đến của mình.

"A." Snape khẽ quát một tiếng, hiển nhiên Potter ở chỗ y không có chút tin tưởng nào.

"Thầy không phải là rất rõ ràng sao, giáo sư? Em cần phải đi tiêu diệt vật ô nhiễm." Biểu tình Harry trở nên nghiêm túc, bề ngoài trẻ tuổi dưới linh hồn 38 tuổi thông qua cặp mắt trong suốt kia nhìn về phía người đàn ông trước mặt anh.

"Em phải cứu vớt thế giới này, ở lúc tất cả còn kịp." Anh sau khi nói xong dừng lại phút chốc, không có cho Snape thời gian cắt đứt anh, anh bỗng nhiên sờ sờ cằm, nghiêng đầu, "A, thế nhưng ở trước đó —— Rachel không phải nói tiến vào khu vực ô nhiễm kế tiếp tốt nhất cách một tháng sao? —— em cảm thấy em có thể đi tìm kiếm Trường sinh linh giá."

"Trường sinh linh giá?" Snape lặp lại từ này, cái loại dự cảm hỏng bét này từ đầu đến cuối không có rời khỏi, y vững tin cái này rất quan trọng.

Harry dùng một loại ánh mắt vô cùng bình thản, giống như hàm nghĩa đại biểu từ anh đề cập chẳng qua là một thứ nhỏ nhặt không đáng kể anh từng thấy nhiều trong bóng tối kia —— mà anh có thể toàn bộ đều xử lý tốt.

"Trường sinh linh giá liền là vũ khí bí mật của Chúa tể Hắc ám không ngừng sống lại, kia là bí mật lớn nhất của gã." Anh cong khóe miệng lên, giống như là nhớ đến sự vô năng trong quá khứ của mình, cùng với anh bây giờ nhìn tới cái gọi là Chúa tể Hắc ám không ai bì nổi trên thực tế là một người vô năng miệng cọp gan thỏ.

Quả thực Voldemort rất mạnh mẽ, gã đã từng là một thiên tài pháp thuật, ở thời đại kia gã không ai bằng —— thế nhưng gã dùng tất cả trí tuệ của gã chế tạo kinh khủng, đe dọa người khác, tàn hại người vô tội! Người như thế chắc chắn đi về phía diệt vong! Đánh bại gã không phải là anh cũng sẽ là những người khác, loại bỏ thời đại tối tăm vĩnh viễn sẽ không phải là sức mạnh của người, cũng không bao giờ tồn tại cứu thế chủ, chỉ có thời thế tạo nên cái gọi là cứu thế chủ, là những người không có tiếng tăm gì đó, tiền bối của hội Phượng Hoàng, cùng với người dẫn đường anh dũng ngã xuống trên đường chống lại, những sức mạnh đó phá tan bóng tối, mang thắng lợi đến cho vùng đất này.

Harry sau khi trải qua trận chiến tranh thảm liệt kia, từng thấy nhiều hy sinh như vậy, bỗng nhiên liền hiểu là bánh xe lịch sử cuồn cuộn đẩy bọn họ tiến lên, bất luận là anh hay là cũng có lẽ người khác kia, đều có khả năng trở thành cứu thế chủ đánh bại Voldemort.

Thắng lợi của Hội Phượng Hoàng là có thể dự kiến, bởi vì thắng lợi kèm theo cải cách, mà cải cách là phá vỡ thịt thối, khiến thế giới pháp thuật mục nát này toả sáng hy vọng cơ hội sống.

"Gã chế tác bảy Trường sinh linh giá, em ở lúc năm hai đã giải quyết một cái." Harry sau khi tự hỏi tiếp tục nói, anh cũng không cảm thấy cần phải giấu diếm chuyện này.

"Chế tác Trường sinh linh giá không phải là pháp thuật hắc ám độc ác thường thường, Tom Riddle —— cũng chính là người không có tên —— gã ở thời kỳ học sinh thì hướng tới bất tử, vì vậy gã chuốc say Slughorn đảm nhiệm viện trưởng Slytherin lúc ấy, từ trong miệng ổng biết được sách chế tác Trường sinh linh giá, vì vậy bắt đầu con đường chế tác Trường sinh linh giá cũng giấu chúng nó đi. Mà những thứ này đều là việc em đã trải qua, em hoàn toàn biết —— nga, em phải trở về số 12 quảng trường Grimmauld một chuyến! Em ở trước khi hộp mề đay mất trộm thì cầm được nó!" Anh vỗ vỗ trán, anh thực sự nên hành động, đứng ngốc ở chỗ này chỉ sẽ lãng phí thời gian, không duyên cớ để cho cơ hội chạy đi!

