Hp Dong Nhan Ngay Ay Cu Ngo Rang
Author: Nika
Beta:
----**----
Kết thúc buổi sáng buồn cười mà không cười nổi là đến tiết học độc dược cuối buổi, đám rắn đã tập trung đầy đủ vào chỗ ngồi và may thay tiết học này không cần phải ghép cặp với đám Gryffindor ngu ngốc hết thuốc chữa. Những cửa sổ quanh lớp học đóng kín lại, thay thế nó là ánh lửa như hồn ma trơi làm cho không khí lớp học trở nên u uất, lạnh lẽo hơn. Severus Snape bước chân kiên định vào lớp học, áo chùng sau lưng ông tung bay theo từng bước chân ông. Giọng ông trầm thấp, du dương như violin nhưng cũng không khiến ông trở nên nhỏ bé trong mắt chúng mà dường như ông đã biến thành bức tượng đài không thể nào lay chuyển. "Chúng bây tới đây để học một bộ môn khoa học tinh tế và một nghệ thuật chính xác là chế tạo độc dược." Giọng ông nói như đang thì thầm, nhưng nó vẫn rõ hơn bao giờ hết. "Ta hy vọng chúng bây không phải lũ đầu đất đến mức không hiểu thế nào là một môn học cần sự tỉ mỉ, vì chúng bây có thể lợi dụng nó, và ta ở đây để dạy cho chúng bây làm thế nào để đóng chai danh vọng, chế biến vinh quang thậm chí là cầm chân thần chết."Kể cả khi Severus đã ngừng nói được một lát, trong lớp học vẫn không có một học sinh nào dám phát ra bất kì tiếng động nào, chúng sợ tới mức phải nín thở. "Đã tới giờ điểm danh." Từng học sinh được nêu tên, ngay khi ông trượt tới tên Scorpius và Alan thì biểu cảm của ông mới thay đổi một chút, thay vào đó là một cái nhướng mày. "Scorpius Malfoy.""Dạ có!" "Alan Malfoy.""Có ạ!"Ông gấp cuộn da dê lại, phóng một bùa chú khiến nó biến mất ngay trong lớp học. "Được rồi, tôi muốn biết được những nguyên liệu để có thể làm ra độc dược chữa mụn nhọt." Một cánh tay bên dãy bàn Ravenclaw giơ lên: "Mời trò Malfoy." "Thưa giáo sư, bao gồm cây tầm ma khô, 6 chiếc răng nanh rắn, 4 sên có sừng và 2 chiếc lông nhím." Alan dõng dạc trả lời. "Tốt lắm, cộng 10 điểm cho nhà Ravenclaw." Severus nhìn đám học sinh vẫn còn đang bất động: "Còn chưa ghi vô? Đợi ta thỉnh các trò à?"Chúng học trò vội vàng viết công thức vào tập, hôm nay Severus vẫn chưa vội cho chúng nó thực hành. Kể cả có là nhà Ravenclaw hay nhà Slytherin, ông cũng không muốn ngay ngày đầu tiên đã phải thỉnh chúng nó lên cáng để đưa xuống bệnh thất, chỉ đơn giản là viết vài cái luận văn rồi tiễn chúng nó ra khỏi tầm mắt ông. "Anh Scor!" Ngay khi xong tiết học, Alan liền tách khỏi nhóm bạn chạy tới bên anh trai mình: "Tụi em tính đi thư viện, anh có muốn đi không?" "Thôi, tụi anh tính về ký túc xá cơ." Scorpius xoa đầu Alan, hòng muốn làm rối mái tóc của nó.Tầm mắt Alan đặt trên thân ảnh phía sau lưng Scorpius, một người bạn mà nó với Scorpius gặp trên toa tàu. Nó cũng rất vui vẻ chào hỏi: "Buổi chiều tốt lành, bạn Weasley." "Buổi chiều tốt lành." Halen cũng gật đầu chào lại. "Các trò định chặn đường vị giáo sư già nua tới sảnh ăn tối đến khi nào nữa đây? Hai cậu Malfoy, cậu Weasley?" Giọng nói uy nghiêm vang lên sau lưng khiến đám trẻ giật thót, chúng ngoái lại đằng sau thì thấy giáo sư độc dược của chúng vẫn đang đứng chờ đợi một cách mất kiên nhẫn. "Em xin lỗi, em đi ngay đây!" Alan cúi đầu chào giáo sư sau đó cuốn gói chạy đi mất. Severus nhíu mày, trong đôi mắt ông hiện lên chút vẻ không hài lòng sau đó biến mất ngay lập tức trước khi Scorpius có thể đọc được cảm xúc nào khác trong đôi mắt ấy. Severus nhìn xuống Scorpius, giọng ông có vẻ dịu đi hơn so với hồi nãy: "Ba trò,.... ý ta là Draco Malfoy, cậu ta vẫn khoẻ chứ?""