[ HP fanfic ] Nếu Draco Malfoy Xuyên Vào Truyện AllHar?
Chương 23
Sự xuất hiện bất thình lình của Dấu Hiệu Hắc Ám khiến mọi người hoảng loạn chạy tứ phía, hãi hùng trước cái biểu tượng đen ngòm đang nhìn mình chằm chằm. Những cô cậu phù thủy gần đó chạy tán loạn và xô mém tí nữa hất văng cả Draco ra, may mà Harry ở kề kéo tay cậu lại.Nhìn loài người ai nấy cũng dẫm đạp lên nhau để trốn, Draco nhất thời không biết diễn tả cảnh tượng này như nào, cậu giật gấu áo Harry và lẩm bẩm: "Chúng ta phải rời khỏi ngay."Để ngăn chặn gian lận, một bùa Dịch Chuyển Ngược Chú được bố trí tại đấu trường, nên Draco và Harry đành chạy bộ xuống khán phòng. Ở đó còn có mấy tên Tử Thần Thực Tử đeo mặt nạ, một kẻ trong đám phát hiện ra hai người họ, gào lớn về phía đồng bọn: "Harry Potter -- nó -- ở chỗ này!"Đồng bọn tên kia cũng quay sang, bọn chúng tụ lại bên này."Xem, bên cạnh hắn còn có...""Đây không phải là con trai của lão già Malfoy đó sao!""Kệ mẹ nó là con trai của ai, bắt được Harry Potter rồi hãy nói sau!"Lũ Tử Thần Thực Tử lên kế hoạch, Draco thủ sẵn đũa phép nắm chặt trong lòng bàn tay, não bộ nảy số cách để phá vòng vây, tuy cậu là phù thủy trưởng thành đã 25 tuổi, nhưng như vậy không đồng nghĩa với việc sức lực cạu thắng được nhiều Tử Thần Thực Tử như này. Draco khẩn trương đến mức lòng bàn tay đầm đìa mồ hôi."Expelliarmus(bùa giải giới)!" Harry tấn công trước, đũa phép nhắm ngay tên ở gần nhất, chuẩn xác tước đi vũ khí địch thủ, Harry tiếp tục công kích, hắn thi triển một "Ngọn lửa hừng hực" cản trở đường đi của chúng."Tốt lắm, Draco, chúng ta chạy ngược lại đi."Ngọn lửa chỉ tối thiểu chặn được đám kia vài giây, Harry với Draco nhân cơ hội chạy ngay đi, cả bọn thầm tạ ơn trời vì đấu trường này nhiều lối đi.Cậu và Harry chạy đến khu rừng nhỏ bên ngoài, nơi mà hai đứa tính ngưng chân để điều chỉnh lại cảm xúc và độn thổ đi. Nếu bất cẩn, cái giá củ độn thổ rất bi thảm, không may là cả hai sẽ nát tươm và biến mất."Là bé Draco, tôi không hiểu ý anh mấy?"Bước chân Draco khựng lại, cậu nghiêng đầu nhìn về nguồn gốc phát ra âm thanh, Lucius và Narcissa đứng cách đó không xa đang nói chuyện, thấy Draco ngây người, Harry vỗ vai Draco ra hiệu cho cậu đừng lơ là.Tiếng bước chân phía sau càng ngày càng sát nút, nếu không rời khỏi đây e rằng sẽ nảy sinh trận chiến khốc liệt, Draco hiểu chứ, cậu cắn chặt hàm răng nhìn Narcissa và Lucius lần cuối, sau đó cùng Harry độn thổ rời khỏi đây.