"Cho nên trò chuẩn bị đi trở về ở một chỗ với cha đỡ đầu chó của trò?" Snape hai tay ôm ngực, y vẫn như cũ không tín nhiệm thằng nhóc này sẽ dễ dàng như vậy để cho bản thân mình lưu lại ở dưới mí mắt của mọi người, huống hồ trò ta có nhiều dự định như vậy —— một mình hành động với trò ta mà nói lại thuận tiện cực kỳ, không phải sao?

"Không —— em đến trước tiên đi một chỗ, đây mới là quan trọng nhất!" Harry cắn ngón cái, anh sắp xếp trình tự lộ trình tìm kiếm Trường sinh linh giá.

"Bây giờ Sirius còn sống, chú ấy chỉ có điều đang vì khôi phục tự do thân thể mình mà bôn ba, số 12 quảng trường Grimmauld tạm thời vẫn là an toàn. Cho nên điều quan trọng nhất dưới mắt là sự kiện kia!" Cơ hồ là trong nháy mắt, Harry ở trong đầu quyết định hành trình một tháng kế tiếp, mà bây giờ anh chỉ cần phải nghĩ biện pháp vòng qua Snape.

"Trò dự định lừa gạt ta, chọc giận ta hoặc là làm bộ làm tịch bịa chuyện ra cái lý do, như vậy liền có thể từ cánh cửa này đi ra ngoài thu được tự do." Snape nhẹ nhàng mà mở miệng, nói ra dự định trong lòng Harry.

Harry phun ra một hơi thở, "Dự định của em đều bị thầy nhìn thấu, cho nên thầy sẽ không để cho em đi ra ngoài, đúng không?"

Không đi ra ngoài đại biểu phải đặt Potter ở dưới con mắt của y, tầm mắt của Snape dừng lại ở trên người Harry một hồi lâu.

"Ta sẽ cho trò một căn phòng, không hơn." Snape dẫn đầu đẩy cửa ra, y nghiêng đầu qua chỗ khác giọng điệu không tốt mà nhắm ngay Harry đứng tại chỗ, "Lăn ra đây! Đây là phòng nghiên cứu của ta —— bất luận kẻ nào cấm tiến vào!"

"Tốt đi." Harry mở tay ra, anh thậm chí đã đoán được phòng Snape chuẩn bị cho anh.

Ở vào kho chứa đồ lại hẹp lại nhỏ tại lầu hai, chỉ có một cánh cửa sổ đẩy ra về phía trước, ngay cả thân thể đều chui không ra —— theo anh biết kia là phòng ngủ khi Snape còn bé.

Bây giờ gian phòng này lại một lần nữa thuộc về anh, Harry đối với lần này không có chút những ý nghĩ khác nào, ngược lại có một cổ hoài niệm thăm lại chốn xưa.

"Cái giường này có chút nhỏ, chân em sẽ duỗi không ra cùng với đầu em sẽ đụng phải tường." Harry cảm thấy chí ít trên trình độ ngủ thoải mái anh vẫn là có thể tranh thủ một chút.

Snape nhìn chằm chằm cậu bé trước mặt, trò ta vừa gầy lại nhỏ, xa xa không có nảy nở trên mặt theo như lời trò ta, "Cái giường này với Weasley hoặc là Longbottom tới nói là có chút nhỏ, nhưng với trò mà nói vừa vặn tốt —— trừ khi trò lại cao thêm một chút." Khóe miệng y cong lên, giọng điệu tràn ngập châm chọc.

"Thầy đang nói người nào không cao! Thầy tên hỗn đản này a! Snape!" Bị chọt trúng chân đau Harry gầm thét kêu to, cả người giống như là động vật họ mèo, trầm ổn và đáng tin kèm thêm vốn nên tồn tại toàn bộ đều không còn sót lại chút gì, giống như căn bản là không có tồn tại qua mà anh vẫn luôn đều là cậu bé hoàng kim Gryffindor tinh thần phấn chấn bồng bột kia.

________________________________________

Tác giả có lời muốn nói: Vì vậy Harry lưu lại

===---0o0o0o0---===

---0o0o0o0---

EDITOR: ROSALINE

BETA: ROSALINE


"Trò muốn cùng một chỗ với người nào, này không quan hệ với ta." Giọng điệu của Snape cứng rắn, sắc mặt của y cũng khó coi giống như là cảnh thảm kịch sau gió lốc.

Từ hôm qua bắt đầu mỗi một việc đều giống như là thiết lập trước vậy, y gặp được Potter lưu lại đến cuối cùng, nguy hiểm trước sau như một mà tìm tới Potter, càng là ở cuối cùng —— chết tiệt! Y thật sự hẳn là quên sự kiện kia, triệt triệt để để mà quét sạch hết từ trong đầu!

Snape lại một lần nữa cảm giác được đau đầu, ở sau khi Potter xuất hiện ở trước mặt y thì đau đầu như thường vẫn sẽ tới.

