Hp I Am In Charge
Đêm giáng sinh năm nay, Harry và Draco ở nhà Malfoy. Sirius đồng ý cho Harry qua đó nhưng không đi cùng.
Một lý do là vì anh phải ở bên ông bạn già Moony, tối đó là đêm trăng tròn. Một lý do khác là anh không ghét thiếu niên tóc vàng kia nhưng anh cũng không nhiệt tình với những quý tộc máu trong khác. Mà thành viên mới của nhà Malfoy – Snape cũng là một trong những nguyên nhân quan trọng làm anh từ chối, bây giờ anh vẫn ghét Snape, đương nhiên nếu để Snape biết, anh cũng sẽ ném lý do giống hệt vào mặt Sirius, cộng thêm rất nhiều lời châm chọc.Harry vui vẻ đến nhà Malfoy dự tiệc đêm Giáng sinh, sáng sớm hôm sau cậu và Draco lại về nhà Black chuẩn bị cho bữa tiệc Giáng sinh vào buổi tối.
Ngày 25 tháng 12.Khi hai người đứng trước lò sưởi nhà Malfoy chuẩn bị dùng bột Floo để đến quảng trường Grimmauld, Draco đột nhiên giữ chặt Harry hỏi, "Từ từ, tớ ăn mặc như vậy có được không?"Vì Harry nói Sirius hay mặc quần áo Muggle nên hôm nay Draco cố ý lựa chọn quần áo hàng ngày của Muggle, đồ đôi với Harry, quần màu vàng nhạt, áo màu xám nhạt, đơn giản mà sang trọng.Draco lo lắng hỏi Harry mình như thế nào, trong khi cậu đã từng ghét bỏ cách ăn mặc của Harry, có thể thấy Draco đang rất khẩn trương.Lucius chậm rãi đi tới, không chút tao nhã ngáp một cái, anh đến tiễn hai thiếu niên."Draco, đến đó nhớ rõ phải lễ phép, đừng quá khó xử người ta."Harry sửng sốt trước lời dặn dò kỳ quái của Lucius, nhưng cậu vẫn trả lời câu hỏi của Draco, "Trông cậu được lắm, đừng lo lắng, cầm quà theo rồi chứ?" Tối hôm qua Draco cho cậu xem hộp thịt chân giò hun khói mình chọn, một cái hộp to, đủ loại khẩu vị."Không đâu cha, con luôn lễ phép mà." Draco bước nhanh đến hôn lên má Lucius rồi quay đầu nói với Harry, "Quà tớ cầm rồi, trong túi áo. Cậu không thấy bây giờ còn sớm quá à Harry? Có lẽ cậu còn đang ăn sáng.""Chúng ta có thể đến phòng chúng ta trước, rồi xuống gặp chú Sirius sau." Harry cũng đến hôn hai má Lucius.Lucius vỗ vai Harry mỉm cười, "Chúc hai đứa đi chơi vui vẻ, Draco rất ít đến nhà người khác, nhớ trông thằng bé đấy.""Dạ?" Harry cho là mình nghe lầm, cậu gật đầu, "Đương nhiên, cháu sẽ chăm sóc cậu ấy thật tốt.""Cha, chúng con đi đây, chào Sev hộ con, nhất định là tối hôm qua Sev quá mệt mỏi." Draco ngây thơ làm mặt hai người kia nóng bừng, Harry quyết đoán cầm bột Floo vung lên, xem như giải nguy cho Lucius.
