Hp Khi Alois Trancy Xuyen Den The Gioi Hp
Sau khi nghe Snape nói xong, thần sắc Dumbledore cũng có chút ngưng trọng.
Ông biết, Voldemort đã trở lại qua lời Snape nói. Hôm nay, chỉ là thấy kì lạ khi Snape đi chung với một đứa trẻ, không ngờ đứa bé đó lại có thân phận không tầm thường, có thể là con trai Voldemort.
"'Hắn' vẫn chưa có hành động gì sao?" Dumbledore hỏi.
"Vẫn chưa có hành động lớn, thỉnh thoảng có ghé qua trang viên Malfoy, hình như gần đây 'hắn' đang dự tính mở một cửa hàng tại làng Hogmeade." Snape nói: "Cũng không biết 'hắn' có liên lạc với Tử Thần Thực Tử khác ngoài chúng tôi không, nhưng có vẻ như 'hắn' không còn tin tưởng tôi cho lắm." Mặc dù vậy, Snape cũng ở trong Tử Thần Thực Tử rất lâu rồi, cho nên có hành động gì lớn hắn không thể không biết.
"Chúng ta cũng không biết 'hắn' có ý định gì, nên đành tuỳ cơ ứng biến vậy. Về phần đứa bé..." Dumbledore thở dài: "Chỉ là một đứa nhỏ, cũng chưa chắc có thể làm được gì, nhưng cũng phải đề phòng."
Vào đêm giao thừa, có hai phù thủy tại Hogwarts trằn trọc mất ngủ
••••••••••••••••••••••••••••••••••••••
Tuy nhiên, đầu sỏ làm cho hai người mất ngủ lại đang ngủ rất ngon, tâm trạng còn vui vẻ hơn mọi khi rất nhiều.
Nửa đêm, khi Voldemort cảm thấy khó thở mà đẩy ra chân Alois đè lên ngực mình, tướng ngủ của Alois không thể nói là tốt được, thích lăn loạn xạ trên giường, còn lải nhải nói mớ, bất quá Alois ngủ đặc biệt sâu, chỉ khổ Voldemort hiện tại cơ thể không lớn hơn Alois là bao nhiều khi bị ép lăn xuống giường.
Đang mơ màng đẩy vật chắn ở ngực mình ra, liền nghe tiếng cốp cốp rất nhỏ vang lên ở đầu giường.
Tưởng Alois lại nói mớ, Voldemort quay qua không mạnh không nhẹ ụp mặt Alois vào gối, đây là cách giải quyết nhanh nhất đối với hiện trạng này.
Tiếng cộp cộp vẫn vang lên, Voldemort đột nhiên tỉnh ngủ, đây không phải là tiếng nói mớ, bản năng đề phòng lập tức ngồi phắt dậy, búng tay bật đèn trong phòng, nhìn về phía phát ra âm thanh.
Tiếng cộp cộp vang lên ngày càng dồn dập, như có thứ gì đó muốn phá vỡ nơi trú ẩn xông ra. Quả trứng được đặt trong lồng ấp rung mạnh.
"Alois! Dậy dậy." Voldemort thì tay vào chăn gọi Alois.
Alois bị gọi đến thức dậy, vẫn còn mơ mơ màng màng cảm thấy kì lạ, Voldemort chưa bao giờ gọi cậu dậy buổi sáng, mà hình như tối hôm nay trôi qua quá nhanh đi.
"Rắn sắp nở rồi." Voldemort thấy Alois mở mắt, lên tiếng.
Alois tỉnh ngủ ngay tức khắc, bật người ngồi dậy.
Quả trứng nhanh chóng nứt ra một đường, rồi cạch một tiếng, một cái lỗ nhỏ xuất hiện trên quả trứng, sau đó một đầu rắn nhỏ xíu bằng đầu ngón tay ló ra khỏi quả trứng, quả trứng lại lung lay vài cái, vỡ ra hoàn toàn. Rắn nhỏ toàn thân màu trắng, đôi mắt màu đỏ nổi bật, đầu hơi lắc lắc vài cái tựa như chưa thích ứng được ánh sáng.
