TruyenHHH.com

Hp Khong Muon Yeu Duong Chi Muon Lam Loan

Editor: Moonliz

Giáo sư Snape liếc nhìn hắn, sau đó lại hướng ánh nhìn sang Pansy Parkinson bên cạnh: "Về chuyện tiểu thư Parkinson muốn dùng lời nguyền với tiểu thư Mayne, tiểu thư Parkinson có muốn nói gì không?"

Pansy trợn mắt lườm Esther, những từ độc ác đã đến miệng rồi lại phải nuốt xuống vì ngại sự có mặt của hai giáo sư, chỉ có thể kìm nén nói: "Em cũng chỉ đùa thôi thưa giáo sư, em chỉ là một học sinh năm hai thì còn chẳng biết đến mấy lời nguyền đó, nên em không làm như vậy đâu."

Esther cố ý run rẩy, như thể bị ánh mắt của cô ta doạ sợ, lùi về phía sau một bước.

Hiện tại cô diễn mấy vai như đoá sen trắng khá thuận tay.

Hơn nữa trong toàn bộ sự kiện, Esther có thể cảm nhận ác ý của Pansy càng ngày càng lớn hơn, cô không hiểu tại sao con gái lại cứ phải bắt nạt con gái?

Có lẽ là do ngoại hình xinh đẹp của cô.
Esther yên lặng nghĩ.

Giáo sư Sprout cũng hơi khó chịu nhìn về phía Pansy: "Trò Parkinson, yêu cầu trò không lườm trò Mayne nữa."

Pansy nhăn mặt, cô ta vừa định mở miệng nói gì đó, đã thấy Esther nói trước cô ta: "Không sao đâu ạ, Parkinson không có ý đâu ạ, có lẽ là do chị ấy trông hơi hung dữ thôi ạ."

Câu này thiếu chút nữa khiến Pansy tức giận đến mức muốn nổ tung, cô ta tức giận nói: "Ai bảo mày đến đây giả làm người tốt, mày là cái đứa tởm lợm..."

"Tiểu thư Parkinson!"

Cô ta còn chưa dứt lời thì đã bị giáo sư Snape cắt ngang.

Giáo sư Snape nhìn về phía cô ta với ánh mắt u ám, ánh mắt đó khiến người ta không rét mà run.

"Yêu cầu không gây sự ở đây."

Trong giọng điệu của ông ấy, không thể nghe rõ ông ấy có tức giận không, giọng điệu vẫn trầm thấp dễ nghe như lúc ban đầu nhưng cũng khiến Pansy không dám làm loạn ngay lập tức.

"Được rồi, trước mắt xem ra mọi chuyện đã rõ ràng rồi."

Ông ấy tiếp tục nói: "Chỉ là cuộc ẩu đả nhỏ giữa các bạn với nhau mà thôi, tuy nhiên, đúng là thái độ của nhóm Malfoy có vấn đề. Vậy thì trừ nhà Slytherin bốn điểm, ngày mai, sau khi tan học sẽ bị cấm túc trong văn phòng.
Bốn học sinh Slytherin nghe thế thì ủ rũ cúi đầu xuống, với học sinh Slytherin, trừ điểm và cấm túc nghiêm trọng hơn nhiều so với việc bắt nạt bọn lửng.

"Về phần trò, tiểu thư Mayne, yêu cầu trò, ngày mai cũng phải đến văn phòng để học Độc dược."

Esther: ???

Cô nở nụ cười cứng ngắc: "Thưa giáo sư, em cũng bị cấm túc ạ?"

Snape nhìn cô một cách trào phúng, ánh mắt đó làm cô cảm thấy ông ấy đã nhìn thấy màn diễn xiếc của cô rồi.

"Không, trò không bị cấm túc, chỉ là trò đã vắng mặt trong buổi học, tiết đầu tiên là một tiết tương đối quan trọng với môn học, vậy nên trò phải học bù vào buổi tối."

Esther thật sự không muốn học bù, cô nhìn về phía giáo sư nhà mình, không ngờ giáo sư nhà mình cũng vô cùng tán đồng với quyết định này.

"Đừng sợ, Severus là một giáo sư có năng lực."

Bà ấy an ủi và nói với Esther.

Esther miễn cưỡng gật đầu.

Cô rất muốn học giáo sư Sprout, bà ấy kính trọng đồng nghiệp như giáo sư Snape đến mức nào vậy!

Hơn nữa ngày mai cô và nhóm Malfoy sẽ bị cấm túc cùng nhau, không cần nghĩ thì chắc chắn họ sẽ đến gây phiến toái cho cô.

Thật là đau đầu.

Cô thất thần rời đi theo giáo sư Sprout, thời gian không còn sớm nên giáo sư Sprout làm đúng nhiệm vụ là đưa cô đến tận cửa phòng sinh hoạt chung nhà Hufflepuff.

Esther đi một lúc mà đã phát hiện trong phòng sinh hoạt chung có khá nhiều người, mọi người đều không đi ngủ mà ngồi chờ cô.

