TruyenHHH.com

Hp Khong Muon Yeu Duong Chi Muon Lam Loan

Editor: Moonliz

Esther kéo hành lý và chen lên tàu theo Ernie.

Họ đến không quá sớm, hầu hết các toa tàu đã chật kín người rồi.

Ernie kéo cô đi về phía sau của khoang tàu với mục tiêu chính xác, sau đó đi vào một khoang tàu.

Trong khoang này có hai đứa trẻ là một nam một nữ đang ngồi.

Một người là Justin Fletchley mà cô đã từng gặp khi đến Hẻm Xéo, còn người còn lại là một cô gái có nước da hồng hào và mái tóc vàng được tết thành hai bím.

Esther đoán có lẽ cô ấy là Hannah Abbott.

Là cô gái được gọi tên đầu tiên trong buổi phân loại.

"Giới thiệu một chút, đây là em họ tớ Esther Mayne, năm nay em ấy là học sinh mới, còn đây là Justin Fletchley, người mà em từng gặp ở Hẻm Xéo rồi ấy, còn người này là Hannah Abbott, cũng là một học sinh của Hufflepuff.
Ernie vui mừng giới thiệu bạn của mình cho cô.

Quả nhiên là Hannah Abbott.

Esther mỉm cười bắt tay với họ.
"Chào hai anh chị ạ."

Vừa vào Hannah đã nhìn cô chằm chằm, bây giờ cô ấy mới không khỏi khen ngợi: "Ernie, em gái cậu xinh thật đấy! Còn đẹp hơn cậu nhiều!"

Ernie cũng đồng tình với câu đó: "Đúng thế, tớ dám khẳng định rằng lần này không có học sinh mới nào đẹp hơn em gái tớ đâu!"

Esther bị anh ấy chọc cười.

Bốn người ngồi xuống nói nói cười cười, Justin hỏi Esther rằng cô muốn được phân đến nhà nào.

Ernie trả lời trước: "Đương nhiên là Hufflepuff rồi!"

Esther cũng gật đầu theo, vui mừng nói: "Mẹ em là học sinh nhà Hufflepuff, còn cha em là nhà Ravenclaw, khả năng cao em sẽ được phân đến hai nhà này, nhưng em không thích đọc sách cho lắm nên Hufflepuff thì tốt hơn!"

Tuy rằng ở kiếp trước, Gryffindor và Slytherin thường được yêu thích hơn ở trên mạng nên cô vẫn thấy Hufflepuff tốt hơn.

Có lẽ trong mắt những người không quá hiểu biết, Hufflepuff không tích cực như Gryffindor, không cá tính như Slytherin, cũng không trí tuệ như Ravenclaw, nhưng tất cả những học sinh từng xuất hiện trong Hufflepuff, dù xuất hiện nhiều hay ít thì không một ai là không chính trực và dũng cảm cả.

Gryffindor còn có Peter Pettigrew, mà Hufflepuff chưa từng tạo ra một phù thuỷ hắc ám nào cả.

"Hufflepuff là tuyệt nhất!"

Từ lúc đi học, ba người họ đã thành học sinh năm hai, tất cả đều đồng thanh khen Hufflepuff.

Thời gian trôi qua trong bầu không khí vui vẻ, chẳng mấy chốc xe đẩy bán thức đồ ăn vặt đã đến khoang của họ.

"Mấy đứa có muốn mua đồ ăn vặt không?"

Người bán hàng mỉm cười nhìn về phía họ.

Esther lập tức giơ cao tay: "Cháu muốn hết tất cả các loại ạ!"

Người bán hàng dừng lại, có hơi không chắc chắn hỏi lại: "Có chắc là mỗi loại một phần không?"

Esther lắc đầu, móc ra một nắm đồng Galleon: "Mỗi loại đều phải có hai... không, bốn phần ạ!"

Những người khác: !!!

"Wow! Ess, em có nhiều tiền thật đấy!" Hannah ôm một đống đồ ăn vặt mà không nhịn được cảm thán.

Justin ở bên cạnh yên lặng gật đầu.

Nhưng Ernie lại vui như thể người vừa ra tay hào phóng là anh ấy vậy, không nhịn được ưỡn ngực ngẩng đầu, trông vô cùng tự hào.

"Ăn đi, đừng khách sáo."

Anh ấy nói và cũng cắn một miếng chocolate ếch.

Esther cũng mở chocolate ếch, cô đưa chocolate cho Ernie, giữ tấm card lại cho riêng mình.

"Là Newt Skamander đó!"

Esther vui mừng cầm tấm card: "Cái này đúng là một dấu hiệu tốt, thể hiện em có duyên với nhà Hufflepuff.

Nhà nghiên cứu sinh vật huyền bí Newt Skamander là một học sinh nhà Hufflepuff, tuy rằng sau đó ông ta đã bị đuổi học vì vi phạm nội quy của trường.

Ernie nhìn thoáng qua rồi tiếp tục ăn chocolate ếch: "Em thích Newt Skamander à? Anh có rất nhiều tấm card của ông ta, anh có thể cho em hết."

