[ HP fanfic ] Nếu Draco Malfoy Xuyên Vào Truyện AllHar?
Chương 11
Ginny kinh ngạc nhìn Draco rút cà vạt Gryffindor màu đỏ từ trong túi ra, Draco im lặng bơ đẹp ánh mắt của Ginny."Anh lấy nó đâu ra vậy?" Ginny tò mò túm cái cà vạt từ tay Draco, trái xem phải ngó cũng không tìm ra manh mối, nàng thắc mắc liếc Draco, nghĩ thầm không lẽ ảnh trộm hửm?"Em không cần để ý tới chuyện này đâu, thưa quý cô Weasley à." Draco cười nhạt một tiếng."Ok, theo ý anh." Ginny nhún vai, ánh mắt nàng loé lên tia sáng ẩn ý.Gần đây Draco rất hiếm khi xuất hiện cạnh Harry (ban ngày) bởi vậy tần xuất học sinh nhà Slytherin tới kiếm chuyện với Draco cũng giảm xuống, nhưng chủ yếu là nhờ tài tránh né của cậu, cậu muốn trốn đám Slytherin kia lắm.Chả giống phong cách Malfoy chút nào, Draco nghĩ.Bản thân cậu đã thay đổi rất nhiều sau hậu chiến, cậu không muốn xảy ra xung đột ấu trĩ với người khác, đặc biệt là Slytherin cùng nhà. Đêm đến Draco lại nhớ Blaise và lũ bạn, Ginny cũng từ thế giới ngoài xuyên vào sách, nhưng suy cho cùng cậu cũng không được gặp những người thân quen.Mà thế giới trong sách vẫn tiếp diễn như thường, dù cho Draco có trốn khoá học Chăm Sóc Sinh Vật Huyền bí của Hagrid, thì chuyện Bằng Mã làm bị thương phù thuỷ sinh vẫn xảy ra, và người đen đủi bị thương thay Draco là Nott.Ginny đã hơn một lần cảm khái sức mạnh của mạch truyện, kể cả cô và Draco không xem trọng cốt truyện nhưng nó vẫn tiếp tục phát triển như thường.Hôm nay là ngày Bằng Mã bị xử tử, mà bộ ba vàng là bạn tốt của Hagrid thì đương nhiên sẽ tới an ủi ông ấy, huống hồ đám sư tử Gryffindor cũng thích con Bằng Mã này, nhìn tên đao phủ không thương tình hạ đao chém xuống, Hermione sợ hãi che miệng, nàng muốn vùi vào vòng tay Harry, thế nhưng Harry vô tình né đi."Bằng Mã đáng thương..." Ron không đành lòng nhìn thẳng, anh ta đau lòng xoay người.Đột nhiên, Ron hét lên, bàn tay truyền đến cảm giác đau nhói, tay cũng tự động thả ra. Harry và Hermione nhìn sang, hoá ra con chuột cưng trên tay Ron bất ngờ cắn anh ta."Scabbers!" Ron kêu lên."Scabbers" là tên con chuột.Nó bị Ron quăng trên mặt đất, lập tức phóng đi thật nhanh, đây là con chuột Ron cực thích, nhìn thấy Scabbers lao mất, anh ta sốt ruột theo sau, vừa chạy vừa hét lớn: "Scabbers, quay về!""Ron!" Hermione và Harry không hẹn mà nhìn nhau, túp lều bác Hagrid nằm sát Rừng Cấm, mà Ron thì rất vô tư, bọn họ sợ Ron chạy theo Scabbers sẽ bị lạc.Vậy nên lập tức đuổi sát phía sau.Chờ Hermione và Harry đuổi kịp Ron thì cả hai đã trông thấy Ron đang đứng cách Cây Liễu Roi không xa mấy, Hermione đề phòng đưa mắt nhìn cây cổ thụ, trông nó rất quen mắt, cô nàng hỏi Harry: "Harry, bồ có thấy cái cây này quen không?"Harry cũng nhìn cái cây phía sau Ron, trong một khắc hắn như sực nhớ ra gì đó, hắn và Hermione đồng loạt hướng về phía Ron mà hét: "Ron, quay lại! Nguy hiểm lắm."Ron còn chưa kịp phản ứng lại, anh ta đã hoảng hốt ngoái đầu ra sau nói với Harry và Hermione: "Harry! Hermione! Chạy mau!"Cả ba cùng lúc xoay người phát hiện một bóng dáng đen kịt, không biết là sói hay chó, nó khom thụp người xuống, yết hầu phát ra âm thanh gầm gừ, con vật này trông rất tức giận."Má ơi!" Ron hô to lấy.Con vật kia bất thình lình