Đợi rắn nhỏ thích ứng được ánh sáng, nhìn rõ ràng, nó mới nhìn qua hai người trong phòng. Nhìn qua Alois, rắn nhỏ cảm giác được nguồn ma lực quen thuộc, lưỡi rắn vươn ra bán manh gọi: "Chủ nhân~"
Alois vươn tay ra tò mò chọt chọt rắn nhỏ, rắn nhỏ thân thiết dụi dụi vào ngón tay cậu, sau đó cuốn lấy ngón tay Alois thuận thế bò lên.
Voldemort nhìn một rắn một người hoà hợp ấm áp, khụ một tiếng:
"Ngươi đặt tên cho nó đi Alois." Rắn ma pháp ở hình dạng trứng được nuôi dưỡng bởi ma lực của chủ nhân, sau đó nở ra, chủ nhân đặt tên cho rắn, con rắn sẽ hoàn toàn thuộc về chủ nhân, hình thành một dạng giống như là khế ước vậy. Đó là những điều ngài Salazar đã cho hắn biết.
"Tên..." Alois ngẫm nghĩ, rắn nhỏ tựa như nghe hiểu, ánh mắt tràn ngập chờ mong ngẩng đầu nhìn cậu.
"A ha ha.." Alois hắc hắc cười hai tiếng, Voldemort chợt rùng mình, tên nhóc này lại nghĩ ra chủ ý xấu xa gì vậy.
"Ta nghĩ, hình như vẫn chưa qua ngày đúng không?" Alois tự hỏi, nhìn đồng hồ trên tường, sau đó tự trả lời: "Đúng vậy rồi, vậy là nó sinh cùng ngày với ngươi a Voldy, vậy gọi nó là Voldy đi."
"Không được!" Voldemort đen mặt, đúng là không có ý nghĩ gì tốt! Sao lại có thể lấy tên hắn, khụ, tên thân mật của Chúa Tể Hắc Ám đặt cho một! con! rắn!
Nhưng mà Voldemort còn chưa nói hết lời phản đối, thì một luồng sáng trắng từ con rắn chạy vào giữa mi tâm Alois rồi biến mất, chứng tỏ khế ước đã hoàn thành, rắn nhỏ, giờ gọi là tiểu Voldy có vẻ hài lòng dụi dụi lên bàn tay Alois.
"Vừa rồi là?" Alois kì lạ hỏi.
"Là khế ước giữa rắn nhỏ và ngươi, chủ nhân của nó, hoàn thành sau khi ngươi đặt tên cho nó." Biết không thể thay đổi được nữa, Voldemort bực mình cầm gối quăng vào Alois, làm cho Alois ai da một tiếng.
Alois bị quăng gối không ý thức tình hình cười to, vui vẻ đến híp mắt lại.
Rắn nhỏ tiểu Voldy mới dùng hết sức đập vỡ vỏ trứng, mệt mỏi buồn ngủ rất nhanh ngủ mất, Alois nhẹ nhàng đặt lên lồng ấp trứng sau khi đã dọn vỏ trứng đi.
Vẫn còn giữa đêm, bọn họ cũng không hứng thú đón giao thừa, Alois dứt khoát lấy Voldemort vẫn xụ mặt làm gối ôm, tiếp tục giấc ngủ của mình.
Lại tắt đèn lần nữa, Voldemort có chút bất lực, nội tâm lại một mảnh ấm áp thầm nghĩ, đây là cảm giác của một gia đình sao? Ngày nào cũng bình yên như vậy thì hay biết mấy.
Hết chương 17
Lời Au: Voldy bây giờ cũng chưa đến mức tình cảm sâu sắc với Alois đâu, nhiều lắm chỉ là một người thân đặc biệt thôi, sau này đương nhiên sẽ từ từ tiến triển =)))
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com