Harry nhún vai, "Dù sao vậy sẽ không phải là thầy, giáo sư."

Lời này vừa ra khỏi miệng, Harry thu được nhìn chằm chằm giết người vậy, giống như là anh một cây đuốc đốt một tòa núi lửa tĩnh lặng.

Giận đùng đùng thiêu đốt ở trong mắt đen nhánh của Snape, y cảm giác được Potter khiêu khích với địa vị của y, cùng với một loại cảm giác chèn ép không khống chế được toàn cục —— này khó gặp, nhưng đối tượng là Potter lại ở trong tình trong lý.

Snape hít sâu một cái, siết chặt quả đấm nổi gân xanh, kiềm chế lại cơn giận của y.

"Dự định kế tiếp của trò là cái gì?"

"Đi nhà Dursley?" Harry nói ra giải thích duy nhất về điểm đến của mình.

"A." Snape khẽ quát một tiếng, hiển nhiên Potter ở chỗ y không có chút tin tưởng nào.

"Thầy không phải là rất rõ ràng sao, giáo sư? Em cần phải đi tiêu diệt vật ô nhiễm." Biểu tình Harry trở nên nghiêm túc, bề ngoài trẻ tuổi dưới linh hồn 38 tuổi thông qua cặp mắt trong suốt kia nhìn về phía người đàn ông trước mặt anh.

"Em phải cứu vớt thế giới này, ở lúc tất cả còn kịp." Anh sau khi nói xong dừng lại phút chốc, không có cho Snape thời gian cắt đứt anh, anh bỗng nhiên sờ sờ cằm, nghiêng đầu, "A, thế nhưng ở trước đó —— Rachel không phải nói tiến vào khu vực ô nhiễm kế tiếp tốt nhất cách một tháng sao? —— em cảm thấy em có thể đi tìm kiếm Trường sinh linh giá."

"Trường sinh linh giá?" Snape lặp lại từ này, cái loại dự cảm hỏng bét này từ đầu đến cuối không có rời khỏi, y vững tin cái này rất quan trọng.

Harry dùng một loại ánh mắt vô cùng bình thản, giống như hàm nghĩa đại biểu từ anh đề cập chẳng qua là một thứ nhỏ nhặt không đáng kể anh từng thấy nhiều trong bóng tối kia —— mà anh có thể toàn bộ đều xử lý tốt.

"Trường sinh linh giá liền là vũ khí bí mật của Chúa tể Hắc ám không ngừng sống lại, kia là bí mật lớn nhất của gã." Anh cong khóe miệng lên, giống như là nhớ đến sự vô năng trong quá khứ của mình, cùng với anh bây giờ nhìn tới cái gọi là Chúa tể Hắc ám không ai bì nổi trên thực tế là một người vô năng miệng cọp gan thỏ.

Quả thực Voldemort rất mạnh mẽ, gã đã từng là một thiên tài pháp thuật, ở thời đại kia gã không ai bằng —— thế nhưng gã dùng tất cả trí tuệ của gã chế tạo kinh khủng, đe dọa người khác, tàn hại người vô tội! Người như thế chắc chắn đi về phía diệt vong! Đánh bại gã không phải là anh cũng sẽ là những người khác, loại bỏ thời đại tối tăm vĩnh viễn sẽ không phải là sức mạnh của người, cũng không bao giờ tồn tại cứu thế chủ, chỉ có thời thế tạo nên cái gọi là cứu thế chủ, là những người không có tiếng tăm gì đó, tiền bối của hội Phượng Hoàng, cùng với người dẫn đường anh dũng ngã xuống trên đường chống lại, những sức mạnh đó phá tan bóng tối, mang thắng lợi đến cho vùng đất này.

Harry sau khi trải qua trận chiến tranh thảm liệt kia, từng thấy nhiều hy sinh như vậy, bỗng nhiên liền hiểu là bánh xe lịch sử cuồn cuộn đẩy bọn họ tiến lên, bất luận là anh hay là cũng có lẽ người khác kia, đều có khả năng trở thành cứu thế chủ đánh bại Voldemort.

Thắng lợi của Hội Phượng Hoàng là có thể dự kiến, bởi vì thắng lợi kèm theo cải cách, mà cải cách là phá vỡ thịt thối, khiến thế giới pháp thuật mục nát này toả sáng hy vọng cơ hội sống.

"Gã chế tác bảy Trường sinh linh giá, em ở lúc năm hai đã giải quyết một cái." Harry sau khi tự hỏi tiếp tục nói, anh cũng không cảm thấy cần phải giấu diếm chuyện này.