lao đến, nó trực tiếp vượt qua Harry và Hermione, bổ nhào lên người Ron, cắn rách quần Ron. Chưa kịp đêt Harry và Hermione ra tay cứu giúp, con sói kia đã kéo Ron biến mất dạng.Nó lôi Ron tới chỗ gốc cây đại thụ, chui qua hốc cây và phi vào trong. Harry cùng Hermione bên này sốt ruột cũng muốn đi vào, vô tình bị nhánh cây hất ngược lại, Harry và Hermione bị quẳng văng lăn quay cách đó vài mét.Thay vì bị ngã xuống đất, Harry lại rơi vòng một vòng tay ấm áp."Nhìn dáng vẻ chật vật của bọn bây, đúng là đã cái nư tao." Là âm thanh quen thuộc, Harry không cần quay đầu lại cũng biết người đến là Draco.Hermione cũng được Ginny đỡ, vì thế mà cả hai cũng bớt bị thương."Gì vậy trời?" Hermione ngơ ngác nhìn Ginny và Draco tự nhiên xuất hiện tại đây, cô gái hỏi: "Sao hai người lại ở chỗ này, Ginny? Malfoy?"Draco trợn mắt, ngữ điệu không tốt lắm: "Tao thấy bọn mày từ xa, còn cả Potter đuổi theo Weasley, tao nghĩ mình phải tới cản lại tụi mày, mày hẳn biết cái cây trước mặt kia là gì đúng chứ?" (Draco không ngu mà đi nói toẹt là mình và Ginny theo dõi tụi này suốt mấy ngày)"Đó là Liễu Roi, chỉ cần có người tới gần liền sẽ tự động tấn công." Ginny nói ra, "Sao anh chị lại tới chỗ nguy hiểm này thế?""Ron bị... con vật, kéo vào ư? Bồ ấy bị nó kéo vào trỏng." Hermione chỉ chỉ hốc cây, không chắc chắn nói."Chậc." Draco nhíu mày, "Tao thừa nhận mình đang hả hê."Hermione quẳng cho Draco ánh nhìn sắc lẹm, nhưng cũng không nói thêm gì, cô đang bận lo cho thằng bạn thân, chỉ muốn mau lẹ tìm cách chui vào hốc cây đó thôi."Chúng ta có thể tránh được cành của nó." Hermione nói, "Chỉ cần tránh thoát được thì sẽ thuận lợi tiến vào trong hơn."Draco nhún vai hờ hững, cậu cho rằng đây không phải một phương án hoàn hảo, và cậu thì không muốn xen vào chuyện người khác, đang tính rời đi thì Ginny lén lút giật áo chùng Draco.Ginny ghé tai Draco, nhỏ giọng thủ thỉ: " Tình yêu à, anh không nghĩ đây là thời điểm thích hợp để cứu Sirius à?""Hả?" Draco thắc mắc nhìn Ginny."Em nghĩ con vật Hermione vừa nói khả năng là Sirius, em không biết anh đọc Nhật Báo hàng ngày có để ý Sirius là một Hoá Thú Sư hay không."Draco bừng tỉnh nhìn sang Ginny, trong mắt là ánh mắt tán thưởng.Mà Harry, người đứng sau Ginny và Draco, nhìn họ bằng con mắt u tối, nhưng vài phút sau thì lạnh lùng quay mặt đi.Bởi vì chọn cách ngu ngốc là tránh cành cây thế nên vài học sinh mới bị thương đấy, nhưng Hermione lại đánh giá quá thấp độ nhạy bén của cây cổ thụ, mới chạy vài bước đã bị Cây Liễu đập túi bụi.Draco sợ sệt lui ra sau vài bước, và cũng vì thế mà bị nó đập cho ngã lăn ra đất, cậu đau đớn kêu rên một tiếng, "Draco!" Harry sốt sắng chạy lại bên Draco: "Không sao chứ, có đau không?""Mày hỏi hay nhỉ, Potter!" Draco ôm chặt vết thương, nén nhịn không được rơi nước mắt."A ..." Hermione bởi vì né không kịp, nên bị một cành liễu quắp mất, cô nàng bèn bấu chặt cây liễu đang lắc lư, đung đưa theo nhánh cây trên không.Theo chuyển động của cây, Hermione thừa cơ nắm lấy cổ áo Harry, Harry cúi đầu nhìn chỗ bị nắm, nhanh nhạy phản ứng đem Draco ôm vào trong ngực."Ôi trời? !" Ginny khiếp sợ nhìn cảnh tượng diễn ra trước mắt, não còn chưa kịp load thì đã nhanh tay ôm một chân của Draco."