Đám Tử Thần Thực Tử vọt ra giây kế, chúng quan sát xung quanh không phát hiện ra dấu vết của Harry thì tức sôi máu dùng phép thuật phá huỷ bụi cỏ gần đó, một tên trong đó liếc mắt sang Lucius và Narcissa, gằn giọng hỏi: "Malfoy, ông bà có nhìn thấy Harry Potter không?"Lucius nhíu mày khó chịu, ông trao đổi ánh mắt một lúc với vợ rồi gõ cây trượng xuống đất, hỏi gắt lại: "Tụi anh không phải phụ trách việc truy bắt Potter sao, tôi tưởng anh biết rõ rằng không thích xen vào chuyện kẻ khác."Nghe ra giọng điệu châm chọc của Lucius, Tử Thần Thực Tử kia hừ lạnh, hắn chỉ trích Lucius: "Xen vào việc người khác? Tôi vừa thấy con trai anh đứng cạnh Potter đấy, hơn nữa trông cũng khá thân thiết ... Malfoy, đừng bảo con anh đang cấu kết cùng Potter đấy nhé?"Lucius lạnh lùng nhìn gã đó, một câu nhắc kháy chẳng khiến ông nao núng chút nào. Ông chỉ nhàn nhạt đưa ánh mắt toát lên vẻ uy quyền của bề trên, nhưng tưng đó đủ để khiến gã không dám nói tiếp."Tôi thấy anh nên học lại lễ nghi đi, tên đáng thương."Cuộc cuồng hoan của bọn Tử Thần Thực Tử chỉ diễn ra chóng vánh, Bộ Pháp Thuật đã mau lẹ điều động đội quân tinh nhuệ truy bắt chúng, tiếc quá Thần Sáng truy bắt kiểu gì tới mẩu manh mối cũng không ra, Tử Thần Thực Tử giấu nhẹm thân phận khá là tài tình, vừa phát giác ra có gì đó không ổn đã trốn mất tăm."Đợt này không có thương vong nghiêm trọng nào." Ginny cầm tờ Nhật Báo Tiên tri hàng ngày trên tay, dõng dạc đọc to, "Đám Tử Thần Thực Tử chỉ chơi mỗi tẹo thế à?Hay bài báo này có vấn đề?"Từ sau trận Quidditch bị đám Tử Thần Thực Tử làm gián đọn, "Tử Thần Thực Tử "cùng"Chúa Tể Hắc Ám" trở thành tiêu điểm cả thế giới quan tâm, rất nhiều phù thủy khác không riêng gì Anh Quốc quá quen thuộc với cái tên này, bởi lẽ họ cũng biết một vị có danh xưng như vậy. Hơn nữa phù thủy nước Anh luôn cho rằng "Chúa Tể Hắc Ám" là truyền nhân của Grindelwald, là thế hệ thứ hai của ngài ấy."
Để củng cố chánh quyền của nước mình, bộ pháp thuật Anh đương nhiên sẽ hợp tác với nhà báo có thẩm quyền cao nhất tại Vương Quốc Anh để làm việc, từ đó hai bên đều có lợi như nhau. "Ngay cả Chúa Tể thực sự sống lại, báo cũng sẽ đổi trắng thay đen ghi rằng đấy là tin giả." Draco mệt mỏi gật gù trên ghế, hôm nay là ngày khai giảng học kỳ mới ở Hogwarts, sức lực của cậu đã cạn kiệt từ ngày hôm qua khi đến Hẻm Xéo mua sách và vật dụng rồi."Nhật Báo Tiên Tri trách nhiệm phết ta, em mong màn trình diễn tương lai của họ đây." Ginny nói móc, "Em nhớ năm nay là năm Chiếc Cốc Lửa, đúng chứ?"Draco lập tức ngồi thẳng người, nhìn chằm chằm Ginny: "Em không nói anh cũng quên đến nơi, Chiếc Cốc Lửa, giải đấu Tam Pháp Thuật, chết tiệt...nó là thời điểm Chúa Tể Hắc Ám tái sinh!""Vậy anh tính sao?" Ginny đứng dậy, đóng cánh cửa một chiều của toa xe lại, yếm bùa im lặng và chú khoá cửa, giữ bí mật là biện pháp cần làm, cô nàng đưa ánh mắt đầy hoài nghi về phía Draco: "Chúng ta cần phải làm gì đó?"Draco khoanh tay trước ngực, buộc não phải hoạt động hết công suất, cậu nghe nói Chúa Tể đã dùng khoá cảng để kéo Harry và Cedric ra ngoài Hogwarts, và việc Harry đã sống sót thoát khỏi nghĩa trang vẫn là một bí