TruyenHHH.com

Hp Fanfic Allsev Hoi Kin Truong Hogwart

  Bất chấp với lời khuyên của bà Poppy, Severus vẫn đến lớp học. Đó là cách duy nhất, vì rõ ràng bệnh xá cũng có cứu nổi cậu khỏi gã đâu.

  Băng vải phớt hồng mơ hồ sau lớp sơ mi trắng mỏng manh, quấn chặt lấy vết thương của Severus. Từ cái cổ gầy kéo xuống đầu ngón tay mảnh dẻ, khoác lên da thịt một tầng bí ẩn đầy thôi thúc. Severus chậm rãi bước trên nền đá lạnh, tiếng xì xào và ánh nhìn chăm chú khiến tâm trí cậu rối rắm như một mớ chỉ đen. Đến một góc quẹo vắng vẻ và im ắng, một bóng đen nhảy ra trước mặt bệnh nhân.

  - Severus!

  - Tim Fiend.

  Severus rầm rì, cau có. Có vẻ không thấy được sự khó chịu đang hiện hữu trên mặt người đối diện, Timmy tiến lại gần, mỉm cười thân thiện. Tim đáng yêu nắm chặt lấy cổ tay của Severus nhấc lên. Tấm vải đen cũ kỹ trượt xuống, để lộ ra một báu vật, món quà của riêng Tim được gói gém cẩn thận trong dải ruy băng trắng gọn gàng. Cậu ta đưa nó lên trước miệng, hơi thở vội vàng men theo cổ tay đến đầu móng bàn tay với khuôn mặt ngây ngất hương say. Đầu lưỡi ướt át liếm láp mu bàn tay thấm đỏ. Ngay khi Tim vừa há miệng để chuẩn bị thưởng thức món chính, Severus giật tay ra.

  - Biến đi, Fiend.

  Tim Fiend nhìn cậu trai trước mặt, tận hưởng mùi máu tươi mơ hồ trong không khí.

  - Tôi bảo em rồi mà, Severus, phải làTimmy, nhớ chứ?

  - Chúng ta không thân, Fiend, thằng điên này, cút cho khuất mắt tôi.

  Cái miệng hỗn hào của Severus nhanh chóng ngậm lại. Bàn tay Tim bóp chặt lấy mặt cậu, gân xanh nổi lên như những con rết rục rịch dưới lớp da tay, Timmy mỉm cười, vẻ mặt cưng chiều với giọng nói ngọt ngào đầy kiên nhẫn.

  - Severus yêu dấu của tôi lại không nghe lời, tôi đã phải trải qua rất nhiều thứ để có thể ở đây và đứng bên cậu như những người khác đấy. Cậu tặng tớ một món quà được không? Severus, chúng ta sẽ thử chúng với cậu luôn nhé.

  Bặc! Bàn tay của Timmy tách về hai phía, cứng còng và run rẩy. Những mạch máu và gân tay nổi lên, quằn quại trên mu bàn tay như những sinh vật sống thực sự. Tim cứng người, đứng im không động đậy. Severus hoảng hốt một hồi, nhanh chóng rời đi.

  - Này, Severus, ở lại với tớ đi, ở đây, không có cậu, tối lắm.

  Timmy thì thầm, ngắt quãng. Sợi dây đỏ vô hình đang thắt chặt lấy cổ cậu ta. Máu tươi chảy ra, dọc theo xương quai xanh xuống ngực rồi biến mất, cậu ta đứng yên, bất động, ngột ngạt với hình xăm nóng phỏng. Cái bóng của Tim cựa quậy, chuyển sang thành màu hồng ma mị và phát ra tiếng cười nhạo the thé.

  Cho đến khi bóng lưng nhỏ gầy của Severus khuất hẳn, mọi thứ mới trở về bình thường. Không khí dồn dập quay lại, hai lá phổi căng tràn như sắp sửa nổ tung. Con quỷ dưới chân Timmy thỏa mãn rời đi như thể sau một bữa ăn nhẹ ngon nghẻ. Cậu ta nở một nụ cười yếu ớt.

  Severus là chủ nhân, là báu vật vô giá của riêng mình Tim Fiend. Mà thứ bùa phép khắc sâu vào ngực trái này, chính là thứ cản trở Tim đối xử thoải mái với món quà của mình, lại cũng là thứ bảo vệ Timmy bé bỏng khỏi sự đe dọa của các thành viên thân thiện trong nhóm.

  Severus vội vàng vào lớp. Sáng nay có tiết Độc dược, một môn mà Severus tự nhận mình khá giỏi. Tuy nhiên, với cánh tay hiện tại, việc chế thuốc có thể gặp khá nhiều khó khăn. Giáo sư Slughorn nhìn về phía Severus, trầm ngâm một hồi.