"Chế tác Trường sinh linh giá không phải là pháp thuật hắc ám độc ác thường thường, Tom Riddle —— cũng chính là người không có tên —— gã ở thời kỳ học sinh thì hướng tới bất tử, vì vậy gã chuốc say Slughorn đảm nhiệm viện trưởng Slytherin lúc ấy, từ trong miệng ổng biết được sách chế tác Trường sinh linh giá, vì vậy bắt đầu con đường chế tác Trường sinh linh giá cũng giấu chúng nó đi. Mà những thứ này đều là việc em đã trải qua, em hoàn toàn biết —— nga, em phải trở về số 12 quảng trường Grimmauld một chuyến! Em ở trước khi hộp mề đay mất trộm thì cầm được nó!" Anh vỗ vỗ trán, anh thực sự nên hành động, đứng ngốc ở chỗ này chỉ sẽ lãng phí thời gian, không duyên cớ để cho cơ hội chạy đi!

"Cho nên trò chuẩn bị đi trở về ở một chỗ với cha đỡ đầu chó của trò?" Snape hai tay ôm ngực, y vẫn như cũ không tín nhiệm thằng nhóc này sẽ dễ dàng như vậy để cho bản thân mình lưu lại ở dưới mí mắt của mọi người, huống hồ trò ta có nhiều dự định như vậy —— một mình hành động với trò ta mà nói lại thuận tiện cực kỳ, không phải sao?

"Không —— em đến trước tiên đi một chỗ, đây mới là quan trọng nhất!" Harry cắn ngón cái, anh sắp xếp trình tự lộ trình tìm kiếm Trường sinh linh giá.

"Bây giờ Sirius còn sống, chú ấy chỉ có điều đang vì khôi phục tự do thân thể mình mà bôn ba, số 12 quảng trường Grimmauld tạm thời vẫn là an toàn. Cho nên điều quan trọng nhất dưới mắt là sự kiện kia!" Cơ hồ là trong nháy mắt, Harry ở trong đầu quyết định hành trình một tháng kế tiếp, mà bây giờ anh chỉ cần phải nghĩ biện pháp vòng qua Snape.

"Trò dự định lừa gạt ta, chọc giận ta hoặc là làm bộ làm tịch bịa chuyện ra cái lý do, như vậy liền có thể từ cánh cửa này đi ra ngoài thu được tự do." Snape nhẹ nhàng mà mở miệng, nói ra dự định trong lòng Harry.

Harry phun ra một hơi thở, "Dự định của em đều bị thầy nhìn thấu, cho nên thầy sẽ không để cho em đi ra ngoài, đúng không?"

Không đi ra ngoài đại biểu phải đặt Potter ở dưới con mắt của y, tầm mắt của Snape dừng lại ở trên người Harry một hồi lâu.

"Ta sẽ cho trò một căn phòng, không hơn." Snape dẫn đầu đẩy cửa ra, y nghiêng đầu qua chỗ khác giọng điệu không tốt mà nhắm ngay Harry đứng tại chỗ, "Lăn ra đây! Đây là phòng nghiên cứu của ta —— bất luận kẻ nào cấm tiến vào!"

"Tốt đi." Harry mở tay ra, anh thậm chí đã đoán được phòng Snape chuẩn bị cho anh.

Ở vào kho chứa đồ lại hẹp lại nhỏ tại lầu hai, chỉ có một cánh cửa sổ đẩy ra về phía trước, ngay cả thân thể đều chui không ra —— theo anh biết kia là phòng ngủ khi Snape còn bé.

Bây giờ gian phòng này lại một lần nữa thuộc về anh, Harry đối với lần này không có chút những ý nghĩ khác nào, ngược lại có một cổ hoài niệm thăm lại chốn xưa.

"Cái giường này có chút nhỏ, chân em sẽ duỗi không ra cùng với đầu em sẽ đụng phải tường." Harry cảm thấy chí ít trên trình độ ngủ thoải mái anh vẫn là có thể tranh thủ một chút.

Snape nhìn chằm chằm cậu bé trước mặt, trò ta vừa gầy lại nhỏ, xa xa không có nảy nở trên mặt theo như lời trò ta, "Cái giường này với Weasley hoặc là Longbottom tới nói là có chút nhỏ, nhưng với trò mà nói vừa vặn tốt —— trừ khi trò lại cao thêm một chút." Khóe miệng y cong lên, giọng điệu tràn ngập châm chọc.

"Thầy đang nói người nào không cao! Thầy tên hỗn đản này a! Snape!" Bị chọt trúng chân đau Harry gầm thét kêu to, cả người giống như là động vật họ mèo, trầm ổn và đáng tin kèm thêm vốn nên tồn tại toàn bộ đều không còn sót lại chút gì, giống như căn bản là không có tồn tại qua mà anh vẫn luôn đều là cậu bé hoàng kim Gryffindor tinh thần phấn chấn bồng bột kia.

________________________________________

Tác giả có lời muốn nói: Vì vậy Harry lưu lại

===---0o0o0o0---===

---0o0o0o0---

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com