ẩn, nếu muốn nhúng tay giúp đỡ, cách tốt nhất là phải tham gia trận đấu, thế nhưng Dumbledore lại phân chia giới hạn độ tuổi đăng ký, tới lọ dược tinh quái của cặp song sinh cũng không đánh lừa được."Potter báo danh kiểu gì thế?" Draco ấn huyệt thái dương, cố làm não bộ mình thả lòng chốc lát.Ginny nhớ lại một cách mơ hồ: "Cái này... em cũng không biết, nhưng em nhớ nó có liên quan đến đám Tử Thần Thực Tử, có một tên đã lẻn vào đội ngũ giáo viên."Kế hoạch này rất khó thực hiện, hiện tại mọi chuyện vẫn chưa tiến triển gì, cái gọi là hệ thống không còn xuất hiện sau nhiệm vụ lần trước, bọn họ cũng chẳng có đầu mối, chẳng lẽ phải đợi tình tiết diễn ra nữa sao?Draco bực bội nghĩ mãi, buộc miệng hỏi tên thống tên: "Hệ thống tên Tiểu Thất gì đó, bọn tao phải làm cách nào?""Ting, kí chủ ngài khỏe chứ, người gọi tui là gặp rắc rối gì sao?"Giọng nữ máy móc vang lên trong đầu Ginny và Draco, cả hai bị âm thanh bất thình lình làm giật thót, bọn họ bốn mắt nhìn nhau một lúc lâu, Ginny cẩn thận dò hỏi: "Mày là hệ thống?""Đúng rồi, kí chủ.""Thế sao mấy lần trước mày không xuất hiện?""Kí chủ, cô có gọi tên tui đâu." Hệ thống trả lời: "Tui chỉ là công cụ phụ trợ, không thể tự mình xuất hiện được."Nghe câu trả lời của hệ thống khiến Draco chỉ đành im lặng đảo mắt, Ginny gượng gạo nói với Draco: "Chúng ta lãng phí thời gian một cách vô bổ rồi."Draco không muốn cùng hệ thống hỏng bét này đôi co, cậu đi thẳng vào vấn đề: "Tác dụng của điểm tích luỹ là gì mày?"Hệ thống: "Điểm cho phép ký chủ mua sắm, đổi vật phẩm ở nơi trao đổi, để đạt được hiệu quả mong muốn."Ginny lập tức chất vấn: "Vậy nơi trao đổi ở đâu? Tao chưa từng nghe trung tâm thương mại Anh Quốc có đổi điểm bao giờ."Ginny vừa dứt lời, Draco với Ginny lập tức bị cảm giác choáng váng chiếm lấy toàn bộ khoang đầu. Cảnh tượng trước mắt bọn họ bắt đầu mờ đi và tạo thành một khoảng không, đỉnh đầu là trời xanh dưới chân là mây trắng, sự biến đổi kỳ diệu vừa làm cho Draco và Ginny hoảng sợ vừa không khỏi cảm thán."Đây là đâu thế?" Ginny hỏi, "Dưới chân là mây trắng... Bộ chỗ này an toàn thật sao?"Draco thử dậm chân, bảo là sàn nghe còn đúng hơn là mây trắng, cả hai cũng không bị mất trọng lượng khi đứng, rất vững."Đây một không gian trong não, mỗi người đều tồn tại một không gian riêng trong đầu, nó nằm sâu ở tim hai người, chỉ là ký chủ không khám phá ra nó thôi." Hệ thống trả lời: "Nơi trao đổi sẽ sớm xuất hiện ngay."Trước mắt Draco và Ginny hiện lên một ngôi nhà tương tự một cửa hàng mua bán, nó không có người trông coi, ở trong chỉ có một cái bàn cũ kỹ, mà trên mặt bàn có mấy tờ giấy ghi chữ.Draco cầm chúng lên, có ba tờ giấy: "Thuốc hồi sinh", "Bí mật của thế giới", "Bí mật của một nhân vật ngẫu nhiên". Đằng sau mỗi tờ giấy còn ghi số nữa, Draco đoán hẳn đây là