  - Có trò nào muốn chung nhóm với Severus không? Ta cần một người nhanh nhẹn, cánh tay của Severus hiện không tiện nhưng trò ấy vẫn là một người giỏi đúng chứ?

  Giáo sư Slughorn nhướng mày, thử lôi kéo sự chú ý. Thành thật, ông vẫn khá vừa ý Severus, học giỏi và hiện chưa gây ra trở ngại đối với Slytherin, ông không ngại trợ giúp vòng giao tiếp nhỏ hẹp của cậu ta. Mọi người có chút ngần ngại với điều mà họ đã cố lảng tránh từ đầu tiết học. Một số ánh nhìn theo dõi mập mờ xuất hiện, những cánh tay ngo ngoe muốn giơ lên rục rịch mạch máu. Thường thì Lily sẽ cặp với Severus, nhưng, hôm qua, Snape và Evans cãi nhau lớn. Snape gọi cô là Máu Bùn, ăn một phát tát rõ kêu. Slytherin có vỗ tay đấy. Slytherin mà lại đi làm bạn của Máu Bùn, làm hại hết thanh danh danh của họ, giờ Snape ý thức được thì tốt, nhưng Máu lai ở Slytherin cũng không được trân trọng như thế nào.

  Lily chần chờ nhìn về phía Severus. Bàn tay nhỏ nhắn hơi dơ lên, lại bị Mary kéo xuống một cách quyết đoán.

  - Lily, cậu quên mất cậu ta đã làm gì à? Tên tồi tệ đó không biết ơn cậu đâu! Chỉ có cậu chịu làm bạn với tên đó thế mà cậu ta còn dám gọi cậu là...

  - Mary! Đừng nói nữa được không? Đó là chuyện của tớ và Severus, chúng tớ sẽ nói chuyện sau, nhé?

  - Cậu còn gọi cậu ta là Severus?! Dù sao thì cậu đã hứa rồi đó! Hôm nay nhất định cậu phải điều chế độc dược cùng tớ!

  - Ừ.

  Lily ậm ừ. Hai bàn tay cuộn tròn dưới mặt bàn với gấu váy nhăn nhúm. Khóe môi Mary nhấc lên một độ cong nhỏ, lại hạ xuống nhanh chóng như không có việc gì, ngân nga bài ca "Bữa tối lãng mạn của đôi ta".

  - Thầy ơi, em!

  - Hả, có được không đấy Sirius?

  Slughorn nhìn Sirius đầy ngờ vực. Giáo viên không được có thành kiến với học sinh, nhưng tên Black này thì dễ lắm. Ông không muốn dây dưa với tên nhóc bị gia tộc từ bỏ này, nhất là với tình hình hiện tại

  - Thầy cứ tin ở em!

  Sirius nhích người lên ngồi xuống bên cạnh Severus.

  - Chào, Snivellus.

  - Black, mày định làm gì? Biến sang chỗ khác!

  Severus trừng mắt nhìn Sirius. Quầng thâm in đậm tựa như lưỡi liềm khắc trên làm da nhợt nhạt, giống như lớp biểu bì dưới ánh đèn dầu, trong một tầng hầm ẩm ướt của tử thi. Sirius nhún vai cười cợt nhả.

  - Thân thiện lên, tối qua... bọn tao cũng là nạn nhân, tao chỉ muốn mày nói chi tiết hơn một tí, nạn nhân thì có quyền được biết chứ?

  Severus khựng người lại giây lát.

  - Đó là do tụi mày rảnh rỗi sinh chuyện!

  - Nhưng chuyện đó đã xảy ra mà đúng không?

  Sirius mỉm cười.

  -  Vốn dĩ, bọn tao đâu rảnh rỗi để quan tâm đến những thằng như mày, đừng ảo tưởng quá, Snivellus bé bỏng ạ. Hôm qua, đám bạn của tao gặp nguy hiểm là thật, James suýt bị tên điên đó tóm cũng là thật, mà tao, Sirius phải bám vào xà ngang của giường, dùng tất cả sức lức sinh ra đến giờ để bám chặt mới may mắn thoát nạn. Mày không có gì để nói sao, Snivellus? Hay phải chờ đến bông hoa đỏ bé bỏng của mày liên lụy vào.

  Sirius coi trọng chính nghĩa, cũng coi trọng tình bạn của nhóm Bộ tứ đạo tặc trên tất cả. Để bảo đảm an toàn cho những người bạn của mình, lôi kéo Lily Evans vào vụ này, anh vẫn làm được. Bởi đối với Sirius Black, họ là cả thế giới. Severus nhìn anh, môi mỏng mím lại.

  - Được rồi. Tôi...

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com