À vâng thưa giáo sư, ba con ngài ấy vẫn khoẻ." Scorpius không dám nhìn trực diện Severus, cái khí chất quanh ông ấy rất khác so với những người cậu đã từng tiếp xúc, nó khiến cậu cảm thấy sợ hãi người này một cách khó hiểu. Ông trầm ngâm một lát, rồi phất tay đuổi hai đứa nhà Slytherin đi. "So với nhận định trong sách vở, thì được tiếp xúc với người thật nó khác biệt hẳn." Halen ý vị không rõ. Qua lời kia của giáo sư Snape, hắn có thể biết được gia đình Malfoy có mối quan hệ với hiệu trưởng, nhưng dù sao hắn cũng không rảnh để đi tọc mạch chuyện nhà người khác. Scorpius nhìn theo bóng dưng Severus cho đến khi ông đi khuất khỏi tầm mắt cậu, trên thực tế cậu đã nói dối, vì sức khoẻ của ba cậu ngoài mẹ Hermione thì cậu là người hiểu rõ nhất. Sau cuộc chiến gia đình Malfoy đã phải trốn khỏi cuộc truy lùng của những Thần Sáng, bọn họ muốn quét sạch tàn dư của Tử Thần Thực Tử. Để bảo vệ cho gia đình bên nội, Draco đã đứng ra để bị bắt, trước khi được làm chứng bởi Harry Potter rằng 'Draco Malfoy đã góp công lao to lớn trong việc tiêu diệt Voldemort' thì bọn họ đã tra tấn anh bằng tất cả những loại hình mà họ có thể nghĩ ra, bao gồm cả những lời nguyền không thể tha thứ. Điều đó dẫn đến tinh thần Draco bị suy nhược và ma lực không được ổn định, gần như là một trái bom nổ chậm. Có vẻ lời nói dối của cậu đã suýt tí nữa bị vạch trần bởi Severus Snape - người được coi là giỏi nhất về Chiết Tâm Trí Thuật cũng như làm gián điệp hai mang. Scorpius bối rối cúi đầu, cầm lấy đống sách vở rồi cùng Halen trở về ký túc xá.----**----
"Tôi nghĩ bà nên quản kĩ học sinh của bà, giáo sư McGonagall." Severus nhìn xuống dày bàn Gryffindor đang ăn uống một cách mất trật tự và Slytherin thì được lác đác vài đứa.
"Chà, tôi thấy điều này khá khó khăn đấy, hiệu trưởng." Giáo sư McGonagall thở dài, bà không biêt đây là lần thứ mấy trong ngày bà đã phải thở dài rồi.
Nguyên cả ngày hôm nay Severus chỉ đi tuần quanh trường đã bắt được một đống đứa nhà Gryffindor gây sự với nhà Slytherin, danh sách cấm túc dài nhất lịch sử với hơn 50 học sinh nhà Gryffindor. Bà có thể thấy được thang điểm nhà đang trên đường tụt dốc, nó sẽ nhanh chạm đến điểm âm trong vài ngày tới.
"Bà, cả lão Dumbledore đã dung túng chúng quá lâu rồi, giờ chúng không biết được chúng đang ở đâu và đang làm gì." Severus lạnh lùng nói, lạnh tới mức đủ để đông cứng các giáo sư bên cạnh. "Để giờ chúng không coi bạn học ra gì, thậm chí còn có thể xem thường cả giáo sư, những người đang cho chúng kiến thức mà chúng cần để tồn tại."
Severus lại nói tiếp: "Phù thuỷ các năm trở lại đây xuống dốc thật đấy."
Các giáo sư không giám ho he một tiếng nào, bà McGonagall đành phải ho khan một tiếng: "Tôi đã biết rồi, tôi sẽ chú ý nhiều hơn."
"Tôi hy vọng các vị ở đây sẽ làm được như các vị đã nói." Severus hừ lạnh.
Severus nhìn xuống dãy bàn Slytherin, ông đã để ý mấy ngày hôm nay ở đó rất hay có một người nhìn ông, một cái đầu xoăn mà ông cảm thấy có vẻ như khá là quen thuộc. Severus không hiểu vì sao mình lại cảm thấy như vậy, nhưng ông rất nhanh quăng cái suy nghĩ đó ra sau đầu.
"Trò Snatter có vẻ như rất hay để ý tới hiệu trưởng." Giáo sư Flip Fawlen - viện trưởng Slytherin đột nhiên lên tiếng: "Tôi để ý nó hay nhìn lên này, có lẽ do thấy lạ lẫm vì mới thay đổi hiệu trưởng."
"Snatter?" Severus nghi hoặc: "Họ này dường như ít ai có."
"Đúng vậy hiệu trưởng Snape, hiệu trưởng có lẽ sẽ thích trò ấy đấy. Trò Snatter rất giỏi môn độc dược và gần như nắm điểm tuyệt đối ở môn học này, năm nay còn lên thủ tịch năm hai." Giáo sư Fawlen không tiếc lời khen ngợi, xem thằng nhóc giống như con đẻ mà phổng mũi lên tận trời cao.
"Vậy sao..." Severus nhếch mép, có vẻ như ngồi ở vị trí này .... cũng không tệ.
---**---
Severus Snape: Em mau lộ cái mặt em ra đây!!!
Harry Potter: *Đang hí hửng tung tăng ở phương trời nào mà có quỷ mới biết.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com