tên món hàng, sau lưng là mặt giá tương ứng."Tất cả vật phẩm ký chủ sẽ mua ở đây, nơi trao đổi sẽ tự động trừ điểm, điểm tích lũy có thể thông qua nhiệm vụ để kiếm." Hệ thống giải thích, cơ mà Draco và Ginny không rảnh để tâm tới nó, hai người bọn họ bận nghiên cứu mấy tờ giấy xem cái nào giá trị hơn.Ngoài ra còn có dòng chữ viết trên mỗi tờ giấy, có vẻ là công dụng của hàng hoá.Thuốc hồi sinh không phải thuốc "Cải tử hoàn sinh" theo nghĩa đen, nó không thể giúp người chết sống lại mà là cứu những người đang cận kề cái chết, giá đổi là 100 điểm, nếu Draco và Ginny cần đổi, đồng nghĩa với việc điểm tích luỹ của họ sẽ trở về con số 0.Bí mật của thế giới có nghĩa là sau khi trao đổi sản phẩm, người chơi sẽ nhận được một bí mật chưa từng được biết của thế giới (là trong sách) bằng cách nằm mơ, đó là một "Điềm báo" mà ngay cả tác giả cuốn tiểu thuyết là Ginny cũng không biết .Bí mật của một nhân vật ngẫu nhiên cũng tương tự mặt hàng thứ hai, điểm khác biệt duy nhất đó là, bí mật nó mang đến không phải bí mật của loài người mà là bí mật của một người ngẫu nhiên trong cuốn sách này, hệ thống cam đoan rằng nhận vật đó sẽ không biết vụ bạn đã nhìn thấu bí mật của họ.Mặt hàng thứ hai tiêu tốn 50 điểm, và mặt hàng còn lại thì là 20 điểm."Chúng ta có 100 điểm tích lũy đúng không nhỉ?" Ginny hỏi: "Vậy chúng ta có thể đổi được bí mật của năm nhân vật? Như thế cũng có chút lợi mà nhỉ?"Đúng là có lợi thật.Bí mật của các nhân vật ghép lại cũng chính là bí mật của thế giới trong sách này, so với việc đổi 50 điểm bí mật của thế giới thì đổi 20 điểm quả thực là tiết kiệm số điểm hơn."Cũng không nên đưa ra lựa chọn nhanh thế, điểm cũng có thể đổi thuốc hồi sinh, anh nghĩ về sau sẽ có công dụng đấy." Draco đồng tình với quan điểm của Ginny, nhưng cậu nghĩ vẫn nên để điểm lại, đợi đến lúc cần, hoặc là điểm cao thì có thể xem xét.Hệ thống nói với Draco và Ginny, nếu họ cần nơi trao đổi, chỉ cần nằm ở trên giường chìm vào giấc ngủ là nó sẽ tự khắc xuất hiện.Ý thức quay về, Draco và Ginny từ trên ghế bật dậy, Harry với mấy lũ người bạn không biết xuất hiện ở toa xe từ đời nào. Tụi nó trông thấy bộ dạng ngờ nghệch của Ginny và Draco thì khó hiểu, có mỗi Hermione cau mày giải thích: "Bọn chị không tìm thấy toa xe trống, nhìn thấy ở đây chỉ có hai người liền tự tiện vào."Ginny cười xấu hổ một cái, vẫy tay: "Lần sau nhớ gõ cửa là được rồi... Bọn em vừa mới ngủ sao ạ?"Ron khịt mũi, bơ đẹp cái nhìn chòng chọc của Hermione và Harry, anh ta mở miệng cười nhạo cô em gái và bạn cô: "Đúng vậy, hai đứa ngủ như heo ấy, gõ cửa sao? Tiếng gõ cửa so với tiếng ngáy của bác Hagrid còn lớn hơn, gõ đến mấy tụi bây cũng có nghe được đâu!"Ginny đỏ mặt, cô nàng trừng mắt với Ron, rồi lại không biết phản bác cái gì nên thôi, Draco giật lấy áo chùng