Đậu xanh rau má, Harry, tao không thở được! Ginny! em đang kéo quần anh!"Dù bị cây cổ thụ nhấc lên không trung, Draco và Hermione vẫn thuộc hai trong bốn thành viên ồn ào nhất trong đám. Điểm khác biệt là Hermione là la hét thật sự còn Draco thì làu bàu phàn nàn.Ginny nhắm chặt mắt lại, bị hù đến nghẹn ngào."Rầm!"Cây Liễu Roi tuỳ quật vài cái trên không trung, đem bốn người ném vào trong hốc cây.Hermione lồm cồm bật dậy khỏi đất, vẫn còn chưa hoàn hồn. Cô ả cảnh giác nhìn quanh bốn phía. Mà phía này Draco đang bị Ginny đè bẹp dí, đúng thật cậu không có tiếp đất mẹ, bởi còn có vị cứu tinh làm đệm người."Ginny, mau đứng dậy nhanh! Em sắp nhàu nát bộ đồ đắt tiền của anh rồi!" Draco tức giận nói.Ginny chớp mắt đứng lên, nàng kéo Draco và Harry dậy, còn tốt bụng phủi bụi hộ họ."Tao biết ngay mà." Draco mắng mỏ, đột nhiên dừng lại."Đủ rồi, Malfoy, đừng oán trách nữa, chúng ta đã vào trong cây liễu rồi này." Hermione không phát hiện điểm bất thường từ Draco, cô nàng bình tĩnh nhìn con đường phía trước.Khắp nơi hang động đều được bao quanh bởi thạch bích, chỉ có bậc thang đá xây lên trên, đó là lối đi duy nhất.Bốn người đi lên bậc thang, cửa động là một tầng hầm, có thể thông qua cầu thang leo lên, phía trên là một lều gỗ, chắc là chiếm diện tích cũng không lớn."Chúng ta đây là đến Lều Hét đúng chứ?" Hermione nói, nắm tay Harry dắt lên qua cầu thang lên tầng hai của gian nhà gỗ."Hộc... hộc..."Cả đám loáng thoáng nghe thấy tiếng thở hổn hển của Ron, lần theo âm thanh đi lên căn phòng nhỏ tầng hai, Ron đang ngồi dưới đất, từ trước cửa kéo tới chân anh ta là một vệt máu trải dài. Thằng này hình như bị thương."Ron!" Hermione vội vàng chạy đến, "Bồ không sao chứ!"Ron không để ý, anh ta hoảng sợ chỉ đám đông sau lưng: "Harry! Hắn ta ở sau lưng bồ! Hắn là Hoá Thú Sư!"Mọi người cả kinh, quay phắt đầu, cánh cửa từ từ mở ra, sau cửa lộ ra bóng dáng, một người đàn ông lôi thôi, trong mắt Draco, ông ta là kẻ ăn mày. Đầu tóc lộn xộn, râu ria xồm xoàm không cạo, khuôn mặt gầy gò, trông vô cùng yếu ớt.Nhưng mà Draco biết rõ, hắn là kẻ bị truy nã sau cuộc đào tẩu - Sirius Black.Hermione là người phản ứng đầu tiên, cô lập tức kéo Harry ra sau, dùng tư thế bảo vệ chắn trước mặt hắn, con bé la ó trước mặt đối phương: "Nếu ông muốn giết Harry, phải bước qua xác tụi tôi trước!"Sirius nghiêm mặt, hung ác pha lẫn nham hiểm nhìn Harry, mở miệng nói: "Không, đêm nay chỉ có một người phải chết...""Đó là ông!" Chặn ngang lời Sirius, Harry hô lớn, hắn đẩy Hermione ra, cơn phẫn nộ lên tới đỉnh điểm. Harry xông lên đằng trước, hai tay bóp cổ Black, đẩy gã đàn ông thụt lủn xuống đất rồi nhanh chóng rút đũa phép nhắm thẳng vào Sirius.Sirius không hề run sợ, ông ta đắc ý cợt nhả, như thể cảnh tượng trước mặt là một trò đùa, cuống họng Black phát ra âm thanh khản đặc, hỏi Harry: "Con đây là muốn giết chú sao, Harry?"Harry không kịp làm gì vì ngay lúc đó cửa phòng mở tung bất chợt. Giáo sư Lupin xông tới, thừa dịp Harry và mọi người còn ngờ nghệch thì ông đã giơ đũa phép nhắm ngay Harry: "Expelliarmus( Giải giới)."