Mà Harry không biết kỳ thật Sirius cũng khẩn trương.Vì đây là "lần đầu tiên" Sirius gặp Draco. Tuy rằng có chút kỳ quái, nhưng đúng là anh không được tự nhiên.Tối qua Lupin ở đây cũng biết, mèo béo cũng là do anh nghĩ ra, cho nên buổi sáng hôm nay, tính đến lúc này anh đã rất kiên nhẫn nói với Sirius rất nhiều lần, "Không sao đâu, cậu bé sẽ không nhận ra cậu là chân giò hun khói đâu. Đúng, mèo và chó khác nhau rất nhiều. Đương nhiên, tớ sẽ giấu hộ cậu. A, phòng ở rất sạch sẽ. Không sao, cậu bé sẽ thích cậu, cậu là cậu của Draco mà..."Rốt cục, lò sưởi xuất hiện ngọn lửa màu xanh.Sirius lập tức đứng lên, vuốt áo choàng khụ hai tiếng.Lupin cũng đứng lên, buồn cười nhìn bạn tốt khẩn trương.Harry và Draco xuất hiện.Harry sửng sốt, cậu không nghĩ là Sirius sẽ nghiêm chỉnh ra đón bọn họ, Sirius thậm chí còn mặc cả áo choàng?Harry dụi mắt, trong mắt cậu khi Sirius nói đồng ý cho Draco đến, biểu tình chú ấy rất tùy ý, Harry cũng chỉ hy vọng Sirius không ghét Draco, chứ chẳng dám chờ mong hai người thắm thiết với nhau.Mà Draco đứng phía sau Harry, tò mò nhìn Sirius rồi nhìn Lupin.Cậu nhận ra Lupin vì Lupin từng dạy bọn họ phòng chống nghệ thuật hắc ám năm thứ ba. Cậu không biết người đàn ông tóc đen cao gầy này, vậy đó là cha đỡ đầu của Harry, cậu của mình sao? Harry vẫn còn đang ngạc nhiên, Draco kéo áo Harry.Harry lập tức giới thiệu hai người."Chào buổi sáng Sirius, đây là Draco...""Draco, đây là cha đỡ đầu của tớ, cũng là cậu của cậu, Sirius."Draco nhanh chóng tiến lên một bước, quy củ cúi đầu, "Cháu chào cậu, cháu là Draco Malfoy, rất vui được gặp cậu.""Hoan nghênh, hoan nghênh..." Sirius không quá thích ứng gật đầu. Khi anh còn là chân giò hun khói, thiếu niên tóc vàng chưa từng nghiêm chỉnh lễ phép như vậy, cho nên anh quyết định thân thiết ân cần hỏi han, "A...Trên đường có khỏe không?"Mà những người khác đều mở to mắt, bọn họ là dùng Floo tới đây, đường nào?Draco không hiểu ra sao nhìn Harry, đó là một câu đố à?Harry cũng không hiểu Sirius đang nói cái gì, hình như chú ấy khẩn trương?Nhưng Harry quyết định bỏ qua vấn đề này, cậu nghiêng đầu tới bên tai Draco nói, "Lấy quà của cậu ra đi.""Ừ!" Draco nhanh chóng gật đầu, lập tức lấy ra một hộp quà với giấy gói màu vàng và đỏ và một cái nơ to đùng, nhu thuận đưa tới, "Đây là quà của cháu, cám ơn cậu đã mời cháu đến chơi."Sirius nhận lấy, cũng biết mình mới làm sai, phối hợp nói sang chuyện khác, "Ừ, cám ơn cháu, kỳ thật không cần, cháu tới chơi cậu cũng rất vui..." Lại âm thầm ảo não, tại sao mình không chuẩn bị quà chứ."Cần chứ ạ, cháu còn muốn quấy rầy mấy ngày nữa mà." Draco cười, cậu cảm thấy Sirius không chán ghét máu trong như Harry nói, tâm tình thả lỏng hơn nhiều, cậu nhiệt tình chỉ cái hộp, "A, đó là hộp thịt chân giò hun khói, có đủ khẩu vị! Cháu nghĩ cậu sẽ thích!""A?" Sirius run lên, thiếu chút nữa làm rơi hộp xuống đất, ánh mắt kinh ngạc nhìn Lupin.Mà Lupin thiếu chút nữa cười to. Nhưng không hổ là bạn Sirius, anh lập tức hỏi để dời đi sự chú ý của hai thiếu niên, "Khụ, sao cháu lại nghĩ tới tặng Sirius...món quà này?" Nếu anh lại nhắc đến chân giò hun khói, Sirius có lẽ sẽ phát bệnh tim mất."Chân giò hun khói không tốt sao ạ? Cậu thích đúng không?" Draco hoang mang quay đầu nhìn Harry. Harry cũng nói món quà này không sao.Nhưng sắc mặt Sirius càng trắng hơn, trong