Ginny, ý bảo co bé ngồi xuống trước.Trông thấy Ron còn ý định mở miệng, Harry tức giận mắng mỏ: "Đủ rồi, Ron! Mình nói đủ rồi, chúng ta không thể thân thiện được chút à!"Draco ngờ ngợ liếc Harry, cậu ngậm miệng không nói thêm.Draco nhớ cậu và Harry đi cùng nhau, mới nãy còn đi kè kè nhau, ấy mà lúc đến ga 9 ¾, Harry đột nhiên nói có việc gấp rồi biến đi đâu luôn. Khi đi còn dặn Draco giữ toa xe trước, dù Draco khá thắc mắc nhưng vẫn không hỏi làm gì, cậu đang đi tìm toa thì chạm mặt Ginny thế nên mới có một màn vừa rồi, hai người ngồi ở trong xe bàn về Nhật Báo Tiên Tri.Sao lúc Harry quay về sao lại như biến thành một con người khác thế, nội tâm Draco nghĩ như vậy.Trong suốt thời gian đi tàu, trông Harry tươi tỉnh cứ như làn gió xuân ấm áp, Draco còn tưởng tượng hình như cậu thấy ánh nắng mặt trời trong mắt hắn thì phải, hắn hệt một con hải âu tự do giương cánh mà cũng giống chú nai xinh đẹp, chắc do Draco mường tượng thôi. Mà Harry bây giờ... lúc cậu vừa xuyên không tới, lệ khí trong mắt Harry hiện lên rất rõ, thoạt nhìn rất không ổn định, nhưng hắn vẫn đối xử rất dịu dàng với Draco.Draco vẫn cảm thấy lạ.Tàu tốc hành Hogwarts nhanh chóng dừng lại ở ga trường, phù thuỷ sinh năm hai trở lên rất tự giác xuống xe và đi theo bác Hagrid, bọn họ với học sinh mới rất khác nhau, mấy đứa nhỏ năm nhất cần phải chờ để ngồi thuyền, nghe nói đây là truyền thống của Hogwarts, là do bốn nhà sáng lập Hogwarts đề ra, ý là để các phù thuỷ theo học trường hiểu được khó khăn nhường nào khi được đặt chân đến Hogwarts.Tiếc là tất cả cũng chỉ là đồn đại, đa phần toàn truyền miệng từ các anh chị khoá trên, nghe nói trong tiếng đồn còn có những câu truyện xuất phát từ nhóm chơi khăm "The Predator."Từ năm hai hất lên thì được đi xe ngựa do Hogwarts chuẩn bị, tuy rằng tên là "Xe ngựa", thế nhưng tụi nhỏ học Hogwarts cũng biết đó là xe ngựa không cần ngựa, mà nó chỉ là một chiếc "Xe bí đỏ" mà thôi, chiếc xe sẽ tự di chuyển, thế giới pháp thuật luôn diệu kỳ như thế.Nếu như không phải tận mắt nhìn thấy, Draco sẽ không tin mấy lời bàn tán đó. Hiện tượng "Xe ngựa không cần ngựa" mà học sinh đồn đại không hẳn là sự thật, bởi giờ khắc này cậu đang nhìn thấy một con vật thần kỳ đã đứng sẵn trước xe ngựa.Đó là một con ngựa có đôi cánh đen tuyền, đầu của nó giống đầu rồng và cặp cánh kia thì to lớn trơn mỏng hệt loài dơi, Draco quan sát phát hiện màu mắt của nó là màu trắng bạc, hơn nữa còn không có đồng tử.Một loài động vật thần kỳ mà cậu không biết tên bỗng nhiên xuất hiện trước xe ngựa, nhưng Ginny, Harry và những người khác lại đi ngang qua như thể không hay biết gì hết. Họ cứ thế leo lên, Harry tò mò không hiểu sao Draco cứ đứng đó mãi, hắn gọi tên cậu: "Draco?""A... Ừ." Draco do dự liếc nhìn loài vật thần kỳ kia, nhận thấy nó không