Trừ bạn cùng phòng của cô và Ernie thì có rất nhiều đàn chị học lớp cao hơn nữa.

Esther kể rõ những chuyện mà mình vừa trải qua, sau khi mọi người nghe xong lại bắt đầu thảo luận sôi nổi.

"Không ngờ lần này giáo sư Snape không thiên vị học sinh trong nhà mình! Chị sống ở Hogwarts bốn năm rồi mà đây là lần đầu tiên chị thấy giáo sư Snape tự trừ điểm nhà mình đấy."

"Chị cũng sống ở đây sáu năm rồi nhưng đây cũng là lần đầu tiên chị thấy đó."

"Ha ha, rốt cuộc chủ nhiệm nhà chúng ta cũng ở đó, giáo sư Snape dù có muốn bất công thì cũng chẳng thiên vị được."

"Nhóm Malfoy vẫn lên vênh váo tự mãn, giờ cũng gặp quả báo rồi."

"Hừ, cậu ta chỉ dám thể hiện với học sinh lớp dưới thôi, cậu ta chẳng dám tuỳ tiện đắc tội với học sinh lớp trên đâu."

"Tất nhiên, dù hai tên vệ sĩ của cậu ta có to đến mức nào thì cũng chẳng thể so sánh với pháp thuật của học sinh lớp trên được, tất nhiên cậu ta không dám rồi."

"Nhưng thật sự lần này cũng vô cùng mạo hiểm đấy, không tính Malfoy thì Pansy Parkinson nhà Slytherin cũng chẳng phải người tốt. Cô ta thường xuyên dẫn theo mấy nữ sinh nhà Slytherin đi bắt nạt người khác. Chị có nhớ là vào năm ngoái, không biết một nữ sinh Ravenclaw đã đắc tội cô ta thế nào mà cô ta dùng pháp thuật làm mặt người ta bị thương."

Có một đàn chị năm ba lo lắng kể cho mọi người: "Chị chắc chắn lúc đó cô ta không hề giỡn, chắc chắn là muốn dùng pháp thuật để huỷ mặt của Esther."

"Trời ơi!"

Cô ấy nói xong làm tất cả mọi người đều hét lên.

Susan che miệng lại nói: "Vậy thì đáng sợ quá rồi đấy, có phải vì trông cô ta không đẹp nên mới ghen ghét người khác không?"

"Có lẽ là vậy."

"Tại sao chúng ta chưa từng nghe nói đến chuyện này thế?"

"Đó là vì nhà Ravenclaw toàn là học bá, họ đã nhanh chóng giải bùa chú cho cô gái đó nên mới không gây ồn ào. Nếu đổi thành học sinh của nhà khác thì chắc chắn không biết phải giải quyết thế nào."

"..."

Mọi người càng nói thì mặt Ernie càng tái đi.

Đột nhiên anh ấy nắm chặt lấy tay cô, trịnh trọng dặn dò: "Sau này em chắc chắn không được đi ra ngoài một mình đau đấy. Nhỡ họ không hết hy vọng mà vẫn gây phiền toái cho em thì sao, nếu lúc đó không có ai bên cạnh em thì em phải làm sao bây giờ? Không được! Anh chắc chắn phải nói chuyện này cho cha mẹ để họ giải quyết."

Esther vội vàng khuyên bảo: "Không cần phải lo. Mọi chuyện không đến mức đó đâu ạ. Bây giờ chủ nhiệm của họ và chủ nhiệm của chúng ta đã biết chuyện này rồi. Tất nhiên họ sẽ kiêng dè, không thể ra tay với em nữa, cùng lắm là khi gặp mặt sẽ chửi em mà thôi."

Hannah an ủi cô: "Không cần phải lo nếu họ mắng em thì bọn chị sẽ mắng lại giúp em!"

Bạn cùng phòng là Donna cũng gật đầu: "Đúng thế, hồi tiểu học tớ là đại ca trong lớp đấy, không ai dám chọc vào tớ cả. Quan tâm cha hắn là ai làm gì, dù sao chúng ta cũng chẳng quen biết, nói xong là thôi."

Nói xong cô ấy vén tay áo lên, triển lãm cho mọi người nhìn thấy cơ bắp của cô ấy.

Không ngờ trông Donna nhỏ nhắn, đáng yêu mà lại có cơ bắp trên cánh tay, làm cho mọi người oà lên.

Cô ấy đắc ý nói: "Tớ tập Taekwondo từ năm ba tuổi, vẫn dư sức đánh ba tên Malfoy!" Esther hâm mộ nhéo cơ bắp của cô ấy, không ngừng hâm mộ.

"Vậy từ Donna sẽ bảo vệ chúng ta!"

Cô lao vào ngực Donna, làm nũng nói.
Donna vô cùng hưởng thụ: "Yên tâm, có tớ ở đây rồi, không ai có thể bắt nạt cậu được."

Giữa tiếng cười ầm ĩ, mọi phiền não đều tan biến, mọi người cười cười nói nói một lúc sau đó giải tán, đi nghỉ ngơi.

Ngày đầu tiên đi học đầy hỗn loạn đã kết thúc như vậy.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com