đầu anh không ngừng ôm đầu kêu to: Thằng bé có ý gì!? Vì sao mình lại thích!? Chẳng lẽ Thằng bé biết!? Dumbledore nói sao!!?Harry nhìn ra Sirius khác lạ, cậu tiến lên,"Là như vậy... Draco không nghĩ ra nên tặng cái gì, nghĩ đến Animagus của chú là chó đen, cậu ấy nghĩ Sirius sẽ thích chân giò hun khói...""Thì ra cậu không thích chân giò hun khói...Vậy..." Draco cũng phát hiện Sirius khác lạ, cậu bất an muốn cầm lại hộp quà, "Cháu về nhà đổi..."Sirius không thể không hoài nghi nhưng anh cắn răng, "...Không, cậu rất thích, cám ơn về món quà.""Không cần cố nhận đâu cậu." Draco lo lắng nhìn Sirius, "Kỳ thật là chân giò hun khói thích ăn. Có lẽ cậu không biết, chân giò hun khói là một con mèo nhưng rất thích ăn chân giò hun khói, cháu nhớ nó cho nên cháu cho rằng chó đen cũng sẽ thích, xin lỗi, làm cậu không vui, cháu không cố ý ..."Áy náy tiến vào tim Sirius.Anh nhớ Draco luôn gần gũi, thẳng thắn. Còn mình ngay từ đầu đã giấu diếm nghi ngờ, vậy mà thằng bé vẫn nhớ đến chân giò hun khói...Phần trung thành trong Gryffindor làm Sirius nóng lên, anh để món quà xuống, giang hai tay, Draco chỉ chần chừ một chút, rồi tiến lên ôm chầm lấy anh.Sirius dùng sức ôm Draco, cũng vỗ nhẹ vài cái lên lưng Draco giống như hay làm với Harry,"Không, cậu rất vui, hoan nghênh cháu tới chơi."Mà cái ôm này hòa tan rất nhiều cứng ngắc.Sau đó không khí tự nhiên hơn lúc đầu rất nhiều, bọn họ nói từ chân giò hun khói cho tới Animagus, thậm chí còn nói tới cảm nhận của Lupin khi biến thành người sói. Draco cũng rất ngạc nhiên khi nghe về sinh vật huyền bí, cũng có thể là vì cậu cũng là một trong số đó. Mắt cậu sáng ngời khi nghe Sirius và Lupin nói, còn nói với Sirius, "Cậu, cậu có thể biến thành chó đen cho cháu xem được không?"Sau khi bị dọa một lần, Sirius giờ đã thoải mái hơn. Anh nghĩ cho dù bị nhận ra là chân giò hun khói thì có làm sao!? Anh còn cứu Draco nhiều lần, sợ cái gì chứ!? (anh lựa chọn quên đi một vài màn xấu hổ) anh không chút lo lắng đồng ý.Lập tức, một con chó to màu đen uy phong xuất hiện giữa phòng khách. Sirius gần đây ăn uống có quy luật, màu lông đen bóng, Draco tò mò sờ sờ vỗ vỗ, sau đó bắt đầu mở hộp quà mình mang đến.Harry sửng sốt, vội vàng giữ chặt tay Draco, "Từ từ, Draco, đây không phải là lễ vật sao?""Ừ." Draco hưng phấn quay đầu lại nói, "Nhưng chúng ta có thể cho cậu ăn thử, xem cậu thích vị nào!""...Ăn thử..." Harry cứng lại, còn chưa kịp nói gì Draco đã lấy ra hai miếng thịt chân giò hun khói để dưới mũi Sirius, hỏi, "Cậu, vị ruốc và vị lạp xưởng, cậu muốn thử loại nào trước?"Nói thật, nếu là Harry, Draco kích động hỏi mình như vậy, thật sự rất khó nói không...Nhưng... Đó là cha đỡ đầu!! Là Sirius!! Là cậu của Draco a!!Đút cho người lớn tuổi như vậy, thật sự không sao chứ!?Đột nhiên, câu Lucius nói 'đừng quá khó xử người ta' hiện lên trong đầu Harry.Harry nhìn Lupin nghẹn cười và Sirius giãy dụa rồi vẫn gục xuống ngoan ngoãn ăn, cuối cùng quyết định không nhắc nhở Draco. Cậu chỉ có thể giúp Draco mở ra, gọi gia tinh lấy dao ăn và đĩa, đưa cho Draco.Một buổi sáng, mọi người quay chung quanh đề tài chân giò hun khói, nhanh chóng trôi qua.Giữa trưa bọn họ ăn một bữa đơn giản (kỳ thật Sirius đã được ăn no rồi), Harry dắt Draco đi ngủ trưa, rồi tiếp theo là bữa tiệc.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com