Esther cất tấm card đi, cười nói: "Thích ạ."

Thân là một fan hâm mộ của truyện Harry Potter, cô thích tất cả các nhân vật trong thế giới nguyên bản [Harry Potter] (ngoại trừ Umbridge), bao gồm cả nhân vật phản diện Voldemort.

Nhưng hiện tại cô đã xuyên vào thế giới pháp thuật rồi nên có lẽ cô sẽ phải ghét nhiều người hơn.

Ít nhất thì cô tuyệt đối sẽ không đối xử bình đẳng với Voldemort và nhóm Tử Thần Thực Tử.

Vì thế giới gốc chỉ là một cuốn truyện, mà trong thế giới pháp thuật này, họ là người sống sờ sờ và làm rất nhiều việc ác.

"Xin lỗi." Một cậu bé với khuôn mặt tròn rụt rè đứng ở cửa hỏi: "Mọi người có thấy Harry và Ron không? Bọn tớ không tìm thấy hai người họ."

Cậu bé này mặc áo choàng Gryffindor, vẻ ngoài cũng không có gì nổi bật, có lẽ là một người nhút nhát và hướng nội.

Có lẽ vì trong xe toàn là học sinh nhà Hufflepuff nên dù cậu ta trông có vẻ lo lắng nhưng không thấy sợ hãi.

"À, bọn tớ không có gặp Harry và Ron. Họ không đi cùng cậu à?"

Hannah trả lời cậu ta.

Cậu ta lắc đầu: "Không, Ginny nói họ đi cùng với nhau, Harry và Ron đi qua ga 9¾ sau em ấy, chờ đến lúc lên tàu lại không tìm thấy họ nữa, Hermione và Ginny vẫn đang đi tìm họ, tớ cũng đang tìm giúp."

"Ginny là ai thế?"

Justin tò mò hỏi.

Cậu ta trả lời: "Ginny là em gái của Ron, người nhà Weasley, em ấy là học sinh mới của năm nay."

Giải thích xong, cậu ta lại thở dài, lầm bầm nói: "Mọi người chưa từng nhìn thấy hai người đó, vậy tớ đi ra phía sau để tìm họ tiếp đây."

Cậu ta vừa nói vừa đi ra phía sau.
Chờ đến khi cậu ta đi rồi, Esther mới nhỏ giọng hỏi: "Người này là ai vậy ạ?"

Thật ra cô đã có dự đoán trong lòng rồi.

Ernie nói: "Đó là Neville Longbottom, là một Gryffindor, cùng khoá với bọn anh."

Quả nhiên là Neville.

Esther vô thức liếc sang Hannah.

Đối phương để ý thấy ánh mắt của cô, kỳ lạ hỏi: "Sao thế?"

Esther lắc đầu: "Không có gì ạ, chỉ là trên miệng chị có dính chocolate."

Hannah ngượng ngùng lau miệng.

Trong nguyên tác, cuối cùng Hannah đã kết hôn với Neville, nhưng hiện tại hai người vẫn còn nhỏ tuổi nên có lẽ vẫn chưa tiếp xúc gì với nhau cả.

Ôi, cô thật sự muốn tiết lộ chuyện nhỏ này ra ngoài, nhưng thôi vậy.

Cô thật sự rất sợ bản thân không cẩn thận rồi làm ra hiệu ứng cánh bướm gì đó, điều này sẽ khiến cốt truyện đi theo hướng không thể kiểm soát được nữa.

Mặc dù cốt truyện ban đầu có rất nhiều tiếc nuối nhưng kết truyện vẫn là một cái kết đẹp, cô thật sự vì ảnh hưởng của bản thân mà làm cái kết đi theo hướng sụp đổ.

Đó là đang gây tội đấy.

Hiện tại có lẽ cốt truyện đã tiến triển đến phần Dobby ngăn cản Harry đến Hogwarts, và vì thế nên cả Harry lẫn Ron đều xui xẻo mắc kẹt ở ngoài sân ga 9¾, và chỉ có thể lái một chiếc xe được cải tạo lại bằng ma pháp đến Hogwarts.

Vì thế Esther chỉ nhìn chằm chằm ra bên ngoài cửa sổ.

Sao cảnh tượng nổi tiếng như vậy lại có thể thiếu sự góp mặt của cô được chứ?

Ernie kỳ quái nhìn cô: "Ess, em đang nhìn cái gì thế?"

Esther thuận miệng nói: "Em đang nhìn phong cảnh, phong cảnh ở bên ngoài rất đẹp."

"Ồ." Ernie lên tiếng, không quan tâm đến cô nữa mà quay sang trò chuyện với bạn bè.

Esther nhìn chằm chằm nửa ngày cũng không nhìn thấy đến một bóng người.

Có lẽ vị trí ngồi không đúng, ngồi ở bên kia mới có thể nhìn thấy.

Cô tiếc nuối thở dài.

Nhưng cũng may là đã đến Hogwarts rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com