có ý muốn tấn công, cậu nhanh chóng đi qua và trèo lên xe ngựa, ngồi cạnh Harry.Draco lên xe xong, xe ngựa bắt đầu đi về phía trước ngay, Draco chứng kiến cảnh con ngựa nghiêm túc kéo cỗ xe."Chúng nó rất đẹp, không phải sao?"Thanh âm đột ngột vang lên khiến Draco giật mình, cậu ngỡ ngàng nhìn sang chỗ bên cạnh. Ngoài họ ra, trên xe ngựa còn có một nữ sinh khác, cô gái có mái tóc vàng dài đến lưng, đũa phép được gắn sau tai, đeo một chiếc vòng cổ rất ngộ nghĩnh được làm bằng các nút chai bia, trên tai đeo một cặp khuyên tai hình củ cà rốt.Draco nhận ra nữ sinh này, cô gái có mối quan hệ rất tốt với Harry về sau, hơn nữa cũng chống lại Chúa tể Hắc Ám, còn là thành viên D.A.Luna Lovegood, học sinh nhà Ravenclaw."Truyền thuyết kể rằng chỉ những người từng nhìn thấy cái chết mới có thể nhìn thấy Vong Mã, vì vậy họ luôn cho rằng nó là loài vật xui xẻo." Luna nhàn nhạt nói lấy, tiện tay vén tóc mai lên."Vong Mã, là tên của bọn nó sao?" Draco thì thào tự hội thoại, "Nhìn thấy cái chết?"Ở kiếp trước cậu chưa từng nhìn thấy Vong Mã, thậm chí khi đi học sau hậu chiến, có lẽ cậu cũng từng gặp qua, nhưng khi ấy trạng thái cậu sa sút đến nỗi chắc không để ý thấy.Cậu từng chứng kiến hơn một cái chết, ở thế giới ngoài sách.Rất nhiều người hoặc Tử Thần Thực Tử đã ngã xuống trước mắt Draco, bọn họ có thể bị giết bởi Thần Sáng, cũng có thể bị sự tàn bạo của Chúa Tể Hắc Ám giết, hoặc một tai nạn ngoài ý muốn hay một vụ cố ý giết người.Dumbledore chính là chết trước mặt cậu, cho dù người giết không phải là Draco, nhưng sự thật cụ bị giết vẫn là thế, cụ bị trúng lời nguyền giết chóc và rơi xuống toà tháp dưới chân.Crabbe cũng chết trước mặt cậu, người bắn chú Fiendfyre thiêu chết nó cũng không phải là Draco, nhưng Crabbe cũng chết rồi, thi thể cậu ta bị hủy trong Phòng Cần Thiết do chính câu chú ác độc của bọn Tử Thần Thực Tử.Đúng, Draco không có ý định giết người, cũng trốn tránh những cơn ám ảnh này hết nấc, nhưng cậu làm không được, cứ mỗi lần quyết tâm đều sẽ có người nhắc cậu nhớ lại: Draco Malfoy, con trai của Tử Thần Thực Tử, mày đã làm rất nhiều việc ác, mày hại chết cụ Dumbledore, mày đưa Tử Thần Thực Tử vào trường học, mày phá huỷ ngôi nhà thứ hai của bao bé phù thuỷ, mày là kẻ tội nhân.Cậu biết mình là tội nhân chứ, cái khoảnh khắc nhận lấy Dấu Hiệu Hắc Ám, khoảnh khắc hôn lên áo bào của Voldemort, cậu đã biết mình là tội nhân.Cánh tay trái ẩn ẩn đau nhức, Draco vô thức nhấc tay đặt lên vị trí quen thuộc, cẩn thận kéo ống tay áo lên, rõ ràng chỗ đó không có gì cả, thế nhưng cậu lại cảm nhận được sức nóng do Chúa Tể Hắc Ám triệu hồi.Như thể dấu ấn đó đã từ lâu ăn sâu vào linh hồn cậu.
---------------------------------Bảo bối, anh không phải tội nhân mà!
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com