Đũa phép của Harry tức thì bị đánh bay, Lupin lắc đầu ngao ngán ý bảo Harry tránh ra. Kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt, mất đi đũa phép Harry chỉ biết cắn răng lui về sau lưng tụi bạn, cơn thịnh nộ của hắn lớn đến độ chẳng còn sức giấu giếm làm gì cho mệt, hắn mong giáo sư Lupin và Sirius không ở cùng phe."Chà, chà, chà." Lupin giơ đũa chĩa về Sirius, đồng thời mở miệng: "Sirius, nhìn anh lôi thôi thật đó."Draco và Ginny hiểu ý nhìn nhau, lén lút rút đũa phép.Lupin vẫn còn nói chuyện với Sirius: "Vẻ ngoài này mới hợp với sự điên cuồng của anh đó."Sirius không gì kinh hoảng, ông nằm trên đất trả lời: "Nội tâm anh cũng điên cuồng không kém, không phải sao, Remus."Lupin nghe vậy thì buông đũa phép xuống, mắt đối mắt đầy ẩn ý với Sirius, rồi bất chợt mỉm cười, cúi người đưa tay phía Sirius và kéo đối phương từ trên đất dậy.Sirius và Lupin kích động ôm chầm lấy nhau, vuốt rồi xoa lưng đối phương, nhìn trông vô cùng vui vẻ.Hermione và Ron thì cứ tức giận nhìn hai người đàn ông đang tình thương mến thương với nhau thắm thiết, Harry bị Draco gắt gao giữ chặt không cho đi đâu cả, Draco nói nhỏ vào tai Harry: "Tỉnh táo, mày phải tỉnh táo."Sirius hào hứng quay sang Lupin, nói: "Tôi tìm được lão rồi, ở đây này!"Lupin hào hứng không kém, thậm chí lúc nói chuyện còn kèm theo tiếng khóc nho nhỏ: "Tôi biết, tôi biết!"Hermione giận dữ hét vào mặt Lupin: "Không! Em tin thầy như thế mà giáo sư! Thầy lại là đồng loã của Black!"Hermione như lên cơn khùng tới nơi, thậm chí còn nói toẹt ra thân phận người sói của Lupin, Lupin đanh mặt nhưng vẫn từ tốn nói với Hermione: "Em biết bao lâu rồi?""Là Snape nói!""Giỏi, Hermione, em là phù thuỷ thông minh nhất trong bạn học cùng lứa." Không biết Lipin đang nhạo báng hay khen thật nữa.Sirius đứng cạnh nhịn không nổi, hắn rống lớn nói: "Đừng lề mề nữa! Remus, nhanh đi giết nó đi!"Lupin khuyên nhủ: "Bình tĩnh đã!"Nhưng Sirius không chờ nổi nữa, ông muốn giết lão lắm rồi, ngay lúc này, ngay tại đây: "Tôi không muốn chờ! Tôi đã chờ mười hai năm ở Azkaban rồi!"Lupin lẳng lặng nhìn Sirius, ông thoả hiệp, Lupin đưa đũa phép cho Balck, bất đắc dĩ nói: "Được rồi, giết đi, nhưng anh đợi một phút đã, Harry có quyền biết rõ mọi chuyện.""Tôi biết rõ cái gì! Mấy người đã giết bố mẹ tôi, là ông hại chết bọn họ đấy!""Không, Harry!""Không phải ông ấy!"Ginny và Draco đứng sau lưng Harry nói với tông giọng sốt sắng.Coi như hai đứa họ đã hiểu rành mọi chuyện đi, mà cũng tại ngoại hình Sirius trông phản diện thật, ăn nói cũng mập mờ không rõ, nếu cứ để Harry hiểu lầm ông ta, thì làm gì còn cách cứu Sirius!Lupin giải thích tường tận cho Harry nghe: "Đúng là có người bán đứng bố mẹ con, thế nhưng Harry, không phải anh ấy, không phải Sirius! Mà là một người khác, hơn nữa gần đây thầy mới biết, tên đó chưa chết!""Người nọ là ai!""Peter Pettigrew!"Nghe được cái này tên, Harry sửng sốt, Sirius lại nói tiếp đi: "Nó đang ở trong phòng!""Tránh ra!" Sirius như tên điên gào thét, "Mau tránh ra!"Đúng lúc này, một bóng người xuất hiện từ ngoài cửa tiến vào trong căn phòng ọp ẹp, Sirius cầm đũa phép lập tức chuyển hướng sang phía hắn.------------------------------
Bé rồng nhỏ đang than vãn với chồng mình: Harry! Cổ đánh em! Ginny cô ấy đánh em!Ginny: Không, em không có, anh nói bậy.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com